[Dịch]Khí Thiếp Chuyên Sủng Của Vương Gia - Sưu tầm

Chương 66 : Nữ nhân của ai?

Người đăng: 

.
Edit: Du Phong Lãnh Huyết Beta:Tiểu Hồ Điệp Nhìn thấy nam nhân trên giường tầng tầng phát ra loại khí chất cao quý, tao nhã, khí phách cường đại có thể đem tất cả mọi thứ chung quanh tiến nhập vào trong thế giới của hắn. Hắn có đôi mắt còn sâu hơn màn đêm, mang theo bao nhiêu nhu tình, trong mắt lóe ra ánh sáng như vì tinh tú trong đêm, ánh sáng mĩ ngọc, mĩ đắc làm cho người ta không khỏi ngừng thở. Thiên Tình vào 1 khắc nhìn thấy Sở Nghi Hiên liền vùi mặt vào trong lòng Âu Dương Thanh Minh, bị công tử nhìn thấy, rất mất mặt. Mà giờ phút này, Âu Dương Thanh Minh còn đang ở trong cơ thể nàng. Thật xấu hổ “Chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy sao? Bọn ta đang làm chuyện hoan hỷ nhất của nam nữ. À, cảm ơn ngươi đã chiếu cố thê tử của ta nhiều ngày như vậy, ta nên hảo hảo cảm ơn ngươi!” ” Cái gì?” Sở Nghi Hiên kinh hãi.” Ngươi nói nàng là thê tử của ngươi?” “Ngươi có thắc mắc gì? Thiên Tình, nàng tự mình nói với hắn!” Âu Dương Thanh Minh nhìn thấy khuôn mặt ngượng ngùng của nữ nhân dưới thân, cố ý lấy ta nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên “Nói cho hắn!” Thiên Tình xấu hổ đến đỏ cả mặt “Công tử, hắn là tướng công của ta, thỉnh… thỉnh công tử ra ngoài đi!” “Ách!” Sở Nghi Hiên không nghĩ tới sẽ như thế này, sắc mặt trầm xuống, nhìn chằm chằm vào Âu Dương Thanh Minh, cũng không hề có ý rời đi Âu Dương Thanh Minh thấy Sở Nghi Hiên không định rời đi, trong lời nói mang chút trào phúng “Bây giờ thỉnh ngài ra ngoài, có chuyện gì thì chờ bọn ta làm xong rồi nói sau! Chẳng lẽ công tử muốn nhìn cảnh giường chiếu của phu thê ta sao? Không ngờ công tử lại có hảo ý này!” Ánh mắt hai người nhìn nhau tóe lửa, hoàn toàn hiểu biết đối phương là ai, trong lòng đều có ý niệm nhưng lại không hẹn mà cùng nhau che giấu thật sâu. Sở Nghi Hiên rốt cuộc cũng xoay người đi ra ngoài Thiên Tình từ trong lòng Âu Dương Thanh Minh ngẩng mặt lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đã xấu hổ giống nhau rang trời chiều “ Buông ta ra……” Âu Dương Thanh Minh cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng, ngăn lại lời nói của nàng, hắn cũng không quên tiếp tục động tác. Nàng cứ như bị hỏng mất, hai tay nàng chỉ có thể vô lực ôm lấy bả cai hắn, móng tay đâm sâu vào da thịt hắn. Cố gắng làm cho mình không phát ra tiếng, chỉ là Âu Dương Thanh Minh như thế nào có thể buông tha cho nàng, hắn cố ý đẩy mạnh tốc độ và lực đạo, làm cho nàng không thể không kêu ra tiếng Sở Nghi Hiên ở ngoài phòng nghe thấy thanh âm của bọn họ, nghĩ đến bọn họ đang thân mật, điều này đả đích thật sâu đến tự tôn của hắn Không biết qua bao lâu, Sở Nghi Hiên ở ngoài phòng 1 mực nghe, thanh âm trong phòng đã ngưng lại Thiên Tình đứng lên từ trong lòng Âu Dương Thanh Minh ” Không được đi!” Âu Dương Thanh Minh hô nhỏ. ” Vương gia! Công tử bên ngoài đã chờ rất lâu, ta nghĩ ta vẫn nên đi nói với hắn 1 tiếng. Hắn dù sao cũng có ơn cứu mạng ta, ta lại che giấu danh tính của mình” Âu Dương Thanh Minh đứng dậy, không tình nguyện mặc quần áo, lại giúp nàng nhặt quần áo lên “Mặc, không được để lộ!” ” Ách!” Thiên Tình được hắn ân chuẩn, cái miệng nhỏ nhắn cong lên “ Cám ơn ngươi!” Nàng cám ơn hắn! Nữ nhân này dễ dàng thỏa mãn như vậy, trong lòng hắn dâng lên 1 cỗ cảm động, có lẽ hắn đối với nữ nhân này có chút hiểu lầm. Hai người mặc quần áo, Âu Dương Thanh Minh đi ra ngoài, nhìn Sở Nghi Hiên ở ngoài cửa ” Sở công tử! Mời vào!” ” Ngươi là ai? Như thế nào biết ta họ Sở?” Sở Nghi Hiên kinh hãi, chẳng lẽ là Thảo nhi nói cho hắn “Đa tạ Sở công tử đã chiếu cố cho phu nhân của ta nhiều ngày như vậy. Công tử muốn được ban thưởng thế nào xin cứ nói, bổn vương sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi!” ” Ngươi là Vương gia?” Sở Nghi Hiên ngẩn ra, trực giác đã cảm nhận thấy thân phận bất phàm của nam tử này Âu Dương Thanh Minh cười cười, Thiên Tình đi ra, sắc mặt đỏ ửng “Công tử, đây là tướng công của ta!’ “Thảo nhi! Không phải nàng nói hắn chết rồi sao?” Sắc mặt Sở Nghi Hiên biến đổi, nàng cư nhiên lừa hắn. ” Cái gì? Nàng cư nhiên nói bổn vương chết? Xem ra bổn vương phải cho nàng nhớ kỹ 1 chút!” Âu Dương Thanh Minh đột nhiên ốm lấy nàng, đem nàng khóa ở trong lồng ngực, môi hắn chặt chẽ dây dưa với cánh môi phấn nộn của nàng, nụ hồn vô cùng cường hãn bá đạo, giống như dã lang [sói hoang] nhìn thấy con mồi, không cho nàng chút cơ hội phản kháng Thiên Tình trong chốc lát phát hoảng, không biết làm sao, trong đầu một mảnh mờ mịt. Hắn hôn càng ngày càng kịch liệt, giống như muốn đem nàng nhập vào xương tủy, song chưởng càng siết chặt, khí lực càng tăng, điên cuồng triền miên trên môi nàng, đầu lưỡi cường ngạnh xâm nhập vào trong miệng nàng, cướp lấy hương vị ngọt ngào ” Buông ta ra……” Dưới sự xâm lược của hắn, hành động kháng nghị của nàng có vẻ mỏng manh vô lực. Hắn như thế nào có thể như vậy, trước mặt công tử, hắn cư nhiên làm nàng khó xử như vậy “Buông ta ra!” Âu Dương Thanh Minh nghe lời buông tay, cũng rời khỏi môi nàng “Người chết thì sẽ không hôn ngươi, có phải không? Công chúa của ta!” Hắn liếm môi, cực kỳ tự nhiên bật thốt lên ” Ngươi……” Thiên Tình trợn mắt khiếp sợ, hắn quả thực không biết liêm sỉ! Sở Nghi Hiên nhìn chằm chằm vào bọn họ, hắn rất phóng túng, cư nhiên trước mặt hắn hôn Thảo nhi, Sở Nghi Hiên nổi giận, ánh mắt hắn giống như chim ưng sắc bén nhìn chăm chú Âu Dương Thanh Minh, đột nhiên khẽ cười nói “Ta muốn cùng ngươi đánh 1 trận!’ “Đánh nhau là chuyện dành cho những người thô tục, ta khinh thường!” Âu Dương Thanh Minh nở nụ cười thâm sâu khó lường, hàn ý và sát ý đều tỏa ra, trong nháy mắt có thể làm mọi thứ xung quanh mình đông cứng “Cảm ơn Sở công tử đã ra tay cứu giúp thê tử của ta, Thiên Tình, chúng ta đi thôi!” Âu Dương Thanh Minh 1 phen ôm lấy nàng vào lòng, cất bước rời đi Sở Nghi Hiên đột nhiên đặt tay lên vai hắn “Từ từ!” Mới vậy mà đã đi rồi, rất phóng khoáng Âu Dương Thanh Minh hơi nhướng mắt, ánh mắt như băng quét qua gương mặt hắn, thanh âm có vài phần không kiên nhẫn “ Sở công tử còn muốn như thế nào nữa?” Sở Nghi Hiên lạnh lùng nói:” Ta và Thảo nhi còn có nói mấy câu chưa nói rõ ràng, nói xong sẽ để các ngươi đi.” Âu Dương Thanh Minh hừ lạnh một tiếng, sắc bén xoay người, trong tay đột nhiên xuất hiện 1 thanh kiếm, không nói nửa câu đã hướng vào ngực Sở Nghi Hiên mà đâm tới Sở Nghi Hiên cũng vô cùng tao nhã đáp trả, trong tay cũng xuất hiện 1 thanh kiếm, chắn ngang thanh kiếm của Âu Dương Thanh Minh Hai bên va chạm, phát ra tiếng ma sát xẹt xẹt, ánh lực bắn ra 4 phía. Hào quang màu đỏ chiếu rọi lên gương mặt hai người, trong mắt hai người đều có liệt hỏa đang thiêu đốt
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang