[Dịch]Khí Thiếp Chuyên Sủng Của Vương Gia - Sưu tầm
Chương 13 : Bị bắt chủ động
.
Ánh mắt Âu Dương Thanh Minh vừa lạnh như băng, lại chứa chút phức tạp.Trong cái lạnh như băng nỳ có một tia tham cứu, một tia hiềm ác, một tia oán hận, một tia ưu thương, thậm chí một tia dục vọng. Hắn hận chính mình đối nàng có cảm giác, hôn nàng, là cảm giác đáng chết của hắn không đúng! Nhưng hắn vẫn không rời đi đôi môi của nàng.
Trước tình huống này, Thiên Tình đột nhiên cảm thấy được đã không có gì có thể bảo hộ chính mình. Nếu hắn thật sự muốn làm gì nàng thì mọi sự kháng cự của nàng đều không có ích gì, là không thể trốn thoát hắn. Nghĩ vậy, nàng liền nhắm mắt lại, để hắn tùy ý hôn.
Nàng thật sự không nghĩ tới hắn là một con người hỉ nộ vô thường, có thể vũ nhục nàng như vậy. Nàng cũng không rõ Âu Dương Thanh Minh tại sao lại hận mình, nhưng là nàng có thể cảm nhận được hắn là hận mình.
“ Cáp… Chính là một cái hôn ngươi liền ngoan ngoãn hay sao? Vương phi của ta” Hắn đột nhiên buông nàng ra, cười lạnh nhìn nàng.
Thiên Tình mở to mắt ngạc nhiên, thấy trong mắt hắn tràn đầy ngoan độc cùng thần sắc lạnh như băng, cái lạnh xâm nhập vào tận xương cốt nàng.
Khuôn mặt lạnh như băng của Âu Dương Thanh Minh biểu tình phức tạp, đôi tay nắm chặt lại thấy rõ đường gân biểu hiện đáy lòng tức giận của hắn. “ Ngươi dám cắn bổn vương sao? Ngươi là không nghĩ cho nô tì của ngươi sống sao không?”
“ Không..” thiên Tình huất nhục mà kêu. “ Không cần, là sai lầm của ta”
Hắn liếm tơ máu ở khóe miệng chính mình. “ Được, đến đây đi, cởi y phục cho ta”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiên Tình nháy mắt đỏ bừng, bàn tay run rẩy cầm vạt áo của hắn, run run cởi bỏ một nút thắt. Động tác của nàng thực sự chậm, hắn híp mắt nhìn bộ dạng chật vật của nàng, trong mắt hiện lên một mạt nguy hiểm. Chỉ còn một nút thắt nữa liền cởi xong, hắn liền nói: “ Hôn ta”
“ Ta không biết!” Thiên Tình run rẩy hô nhỏ, nâng mắt liếc nhìn hắn. Y phục bị phanh rộng, lộ ra bộ ngực cùng cái bụng rắn chắc của hắn, da thịt phát ra màu sắc mê người, cổ áo cũng hơi rộng mở, khiến cho hắn toát ra khí chất vô cùng tôn quý lại tao nhã. Một đầu tóc dài đen nhánh bị xả ra tán loạn trước ngực, mị hoặc cùng kì dị nói không nên lời. Con mắt liếc qua một cái, Thiên Tình liền hạ tầm mắt xuống.
“ Không biết sao?” Âu Dương Thanh Minh nhướng mi, âm thanh trầm thấp như đang phải chịu áp lực nào đó, không ai biết biểu tình phức tạp trên mặt hắn đại biểu cái gì. “ Không biết vẫn có thể học”
Thiên Tình theo bản năng nuốt nuốt nước miếng, thong thả tiến sát về phía trước. Nàng không biết hôn một người là như thế nào, nàng cũng không có kinh nghiệm, chỉ có thể đem đôi môi của mình chạm vào môi hắn.
“ Đưa đầu lưỡi tiến vào”. Thanh âm của hắn như vậy trầm thấp, như vậy ôn nhu, như vậy dễ nghe. Giống như gió đêm mểm nhẹ lướt qua hai má nàng, lại mang theo tia ôn nhu có độc. Tâm của thiên Tình đột nhiên sợ hãi.
“ Ta thật sự không biết, ngươi buông tha ta đi”. Nàng cho tới bây giờ cũng không có nói nhiều như vậy. Bởi vì nàng không phải thân muội muội của Hoàng Thượng mà tự ti, nhưng là Hoàng Thượng sủng ái nàng còn hơn thân muội muội! Nàng là lớn lên trong sự chăm sóc, sủng ái của mọi người, hiện giờ Âu Dương Thanh Minh vũ nhục mình như vậy, nếu Hoàng huynh biết được sẽ như thế nào a?
“ Ha ha!” Âu Dương Thanh Minh ngửa mặt lên trời cười to. Trong tiếng cười có khoái ý, vô tận trào phúng, còn có một loại không người biết tịch mịch cùng bi thương! “ Ngươi là không biết sao? Giết người ngươi còn có thể, cái này sẽ không biết sao không? Tiện nhân!”
Nghĩ đến sự tình nàng đã làm, Âu Dương Thanh Minh nhất thời phẫn nộ lên. Trong trí nhớ của hắn, đã muốn thật lâu chưa từng có dao động cảm xúc lớn như vậy! Hắn sợ hãi, chính mình nhịn không được mà giết Thiên Tình.
“ Giết người?” Trong lòng Thiên Tình chấn động. “ Không phải là ngươi đang hiểu lầm cái gì đi?”
Hắn không nói gì, cúi người đem nàng đặt dưới thân. Hắn phải trả thù, phải phá hủy nàng, đem những thống khổ không thể rửa sạch của người khác trả lại cho nàng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện