[Dịch]Kết Thúc Còn Lại Gì - Sưu tầm
Chương 6 : Chương 6
                                            .
                                    
             Vì vậy, cô đã rất ngạc nhiên khi cuốn sách mà ông mang cho cô là một  khối lượng  lớn những câu chuyện cổ tích. Nó được bọc bìa bằng da nâu  trông có vẻ đen và tối, và chính diện là một bức tranh - một người phụ  nữ cổ tích, thanh lịch và nhợt nhạt, mặc một chiếc váy màu vàng đẹp.  Tiêu đề của cuốn sách được chữ in đậm, có vẻ là chữ thư pháp màu tối:  Tales of Wonder và Grace. Mỗi câu chuyện được minh họa chi tiết như màu  xanh hoàng gia, đỏ, bạc và mạ vàng.
"Cảm ơn," cô nói với cha cô. "Nó thật đẹp."
Những  câu chuyện không phải tất cả về những câu chuyện thần tiên, một số là  săn bắn, một số là những cuộc phiêu lưu - nhưng nhiều người trong số họ  đã mất. Khi cha cô thấy rằng cô đang sững người với  cuốn sách thì ông  cho phép cô bỏ qua bài học của Ana và Clara với Lady Isobel. "Con bé ấy  còn nhỏ " ông nói với vợ mới của mình, ông cau mày nhìn. "Và con bé nhớ  mẹ. Hãy cho con bé được quyền nhớ mẹ."
Ash nhận ra một số trong  những câu chuyện trong cuốn sách là những câu chuyện mà mẹ cô đã nói với  cô: "Các quả bóng vàng "," Ba lời khuyên tốt, "" The Beast và Thorn.  "Nhưng câu chuyện lịch sử trong cuốn sách," The Farmer và Hunt, " cô ấy  không quen và cô ấy thường xuyên nhìn chằm chằm vào hình minh họa đi kèm  với nó. Trong ảnh, một nông dân mặt hồng hào đứng ở bên cạnh một khu  vực rộng lớn, và qua câu chuyện đó là câu chuyện về một máy ma quái của  thợ săn được vẽ bằng sơn bạc, mắt ngựa lấp lánh vàng. Rồi đến các tay  đua màu vẽ lên đã bị mờ, giống như các người phụ nữ cổ tích trên chính  diện, và khuôn mặt của họ là hộp sọ rỗng, miệng há hốc mở.
Trong  câu chuyện người nông dân, một người đàn ông tên là Thom, biến mất trên  đường đi về nhà từ một quán rượu ở trong làng. Ông đã được tìm thấy ba  ngày sau đó, một người hàng xóm của ông phát hiện ra con ngựa của mình  đang ở gần một bụi rậm rừng, dốc xuống dòng sông. Trong bụi rậm, Thom đã  ngủ say trên giường lá khô. Mặc dù ông đã rất bối rối khi thom thức  dậy, sau khi Thom đã được đưa về nhà và ăn một bữa ăn tối, Thom nhớ lại  những gì đã xảy ra. Vào đêm ông ấy biến mất, ông ấy đã đợi cho đến khi  toàn bộ mặt trăng đã lên cao, sau đó rời khỏi quán rượu. Ông đã đi bộ  qua các khu vực bỏ hoang phía tây của rừng, khi nhìn thấy ánh sáng nhảy  múa trong các bụi rậm gần bờ sông, kèm theo tiếng sáo hay nhất mà ông đã  từng nghe. Bởi vì người yêu của mình - người đã qua đời vài năm trước  đây, cô ấy đã chơi sáo, Thom đã cảm nhận được âm nhạc và tự hỏi ai đứng  đằng sau nó.
Trong bụi rậm, ông đã thấy một cảnh đẹp, đẹp đén nỗi  nó làm tim ông đau. Có những chiếc đèn lồng lấp lánh treo trên cành  cây, chiếu sáng xuống tất cả khu vực bóng tối - nơi hàng chục người đàn  ông và phụ nữ đang nhảy, cơ thể của họ duyên dáng như hoa uốn trong gió  xuân. Lúc đầu, họ không hề biết về sự xuất hiện của người nông dân đứng  trên rìa khu rừng, và đôi mắt sững sờ của ông khi điều chỉnh được ánh  sáng, cuối cùng ông nhận thấy các nhạc sĩ chơi dọc theo lề. Có một nghệ  sĩ vĩ cầm - người mà chơi nhạc cụ mạ vàng với sự khéo léo, nhưng với  khuôn mặt có vẻ kỳ lạ đầy mệt mỏi, ông đã làm cho âm nhạc ngọt ngào hơn  bao giờ hết. Và có người thổi sáo - tiếng sáo đã gọi người nông dân; cô  ấy là một người phụ nữ trẻ mặc một chiếc váy tương đối bằng phẳng và  nhảy múa như một quý cô. Khi nông dân nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của  cô, nó như thể là một sự quyến rũ từ từ, và ông nhận ra cô là người yêu  của mình - Grace, người đã được cho là đã chết.
Khi cô nhìn lên  và bắt gặp ánh mắt của ông, ảo giác biến mất, và cô đặt sáo xuống và đến  với ông. Ông nắm lấy tay cô vào tay mình, và bàn tay cô lạnh như chết.  Cô nói với ông: "Anh phải trở lại, Thom em đã chết và để em sẽ ở lại đây  mãi mãi, nhưng anh vẫn có thể ở lại.."
Khi cô nói, người dân  nhảy múa bắt đầu để ý đến ông, và một trong những người phụ nữ đi về  phía hai người họ, đôi mắt tuyệt vời của cô ấy và màu xanh, và cô mời  ông ấy một ly rượu vang. "Thưa ông, ông sẽ uống?" cô ngọt ngào hỏi.
Ông  cầm lấy chiếc cốc mà không cần suy nghĩ, và cô gái đi, nhưng cũng giống  chỉ là tôn trọng cô gái đó, ông uống một ngụm Grace nói vội "Anh không  được uống rượu đó. Nếu anh uống, anh sẽ bị mắc kẹt mãi mãi trong thế  giới này, không bao giờ để về bên gia đình của anh một lần nữa. "
Những lời của cô làm ông ngần ngại, nhưng ông nói, "Anh đã nghĩ rằng em đã chết trong tim tôi? Nơi này anh đã đến rồi"
"Anh  đã bước vào chốn thần tiên," cô trả lời. "Ba năm trước, em đã đi bộ về  nhà trong đêm, khi em gặp Fairy Hunt, và họ đề nghị em  đi tiếp phần còn  lại của con đường. Em không nên tin họ. Ngay khi em ngồi lên một trong  những con ngựa của họ, họ đưa em về Taninli - nhà của họ, nơi họ đã cho  em thực phẩm và đồ uống. Emrất đói và khát giờ em đã bị đưa vào đây, nên  bây giờ em phải phục vụ họ vĩnh cửu, không có một con người được phép  nếm các món ngon của họ ".
"Anh sẽ tham gia cùng em," ông nói, "vì anh yêu em và sẽ được bên em cho đến hết cõi đời."
Nhưng  cô lắc đầu, đôi mắt đen với cơn đau. "Em là một cái bóng và không bao  giờ có thể yêu anh như một con người có thể," cô nói. "Các nàng tiên đã  lấy trái tim em đi khỏi em."
Anh có thể thấy rằng cô đang nói sự  thật, không có máu, và làn da ấm, và không có tiếng vọng trong cổ họng  cô. Tuy nhiên, một phần của anh vẫn muốn được ở bên cô bất kể cô có làm  gì, và khi cô ấy thấy điều này trong trái tim của anh, cô đã dẫn anh ta  ra khỏi bụi rậm, lo sợ cho sự an toàn của anh, và lấy chiếc cốc khỏi tay  anh. "Anh phải quên em từ bây giờ, và nếu anh nhìn thấy cưỡi Tiên Hunt,  không bao giờ tiếp cận họ," cô cảnh báo ông. Và sau đó cô chạm vào má  anh và anh ngã xuống trong một giấc ngủ mê và không được đánh thức cho  đến khi người hàng xóm phát hiện anh ta.
Tuy nhiên, như là cách  với những cuộc gặp gỡ, Thom không thể quên những gì ông đã thấy, và mỗi  đêm ông khao khát Grace, trái tim ông lại đau một lần nữa. Cuối cùng ông  đã lang thang gần bụi rậm có nhiều cây cối gần các dòng sông, hy vọng  được nghe tiếng sáo của Grace. Một đêm lúc chạng vạng, Thom thấy một  chục tay đua ma quái đang đi về phía ông ấy, và ông ấy nhanh chóng nhận  ra họ - Fairy Hunt. Nhưng ông lờ lời cảnh báo của Grace và sẵn sàng đi  đến gặp họ. Sau đêm đó anh không bao giờ được nhìn thấy một lần nữa, và  không ai biết nếu ông đã thành công trong việc tìm kiếm đường trở về với  Grace. Nhưng một tháng sau, người hàng xóm cùng những người khác đã  đánh thức Thom từ giấc ngủ của ông, nhưng ông sẽ không bị đánh thức nữa  vì ông ấy đã chết. 
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện