[Dịch]Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Sưu tầm
Chương 13 : Ai ngược đãi ai ?
.
Trên đường đi, hai cô bé đã nói cho Takuto rất nhiều chuyện mà cậu ta không biết của thế giới này, cậu biết được thế giới này có những nơi bồi dưỡng ra võ giả hoặc ma pháp sư là những học viện nổi tiếng, như đế đô có học viện Sandra là chuyên gia đào tạo cả võ giả và ma pháp sư. Người học ở đó chủ yếu là quý tộc, mặc dù học viện có chế độ miễn phí ưu tiên cho những ai có thiên phú cao nhưng người bình dân cũng không có nhiều bởi vì nếu ngươi là quý tộc có tiền ngươi sẽ được bồi dưỡng cơ thể từ nhỏ mà cái đó là thứ mà người thường không bao giờ có được.
Bên cạnh đó, nếu ngươi học ở đó ngươi sẽ có cơ hội có công pháp hoặc đấu kỹ mạnh mẽ khiến cho thực lực ngươi tăng thêm một bậc. Nhưng muốn kiếm vũ kỹ thì cũng cần phải có tiền, cái mà học viện cung cấp cho ngươi chỉ là môi trường tu luyện tốt hơn mà thôi còn về công pháp hay đan dược phải bỏ tiền ra mua hoặc mua bằng điểm cống hiến theo quy định của học viện.
Chính vì điều đó mà những học sinh thuộc lớp bình dân nào tự tin mình có thân thể cường tráng nên đã đăng ký làm bao cát cho người khác tập luyện để lấy tiền về mua công pháp, hình thức này rất phổ biến không chỉ học viên mà bình dân bên ngoài cũng tham gia và thậm chí có một số học viên thuộc lớp quý tộc có nghị lực cao cũng chọn phương pháp này để rèn luyện ý chí bởi vì khi ngươi làm bao cát ngươi không được đánh trả chỉ có thể né hoặc đỡ đòn mà thôi.
Nhưng kiếm được tiền bằng cách này không dễ dàng bởi vì nếu ngươi có bị đánh chết cũng là do ngươi không biết lượng sức mà thôi không trách ai được.
Đi một lúc thì đã đến nơi, hiện tại ba người đang đứng trên một sảnh rộng và có rất nhiều người cao to, Takuto nhận ra đặc điểm chung của họ là ăn mặc rất bình dân thậm chí có người ăn mặc rách rưới nghèo khó nữa. Cậu quay sang hai cô bé và hỏi:
- Nếu có tổ chức như thế này thì làm sao mà tên công tử quý tộc mà em kể có thể ngang nhiên không trả tiền mà chặt người ta ra làm mấy khúc rồi ném xuống sông.
Hai cô bé thấy vậy ra hiệu cho Takuto nói nhỏ:
- Anh hãy cẩn thận đó, nơi này có tay chân của hắn. Nếu nói về chuyện đó, thì tên công tử khi trong phòng luyện tập đã giết chàng thanh niên đó sau thì cắt làm nhiều mảnh rồi quăng xuống sông nhưng hắn có trả tiền bằng cách quăng số tiền đó xuống sông nơi hắn quăng thi thể của cậu ta cho nên không ai nói hắn vi phạm cả với lại nguyện vọng được chôn cất tử tế của thanh niên đó chỉ nói cho dân ở đây biết mà người dân ở đây sợ hãi nên đâu dám nói, dù gì hắn cũng là quý tộc.
Takuto nghe vậy cũng thấy bất mãn thay cho người thanh niên kia. Bỗng cậu thấy một người có vẻ là võ giả cấp năm tiến lại gần cậu và nói:
- Ngươi là người đăng ký làm bao cát à, ta thấy cơ thể ngươi cũng miễn cưỡng là thích hợp nên thôi vô xếp hàng đi rồi chờ được chọn ra. Nếu ngươi có thể sống sót và thỏa mãn người thuê thì sẽ được chữa trị miễn phí và thêm vào số tiền hai bên quy định nữa.
Takuto gật đầu như đã biết sau đó bắt đầu xếp hàng ngồi chờ. Khi thấy Takuto đi vào mọi người chỉ nhìn một chút rồi quay đi, bởi vì Dung Kỹ cường hóa rất cao về chất nên Takuto chỉ trông bên ngoài cường tráng hơn chút so với trước kia mà thôi nên cũng không tạo ra sự chú ý mấy. Bọn họ không biết rằng Takuto ngang với võ giả bậc bảy mạnh nhất ở cái sảnh này và nếu cậu dùng độc chiêu có thể miễn cưỡng ngang võ giả cấp chín.
Một luc sau, một người đàn ông đi vào và nói lớn:
- Hoan nghênh những người không sợ chết đến với nơi này, tôi không nói gì hơn là chúc quý vị được chọn và còn sống để lấy tiền.
Khi người đó nói xong, thì từ bên trong, những người ăn mặc hoa mỹ như quý tộc mang theo những món vũ khí tinh xảo chỉ dành cho nhà giàu và quý tộc mới mua nổi. Đa số họ khoảng mười sáu đến hai mươi tuổi, nam có nữ có và Takuto nhận ra cao nhất ở đây chỉ có tu vi khoảng câp sáu ma thôi thì khiến cậu không khỏi hơi nản. Cũng đúng bởi vì cấp sáu thì cậu cho một quyền là gục.
Hiện tại các nam nữ quý tộc đang tuyển chọn bao cát cho mình, họ thường nhắm vào những học viên của học viện bởi vì dù sao những người đó có thực lực cao nên việc luyện tập hiệu quả hơn nhiều so với bình dân.
Tuy phần lớn là vậy, nhưng có những tên lại dùng cách này để hành hạ những người bình dân để thỏa mãn thú vui của hắn, như tên công tử đang nhìn về phía Takuto đứng cùng hai cô bé. Hắn thấy cách ăn mặc của Takuto và hai con bé nghĩ rằng cậu là người ở khu dân nghèo nên có ý nghĩ giết Takuto rồi bắt hai cô bé về hành hạ cho thỏa thích mà chỉ cần bỏ ra ít tiền là được nên hắn chỉ Takuto rồi cao giọng nói:
- Tên đang đứng với hai con bé đằng kia ta trả ngươi ba đồng bạc để luyện tập với ngươi.
Đơn vị tiền tệ ở thế giới này lần lượt là đồng vàng, bạc, đồng và kẽm. Một vàng có thể đổi lấy mười bạc, một bạc lấy được mười đồng, và một đồng lấy được mười kẽm. Đối với người dân bình thường thì với một bạc hoàn toàn đủ cho họ sống được một tháng thoải mái nên có thể hiểu ba đồng bạc đối với người thường là lớn thế nào. Hai cô bé nghe tên đó ra giá cao không những không vui mừng mà còn tỏ ra sợ hãi nói với Takuto:
- Anh đừng nhận lời hắn, hắn là kẻ đã giết người thanh niên mà em kể đó, hắn rất dã man, em không muốn anh bị giết đâu.
Takuto nghe vậy, lửa giận bắt đầu trào lên nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh trong lòng thầm nghĩ “Ta chưa tìm ngươi mà ngươi đã tìm đến cửa rồi mà không giáo huấn một trận thì đâu có được” Nghĩ thế Takuto bước đến trước tên công tử đó cúi chào cho phải phép sau đó người chủ trì ở đây lên tiếng:
- Có ai trả cao hơn cho người này không? Nếu không người này sẽ đối luyện với Jackson thiếu gia.
Không ai lên tiếng cả vì tất cả mọi người ở đây đều biết sở thích quái dị của tên này với lại nể mặt gia tộc của hắn nên không ai tranh với hắn. Tất cả mọi người đều cầu chúc cho Takuto ngoại trừ hai cô gái đang ngồi phía trong phòng quan sát thì lại cầu nguyện cho tên công tử liều mạng đó.
Ở phòng quan sát, hai cô bé này chính là cô tiểu thư và cô hầu mà Takuto đã cứu trong rừng. Họ sau khi về đã đến đây để nghỉ ngơi và kiếm trong những người ở đây xem ai đáng coi trọng để bồi dưỡng nhằm nâng cao lực lượng gia tộc. Bây giờ cô hầu Marie lên tiếng:
- Tiểu thư à, với thực lực của cậu ta sao lại phải đi đến đây kiếm tiền vậy?
Cô công chúa cũng lắc đầu:
- Ta không biết, cậu ta có rất nhiều bí mật, thứ nhất là có thể sử dụng thành thạo rất nhiều nguyên tố, thứ hai có năng lực cảm ứng vô cùng mạnh, thứ ba chỉ chưa đến hai mươi tuổi đã đạt cấp sáu, à không có thể lên cấp bảy rồi, thiên phú vô cùng cao siêu, ngay cả anh của ta người được mệnh danh là siêu cấp thiên tài cũng đến hai mươi lăm mới lên được cấp bảy và cuối cùng có được pháp khí hồng hoang. Nếu nói sau lưng cậu hay nói chính xác là người sư phụ tóc bạc của cậu ta không có một thế lực lớn nào thì tuyệt đối không thể tin. May là chúng ta đã có Vạn Niên Thanh Diệp để đưa cậu ta nhằm giữ mỗi quan hệ này chứ nếu không thì sẽ rắc rối lắm.
Marie nghe vậy ngạc nhiên
- Với thực lực của sư phụ tiểu thư đã đạt nửa bước địa cấp cao thủ mà vẫn kiên kỵ sư phụ cậu ta ư
Công chúa gật đầu nói:
- Trực giác của ta ra sao cô biết rồi mà, khi lần đầu gặp ông ta, ta đột nhiên cảm thấy nếu ông ta muốn hủy cả cái đại lục này cũng là chuyện dễ dàng, mặc dù cảm nhận đó chỉ trong chớp nhoáng nhưng ta vẫn không bao giờ quên được. Thôi cứ xem tên kia bị ngược đãi thế nào đi.
Hai cô gái gật đầu rồi tiếp tục quan sát. Bây giờ Takuto đã đến trước mặt tên công tử đó cúi chào cho phải phép và tên đó liếc Takuto với ánh mắt nhìn một người chết và nói:
- Ba đồng của ta không dễ kiếm đâu và để chứng tỏ ta rộng lượng thế nào nên ta cho phép ngươi có quyền đánh trả bởi như vậy mới là luyện tập.
Tuy đây là trái ngược với quy định nhưng nếu được hai bên cho phép thì cũng có thể tiến hành. Mọi người ở đây ai cũng hiểu, mặc dù hắn cho phép nhưng ai dám đánh hắn phải đối mặt với sự trả thù của Jackson gia tộc nên việc người ta được đánh hắn chỉ là cái bánh vẽ không có thực.
Sau đó, tên thiếu gia với Takuto đi vào khu luyện tập. Bên trong, có rất nhiều dụng cụ đẻ tập luyện, Takuto cảm thấy mình đang đi vào phòng tập thể hình của thế giới hiện đại mặc dù ở đây hầu hết dụng cụ được vận hành bằng phép thuật.
Tên công tử đã bước vào sân thí luyện và nói với Takuto:
- Chuẩn bị tốt tinh thần để chết chưa? Sau khi ngươi chết ta sẽ quăng xác ngươi và số tiền quy ước xuống sông mai táng cho ngươi rồi đem hai con bé kia huấn luyện thành nô lệ chỉ biết đến dục vọng hoan lạc với người lẫn thú thôi. Dù sao khu dân nghèo các ngươi cũng chỉ là thú do đế đô nuôi thôi bọn ta muốn thế nào chẳng được.
Nghe xong cậu đó, khuôn mặt Takuto trở nên âm trầm dữ tợn sát khí bốc lên không chút nào che giấu, bất kể cái gì cũng có giới hạn của nó, nếu ai dám vượt qua sẽ phải chịu hậu quả rất nghiêm trọng và giới hạn của Takuto chính là những người cậu ta quyết định bảo vệ. Cậu gằn giọng nói:
- Ta chỉ định giáo huấn ngươi một chút thôi, nhưng câu nói đó của ngươi đã triệt để khiến ngươi mất mạng rồi đó.
Tên công tử thấy sát khí tỏa ra từ Takuto toàn thân trở nên rét lạnh, chỉ một võ giả cấp năm như hắn mà trước giờ chỉ đi quanh cái đế đô này được mọi người nể trọng thì làm sao chịu nổi được sát khí của Takuto chứ. Hắn ta định lên tiếng dùng gia tộc ra đe dọa thì thấy miệng và cơ thể mình không thể động đậy chỉ biết run cầm cập nhìn Takuto đang đến gần như tử thần đến đòi mạng thôi.
Hai cô bé trên phòng quan cũng tỏ ra kinh hoàng vì cô chưa từng thấy cậu giận như thế này trước đây ngay cả khi đấu với sát thủ Hắc Ưng cũng không đến mức như thế này. Chắc tên đó phải nói gì đó nghiêm trọng lắm. Takuto sau khi cách tên đó khoảng ba bước chân nói:
- Ta chắc ngươi định lấy gia tộc ra hăm dọa ta, nhưng điều đó là vô ích, để ta cho ngươi chút thông tin trước khi chết nhé. Ta không phải là người của thế giới này nên việc kiếm ta trả thù là không thể.
Nói xong trong ánh mắt kinh ngạc của tên công tử, một bàn tay đã xuyên qua ngực hắn ngay tức thì một luồn khí băng hàn tỏa ra khắp cơ thể, tên công tử thấy mắt mình mờ dần rồi chìm vào bóng tối, thân thể hắn gục xuống sàn ngay lập tức. Công tử gia tộc Jackson bị giết bởi một tên ở khu dân nghèo.
Khi mọi người thấy Takuto đi ra sớm thì nghĩ cậu không đáp ứng được yêu cầu của công tử Jackson nên bị đuổi và cũng không ai tỏ vè ngạc nhiên vì cũng có trường hợp như vậy, nếu ngươi không đáp ứng được yêu cầu của người ta đề ra người ta chỉ cần trả ngươi một nửa tiền quy định là được. Takuto đến với hai cô bé và nói nhỏ:
- Chúng ta nhanh trốn thôi, sắp gặp rắc rối rồi.
Hai cô bé thấy vậy tuy ngạc nhiên cũng không phản bác nhanh chóng đi theo Takuto ra ngoài. Hai cô bé đó quả là xứng đáng được gọi là thổ địa của đế đô chỉ trong một lúc mà đã kiếm được một chỗ trốn an toàn trong khu dân nghèo. Hai cô bé đó hỏi:
- Anh đã làm gì mà sao phải trốn?
Takuto cũng đáp:
- Tên công tử Jackson đó tính giết anh thì thôi không nói, nhưng đằng này hắn còn có ý định xấu với mấy em nữa, anh đã nói là sẽ bảo vệ mấy em thì sao để hắn sống nên đã một chiêu giết hắn rồi.
Hai cô bé nghe vậy hoảng sợ nhưng cũng vô cùng cảm động. Từ nhỏ hai cô đã bị bỏ rơi sau đó bị hành hạ và ngày nào cũng sống giống như địa ngục vậy. Họ không ngờ trên đời này sẽ có người bọn họ mà đắc tội với quý tộc đế đop vậy, từ giây phút đó họ quyết với lòng mình sẽ trở nên kiên cường hơn để không phụ tấm lòng của ân nhân dành cho họ.
Chỉ vài giờ sau, cả đế đô gần như rung chuyển, công tử quý tộc Jackson bị giết đương trường trong sàn tập chỉ trong một chiêu, và kẻ ra tay chỉ là thanh niên khoảng mười sáu tuổi. Mặc dù không ưa hắn ta nhưng đế đô này ai cũng biết hắn ta cũng là cao thủ cấp năm, mà có thể một chiêu tuyệt sát thì chỉ có cấp bảy, tám trở lên, ai cũng thấy kinh ngạc vì mới mười sáu tuổi đã là cấp bảy, tám rồi.
Gia tộc Jackson thì trở nên điên cuồng truy tìm dấu vết của hung thủ, lính gác của thủ đô đi lùng sục khắp nơi thậm chí cả cường giả cấp tám, chín cũng đã vào cuộc truy bắt nhưng Takuto còn có chúc phúc thì làm sao mấy người đó có thể phát hiện ra.
Trong một quán nước ở thủ đô, những người ở đây đang bàn tán sôi nổi về vấn đề này, một tên cao to lên tiếng kể với mọi người:
- Cái tên mà giết Jackson thiếu gia trong vô cùng bình thường chỉ hơi cường tráng so với người thường một chút, chính ta thấy hắn trong nơi đăng ký mà.
Một người khác cũng bắt đầu góp chuyện:
- Ta thì nghe nói hắn làm vậy để trả thù cho những người bị tên công tử đó giết khi tham gia đối luyện đó, mà gia tộc Jackson ra tay hào phóng lắm đó mười đồng vàng cho ai bắt được, còn ai cung cấp thông tin được mười đồng bạc lận đó nếu chúng ta bắt được hắn thì không phải đủ sống một thời gian dài rồi sao.
Một người mặt sẹo có vẻ là thủ lĩnh của bọn người này lên tiếng:
- Đồ không tự lượng sức, các ngươi mới là võ giả cấp bốn thôi mà đòi bắt hắn, theo ta để làm được điều này hắn ít nhất cũng phải là cấp bảy hay tám rồi chưa kể theo ta như ta nghe ngóng tên đó sử dụng một luồn hàn khí cực mạnh và rất thuần khiết đã khiến cho toàn nội tạng của Jackson thiếu gia đông lại ngay tức khắc sau đó chấn vỡ toàn bộ. Có thể làm như vậy, ít nhất cũng là công pháp trung cấp đó, các ngươi nhắm đối phó nổi không.
Hai người bọn họ nghe vậy cũng cân nhắc lại thực lực của mình sau đó đứng lên rời đi và bắt đầu tiếp tục lên đường làm công việc hằng ngày của mình.
Cũng tại quán nước đó, một thanh niên trên khuôn mặt chồng chất những vết sẹo ngang dọc khiến người ta phát sợ không dám nhìn lâu ngồi nghe rõ mọi chuyện xong thầm nghĩ “Gia tộc của tên đó quả bỏ ra nhiều vốn liếng thế nhỉ, may mà mình quyết đoán hủy dung thì bây giờ mới khiến cho bọn chúng không nhận ra.”
Người thanh niên này chính là Takuto đang bị truy nã khắp thành. Khi cậu nhận ra mình không đi đâu được nên bất chấp sự ngăn cản của hai cô bé cậu đã dùng kiếm hủy đi dung mạo của mình, bên cạnh đó cậu tự tin có Dung Kỹ cậu sẽ phục hồi trong chớp mắt thôi nên bây giờ cậu trông giống như một người mạo hiểm đã trải qua nhiều trận chiến hoàn toàn khác với hình ảnh bị truy nã.
Với sự thay đổi hình tượng, Takuto đã dễ dàng ra ngoài thành, cậu đi vô một khu rừng để tránh truy binh còn hai cô bé cậu đã an bài đầy đủ chỉ cần họ cẩn thận là sẽ không bị bắt.
Trời đã về đêm, Takuto mặc dù đang nghỉ ngơi nhưng vẫn vô cùng cảnh giới với xung quanh cậu hôm nay đã giết rất nhiều yêu thú quấy nhiễu và thu cũng không ít được bảo vật trên người nó, cậu đang nghĩ đến việc động thủ luyện đan để đấu giá và cậu đã quyết định hành động.
Cậu bắt đầu đem tất cả những thứ mình thu được trên người ma thú vận Dung Kỹ để chuyển hóa, đây là lần đầu tiên cậu chuyển hóa vật sống thành năng lượng chứ trước giờ khi chiến đấu cậu chỉ chuyển hóa năng lượng trong không khí hoặc ánh sánh mặt trời mà thôi. Tuy gặp nhiều khó khăn nhưng sau hai giờ Takuto đã bắt thành công, những luồn năng lượng đang tụ lại xung quanh cậu và Takuto bắt đầu tập trung hết mức vào sự tưởng tượng của mình để tích tụ các nguồn năng lượng kia và một khối.
Quá trình này rất khó khăn vì hầu như các năng lượng chưa ngưng tụ xong thì Takuto sức tập trưng Takuto đã tới giới hạn. Nhưng cậu ta vẫn không bỏ cuộc và sau năm lần thất bại thì cậu đã hoàn toàn nắm được kinh nghiệm, cậu ta bắt chước quá trình của ngưng tụ Rasengan và tạo một lớp vỏ bên ngoài để cố định.
Và ngay sau khi đan dược được sinh ra, thiên địa bắt đầu sản sinh dị động mãnh liệt khiến những ma thú cấp thấp gần đó phải hoảng hốt bỏ chạy. Một luồng ánh sáng tỏa ra mang năng lượng ngập tràn khiến cây cối trong khuôn viên một dặm đều bị nghiền nát vụn.
Thứ năng lượng đó chính là năng lượng mà Takuto không thể xử lý triệt để sau khi ngưng đan bị thoát ra ngoài, lớp vỏ bên ngoài đã nứt và điều này cũng nằm trong dự đoán cậu bắt đầu ngưng tụ năng lượng để phục hồi cho lớp vỏ ngoài, với kết quả như thế này trong lần luyện đan đầu tiên thì cũng đã coi như là thành công.
Nhưng nếu Takuto có thể khống chế năng lượng tốt hơn thì sẽ không có hiện tượng năng lượng thừa bị phóng ra ngoài quá nhiều thế này.
Động tĩnh của việc đan dược xuất thế quá mạnh khiến cho cao thủ của khắp đế đô kinh sợ. Một lão già ngồi ở trong một tòa phủ sang trọng đang nhắm mắt tu luyện thì chợt thấy run lên lẩm bẩm:
- Năng lượng thiên địa này chỉ có Thập cấp đan dược mới sinh ra được thôi, sao có thể? Ở kinh thành này chẳng lẽ có luyện dược sư nào đang luyện chăng?
Nói rồi lão giả đứng lên và thoáng cái đã biến mất khỏi phủ và hướng đến nơi thiên địa dị động.
Thập cấp đan dược chính là những đan dược mà chỉ có cường giả cấp chín hoặc những người nửa bước đột phá nhân cảnh trở lên mới có thể sử dụng được mà thôi. Sự xuất hiện của thập cấp đan dược luôn dấy lên bao nhiêu tranh giành đến máu đổ đầu rơi.
Chỉ trong một lúc, nơi Takuto luyện đan xong rút đi thì có bao nhiêu cường giả đã tới đây dò xét và họ cảm thấy được năng lượng cực kỳ tinh thuần còn sót lại và một người cấp cường giả mới vào cấp chín đã thử hấp thu một ít vào cơ thể.
Ngay lập lức ông ta cảm thấy một sự bùng nổ khủng khiếp trong cơ thể, ông ta cố gắng tĩnh tọa nhằm luyện hóa năng lượng điên cuồng kia, trên khuôn ông ta không ngừng hiện lên những biểu hiện của sự thống khổ tột độ khiến người ở đây không thể không xót xa và cũng con người nói ông không tự lượng sức.
Nhưng hai giờ sau, người ông ấy đã tỏa ra áp lực cực lớn khiến các cường giả ở đây phải biến sắc, ông đứng lên thét dài một tiếng khiến thiên địa rung động sau đó cười vang:
- Ha… Ha… Ha… Thì ra là vậy, phá rồi lập, năng lượng này có thể khiến người ta phá rồi lập, nó không những giúp ta đột phá mà còn khiến cho cơ thể trở nên hoàn thiện rất nhiều chưa kể năng lượng phong hệ của ta trở nên thuần khiết gấp trước cả trăm lần, và bây giờ ta đã là cường giả Bán bộ, chỉ với năng lượng thừa mà đã như vậy rồi thế thì bản thân đan dược thì sao, đúng là thần đan xuất thế.
Nói xong ông ta cười thêm một lúc nữa rồi phóng đi tìm một nơi để làm quen với sức mạnh mới. Và một trận tranh giành năng lượng bắt đầu diễn ra và kết quả cuối cùng, nước cộng hòa có thêm sáu người bán bộ và hai người nhân cảnh.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện