[Dịch]Huyền Vũ Khuynh Tài - Sưu tầm
Chương 10 : Không gian bí ẩn cùng nghi vấn của Mộ Dung Như Ly
.
Nằm sừng sững giữa khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp này là một ngôi viện nhỏ cổ kính, trên cột cùng mái nhà được điêu khắc hoa văn tinh xảo, có nét xa xưa mà cũng trộn lẫn phong thái của hiện đại.
Mộ Dung Như Ly nheo mắt hồ nghi, cái này...tại sao lại như vậy? Hoa văn này thường xuất hiện trên những ngôi nhà cổ mà nàng đã từng thấy qua ở kiếp trước. Trong lòng nàng đưa ra một suy đoán có chút khó tin. Không lẽ là vậy...
Mạc Hàn Phong từ đầu đến cuối không phát hiện ra thái độ khác thường của nàng mà chỉ lẳng lặng thả cước bộ hướng căn viện đi tới, vừa đi vừa nói:
“Trước đó lúc ta bị phong ấn liền rơi vào ngủ say, sau này tỉnh dậy cũng chưa từng thấy qua những thứ này. Tất cả từ cây cỏ, hoa lá, suối, núi hay chim đều chỉ mới hình thành sau khi ngươi đột phá, kể cả ngôi viện. “
Mộ Dung Như Ly mày liễu nhíu lại, cái này cũng thật kì lạ đi. Càng ngày càng khó hiểu.
Chưa đầy một khắc sau hai người đã vào đến bên trong căn viện. Khác với tưởng tượng của Mộ Dung Như Ly, đồ vật bên trong được bày biện hết sức giản dị, ngăn nắp. Mà căn bản là không có thứ gì ngoài một cái giường và một bàn trà.
Mạc Hàn Phong bước nhanh đến bức tường đối diện, tay khẽ đẩy một cái bức tường liền mở ra chẳng khác gì cửa tự động ở hiện đại. Hắn vẫy tay với nàng rồi không nhanh không chậm bước vào. Nàng thở dài, lại còn có mật thất nữa cơ à?
Đi được chừng hai mét thì trước mặt bọn nàng xuất hiện ba cánh cửa dẫn vào ba căn phòng khác nhau.
“Mật thất này ta chỉ mới tìm thấy, cả ba căn phòng dường như bị một nguồn năng lượng nào đó phong ấn lại, ngay cả ta cũng không làm cách nào mở ra được. Nhưng cùng với lúc ngươi đột phá ta đột nhiên cảm thấy phong ấn ở căn phòng đầu tiên đã biến mất.”
Mộ Dung Như Ly nghe kĩ từng lời nói của Mạc Hàn Phong, càng nghe nghi vấn trong lòng lại càng lớn. Từ cảnh vật xung quanh đến những căn phòng này tựa hồ có liên hệ với khối thân thể này.
Vốn đang im lặng suy nghĩ đột nhiên có một lực đạo đẩy nàng lên từ phía sau. Mộ Dung Như Ly giật mình nhanh chóng quay lại phía sau, chỉ thấy Mạc Hàn Phong với vẻ mặt "ta cái gì cũng không biết hết á".
Lập tức sắc mặt nàng trở nên cổ quái, chẳng lẽ có ma? Mộ Dung Như Ly khẽ rùng mình một cái. Không thể nào có chuyện đó được.
Hít một hơi thật sâu, nàng bước lên nhẹ đặt tay chạm vào cánh cửa. Không báo trước cánh cửa đột nhiên sáng lên, từ từ mở ra.
Hiện lên trước mặt nàng là một loạt thứ gọi là "tủ kính" chỉ có ở thế kỉ 21.
Mộ Dung Như Ly cả kinh, thứ này...tại sao lại xuất hiện tại nơi này? Là trùng hợp? Không có khả năng. Kiểu cách này chắc chắn là được làm một cách tỉ mỉ, chính xác giống với đồ ở Trái Đất, không thể là trùng hợp được. Không lẽ...cũng đã từng có người xuyên đến đây?!
Nếu là trước đây thì nàng chắc chắn sẽ cười nhạo mà cho rằng đây là chuyện phi khoa học. Mộ Dung Như Ly rơi vào trầm tư, bàn tay nhỏ nhắn lơ đãng đặt lên thành tủ, tức khắc cánh tủ bật mở. Nàng hai mắt trợn tròn, còn có chế độ tự động sao?!
Lại nhìn đến những thứ bên trong hai mắt nàng liền sáng lên. Oa, thật lắm thứ! Nào là đan dược, nào là dược liệu,...vân vân và vân vân. Hai mắt Mộ Dung Như Ly sáng lấp lánh chẳng kém gì mấy quả đèn điện chỉ thiếu chút nữa thì rỏ dãi. Lần này nàng thực sự giàu to rồi! Yeah!
Lấy đại một cái túi lớn trong góc phòng nàng bắt đầu công cuộc thu gom của cải. Mạc Hàn Phong nhìn bộ dạng nàng chật vật ôm một cái túi to đùng chậm chạp "bò" đến chỗ mình thì khóe miệng co giật, âm thầm thở dài, nói:
“Ngươi xem lại cái bộ dạng ham tiền của ngươi đi... Aizz, qua tủ bên kia, có không gian trữ vật.” rồi chỉ tay về phía sau.
Mộ Dung Như Ly lúc này mới thông suốt. Tại sao nàng lại có thể quên mất điểm này nhỉ?! Đây là Đại lục Huyền Vũ a~ Nghĩ rồi nàng vội vàng đặt túi đồ xuống, chạy qua lấy không gian trữ vật. Trước đó còn không quên quay lại cấp cho Mạc Hàn Phong một cái lườm:
“Cấm nhân cơ hội này chôm chỉa đồ của ta!”rồi lại xoay người chạy mất.
Mạc Hàn Phong khóe miệng giật giật. Mấy thứ này có cho hắn cũng chẳng thèm! Nha đầu ngu ngốc!
——— —————— ————
Ngắm nghía mấy loại không gian trữ vật một lần Mộ Dung Như Ly tùy tiện cầm lấy một cái. Đó là một chiếc khuyên tai màu ngọc bích hình giọt nước, trên bề mặt được khắc hình một bông hoa mẫu đơn thập phần tinh xảo. Đem một giọt máu nhỏ vào nó nàng liền phát hiện không gian bên trong rộng gấp 10 lần không gian thông thường.
Mỉm cười hài lòng Mộ Dung Như Ly xoay người quay lại chỗ Mạc Hàn Phong.
“Phong ca, chúng ta ra ngoài thôi. “
Nàng vừa đi vừa nhảy chân sáo, có tiền, đương nhiên tâm tình nàng thập phần thoải mái.
Một giây sau cả hai liền xuất hiện trong phòng nàng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện