[Dịch] Huyễn Thần

Chương 130 : HUYỄN THÚ XUẤT TRẬN

Người đăng: 

- Nha! Rốt cuộc, thấy Tiểu Cường bị bức bách trông rất bi thảm, Lý Dật không thể không ép bản thân mình hạ lệnh đình chỉ, trong lúc nhất thời... Nhìn thấy ý nghĩ của các nàng dĩ nhiên lấy được hiệu quả thần kì, tất cả các cô gái đều hoan hô lên! Cười khổ nhìn các cô gái đang hoan hô vui mừng kia, Lý Dật không có ngăn lại các nàng, có thể nghĩ ra cái biện pháp như vậy thì quả thật có lý do để mà hoan hô chứ. Cái con bà nó! Cái này thật không phải là bốn đội pháp sư a, quả thực chính là bốn cổ cơ quan trông như súng máy mà, tiểu thương dù có lợi hại như thế nào thì cũng không có thể đồng thời tránh né bốn cổ cơ quan như súng liên thanh bắn càn quét như thế a! Lý Dật cau mày trông rất bất đắc dĩ. Đối với sự tiến bộ của các nàng, hắn ta mặc dù thật cao hứng nhưng ngược lại hắn cũng hết sức lo lắng. Hiện tại đây Tiểu Cường đã rõ ràng không phải là đối thủ của các nàng, trừ khi đau lòng ra chiêu sát thủ, nói cách khác, cũng chỉ có bị đánh mà thôi. Cứ như vậy, mất đi đối thủ, các cô gái này về sau như thế nào huấn luyện a? Trực tiếp kéo đến thôn quê đi đối mặt ma thú sao? Nọ vậy khẳng định là không có thể nào, ma thú cũng sẽ không giống Tiểu Cường như vậy nhân từ, lúc đáng nên ra tay thì sẽ ra tay, lúc đáng nên hạ khẩu chúng tuyệt không lưu tình mà hạ khẩu. Như vậy thứ nhất, thương vong khẳng định là chuyện không thể tránh khỏi. Vấn đề là đối với Lý Dật, bất cứ thương vong gì xảy ra cũng không phải là chuyện mà hắn ta có thể tiếp nhận được a! Đang vào lúc hắn đang cau mày đau khổ suy tư thì Du Du nhẹ nhàng đi tới bên cạnh, ôn nhu nói: - Làm sao vậy Tiểu Dật? Mọi người tiến bộ nhanh như vậy, ngươi đáng lẽ ra nên cao hứng mới đúng a, như thế nào ngươi... - Ai... Thở dài một tiếng, hắn ta nói với Du Du ý nghĩ của chính mình. Sau khi hiểu được băn khoăn của hắn, nàng ta không khỏi mĩm cười nói: - Nếu Tiểu Cường bản thân nó đã không là đối thủ cho việc tập luyện này thì sao ngươi không phái ra đây bốn con huyễn thú của ngươi chứ? - Ách... Nghe xong Du Du nói, hắn ta không khỏi chần chờ lên, cái ý nghĩ này hắn ta sớm đã nghĩ tới, chỉ là... Bốn con huyễn thú kia đều còn không có thoát khỏi trạng thái ấu sinh. Về căn bản mà nói là không có lực công kích quá lớn a, như vậy liền phái đi ra có thể nói... Thấy Lý Dật có điều chần chờ, lại như tựa hồ hiểu được lo lắng của hắn ta, Du Du liền khuyên giải: - Kì thật ngươi không cần lo lắng, tinh thần nội hạch của bọn chúng đang tại bên trong cơ thể của ngươi mà thôi. Điều này có nghĩa là chỉ cần ngươi không chết, bọn họ chỉ có thể bị thương, sẽ không chết! Ngươi không phải đã nói sao? Chỉ có từ trong chiến đấu được tới bản lĩnh, mới là thứ bản lĩnh lợi hại nhất sao, nếu như vậy... Nghe xong Du Du nói, hai mắt của hắn ta không khỏi sáng lên. Đúng vậy... Chỉ cần hắn ta bất tử, huyễn thú liền sẽ không chết, nhiều nhất chính là bị thương nghiêm trọng mà thôi, cần vài ngày thời gian khôi phục năng lượng mà thôi. Chính như Du Du theo như lời, chỉ có chiến đấu mới có thể để cho bọn họ nhanh phát triển đứng lên a! Nghĩ tới đây, Lý Dật lập tức đối với bốn con huyễn thú bên trong cơ thể của Tiểu Cường hạ đạt mệnh lệnh, ra lệnh bọn họ lập tức phóng ra, toàn lực công kích địch nhân, không cần có bất cứ điều gì phải bận tâm! Theo mệnh lệnh của hắn ta, Tiểu Cường liền mở miệng ra, nhất thời... Hồng – hoàng – lam - lục, bốn chùm ánh sáng rực rỡ mãnh liệt từ bên trong miệng của Tiểu Cường bắn đi ra. Chỉ thấy ẩn bên trong một trận quang mang chớp động, bốn loại hình thái khác nhau của các tiểu tử kia xuất hiện tại trước mặt mọi người. Đứng ở phía trước mặt gần nhất chính là Bạch Hổ, cũng được gọi là tiểu Bạch Miêu, giờ phút này... Thân thể hắn đang cong lại như cánh cung với một vẻ mặt trông rất hiếu chiến. Bản thân hắn vốn từng là vương giả nên khi đối mặt địch nhân, khí thế vương giả kia cứ như tự nhiên dao động bộc lộ ra. Phía sau Bạch Hổ, trên lưng của Tiểu Cường, chiếm cứ tại bên cạnh yếm ma thạch chính là Huyền Vũ, cũng là tiểu rùa rụt đầu, giờ phút này... Bốn đầu bắp chân của nó đang gắt gao dính chặt vào trên lưng Tiểu Cường, hai mắt lóe ra ánh sáng xanh lục nhìn về các cô gái phía trước kia. Tại phía trên đầu Huyền Vũ, cũng là đang lơ lửng trên không phía trên Tiểu Cường, giờ phút này chính là một con chim nhỏ kích cở khoảng một lòng bàn tay đỏ rực như lửa đang linh hoạt xoay quanh tại không trung phía trên Tiểu Cường, một bộ dáng trông giống như thể: địa bàn của ta - ta làm chủ, trông thật đáng ghét! Cuối cùng, đang gắt gao quấn quanh bên trên cái đuôi như cái châm của Tiểu Cường kia, đúng là huyễn thú tồn tại như đầu lĩnh của tứ đại thánh thú -- Thanh Long, giờ phút này... Hắn đang ngạo nghễ chiếm cứ tại nơi cuối cùng ở cái vĩ châm của Tiểu Cường. Một đôi mắt như xà nhãn chói ra kim quang sáng lạn đang nửa nhắm nửa mở nhìn chăm chú vào phía các cô gái phía đối diện. Trên đầu nó giờ phút này là cái sừng màu vàng kim tản ra quang mang đầy sắc bén! - Ba! Ba! Ba...... Nhìn thấy tất cả cô gái đều bị bốn tiểu tử vừa mới xuất hiện kia hấp dẫn tầm mắt, Lý Dật không khỏi vỗ vỗ tay nhằm hấp dẫn lực chú ý của mọi người, sau đó hắn ta lớn tiếng nói: - Tốt lắm, nghỉ ngơi đủ rồi, kế tiếp... Chiến đấu tiếp tục bắt đầu đi! Theo mệnh lệnh của hắn ta, tất cả cô gái một lần nữa mỗi người đều trở về vị trí riêng của mình, tiếp theo sau... Theo một tiếng ra lệnh vang lên từ Lý Dật, ma pháp gào thét một lần nữa lại vang lên tại bên trong sơn cốc. Bất quá không giống như lần trước đây, lúc này đây Tiểu Cường sẽ không là cô đơn một người. Trước hết hành động chính là Bạch Hổ. Bởi vì vóc người nhỏ nhắn xinh xắn hơn nữa còn linh hoạt dị thường, cho nên mệnh lệnh của Lý Dật vừa mới buông ra thì Bạch Hổ liền dán bãi cỏ hướng các cô gái vọt tới. Ngạc nhiên nhìn cái tiểu tử kia càng chạy càng nhanh, Lý Dật hoàn toàn không biết hắn muốn làm gì, cũng chỉ là hai cái nắm tay lớn bằng một con mèo nhỏ mà thôi, có khả năng biến hóa xuất ra cái loại gì đây chứ? Giữa lúc hắn ta đang nghi hoặc thì Tiểu Bạch Miêu đã lấy một tốc độ nhanh không cách nào tưởng tượng nổi nhảy tới phía giữa các cô gái. Mọi người không phải không có chứng kiến nó, chỉ là... Chưa người nào để mắt tới một cái nhỏ nhỏ như con mèo con kia, có cần phải quan tâm sao? Nhưng là rất nhanh, các cô gái mới biết được sự khinh địch của chính mình mang tới đau khổ như thế nào. Tiểu Bạch Miêu quả thật rất nhỏ nhắn, nhưng mà... Nghìn vạn lần không nên quên rằng – miêu cùng lão hổ giống nhau – là có móng vuốt a! Chỉ vừa mới tiến vào bên trong các cô gái, sau một giây... Đủ các âm thanh kêu rên liền liên tiếp vang lên. Các đôi chân như ngọc như ngà mượt mà kia của các nàng đều bị Tiểu Bạch Miêu ‘trảo’ cho máu tươi tuôn đầm đìa. Trong lúc nhất thời, toàn bộ đội ngũ công kích rối loạn cả lên, không bao giờ nữa có thể tiến hành công kích một cách hệ thống hóa được nữa. Một trong tứ hệ pháp sư đã có nhất hệ bị tê liệt, công kích bị ép ngưng hẳn xuống. Ba hệ khác liên hợp công kích căn bản là không cách nào chế trụ hữu hiệu sự di động của Tiểu Cường. Cứ như vậy thì không thể nào tính đến chuyện công kích được. Sau cùng thật bất đắc dĩ mọi người nhất thời ngừng lại vì tiếp tục đi xuống đã không có ý nghĩa. Vấn đề ở đây là phải giải quyết chú tiểu ‘Bạch Miêu’ kia. Nói cách khác, cái hệ thống công kích này đành phải tuyên bố thất bại. Rất nhanh, các cô gái bị thương sau khi tiếp nhận qua sự trị liệu của Du Du liền tụ tập cùng một chỗ để thương lượng. Trải qua thương thảo, phải có người chuyên môn đi đối phó Bạch Hổ, nói cách khác... Mặc dù hắn hiện tại không có lực công kích gì thế nhưng hắn đã có năng lực cắt đứt sự tung ra ma pháp của các pháp sư khiến cho việc công kích không cách nào tiếp tục! Sau một trận thương thảo, kết quả rất nhanh liền đi ra. Mỗi một đội rút ra một người, đứng ở trung tâm vị trí của lưu mang tinh trận, tùy thời chuẩn bị đối phó khi Tiểu Bạch Miêu xông tới! Chỉ có như vậy, mới có thể cam đoan chín người khác tung ra ma pháp mà không bị quấy rầy. Và sau khi trải qua một phen diễn luyện, rất nhanh chiến đấu một lần nữa lại bắt đầu. Cùng với lần trước bất đồng, lúc này đây... Các pháp sư hướng về phía Tiểu Cường bắn phá ở mỗi đội chỉ còn có chín người, còn lại một người kia thì chuyên môn phụ trách đối phó Tiểu Bạch Miêu có thể xông tới bất cứ lúc nào! Ra lệnh một tiếng, chiến đấu lần nữa đã bắt đầu rồi. Cùng lần trước giống nhau, Tiểu Bạch Miêu trước tiên xung trận lên ngựa hướng tới các cô gái thổ hệ pháp sư vọt tới. Động tác này trong nhất thời lập tức đã bị các pháp sư chuyên môn trong coi pháp trận chiếu cố. Một cái tiếp một cái cọc đất nhọn hoắc không ngừng đâm xuyên lên khỏi mặt đất xuất hiện tại trước mặt Tiểu Bạch Miêu! Tiểu Bạch Miêu sẽ không bay, nhưng là... Trình độ linh hoạt ở trên mặt đất bằng của nó thật sự làm cho người ta trông thấy mà thán phục không thôi. Mắt thấy phải có đụng vào các cột xương nhọn hoắt bằng đất kia nhưng là chỉ sau một giây hắn đã linh hoạt đánh vòng thoát đi qua. Tiếp tục bứt lên phía trước, bộ dáng linh xảo kia, không phải tận mắt nhìn thấy thì có thể nói là tuyệt đối khó mà tin tưởng cho được. Khi mắt thấy Tiểu Bạch Miêu như muốn nhảy vào giữa quần đàn Địa Hệ pháp sư kia, chúng ta không thể không lần nữa tuyên bố đình chỉ. Một khi vọt vào đi, kết quả cùng mới vừa rồi tất nhiên là giống nhau, cho nên... Phải nghiên cứu tường tận xuất ra một biện pháp khác mà thôi. Nhưng mà đối mặt với tiểu Bạch Miêu linh hoạt như thế thì dùng biện pháp gì mới có thể triệt để bắt nó cầm giữ ngay từ bên ngoài cửa trận đây chứ? Tất cả mọi người đều lâm vào trong trầm tư, chưa người nào nghĩ đến, chỉ là một cái nho nhỏ tiểu Bạch Miêu như vậy mà có thể tạo thành phiền toái lớn như thế, nói đi ra cũng không có ai chịu tin a! - Có! Ngay lúc toàn bộ mọi người đều lâm vào trầm tư thì Du Du mãnh liệt kêu lên một tiếng sợ hãi, mừng rỡ nói: - Ta nghĩ tới rồi, không phải mỗi một đội đều rút ra một người pháp sư đến dự phòng Tiểu Bạch Miêu đánh sâu vào sao? Cứ như vậy, chỉ cần chúng ta đem đội ngũ lần nữa dựa theo lục mang tinh trận đi bố trí, sau đó này bốn gã pháp sư liên tay khởi thủ đến, dùng biện pháp để đối phó với Tiểu Cường đến đối phó Tiểu Bạch Miêu, này không phải giải quyết được sao? - Nha! Nghe được Du Du nói, tất cả mọi người kinh sợ kêu lên, quả thật... trong bốn đội, từng đội đều rút ra một người pháp sư, chỉ cần bốn người pháp sư liên hợp lại, dùng biện pháp đối phó Tiểu Cường đi đối phó Tiểu Bạch Miêu, hẳn là có thể ngăn lại hắn tới gần! Nghĩ tới đây, tất cả mọi người đứng lên, nóng lòng muốn thử lại, tất cả mọi người rất muốn biết, phương pháp này, có thể hay không hoàn toàn đem Bạch Hổ đổ ở bên ngoài đây?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang