[Dịch]Huyền Nữ Kinh(SH)(Mới nhất: Chương 66)
Chương 48 : Dục Vọng Thủy Tinh (5)
Người đăng: vmvm
.
Chương 48: Dục Vọng Thủy Tinh (5)
Cao phu nhân không biết tại sao trong lòng lại vô cùng bất an, nàng tự an ủi mình có thể là do chuyện tra xét náo loạn vừa rồi. Giáo huấn tiểu nha hoàn của mình vài câu, nàng cởi và vứt bỏ áo khoát xuống đất, cầm theo một hạt dạ minh châu tiến vào thiên phòng. Đặt dạ minh châu lên trên thành bồn tắm, nàng cởi bỏ quần áo, chỉ chừa yếm ngực màu tím và tiết khố màu trắng trên người.
Tiểu Lực Tử thu lại Huyền Nữ Kinh, phát hiện thân thể mình có sự biến hóa rất lớn, không những là cao hơn cả cái đầu, mà bắp thịt ở tay chân đều nỗi vồng ra, chỉ cần nhẹ vận sức, đã bạo phát một sức lực vô tận. Gã nhớ lại những cử động tối hậu vô cùng kỳ quái của Huyền tử lúc nãy, liền minh bạch đây chính là công lao của nàng.
Hắn ẩn mình trong nước, nhìn thấy Cao phu nhân thoát y, lộ ra cái cổ trắng và dài như thiên nga, da thịt mịn màng, bờ mông lộ ra những đường cong tuyệt mỹ. Do tiết khố rất rộng và mỏng, nên da thịt nõn nà nơi đóa hoa thơm lộ ra hơn phân nửa, trông giống như miếng đậu hủ mới ra lò. Hô hấp của nàng chợt rất gấp rút, tựa hồ có chuyện gì rất trọng đại. Bàn tay ngọc của nàng liền chuyển ra sau lưng, mau chóng cởi bỏ dây lưng, rồi xoay người lại.
Tiểu Lục Tử kinh ngạc đến há hốc mồm, bị bầu ngực trắng mịn như tuyết cực đẹp trên ngực nàng làm cho ngơ ngẩn. Chúng cao đầy nhọn hoắc, được điểm xuyết bằng một núm thịt hồng hồng, giống như một bức họa tiên nữ phơi sương rằm tháng ba, khiến cho hùng khí nam nhân bừng bừng trổi dậy. Eo lưng của nàng nhỏ nhắn, uyển chuyển như xà, căng đầy từng thớ thịt, từng đường cong nhìn ngút tầm mắt. Hình dáng ưu mĩ đó như tiểu tinh linh giữa ngàn hoa, vừa tinh nghịch vừa gợi cảm.
Tiểu Lục Tử thầm chửi Cao Cầu đui mắt, Cao phu nhân không có điểm nào chê được thế này, vậy mà lão lại bỏ đi si mê tiểu thiếp. Đang lúc hồ tư loạn tưởng, gã chợt thấy Cao phu nhân khẽ rên một tiếng nhỏ, cửi tiết khố bước vào bồn tắm, tiết ra không khí một mùi cỏ thoang thoảng hương đêm, lan tỏa trong không trung bàn bạc.
Đùi ngọc quá thẳng, mảnh đất tận thâm sơn vẫn còn rất nhỏ, hiển nhiên là chưa được nam nhân khai khẩn nhiều, hấp dẫn như một xử nữ tươi nguyên. Nàng khóat nước, ngạc nhiên khẽ mím miệng, hiển nhiên không tin rằng nước trong bồn tắm lại ấm đến như vậy. Nguyên bồn tắm này đã được đun nóng. Nhưng giờ là nửa đêm, nước trong bồn nhất định phải nguội lạnh đi nhiều. Nàng không ngờ nó vẫn còn ấm áp như vậy. Thật là lạ!
Nàng vô cùng cao hứng, chà sát cho nóng người rồi đưa chân phải thử nước trong bồn. Hành động từ tốn này làm trương khai vườn hoa tiên cảnh hấp dẫn nhất của đời người, khiến nó giống như một tiểu nha đầu nhăn mặt lè lưỡi cười duyên, đưa gương mặt non tơ mơn mởn ra khoe trước ánh lửa hồng, không hề lộ ra động khẩu đi vào kho báu, dù biểu hiện cho thấy nó đã là một cô nàng hoàn toàn phát triển và thành thục rồi!
Tiểu Lục Tử biết nguyên nhân làm sao mà nước lại ấm như thế. Khi gã từ trong Huyền Nữ Kinh xuất ra, toàn thân như luồng thiên hỏa, nhất định đã làm cho nhiệt độ trong nước tăng lên nhiều. Nhưng vào thời khắc "nửa đêm giờ tý canh ba" thế này, hà cớ gì mà nàng lại còn đi tắm thế kia?
Đang nằm trong Huyền Nữ Kinh vui đùa với cây Phong Vỹ châm thu được từ yêu khí của Ngô Công tinh lúc trước, Huyền Tử cười hắc hắc kiều mị, mở rộng đùi ngọc, khoe ra nhục thể dụ hoặc chúng sinh trong tư thế vô cùng hiếm thấy của nữ nhân, kiều mị nói: "Nô gia chọc cho dục hỏa của người dâng lên tột độ, chỉ sợ người sớm nhiễm bệnh, không ngờ lại vừa khéo giúp chàng thử qua tư vị của tầng thứ nhất 'Cường bạo'" là như thế nào!"
(Hết chương)
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện