[Dịch]Huyền Nữ Kinh(SH)(Mới nhất: Chương 66)

Chương 47 : Dục vọng thủy tinh (4)

Người đăng: vmvm

.
HUYỀN NỮ KINH. Tác giả: Vương Thiểu. Vmvm dịch Chương 47: Dục vọng thủy tinh (4) Thấy cánh tay dài quái dị của Tiểu Lục Tử sắp chộp được lưng mình, Huyền Tử chợt lắc mình biến thành một con vân tước vụt thẳng lên trời. Tiểu Lục Tử phát nộ, song thủ khua khuắn liên hồi, một cái lưới cá to lớn liền từ trên trời ụp xuống chụp lấy vân tước. Vân tước kêu lên một tiếng kinh hoàng, biến ngay thành Huyền Tử, hoa dung thất sắc. "Xem nàng còn chạy đi đâu, còn không mau nhào vào lòng ta, mỹ nhân!" Thanh âm của Tiểu Lục Tử tuy dịu dàng, nhưng lại uy nghiêm vô cùng. Huyền Tử chợt rúng động thân người, lộ xuất thần sắc mê đắm, nhưng nó chỉ thoáng hiện trong chớp mắt, rồi khôi phục hình dạng tươi cười yêu mị. Nàng thấy Tiểu Lục Tử thành thạo thu lưới lại, không hề khẩn trương chút nào, chờ cho sát na Tiểu Lục Tử sắp chộp được, thì người nàng chợt phân giải thành một đám hùynh quang, tiêu thất từ trong ngư võng. "Há há! Dám giởn với ta à? Phải trừng phạt ngươi mới được, nữ nhân!" Tiểu Lục Tử ngẩng đầu rống lên một tiếng giận dữ, đất trời liền biến sắc, sấm chớp ì ầm, vô số điện xà từ không trung phóng xuống, khiến thế gian biến thành hư vô, mọi vật đều không thể tránh thoát bị hủy diệt trong những luồng lôi điện vang lừng và vô tận. Đột nhiên, một điểm phấn hồng huyền ảo bắn thẳng vào mi tâm của Tiểu Lục Tử. Gã phản ứng không kịp, buộc phải tiếp thu toàn bộ luồng phấn màu hồng đó vào trong nội thể, một thứ cảm thụ tinh thần kỳ diệu liền xung sát tòan thân gã, trong tâm thức chợt hiện lên rõ ràng một đồ tượng đang giao hoan với tư thế vô cùng kỳ quái, lại kèm theo đó là thanh âm dâm đãng khêu gợi vô cùng. Hắn cảm thấy thứ tri thức này cực kỳ phức tạp, nội dung cực nhiều, như muốn phá tung đại não, người như muốn vỡ tung ra, liền rơi từ trên trời xuống đất. Huyền Tử cười duyên xuất hiện trên không, yêu kiều phất cánh tay ngọc, trời đất liền khôi phục lại như lúc đầu, nắng đẹp cỏ xanh, cung vàng điện ngọc đầy hương, tất cả đều trở về nguyên trạng. Nàng rất hứng thú nhìn Tiểu Lục Tử. Tuy biết trong không gian này cái gì cũng không có thật, nhưng cũng không thể lơ là, bèn lắc mình phóng đến ôm gã vào lòng. "Ôi, chủ nhân, nô gia làm cái này cũng chỉ vì ngươi mà thôi. Trước hết là chọc cho người trở nên cuồng bạo, sao đó khiến chàng cảm thụ quy tắc sang tạo thế gian, đối với tư duy và công pháp của chàng cực kỳ có ích. Ừm, vì thứ Huyền nữ công pháp này có rất nhiều điều còn chưa rõ hết. Lại không hiểu vì cớ gì mà lần này Huyền Nữ Kinh lại mang đến một chủ nhân rất khác biệt so với những người trước đây. Tóm lại, mọi thứ đều loạn lên cả, khiến cho nô gia phải cố nghĩ ra biện pháp dạy công pháp cho chàng. Ừm, đây chính là công pháp cơ bản thông dụng nhất dành cho nam nữ, là tầng thứ nhất của Huyền Nữ Kinh, gọi là 'Tàn bạo'!" "Thiếp cảm thấy nhục thân của chủ nhân đang ở trong phòng cùng với hai nữ nhân, người có thể dùng họ để thử nghiệm thực tế một phen xem sao! Huyền Nữ Kinh chia người khác phái làm ba loại khi quan hệ ân ái: Một là hữu ái hữu dục (vì yêu mà ân ái), hai là vô ái hữu dục (chẳng yêu đương gì cũng ân ái), ba là vô ái hữu hận (không yêu, thậm chí hận, nhưng cũng ân ái)! Tàn bạo là cách dễ nhất để ba loại này, cũng là thứ tình cảm biến thái dễ nhận thấy nhất của con người! Ha ha, chủ nhân đột nhiên trở nên tàn bạo làm cho Huyền tử mê chết đi được! Rất mong sớm được hưởng thụ sự trừng phạt của chủ nhân!" Toàn thân Huyền tử phát xuất một luồng hào quang màu hồng phấn, cẩn thận bao bọc và an úy tinh thần thể của Tiểu Lục Tử. Nàng vươn ngọc chỉ tựa cành hoa xuân phóng ra từng đạo linh phù, nhanh chóng điểm lên khắp người gã. Hào quang biến mất, điểm phù chú trên người của Tiểu Lục Tử cũng biến mất, tinh thần thể của gã trở nên tráng kiện phi thường, thịt da ẩn hiện từng làn kim quang. Sắc mặt Huyền tử lộ vẻ mệt mỏi, ngọc chưởng ấn ra một cái, một cửa không gian chợt xuất hiện giữa hư không, tống Tiểu Lục Tử văng ra ngoài. Sát na đó Tiểu Lục Tử đột nhiên tỉnh lại, nhớ như in mọi điều vừa xảy ra trong Huyền Nữ Kinh, vô cùng kỳ quái định quay trở vào hỏi lại Huyền Tử. Tuy nhiên, gã biết nàng làm thế này đối với mình nhất định là có mục đích, lại không hề gây hại cho gã, chí ít hiện giờ tinh thần vô cùng sung túc, một thứ lực lượng hùng hậu tựa hồ như đang chạy rần rật trong người. Trong cổ lực lượng cường đại này tựa hồ có một thứ dục vọng tà ác len lõi vào. Gã cảm thấy thanh Long Vương dưới bụng mình tự nhiên cứng như sắc nguội, một thứ dục vọng không thể không phát tiết chiếm cứ cả tâm thần. "Phu nhân, đã khuya quá rồi người sao còn muốn đi tắm vậy?" Thanh âm của Tiểu Thúy vẫn còn đang ngáy ngủ truyền từ trong phòng ngủ đến. Cao phu nhân bực mình gắt: "Ngươi cứ ngủ cho yên phận ngươi đi, không cần ngươi lo, ta muốn đi tắm lúc nào cũng phải bẩm báo ngươi sao?" (Hết chương) Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang