[Dịch]Huyền Nữ Kinh(SH)(Mới nhất: Chương 66)
Chương 46 : Dục vọng thủy tinh (3)
Người đăng: vmvm
.
HUYỀN NỮ KINH – Tác giả: Vương Thiểu. Vmvm dịch.
Chương 46. Dục vọng thủy tinh (3)
Bầu ngực tròn nung núc của Huyền tử ép chặt vào sườn của Tiểu Lục Tử, eo thon uốn éo như rắn, cặp đùi trắng như tuyết quấn chặt lấy hắn, cùng hắn lăn đến giữa giường. Tuy biết Huyền tử không hề có ý hại mình, nhưng Tiểu Lục Tử sợ Cao Cầu bắt được, nên không còn lòng nào hưởng thụ ân huệ của mỹ nhân.
Nhưng khi miệng Tiểu Lục Tử chợt bị Huyền tử bám chặt lấy và hôn ngấu nghiến, thì đầu óc hắn chợt kêu ong một tiếng, mất luôn lý trí, quên cả mọi chuyện, mặc cho nhục thân có thể bị nguy hiểm, chỉ mong hút lấy mật hoa của nữ nhân kiều mỵ kia dâng tặng. Hai tay hắn bưng lấy bờ mông tròn lẳng, kéo tuột y quần trong suốt, cuồng bạo chiếm hữu nàng.
"A!" Huyền Tử than lên u uất, chợt li khai bờ môi của Tiểu Lục Tử, nhẹ nhàng chồm dậy ngồi chẹn lên người hắn.
Tiểu Lục Tử không biết nàng vì cớ gì mà than, tại sao lại không tiếp tục hôn mình. Mặc kệ! Hắn đang có một cổ tà hỏa không thể không tuôn ra, bèn chủ động vờn hoa bắt bướm. Chỉ có điều, người của Huyền tử được bao bọc bằng lớp y phục dai chắc như tơ tằm, tuy mỏng như cánh dơi, nhưng dù Tiểu Lục Tử có kéo có xé đến cỡ nào, nó đều không nhúc nhích.
Hắn không cam tâm, gầm gừ: "Con mẹ nó, ai lại mặc thứ áo này chứ, sao mà chắc quá!" Tiểu Lục Tử bèn không thèm lý tới những chỗ bị che nữa, bờ môi lần đến những chỗ da thịt mát mịn như ngọc, trắng đẹp như mỡ dê còn để lộ ra ngoài.
"A a, đừng có giởn lung tung, thôi mà, ô ô, đúng, đúng rồi…, a, chết!" Huyền tử vừa rên vừa thở khì khì như trâu, đôi mắt hút hồn người chợt long lanh ánh nước, như mộng như ảo, đôi chân ngọc thon dài nâng người lên, đem toàn bộ vườn hoa đầy mật dâng cho gã tha hồ hân thưởng.
Tiểu Lục Tử chợt ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ chạch nhìn nữ lang tuyệt mỹ đang nằm sóng xoài trên giường, lừng lững bước tới, ngây ngốc bảo: "Huyền tử, ta muốn nàng, đến đây, nằm vào lòng ta!"
"Không mà, chàng bắt được người ta rồi nói." Biểu tình ngây ngất đầy hỏa dục của Huyền tử chợt chuyển sang hiện đầy thanh khí, nhìn hắn cười yêu, uốn éo mông tròn rời ra xa.
"Ồ! A, ta nhất định bắt cho được nàng!" Gã lè lưỡi nhát ma, đôi mắt đỏ ngầu như phún hỏa, thân hình ốm và cao lêu khêu chợt vồng lên, người nổi đầy thớ thịt săn chắc và thô ngạnh, nhanh chóng nhảy phốc đến bắt Huyền tử.
Lúc này Tiểu Lục Tử chính là muốn tự mình tiêu sái bắt lấy Huyền tử, trừng phạt chán chê cho đến khi nàng quỳ xuống chân xin tha mới thôi. Hắn vừa mới nghĩ là đã bay đến trước mặt Huyền tử. Thật không ngờ, trong không gian này, vừa nghĩ đến chỗ nào là thân người hắn đã chuyển ngay đến chỗ đó.
Huyền Tử cả kinh, miệng nhỏ khẽ mím lại, quay đổi phương hướng chạy đi, rồi như hồ lý cuộn người ngoái nhìn lại từ giữa không trung, lấy ống tay áo dài che lấy hạ thể, tay kia vỗ vỗ lên đùi, lè lưỡi như chọc quê gã là đồ vô tích sự.
"Ta nhất định bắt cho được nàng, ha ha!" Tiểu Lục Tử quả nhiên đã trở nên điên cuồng, mái tóc đen trên đầu cũng biến thành màu đỏ chạch, như hỏa diễm giữa tầng mây. Gã vươn tay ra, cánh tay chợt dài ra như một quang trụ khác thường, nhanh chóng chụp lấy lưng phấn của Huyền tử.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện