[Dịch]Huyền Nữ Kinh(SH)(Mới nhất: Chương 66)

Chương 34 : Lưu manh sự kiện (3)

Người đăng: 

Nhìn thấy Minh Cơ diễm quang tứ tán, Tiểu Lục Tử liền trương vẻ mặt như trái khổ qua, hắn biết chức nghiệp của Minh Cơ là dược tế sư, một loại kĩ năng kì đặc ở giữa võ kĩ với huyền thuật, do y thuật bình thường tiến hóa mà nên, năng công năng thủ, đơn công quần công đều thuộc thượng thành. Nhưng thân thể của dược tế sư tương đối yếu ớt, không có thân thể cường hoàng của võ sĩ, cũng không có nguyên tố hộ thuẫn bền chắc của thuật sĩ. Nhưng Minh Cơ thuộc về đặc thù giả trong dược tế sư, võ kĩ của nàng ta một chút cũng không yếu hơn trình độ dược tế của nàng ta. Minh Cơ là một trong tứ đại hộ vệ của Kim Tiền Bang, toàn thân là độc, giết người trong vô hình, được nhiều sủng ái của Cao Cầu. Diễm danh của nàng ta tuy tại ngoại, lại tựa một con bò cạp mang đuôi độc, kẻ nào đụng kẻ đó vong. Trong này có độc thuật của nàng ta, cũng có đố kị ám sát của Cao Cầu. Dần dà lâu ngày, nàng ta đã thành bò cạp độc chỉ có thể nhìn không thể đụng trong Trung Châu thành. Tiểu Lục Tử không biết khi nào đắc tội qua nàng ta, Độc Hạt Tử Minh Cơ luôn là thích tìm hắn phiền hà. Bốn hán tử Kim Tiền Bang sáng sớm hôm nay ẩu đả A Tinh, chính ở trong đám người sau lưng nàng ta. Khi nàng ta nhìn thấy Tiểu Lục Tử đang ôm một phấn y nữ hài. Trên gương mặt mĩ diễm tức thì cười nở hoa, chỉ có ở sâu trong con mắt nàng ta mới có thể thấy được hận ý mờ mờ. “A, nguyên lai là Lục gia, không biết trở về Trung Châu lúc nào, tiểu nữ tử cũng phải vì gia tiếp phong tẩy trần nha! Vị tiểu mĩ nữ này là …? Tiểu nữ nhớ dáng vẻ của Sở Sở tiểu thư không phải như vậy nha, chẳng lẽ đây là nữ nhân Lục gia mới tìm?” Minh Cơ nhẹ lắc lư uốn éo, xoay vặn phì đồn, cười tới gần Tiểu Lục Tử. Thượng Quan Bảo Bảo cảm thấy Minh Cơ nguy hiểm phi thường, ba cây bạch linh tiễn đã kéo trên dây, con mắt to đen lay láy không chớp một cái chăm chú nhìn thiếu phụ diêm dúa càng lúc càng gần, kiều thanh kiều khí quát lên: “Phía trước nguy hiểm, lữ khách dừng bước! Bằng không, tay của tiểu gia gia nhà ngươi lại phải tê rồi!” “Khách khác khách, tiểu oa oa, thư thư nơi đây có chỉ ma dược (thuống chống tê) rất tốt, giúp đệ trị căn bệnh cũ này, được chứ?” Bàn tay trắng nõn nhỏ xinh của Minh Cơ liền vung, một đoàn khinh yên bay tới Thượng Quan Bảo Bảo. “Nó còn là hài tử!” Không nghĩ được Minh Cơ có thể hạ thủ đối với Bảo Bảo, Tiểu Lục Tử ném Thượng Quan Đào Đào ý ghen nồng nặc ra, vội vàng kích ra một chưởng, một đợt khí lãng trong suốt ngăn cản phía trước yên vụ, đồng thời bọc lấy yên vụ hướng tới thủ hạ hung hãn Minh Cơ dẫn tới. Khí cơ chịu lôi kéo, Thượng Quan Bảo Bảo cũng phát ra tam tiễn. “Vèo vèo vèo”, một dây tam tiễn, bắn tới diễm nữ Minh Cơ ngoài ba mét, thượng trung hạ ba đường, bức thẳng yết hầu, tâm tạng cùng tiểu phúc của Minh Cơ. Minh Cơ sắc diện bi thảm, cực kì u oán trừng mắt nhìn Tiểu Lục Tử, cũng không né tránh tiễn vũ. Tiểu Lục Tử cau mày, lần nữa kích rơi ba cây tiễn vũ. May mà lần này hắn sớm có chuẩn bị, bằng không một tên này vẫn thực có thể khiến Minh Cơ chịu vài thương nhẹ. “Đủ rồi! Tất cả dừng tay cho lão tử!” Tiểu Lục Tử tức giận, hai bên này để ai chịu thương đều không dễ xử lí. Thương Minh Cơ, Tế Bần Bang của bản thân liền khỏi phải nghĩ lập chân ở Trung Châu, thương hai thư đệ Thượng Quan, chẳng những lương tâm của bản thân áy náy, càng có thể chọc giận Thượng Quan thế gia. Một tiếng của Tiểu Lục Tử chấn dừng người tại trường, tiếp tục lãnh nhạt quát lên: “Nói đi, Minh Cơ, nàng tới làm gì? Hai vị đây là bằng hữu của ta, đây là tiểu công chúa Thượng Quan Đào Đào của Thượng Quan thế gia, đây là tiểu công tử Thượng Quan Bảo Bảo.” Hắn biết phiền phức của hai thư đệ không dừng một việc, dứt khoát công khai thân phận của bọn họ, để người khác cố kị lực lượng của Thượng Quan thế gia, tốt nhất biết khó mà lui, không cần tự mình động thủ. Tiểu Lục Tử mới vừa đem độc yên vung vào trong đám người của Kim Tiền Bang, tức thì có năm người nối tiếp ngã trên đất, giống như hóa đá, không biết sống chết. Mà Minh Cơ sau khi nghe được thân phận của hai thư đệ, sắc mặc càng thêm khó coi, có vui mừng chưa có thương đến bọn họ, cũng có oán hận đối với Tiểu Lục Tử. Tóm lại, biểu tình của nàng ta phức tạp nhất.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang