[Dịch]Huyền Án- Sưu tầm

Chương 62 : Điều tra Nam Hồng (1)

Người đăng: 

.
“Nam Hồng, nữ, 23 tuổi, người trấn Hoa Phong huyện Ninh, năm 2010 tốt nghiệp hệ tiếng Trung đại học J, cha mẹ mới ly dị, cha Hồ Lợi Dân, từ sau khi ly hôn liền cùng mẹ con Nam Hồng đoạn tuyệt tin tức, ở đâu không rõ, mẹ Nam Nguyệt Bình, mở tiệm bán hoa mưu sinh, từ sau khi ly hôn dẫn theo Nam Hồng từ huyện thành dời đến trấn Phượng Tiên, trừ tiếp tục mở tiệm bán hoa ra còn làm thêm việc tại nhà, để kiếm tiền trang trải cuộc sống, hai mẹ con sống nương tựa lẫn nhau, không có thân thuộc gì, Nam Hồng sau khi tốt nghiệp nhận lời mời đến công ty Quảng Phong thành phố J, theo điều tra, ở công ty đi làm cùng đồng nghiệp quan hệ khá tốt, không có tranh cãi gì. Ở trên quan hệ nam nữ, tất cả mọi người nói cô ta chưa có bạn trai, chỉ có tháng 3 năm nay có một người tự xưng là bạn đại học tìm đến qua, sau đó hai người ngẫu nhiên cũng có liên hệ. Về chuyện du lịch, đồng sự công ty cùng người nhà đều nói không quá rõ ràng, bất quá quả thật từng nghe cô ta gọi điện thoại liên hệ qua chuyện này, nhưng mà không biết đối phương là ai cũng không biết đi nơi nào, sau khi điều tra nhật ký điện thoại, toàn bộ những người đã liên hệ qia thậm chí là những người ở trong danh bạ điện thoại đều nói không biết, từ điểm này có lẽ có thể bài trừ khả năng cô ta đi cùng người nhà hay bạn bè. Về chuyện thời gian lá thư đến tay Nhược Nạp, chúng tôi đi thư cục gởi lá thư điều tra qua, là người phát thư sơ sẩy, anh ta đem con dấu tháng 8 của nhân viên công tác xem thành tháng 6, cho nên thư đến tay Nhược Nạp sớm hai tháng” Nhược Mạc nhìn điều tra kết quả nói. Lê Ngạn nghĩ nghĩ nói: “Thông qua trong khoảng thời gian này điều tra, có mấy phương diện chúng ta hẳn nên chú ý một chút. Thứ nhất, cậu nói có thể bài trừ người nhà bạn bè ra điểm này, tôi cảm thấy nói chính xác chút hẳn là bài trừ người cùng cô ta liên hệ thường xuyên, cũng có có thể là bạn học cũ đã lâu không liên hệ, quan hệ của cô ta tôi cảm thấy chúng ta tra vẫn chưa đủ cẩn thận. Giống như là cậu bạn học kia, hai người mặc kệ là quan hệ gì, ít nhất từ tháng 3 tới nay đã gặp mặt vài lần, nhưng chúng tôi từ trong danh bạ điện thoại của cô ta tìm không thấy người này, cái này rất kỳ quái, chúng tôi còn phải tìm hiểu. Thứ hai, nếu cô ta từng cùng người liên hệ qua chuyện xuất hành, nhưng chúng ta lại tìm không thấy người này, cái này có hai loại khả năng, một là có người nói dối, hai là Nam Hồng thực có khả năng còn có một số di động khác. Cái này cũng cần chúng ta điều tra thêm một bước. Thứ ba, bản Bí Truyện Hoa Kính kia, chúng ta đã xem rất nhiều lần, không có chỗ nào khả nghi cả, nhưng nó xuất hiện lại rất là kỳ quái, thuyết minh chúng ta còn chưa có phát hiện dụng ý của Nam Hồng, tôi cảm thấy chúng ta có hai điểm có thể làm, một là tìm đến nơi sao chụp quyển sách này tiến hành điều tra, xem có thể phát hiện cái gì hay không. Hai là đi tới nhà Nam Hồng, xem có thể phát hiện một ít dấu vết gì để lại hay không. Thứ tư, tôi cảm thấy Nam Hồng sở dĩ lưu lại lá thư nọ, hẳn là có hàm nghĩa đặc thù, cô ta là cuối tháng 5 rời đi, thư là muốn tháng 8 đưa đến trên tay Nhược Nạp, nói cách khác tháng 3 này cô ta đối với tất cả những gì mình làm vẫn có nắm chắc, cô ta lưu lại lá thư này hẳn là một cái tín hiệu cầu cứu gián tiếp, người ta không có khả năng ở vào thời điểm lâm vào khốn cảnh lại bó tay chịu trói, cô ta vẫn hy vọng Nhược Nạp có thể giúp cô ta, mà Nhược Nạp ở cơ duyên xảo hợp đã có được lá thư này sớm hơn, cái này thuyết minh thời gian của chúng ta vẫn còn thực đầy đủ, Nam Hồng vị tất đã xảy ra chuyện”. “Chúng ta đây hiện tại nên làm cái gì đây?” Nhược Nạp hỏi. “Tiếp tục điều tra qua lại của Nam Hồng, tôi cảm thấy mỗi một chuyện mà cô ta từng trải qua chính là cơ hội tìm hiểu lần mất tích này, chỉ là chúng ta còn chưa có phát hiện”. “Tôi lại đi tra bạn đại học cùng di động của cô ta, tôi nghĩ cái này ở trên mạng hẳn là không khó tìm. Đáng tiếc cô ta không chơi QQ cũng không có facebook, nếu không nói không chừng có thể phát hiện nhiều thứ khác nữa” Huyền Mạc nói. “Cũng bởi vì cô ta cùng bên ngoài tiếp xúc không tính là nhiều tôi mới càng lo lắng, bạn ấy rốt cuộc đụng phải chuyện gì? Bạn ấy có năng lực gặp phải chuyện gì? Loại sự tình này phát sinh ở trên người bạn ấy quá kỳ quái” Nhược Nạp lo lắng nói, Lê Ngạn vừa rồi nói cũng không có làm cho cô yên tâm gì hơn. “Cô cùng tôi đi nhà Nam Hồng đi, nhìn xem có thể phát hiện được cái gì hay không?” Lê Ngạn nói. Ở trên đường, Lê Ngạn thấy Nhược Nạp một bộ dáng tâm sự trùng trùng, đành phải nghĩ biện pháp dời đi lực chú ý của cô: “Nam Hồng là theo họ mẹ?” “Đúng, Nam Hồng sau khi cha mẹ ly hôn, Nam Hồng được phán theo mẹ, cho nên cô Nam liền đi đổi họ cho Nam Hồng”. “Cô ta ở trong thư nói, cha mẹ cô ta ở thời điểm khó khăn nhất phản bội đối phương, đây là ý tứ gì?” “Cụ thể tôi cũng không quá rõ ràng, hình như là cha mẹ Nam Hồng từng trải qua chuyện gì đó, sau đó đều lấy một loại phương thức thực ích kỷ để xử lý, sau đó chờ hai người biết được chân tướng liền cảm thấy không có khả năng sống cùng nhau nữa, cho nên liền ra đi”. “Cha của Nam Hồng là làm cái gì?” “Làm vườn, tổ tiên nhà bạn ấy chính là làm nghề này, đã từng có người tham gia thiết kế cùng duy tu lâm viên hoàng gia”. “Nghề làm vườn, cửa hàng bán hoa, người nhà cô ta giống như đều có liên hệ mật thiết với hoa cỏ cây cối. Cô có biết Bí Truyện Hoa Kính là một sách gì không?” “Đại thế biết một ít, là nghe ông nội nói, Bí Truyện Hoa Kính là xuất bản năm Khang Hi 46 đời Thanh, tác giả Trần Hạo Tử, còn có tên là Phù Diêu, tự hiệu Tây Hồ Hoa Ẩn Ông, cuộc đời ông ta không rõ, có thể là người Chiết Giang, theo phỏng đoán sinh trong năm Vạn Lịch đời Minh, viết thành quyển sách này đã là 77 tuổi. Hoa Kính luôn nói là một quyển toàn thư nghiên cứu động thực vật, tổng cộng có bảy cuốn” Nhược Nạp ánh mắt sáng lên, “Anh hoài nghi, quyển sách này cùng gia tộc bạn ấy có liên quan”. “Tôi không có hoài nghi cái gì, tôi chỉ đột nhiên liên tưởng đến điểm này, chúng ta đi tới nhà cô ta xem thử rồi nói sau”. Nhà Nam Hồng ở tại ngõ Trúc Diệp, ngõ Trúc Diệp là một cái ngõ nhỏ ở trong trấn, nhà ở bên trong đều được xây trước khi giải phóng, các hộ gia đình cũng đều là một ít hộ cũ ở trên trấn, ngõ nhỏ tuy rằng xưa cũ, nhưng mà gạch xanh ngói xanh, dương liễu xanh xanh, hơn nữa trước cửa nhà đều trồng hoa hồng, dâm bụt, thật ra cũng là một hoàn cảnh thực thích ý. Đến cửa nhà Nam Hồng, mẹ Nam Hồng là Nam Nguyệt Bình đã chờ ở cửa, Nhược Nạp vì thuận tiện điều tra liền đại khái nói cho mẹ Nam Hồng một chút chuyện, nhưng mà cũng không có nói sự thật, chỉ là nói liên hệ không được nên có chút lo lắng, nhưng mà mẹ con liên tâm, Nam Nguyệt Bình nói từ sau khi Nam Hồng đi, bà liền tâm thần không yên, cho nên bà biết sự tình cũng không đơn giản, chỉ cần Nhược Nạp đưa ra yêu cầu bà đều hết sức phối hợp, điều này làm cho Nhược Nạp trong lòng rất là chua xót, nhưng lại không dám nói ra. “Cô Nam, cô sao lại chờ ở cửa vậy, cháu cũng không phải là không biết nhà” Nhược Nạp nói. “Tứ tiểu thư, các người đã đến? Mau vào, trời vẫn có chút nóng” Nam Nguyệt Bình thường xuyên đến Huyền gia làm việc, thời gian dài cũng theo các người làm kêu tiểu thư, thiếu gia, tuy rằng Nhược Nạp nói qua vài lần, nhưng Nam Nguyệt Bình cũng không nguyện ý sửa lại. “Cô Nam, chúng cháu lần này đến...” Không đợi Nhược Nạp dứt lời, Nam Nguyệt Bình nói: “Các cháu muốn làm gì thì làm, không cần giải thích với cô”. Nhược Nạp ánh mắt đau xót nói: “Vậy được rồi, chúng cháu muốn xem phòng Nam Hồng một chút”. “Đi, cháu đã biết là phòng nào, cứ đi đi, cô đi lấy nước uống”.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang