[Dịch]Huyền Án- Sưu tầm
Chương 61 : Pháp y đề nghị
.
“Thế nào? Có cái gì tin tức sao?” Bàng Ngọc Phong hỏi.
“Chỉ sợ không phải tin tức tốt, lão ngũ mất tích, ở trước khi lão già trộm bị các anh bắt thì không thấy nữa, hiện tại rất nhiều người đang tìm hắn”.
“Lại là mất tích?”
“Làm cái này lâu, cũng không thể thiếu vài cái đối đầu, nếu mấy ngày nay không có tin tức gì nữa, vậy chỉ có thể chờ các anh nhặt xác cho hắn”.
“Anh khẳng định như vậy? Có lẽ là chạy trốn thì sao?”
“Người giống như hắn, lũng đoạn làm ăn cả một con phố, nếu thực sự có cái gì ngoài ý muốn mà chạy trốn, cũng sẽ trước an bài cho người trong nhà mình hoặc là lộ chút gió, nhưng mà vợ con của hắn cái gì cũng không biết, liền ngay cả đám tay chân cả ngày đi theo bên cạnh hắn cũng đột nhiên phát hiện không thấy hắn, tôi nghĩ cái này sẽ không là ngoài ý muốn”.
“Vậy chỗ của lão già trộm là không có khả năng có tin tức gì?”
“Tôi có loại dự cảm không tốt, lão già trộm mất tích chỉ sợ cũng không phải là một chuyện đơn giản”.
“Vì sao nói như vậy?”
“Tôi nghe ngóng chưa đến đồng lõa của hắn, cái này thuyết minh hắn tìm thực có khả năng không phải là người địa phương, nhưng đối với những người này mà nói, không phải ích lợi rất lớn, bình thường sẽ không đi ra bên ngoài tìm người, bởi vì phiêu lưu rất lớn, thực dễ dàng chia của không đều gây nên nội chiến, bọn họ không giống như là bản địa, có nhiều cố kỵ, ở một chỗ ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, nếu ra ngoài ý muốn thực dễ dàng bị phát hiện, mọi người sẽ lo lắng nhiều chút. Tôi cảm thấy có người cậu có thể đi hỏi một chút, người này có lẽ sẽ biết chút gì đó?”
“Ai?”
“Vương Hỉ Phong ở xưởng Đại Phong, ở tại Phú Nguyên, lão già trộm có đôi khi sẽ tìm anh ta cùng nhau làm chút chuyện”.
“Vương Hỉ Phong!” Bàng Ngọc Phong cả kinh.
“Làm sao vậy? Cậu nhận thức hắn?”
“Xem như vậy đi, tôi buổi sáng hôm nay vừa mới thấy qua anh ta”.
“Vậy rất tốt rồi, cậu có thể hỏi anh ta về chuyện lão già trộm”.
“Đó là không có khả năng, tôi thấy là một khối thi thể”.
Buông điện thoại, Bàng Ngọc Phong không khỏi cảm thấy đầu mình có chút lớn, anh mơ hồ cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng lại nói không rõ được là chuyện gì xảy ra.
Trở lại thị cục thì đã lên đèn, người trong cục đa phần đều đã tan sở, chỉ có trên lầu của đội hình cảnh là còn sáng đèn.
Đẩy ra cửa văn phòng, đám người Đại Dũng đều ở đó, đang vây quanh bàn hội nghị ăn mì ăn liền, cả phòng đều là tiếng ngáy.
“Hôm nay tuần tra đội chúng ta không có chuyện gì chứ?”
“Không có, đợt chúng tôi thì không” Lưu Nguyên Long vừa vùi đầu sửa sang lại tài liệu vừa nói.
“Vậy đều tự nói tình huống đi”.
“Tôi nói trước đi” Đại Dũng đem chén mì ăn liền đã ăn xong tùy tay ném vào thùng rác: “Chỗ của lão già trộm cái tiến triển gì cũng không có, nhưng người của ông ta chúng tôi đều tra xét một lần, không có ai thấy qua ông ta, liền ngay cả chỗ của nhân tình ông ta chúng tôi đều đến hỏi, nói là sau khi bị chúng tôi đưa vào cục là đã không có gặp qua ông ta. Tôi nghĩ người này có khả năng chạy ra ngoài tỉnh rồi, liền đến nhà ga đến hỏi thử, cũng không có tung tích của người này, vài hãng xe tư có quan hệ với ông ta cũng nói không thấy qua người này, lão già này giống như bốc hơi khỏi nhân gian vậy. Tôi thấy tìm không ra ông ta, liền tra xét hoạt động của ông ta gần đây, kì quái, những trộm đạo trước kia cùng người này hợp tác đều nói chưa gặp qua ông ta, bất quá bọn họ đều nói trước đó lão già trộm từng lộ ra chút gió nói sẽ làm một vụ mua bán lớn, bất quá ai cũng không biết là mua bán cái gì, cũng không biết làm cùng ai”.
“Có nghe nói ông ta cùng Vương Hỉ Phong có quan hệ gì không?”
“Thần ơi, Bàng đội, làm sao biết?”
“Đừng quản tôi biết như thế nào, nói tiếp đi”.
“Hai người bọn họ thật có quan hệ, lão già trộm trước kia từng tìm Vương Hỉ Phong nhờ giúp đỡ, tôi khi đi điều tra Vương Hỉ Phong biết được”.
“Vương Hỉ Phong bên kia có tình huống gì?”
“Vương Hỉ Phong quan hệ xã hội cũng không phức tạp, trừ bỏ đồng sự ở chỗ làm cùng bạn trong tù thì thật đúng là tìm không ra vài người quen, bất quá lão già trộm tính là một, đồng sự Vương Hỉ Phong nói lão già trộm bình thường đều tìm hắn hỗ trợ, về phần hỗ trợ cái gì thì không ai biết”.
“Những chỗ xung quanh Vương Hỉ Phong thì thế nào?”
“Đoạn thời gian đó người ở trong Phú Nguyên rất nhiều, đều nói không chú ý tới có ai đặc biệt”.
“Nhưng nhìn tình hình hiện trường hẳn là động tĩnh không nhỏ, không có ai nghe được cái gì sao?”
“Hàng hóm cách vách vừa vặn đưa con về quê chơi, không có cách nào liên hệ, chỉ có thể chờ bọn họ trở lại”.
“Pháp y bên kia…”
Tiết Lan còn chưa có kịp nói, Cảnh Bác vừa lúc đẩy cửa tiến vào: “Tôi vội tới nói cho anh. Người chết đầu tiên Vương Hỉ Phong có thể xác định vì sau đầu bị thương gây nên mất máu quá nhiều, người chết thứ hai khí quản, nhánh khí quản, thậm chí trong phổi có nước, cát sông, do hít vào quá nhiều nước làm cho vách lá phổi khuếch trương, vỡ tan xuất huyết, phổi có hiện tượng phù thũng, mặt ngoài phổi có vết xuất huyết do hít thở không thông, cái này cho thấy người chết là tử vong do ngộp nước, mặt khác căn cứ kiểm tra đo lường đối với tảo, cùng với mẫu lấy ở đập chứa nước Liên Sơn là nhất trí, thuyết minh là chết chìm ở đập chứa nước Liên Sơn. Mặt khác, phần eo cùng chỗ cổ tay người chết bị trói có vết thương do ma sát, rất giống như là từng bị treo ở chỗ cao”.
“Còn có gì không?”
“Còn có một điểm, hai người chết có một chút thực tương tự, tôi ở khi giải phẫu phát hiện tuyến thượng thận trên đầu hai người phân bố lượng lớn catecholamine”.
“Catecholamine?”
“Catecholamine là một loại chất tiết ra từ hệ thống thần kinh, bao gồm tuyến thận thượng cùng tuyến giáp thận thượng, chủ yếu phân bố từ tuyến thượng thận. Khi người ta bị vây vào trạng thái cực độ hoảng sợ, tuyến thượng thận sẽ đột nhiên phóng xuất ra lượng lớn catecholamine, thúc đẩy tim đập đột nhiên nhanh hơn, huyết áp lên cao, cơ tim vì thế mà hoạt động kịch liệt, tôi đã kiểm tra tế bào cơ tim người chết, tế bào cơ tim người chết đã bị tổn thương trình độ khác nhau, trong cơ tim hỗn loạn rất nhiều huyết ban màu đỏ, thuyết minh xuất huyết quá nhiều, tổn hại công năng”.trái tim
“Cái này thuyết minh cái gì?”
“Thuyết minh hai người ở trước khi chết đều từng bị kinh sợ, cảm thấy hoảng sợ, tuy rằng không đến mức bị hù chết, nhưng cũng vì cái này mà tạo thành tổn thương bên trong”.
Bàng Ngọc Phong gật gật đầu.
Cảnh Bác thấy Bàng Ngọc Phong không có tỏ vẻ gì nhiều, còn nói thêm: “Có thể có đề nghị hay không?”
“Cậu nói đi”.
“Ta muốn hướng mọi người đề cử một người, tôi nghĩ anh ta có thể cung cấp trợ giúp cho mọi người, anh ta có một bộ thủ đoạn điều tra thực đặc biệt”.
“Ồ? Văn phòng tỉnh?”
“Không, anh ta là một thám tử tư?”
“Cậu là nói trinh thám phá án mưu sát mười hai cô gái kia à?”
“Anh đã nghe nói qua?”
“Án chấn động như vậy, làm sao mà không có nghe nói qua. Tôi cũng nghe nói qua phác họa tâm lý tội phạm của anh ta, nhưng cậu cảm thấy anh ta tinh thông là mưu sát liên hoàn, mà cùng những án của chúng ta hiện tại cũng không có liên hệ gì”.
“Đương nhiên dựa theo kết quả điều tra hiện tại có khả năng nhìn không có liên hệ gì, nhưng theo tri thức chuyên nghiệp mà nói, tôi cho rằng bọn họ không phải không có liên hệ, tuy rằng quan hệ xã hội của người chết thì khó mà nói, thậm chí có khả năng không có quan hệ gì, nhưng mà thủ pháp của hung thủ thực tương tự, cái này sẽ là trùng hợp sao
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện