[Dịch]Huyền Án- Sưu tầm
Chương 40 : Gặp chuyện
.
“Cái này thêm vào kết quả điều tra đối với Khổng Á Nam, chứng thật một vấn đề, đó là Khổng Á Nam không có khả năng cùng Lý Mai là một bọn, Khổng Á Nam rõ ràng so với Lý Mai biết nhiều hơn, không chỉ có biết toàn bộ về Cố Thần Tường, hơn nữa cũng đối với những cô gái này hiểu biết hơn nhiều, nhưng Lý Mai rõ ràng không biết, cô ta chỉ thông qua cách nào đó biết hành tung của Cố Thần Tường, cũng trùng hợp tham dự một đoàn lữ hành do những cô gái có cùng bối cảnh tương tự như cô ta tạo thành, ở dưới tâm lý thay đổi dưới sự sai khiến sát hại mấy cô gái này, cuối cùng giết chết Cố Thần Tường. Tất cả cái này đều kích hóa dục vọng báo thù của cô ta, mà tất cả những thao túng này cũng đều ở trong tay người sau lưng kia.”
“Người kia đến tột cùng là làm thế nào phát hiện những gì mà Lý Mai làm? Mục tiêu cuối cùng của hắn là cái gì? Chẳng lẽ là Cố Thần Tường? Nhưng mà người kia làm thế nào biết Lý Mai sẽ giết chết Cố Thần Tường, cái này không phù hợp thói quen giết người của Lý Mai trước đó.”
“Tên này chỉ sợ so với bắt Lý Mai còn khó hơn, Lý Mai tối thiểu còn có dấu vết có thể theo, người kia thì chỉ là một cái bóng dáng hư vô mờ mịt, cho dù là bắt được Lý Mai, chỉ sợ cô ta cũng không thể nói rõ ràng, nói đến chúng ta biết thì có tác dụng gì? Cáo hắn cái gì, biết chuyện không báo hay là tội xúi giục?”
“Bành tổ trưởng, có tình huống mới!” Một cảnh viên vào văn phòng báo cáo.
“Tình huống gì?”
“Ở công ty Ngân Tường phát sinh án đả thương người, người bị tập kích là Phùng Vân Thư, hoài nghi người hiềm nghi đúng là Lý Mai.”
“Bắt được người không?” Bành Kiệt đứng bật lên hỏi.
“Không có, viên chức công ty Ngân Tường sau khi phát sinh án mới báo, thời điểm chúng tôi đến người đã không thấy.”
“Vệ sĩ của Phùng Vân Thư đâu?”
“Phùng Vân Thư bị tập kích ở buồng vệ sinh, lúc ấy người hiềm nghi hoá trang thành nhân viên vệ sinh ở bên trong, Phùng Vân Thư lớn tiếng kêu cứu, thời điểm vệ sĩ vọt vào, người hiềm nghi đã chạy trốn từ cửa sổ.”
“Đi hiện trường!” Lưu Cường cùng Lê Ngạn đồng thời nói.
“Được, yêu cầu cho cảnh viên phong tỏa hiện trường.” Bành Kiệt an bài nói.
“Hướng công ty lấy video theo dõi, chúng ta cần biết rõ ràng Lý Mai ở trong bố trí nghiêm mật đi vào như thế nào.” Lưu Cường lại bỏ thêm một câu.
Công ty Ngân Tường ở vị trí trung tâm thành phố J, tòa kiến trúc cao 30 tầng, phía trước công ty là đường Kim Dương thành phố J, mặt sau là một khu dân cư kiểu cũ, thời điểm lúc công ty Ngân Tường khai phá, vốn định thu mua mặt sau, nhưng bởi vì giá không thể đồng ý, cho nên bỏ qua, sau đó bởi vì tòa lầu cao che nắng quá lợi hại, mà công ty lại cự tuyệt bồi thường, hai bên huyên náo một hồi, rất nhiều người bởi vì chịu không nổi mà đi ra ngoài, chỉ còn lại có một ít người già cùng gia cảnh thật sự khó khăn còn ở tại nơi đó, rất nhiều phòng ở đều để đó không dùng nữa.
Bên trong công ty tầng một là đại sảnh tiếp đãi, tầng hai là phòng họp, tầng ba là căn tin công nhân viên chức, tầng mười sáu trở lên mới là tầng văn phòng quản lý. Nơi Phùng Vân Thư gặp chuyện là ở lầu hai, từ sau Cố Thần Tường ngộ hại, Phùng Vân Thư thường thường đến công ty chủ trì một chút công tác, gặp hạng mục lớn, tầng quản lí mới có thể yêu cầu bà ta đến xét duyệt ký tên, hôm nay chính là bởi vì có hộ khách quan trọng yêu cầu gặp, Phùng Vân Thư mới có thể hướng trường xin phép đến công ty, thời gian gặp chuyện không may ước chừng là ở mười giờ buổi sáng.
Đám người Lưu Cường khi đuổi tới đã là mười hai giờ hơn, bởi vì vừa lúc thời gian nghỉ ngơi dùng cơm trưa, chung quanh hiện trường vây đầy nhân viên công ty.
“Liên hệ với công ty một chút, yêu cầu bọn họ giải tán nhân viên, như vậy rất dễ phá hư hiện trường chung quanh.” Lưu Cường nói với Đinh Hoài Đông.
“Đi vào nhìn xem trước.” Lê Ngạn nói.
Đi vào buồng vệ sinh, vài nhân viên kỹ thuật đang thu thập vật chứng.
“Có phát hiện gì không?” Lưu Cường hỏi.
Kỹ thuật viên Tiểu Vương nói: “Tạp vật nhiều lắm, phải đem trở về kiểm nghiệm.”
“Phía bên ngoài cửa sổ ra sao?”
“Tiểu Vương ở bên ngoài, anh mở cửa sổ là có thể thấy.”
Lưu Cường từ cửa sổ nhướng người ra, nhìn thấy một người nam gầy yếu phía dưới cửa sổ, đang thu thập dấu chân lưu lại ở trên máy điều hòa.
Lê Ngạn cũng hướng ra phía ngoài nhìn lại, phía dưới là đường hẻm không tính là rộng, ước chừng có một thước, đối diện là một bức tường cũ kỹ cao không tới hai thước, sau từng hẳn là khu dân cư.
“Vương cảnh quan, tôi có thể đi xuống không?” Lê Ngạn hỏi.
“Có thể.”
Lê Ngạn bước lên cửa sổ, thả người nhảy xuống phía dưới, dừng ở đường hẻm.
“Lê tiên sinh, thân thủ không tệ.” Tiểu Vương cười nói.
“Quá khen.”
Lê Ngạn đứng ở đường hẻm nhìn nhìn chung quanh, Lý Mai thân cao ước chừng 1m65, nếu thân thủ nhanh nhẹn, như vậy cô ta có thể thông qua chạy lấy đà bám lên trên tường, sau đó leo lên, nhưng mà đường hẻm này quá mức hẹp, khả năng này không lớn. Nếu giẫm lên điều hòa đi lên tường, hai bên có khoảng cách nhất định, độ dày tường không đủ, rất khó giữ thăng bằng, nhảy lên trên tường thực khó khăn, rất có khả năng nhảy ra ngoài tường, loại tình huống này cũng không có khả năng.
Một loại khả năng cuối cùng chính là nhảy vào đường hẻm, tìm kiếm thứ có thể chồng lên hoặc là điểm dừng chân có thể leo lên trên tường, thời gian ngắn như vậy, cô ta chỉ có thể ở nơi đối diện cửa sổ tìm kiếm địa thế có lợi như vậy, hơn nữa nếu sự tình phát sinh lâm thời tìm kiếm hiển nhiên quá mức nguy hiểm, cái thời điểm kia, thời gian chính là sinh mệnh.
Lý Mai có thể thời gian dài như thế trầm khí án binh bất động, hơn nữa tìm kiếm đến cơ hội như vậy, mượn dùng thân phận thế này tiến hành lần hành động này, hoàn toàn thuyết minh cô ta hiện tại vẫn đang bảo trì ý nghĩ, hơn nữa đối với từng bước hành động tiến hành mưu tính chi tiết, cô ta vô cùng có khả năng trước đó đã làm an bài chu đáo, bất luận thành công hay không, đường chạy trốn không thể nghi ngờ là mấu chốt nhất, đốt mấu chốt này cô ta sẽ không thể chạy thoát, làm thế nào càng tiết kiệm thời gian đây? Đương nhiên là chuẩn bị tốt công cụ chạy trốn, bên trong không có công cụ để chồng lên, mặt tường cũng quá trơn nhẵn, khả năng duy nhất chính là từ bên ngoài đưa vào công cụ có thể mượn sức, vừa không quá rườm rà lại không để người khác chú ý, vậy không có gì hữu hiệu hơn là một đoạn dây thừng, Lê Ngạn nhìn Tiểu Vương ở góc tường, trong đầu chợt lóe.
Hai chân Lê Ngạn giẫm lên gờ tường, hướng lên trên đi một đoạn, sau đó đưa tay sờ soạng trên mặt tường, chỉ chốc lát là đụng đến dấu vết bị dây thừng mài mòn mà có.
“Lưu đội, cho người đi mặt bên kia tường nhìn xem, người hiềm nghi là từ vị trí này chạy đi.”
Quả nhiên ở mặt tường bên kia, cảnh sát tìm được một chồng gạch cùng một đoạn dây thừng bị vứt bỏ, bên cạnh là một khu vứt bỏ rác rưởi.
“Cho người cẩn thận tìm, xem có thể phát hiện chút gì có giá trị hay không? Lại đem ảnh chụp của Lý Mai phân phát cho cảnh sát, để cho bọn họ điều tra từng nhà, xem có thể tìm được manh mối hay không, Lý Mai an bài chu đáo như thế, khẳng định sẽ không tới một lần hai lần, nhất định có người từng nhìn thấy cô ta. Thậm chí có khả năng thuê nhà ở đây.” Bành Kiệt nói với Lưu Cường.
“Rõ!”
Lý Mai lần này lộ diện không thể nghi ngờ cấp cho nhóm cảnh viên tinh thần đã hơi sa sút một liều trợ tim, trong lòng mọi người vô cùng kích động.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện