[Dịch] Hùng Bá Man Hoang
Chương 12 : Chu gia, Tam trưởng lão
.
Nhanh chóng xử lý hiện trường xong, Chương Diệp đeoHậu Bối đao lên, thận trọng rời khỏi. Đi được vài dặm, thì hắn càng lúc càng kinh hãi, chỉ ngắn ngủn mấy dặm đường mà đã liên tiếp đụng phải ba bốn nhóm người. Trang phục của những người này và ba người khi nãy bị hắn giết đều giống nhau, hơn nữa tên nào tên nấy đang rất tập trung, cẩn thận tìm kiếm từng li từng tý một xung quanh, dù Chương Diệp đi đứng vô cùng thận trọng, cũng có mấy lần thiếu chút nữa bị bọn họ phát hiện.
"Tiếp tục như vậy cũng không phải là cách hay! Những kẻ này truy đuổi rất có kinh nghiệm. Mình càng chờ đợi, khả năng bị phát hiện càng lớn. Muốn trở lại Tam Hà Trấn, xem ra chỉ có thể đại khai sát giới thôi!" Chương Diệp nghĩ tới đây, sát cơ hiển lộ, thân thể như U Linh tiến lại gần một nhóm những kẻ truy tìm kia...**********
Trên ngọn núi nhỏ, một trung niên mặc hồng bào đứng đó, lưng đeo đơn đao, trông như một pho tượng đá.Người này tên là Chu Đại Viễn, Tam trưởng lão của Chu gia ,Thanh Tang Thành, tổng quản ngoại sự Chu gia. Lần này y mang theo nhiều cao thủ , mục đích chính là tìm kiếm một đoạn mũi đao đại năng Viễn Cổ còn sót lại.
Lúc đầu đoạn đao Viễn Cổ xuất hiện ở một cái chợ giao dịch nhỏ, sau đó bị một võ giả bát trọng mua được. Chu Đại Viễn nhận được tin báo của thuộc hạ, cũng cảm thấy đoạn mũi đao này không tầm thường, vì vậy lập tức tập hợp cao thủ gia tộc, tiến hành đuổi giết võ giả bát trọng kia.
Tuy nhiên cao thủ mua được đoạn mũi đao Viễn cổ cũng phi thường không đơn giản, dù thực lực Chu Đại Viễn cao hơn một bậc, lại có rất đông thủ hạ tương trợ, nhưng người nọ vẫn có thể mấy lầnđào thoát, ngoài gia cao thủ Chu gia bị y giết cũng lên đến hơn ba mươi người.
Tuy việc đuổi giết phải trả một cái gía rất đắt, nhưng Chu Đại Viễn lại tuyệt không hề tiếc.Căn cứ tin tức thu thập, Chu Đại Viễn đã biết công năng đoạn mũi đao Viễn cổ còn sót lại này, cụ thể, bên trong nócó ẩn chứa một tia thần ý đại năng Viễn Cổ. Mỗi một đại năng Viễn Cổđều là những nhưng vật khuấy trời đảo đất, tu vi của bọn họ đã đến mức không thể tưởng tượng, nếu như có thể lấy được những cảm ngộ võ đạo của bọn họ, thì đối với gia tộc sẽ có lợi ích vô cùng. Hơn nữa Chu Đại Viễn cũng có thể nhờ điều này mà dễ dàng đột phá tu vi hiện tại, trở thành cường giả võ đạo Cửu Trọng Thiên , vang danh lừng lẫy Thanh Tang Thành .
Năm nay Chu Đại Viễn đã hơn 70 tuổi, nếu có thể trở thành võ giả cửu trọng , thì xem như y đã được tái sinh , có cơ hội tiến giai đến võ đạo cửu trọng đỉnh phong, trùng kích đến cảnh giới Chân Đạo trong truyền thuyết.
Chân Đạo! Có thể thọ tới hai, ba trăm tuổi, giơ tay nhấc chân một cái là có thể khai sơn phá thạch. Chân Đạo! Loại cảnh giới truyền thuyết này, chỉ cần nghĩ tới thôi là Chu Đại Viễn đã cảm thấy vo cùng hưng phấn.
Để đạt tới chân đạo, buộc lão phải có được đoạn mũi đao Viễn cổ kia! Người cản giết người, thần cản sát thần!
Một võ giảvoc đạo tứ trọng chạy như bay tới. Chu Đại Viễn phục hồi tinh thần lại, người tới là nhị đệ tử của lão, Chu Hưng Võ.
Chu Đại Viễn chậm rãi nói: "Có tin tức gì chưa?"Chu Hưng Võ cung kính đáp: "Bẩm báo sư phụ, trước mắt chưa phát hiện tin tức của mục tiêu. Tuy nhiênở trong rừng rậm, chúng ta tổn thất mất ba tiểu đội, đoán chừng nhất định có quan hệ với mục tiêu, hiện tại chúng ta đang dốc toàn lực tìm kiếm ở đó."
Chu Đại Viễn chậm rãi nói: "Bọn chúng bị vũ khí gì giết?"Mặt Chu Hưng Võ vẻ quái dị, nói:" ba tiểu đôi này, tổng cộng chín người, đều bị đối phương dùng đao chém thành hai đoạn. Tu vi kẻ kia cũng không cao lắm, ước chừng chỉ khoảng Võ Đạo Nhị Trọng hậu kỳ , nhưng theo những gì ở hiện trường để lại , có lẽ y sở hữu một đao pháp nào đó uy lực cực lớn, hơn nữa lúc chiến đấu lại cực kỳ hung tàn. Con đoán chừng, thực lực chân chánh của kẻ này có thể so sánh vớivõ giả Võ Đạo Nhị Trọng đỉnh phong, hơn nữa còn có thể dễ dàng giết võ giả cấp bậc này. "
"Vượt cấp giết người là cực kỳ khó khăn , người này mới chỉ có thực lực Võ Đạo Nhị Trọng , lại có thể giết liên tiếp nhiều người của chúng ta như vậy, không thể coi thường hắn được."
Chu Đại Viễn nghe xong, trầm ngâm một hồi rồi nói "Xem ra kẻ đột nhiên xuất hiện này, cần võ đạo tam trọngra tay mới có thể giải quyết. Chu vi trăm dặm quanh đây tán tu khá nhiều, ngươi cần trấn áp không cho bọn chúng nhúng tay vào . Như vậy đi, ngươi báo cho lão Tứ, bảo hắn tới khu rừng rậm, giết chết kẻ mới xuất hiện kia môt cách nhanh nhất có thể."
Chu Hưng Võ hơi giật mình nói: "Sư phụ, Tứ đệ mặc dù thực lực Tam Trọng Thiên , nhưng dù sao cũng chỉ có mười hai tuổi, kinh nghiệm chưa đủ. Để cho đệấy đối phó cái tên hung tàn kiacó thích hợp không ạ?"
Tứ đệ theo như lời Chu Hưng Võ nói, chính là Chu Ngọc Đào, con trai duy nhất của Chu Đại Viễn. Chu Ngọc Đào được công nhận là thiên tài Chu gia, tuy tuổi nhỏ nhưng thực lực lại cực kỳ mạnh mẽ, sớm đã bước chân vào võ đạo tam trọng. Nếu như là cao thủ võ đạo tam trọng khác, Chu Hưng Võ sẽ không có ý kiến gì, có điều đây lại là huyết mạch duy nhấtcủa Chu Đại Viễn , để cho hắn đi giết địch, nếu như xảy ra chuyện gì,thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng .
Nghe vậy, thần sắc Chu Đại Viễn không lộ cảm xúc nói: "Không có gì là không thích hợp ở đây. Hạt giống tốt đến mấy, cũng cần trải nghiệm gió tuyết gian nan thì mớikhỏe mạnh dài lâu được, tuy Đào nhi thiên tư trác tuyệt, nhưng cho tới nay lại chưa trải qua tôi luyện, tâm tính đã có chút bất ổn. Lần này để cho nó ra tay, cũng là điều tốt, hi vọng nó có thể hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời tôi luyện tâm tính của mình trầm ổn hơn, tạo tiền đề để tiến giai vào Tứ Trọng Thiên."
Nghe vây, Chu Hưng Võ vui vẻ gật đầu nhẹ, rồi nói : "Sư phụ nói rất có lý, để con đi báo cho tứ đệ.Tứ đệ đã là thiên tài vang danh khắp Thanh Tang Thành đô , năm tuổi dẫn khí thành công, tám tuổi trở thành võ giả Nhị Trọng Thiên , mười một tuổi đã là tiểu cao thủ Tam Trọng Thiên, hiện tại tu vi võ đạo tam trọng sơ kỳ, Nhu Sóng kiếm cùng Lăng Ba Bộ đều đã luyện đến tiểu thành, trong lớp trẻ tuổi đồng trang lứa đã không còn đối thủ. Để đệấy đối phó một võ giả Nhị Trọng Thiên, chắc chắn không thành vấn đề rồi."
Chu Đại Viễn gật đầu, và nói thêm: "Cái tên cao thủ bát trọng kia đã bị chúng ta dồn cho tới mức sức cùng lực kiệt , giờ ngay cả một võ giả bình thường hắn cũng không thể đối phó nổi rồi. Ngươi truyền xuống báo người truy tìm hắn phải nhanh hơn nữa! Chúng ta lần này hành động quy mô lớn, chắc chắn khiến cho một số thế lực chú ý, nếu như trong ngày không tìm được đoạn mũi đao kia ,sẽ trở nên rất bị động, thậm chí có thể về tay không đó."
Chu Hưng Võ tuân lệnh, rồi thân hình khẽ động, hóa thành một con chim lớn, phi như bay rời đi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện