[Dịch]Hư Vô- Sưu tầm
Chương 10 : Chương 10
.
Mở cửa bước vào, GODs phát hiện có người trong phòng. 3 người đang trò chuyện với nhau, thấy có người vào liền nhìn lại, dựa vào trí nhớ của Linh Lân thì đây là 3 người cùng phòng ktx khi được chia vào ngày đầu tiên nhập trường nhưng ít khi ở đây, thường thì dịp nào đó bọn họ mới trở về, không biết vì sao hôm nay lại về. Người có dáng to cao, vạm vỡ, khuôn mặt chữ điền là Trương Lĩnh, người gầy gò ốm o là Diêu Qua, còn người còn lại mang cặp kính trông có vẻ thư sinh nhưng bên trong lại là con quỷ háo sắc là Đào Chí Hiệp. Trùng hợp là cả 4 người đều có chiều cao ngang ngang nhau, khoảng 1m75. Điều này làm cho các thành viên trong phòng rất thân thiết, luôn chiếu cố nhau, mỗi khi có thành viên gặp vấn đề thì 3 người còn lại nhảy vào giúp ngay, nhiều khi lòng tốt hơi quá thành phá hoại nhưng điều đó không cản trở tình bạn giữa 4 nam nhân này. Ngồi xuống giường của mình, GODs nói:
- Lão đại, lão nhị, lão tam, hôm nay có việc gì mà tập trung đông đủ vậy ?
Vào ngày đầu gặp gỡ, để thuận tiện cho sinh hoạt 4 người quyết định lấy ngày tháng năm sinh để phân cấp bậc. Trương Lĩnh sinh tháng 3 được làm lão đại, Diêu Qua sinh tháng 6 là lão nhị, Đào Chí Hiệp tháng 8 là lão tam còn Linh Lân tháng 11 nên là lão tứ. Lão đại Trương Lĩnh nói:
- Còn không phải vụ mừng tân sinh viên sao. Lớp trưởng Liễu Huyền lúc sáng có gọi cho ta nói phải tham gia cổ vũ lớp mình nên buổi chiều phải về đây. Lão nhị, lão tam, lão tứ, chắc cũng nhận được thông báo chứ hả ?
- Ừm. – Ba người còn lại gật đầu
- Vậy được rồi.
- Hử? Chỉ có vậy thôi. – GODs thấy khó hiểu
- Hỏi lão nhị ấy, chính hắn gọi ta với lão tam tới. – Lão đại Trương Lĩnh chỉ sang lão nhị Diêu Qua
- Đương nhiên là không chỉ có vậy. – Lão nhị Diêu Qua cười cười – Hôm nay tụ họp lại là muốn thông báo một tin đến mọi người một việc.
- Việc gì ?
- Hai tuần nữa, gia đình ta có tổ chức một buổi tiệc chào mừng em gái ta mới đi du học về. Ta mời các ngươi đến tham gia tiện thể giới thiệu nó với ọi người.
Ngồi im lặng nãy giờ, lão tam Đào Chí Hiệp mới lên tiếng:
- Em gái nhà ngươi xinh không ?
Liếc mắt lão tam, lão nhị vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Không.
- Hắc hắc, vậy là xinh rồi. Vì để không phụ lòng lão nhị ta sẽ đi.
Lão đại với lão tứ cười lớn, lão nhị thì ủ rũ. Ở đây mọi người đều biết lão nhị có một tật xấu là luôn nói dối với vẻ mặt nghiêm túc. Cười một hồi lão đại Trương Lĩnh mới nói:
- Được rồi, đã là em gái lão nhị thì cũng là em gái chúng ta, không đi không được. Đến lúc đó mọi người nhớ chuẩn bị quà đó.
- Đó là đương nhiên. – Moi người đồng ý
- Rồi, đã lâu rồi chúng ta mới tụ họp, hôm nay quẩy một bữa, ta mời.
- Lão đại uy vũ.
Lục tục kéo nhau ra một nhà hàng đánh chén, nhậu nhẹt. Đến tận 10h đêm mới tan tầm, 4 người mới tạm biệt ai về nhà nấy, ngoại trừ lão tứ gia cảnh khó khăn nên mới ở ktx, còn lại đều có nhà riêng bên ngoài. Tiễn tam lão lên taxi GODs từ bộ dạng say quắt cần câu thoáng cái tỉnh lại trong tích tắc như bộ dạng trước đó không phải hắn vậy. Bước chân trở về, GODs cười cười:
- Có những người bạn tốt như vậy, xem ra ngươi sống cũng tốt đấy chứ nhóc.
- Vâng. Bọn họ là những người bạn thân đầu tiên của tôi từ đó đến giờ. – Linh Lân đáp lại
- Ừm. Hai tuần nữa đi dự tiệc, ngươi có ý tưởng tặng quà gì chưa ?
- Tôi không biết. Hồi nào giờ tôi có tặng quà ai bao giờ đâu.
- Hử? Vậy ngươi với Lâm Tuyết Vân từ hồi yêu nhau đến giờ chưa tặng cái gì à.
- Thình thoảng tôi có tặng cô ấy hoa. – Linh Lân ngượng ngùng, thật sự từ lúc yêu nhau cậu chưa tặng cô ấy món quà nào đắt tiền cả
- À. Vậy buổi sáng ngày mai chúng ta sẽ đi chọn quà, thế nào ?
- Sáng ngày mai tôi có lịch học.
- Nghỉ một buổi có chết đâu. Quyết định vậy đi. – GODs không thèm quan tâm đến ý kiến của Linh Lân
- …
Linh Lân thật sự bó tay với tính bá đạo của hắn nhưng cậu cũng không nói gì. Đã quyết định như vậy, GODs nhanh chóng chạy về ktx, tắm rửa nhanh chóng rồi leo lên giường nằm ngủ trong khi Linh Lân tiếp tục tu luyện linh hồn pháp quyết. Sau một đêm tu luyện, Linh Lân không hề cảm thấy mệt mỏi trái lại tinh thần cậu rất phấn chấn, bước xuống giường làm vệ sinh nhanh chóng rồi chạy ra công viên trường dưới gốc cây to ngày hôm qua, Linh Lân lại tiếp tục luyện luyện thể pháp quyết. Hôm nay cậu đã có thể thực hiện thêm một động tác nữa, 11/21, tâm trạng hưng phấn, cứ tiếp tục như vậy không bao lâu cậu sẽ hoàn thành bộ thứ nhất, cậu thực sự mong chờ ngày mình hoàn thành bộ 1 của luyện thể pháp quyết sẽ mang đến cho mình kinh hỉ như thế nào. 30’ rèn luyện đã xong, cũng như hôm qua GODs yêu cầu Linh Lân đánh vào thân cây, lần này cậu không sợ hãi mà vui vẻ tuân theo. Rầm…một dấu vết hình nắm đấm xuất hiện cạnh dấu vết ngày hôm qua, lỗ trên thân cây mà cậu tạo ra sâu thêm 1/2cm so với ngày hôm qua, vậy là sức mạnh của bản thân đã tăng lên, Linh Lân hưng phấn không tả được. GODs gật gật đầu hài lòng, rồi bảo Linh Lân trở về ktx để chuẩn bị đi mua quà cho em gái lão nhị Diêu Qua. Ngồi trên xe bus nhắm mắt dưỡng thần, trong đầu đang đối thoại với Linh Lân
- Người định tặng em gái lão nhị Diêu Qua quà gì vậy ? – Linh Lân tò mò hỏi
- Xem nào. Số tiền ta được tặng hôm trước dùng gần hết rồi, dù gì chúng ta chỉ cần có tâm ý là được rồi. Kiếm món gì rẻ rẻ vậy. Hmm… - Trầm ngâm chốc lát GODs mới nói – theo như trong mấy bộ truyện trên mạng ngươi đọc thì nhân vật chính hay tặng ngọc bội hộ thân nhỉ, ta có nên tặng y như vậy không nhỉ ?
Lời vừa ra làm Linh Lân kinh ngạc, cậu biết GODs rất thàn kỳ và cất giấu rất nhiều bí mật, trong lần xem quá khứ của GODs hôm trước dường như hắn chỉ đưa vài điểm chính mà thôi, còn lại thì Linh Lân không hề biết gì cả nên bây giờ nghe hắn nói muốn tặng ngọc bội hộ thân cậu thật sự không tin nổi. Không lẽ GODs có thể làm được giống như trong truyện hay sao ? Cảm nhận được nghi hoặc của Linh Lân, GODs cười cười nói:
- Có nhớ lần trước ta có nói với ngươi: thế giới này không đơn giản, hay không ?
- Ưm. – Linh Lân gật đầu
- Vậy thì nó không đơn giản, thế thôi. Hắc hắc.
- Ách.
Linh Lân tức muốn hộc máu, khơi lên tính tò mò rồi nhẫn tâm vứt một bên không thèm để ý, cậu thật sự muốn chém GODs mấy nhát để giải tỏa tâm tình minh lúc này. Không để ý tâm trạng ủa Linh Lân, GODs vẫn cú bộ dáng muốn ăn đòn:
- Hắc hắc, có tức không, có tò mò không, có muốn biết đáp án không! Ta không thỏa mãn ngươi đấy, hắc hắc hắc. Nhưng mà…- đột nhiên giọng của GODs nghiêm túc hắn lên – nếu ngươi thực sự muốn biết rõ những chuyện như vậy thì chỉ có một cách…
- Ực.
- TU LUYỆN! – Thanh âm trầm thấp của GODs làm Linh Lân thấy căng thẳng nhưng đồng thời lại thấy sục sôi lạ kỳ - Chỉ có tu luyện mạnh mẽ mới có khả năng tiếp cận và tự thân trải nghiệm những điều kỳ bí của thế giới này.
- Vâng. – Linh Lân gật mạnh đầu – Tôi nhất định sẽ cố gắng.
- Cũng không cần phải quá nghiêm khắc làm gì, một khi ta còn ở đây ngươi muốn không mạnh cũng không được, hắc hắc hắc. – GODs tự ngạo nói một cách tự tin – Mà song song với tu luyện ngươi cũng nên hưởng lạc thú một chút đi chứ tu luyện không thì nhàm chán quá. Kiếm vài em xinh tươi mọng nước làm ấm giường chẳng hạn, hắc hắc hắc, ta thấy lớp trưởng đại nhân Liễu Huyền của ngươi là một đối tượng khá tốt đấy.
Linh Lân đổ mồ hôi, lão quái vật này chưa được một phút nghiêm chỉnh đã lại lên cơn rồi. Linh Lân trực tiếp không nghe lời của lão GODs, cậu lảng tránh:
- Tôi biết một nơi bán đồ cổ khá rẻ, để tôi dẫn đường người tới đó.
Thấy Linh Lân tránh vấn đề mình đưa ra, GODs bấn mãn lầm bầm:
- Xì, chả có tí thú vị nào.
Nhưng hắn cũng không nói gì nữa mà dựa theo chỉ dẫn của Linh Lân đến một phố đồ cổ cách ktx khoảng hai mấy ba mươi km. Xuống trạm gần đó và bước vào phố đồ cổ này. Đập vào mắt của GODs là hàng đống thứ bày la liệt trên các cửa hàng không chính quy, hay nói trực tiếp là hàng vỉa hè nhưng hắn lại thấy thích thú. Bước chầm chậm, hết nhìn đông lại nhìn tây, trong đầu không ngừng kêu lên với Linh Lân:
- Ý, ngươi nhìn bên kìa kìa, có miếng ngọc kia đẹp chưa kìa.
- Bên này cái lư hương kia cổ kính thật.
- Ồ, mấy thứ này là gì ?
- A, mấy thứ kia trông lạ quá.
- Ây da, ta thấy món kia tốt kìa.
- Ôi trời, món này cũng đẹp nữa
- Xem bên kia …
Linh Lân phải trố mắt mà nhìn, GODs giờ đây cứ như một đứa trẻ mới ra đường thích thú với mọi thứ lạ mắt nhìn thấy, cũng may GODs chỉ nói trong đầu chứ nếu nói mấy lời này ra Linh Lân thật muốn tự tử cho xong, quá xấu hổ rồi. Linh Lân nghe GODs huyên thuyên làm cậu chịu không nổi, nói:
- Không phải người muốn chọn quà hay sao, tôi thấy mấy món này cũng được.
- Ừm, mấy món này trông không tệ. Về luyện chế một lần cũng tạm ổn. Vậy lấy món này đi. – GODs gật gật đầu vươn tay nhặt một ngọc bội hình vuông màu lam lên.
- Hả ?
Linh Lân hoàn toàn bất ngờ khi GODs lại quyết định như vậy, cậu chỉ thuận miệng nói để dừng GODs nói huyên thuyên lại mà thôi, căn bản không ngờ GODs lại chọn món đồ này, mà tệ ở chỗ cái ngọc bội này giá chỉ có mấy 25 tệ, rẻ bèo. Cậu hỏi GODs:
- Như người nói người muốn chế tạo hộ thân phù như trong truyện, mà tôi thấy trong truyện muốn chế tạo đều dùng ngọc chất lượng khá tốt, không lẽ cái ngọc bội này chất lượng rất tốt sao ?
- Ha ha ha. – GODs cười to trong đầu – Điều đó không sai nhưng là với người khác mà thôi, đối với ta bất cứ thứ gì cũng có thể được chế tác thành hộ thân phù, ngay cả đó là rác rưởi cũng có khả năng miễn người nhận đồng ý tiếp nhận nó, hắc hắc.
- Vậy thì người cần gì phải tới đây mua, tự tiện dùng thứ bất kì cũng được mà ? – Linh Lân khó hiểu đồng thời thấy bất mãn, nếu như GODs nói thì đâu cần phải bỏ học để đi mua đồ chứ
- Ta thích thế đấy - GODs nói khiến Linh Lân trực tiếp im lặng – Mà tiện thể đi chơi một chút chứ cứ ở mãi một chỗ chán chết.
Linh Lân thầm quyết định sau này phải hỏi rõ một chút để khỏi phải tức chết. GODs không nói gì mà cầm miếng ngọc bội vừa mua lên ngắm nghía. Miếng ngọc này tạo hình vuông, màu sắc lam nhạt dịu nhẹ, hai mặt phẳng lì rất đơn điệu, chất liệu thì chỉ cần thấy giá tiền 25 tệ là đủ biết. Nói chung nhìn không quá xấu, ít ra GODs nghĩ như vậy. Chọn được món quà để tặng, GODs không để ý lời khuyên quay về học tiếp của Linh Lân mà tiếp tục dạo một vòng khu phố này, hắn thấy thà đi dạo như thế này còn hơn quay về ngồi nghe mấy ông giảng viên nói nhảm. Lấy tâm trạng thưởng thức, nhàn nhã nhìn sơ qua các món đồ bày biện, thỉnh thoảng xem xét vài thứ lạ mắt nhưng không có ý định mua. Đang lúc hắn đang dạo chơi, đột nhiên hắn cảm ứng được có thứ gì đó tỏa ra từng đợt chấn động nhẹ, nếu như không phải người có linh hồn đặc biệt linh mẫn thì không thể cảm nhận được. Lần theo dấu vết chấn động, hắn bước tới một gian hàng nhỏ bày biện vài thứ không bắt mắt, nhìn vào một bên hắn phát hiện có một vật màu đen như một tảng đá, kích thước bằng lòng bàn tay mà từ vật này phát ra từng đợ chấn động nhẹ. Cầm lên quan sát một hồi rồi nói:
- Ông chủ, cái này bán bao nhiêu ?
- A, khách quan. Ngài thật tinh mắt, vừa nhìn đã biết bảo vật. Vật này tôi phải tốn rất nhiều sức lực mới tìm được đó. – Ông chủ này rất nhiệt tình
- Nói giá đi! – GODs cười cười hiển nhiên không tin
- Hì hì, tôi thấy ngài rất lạ hẳn mới đến đây lần đâu, tôi sẽ giảm giá cho ngài. 500 tệ.
- Cái gì ? Cục đá bỏ đi này mà tới giá 500 tệ, ông cắt cổ ai đấy hả. – Linh Lân nghe thấy giá này trực tiếp gào thét
- Ông chủ, giá này hơi cao đó. – GODs ngược lại rất điềm tĩnh
- Không cao không cao, giá này đã rất khả quan rồi. – Ông chủ lắc lắc đầu
- 300. – GODs trực tiếp hạ thấp xuống
- 450. – Ông chủ đính chính lại
- 350.
- 420.
- …
Trải qua một phen giằng co, GODs đã mua cục đá màu đen với giá 400 tệ để cho Linh Lân đầy bất mãn. GODs không nói gì mà nhìn chằm chằm vào cục đá giống như nó rất quyến rũ vậy. Hồi lâu hắn mới cất cục đá đi, nói với Linh Lân:
- Sau này tu luyện nên giữ viên đá bên cạnh người, nó sẽ giúp ngươi hấp thu linh khí nhanh hơn đấy.
- Hả? – Linh Lân kinh ngạc, không ngờ viên đá xấu xí kia lại có tác dụng như vậy
- Viên đá này tên là Tụ Linh Thạch. Mặc dù bây giờ nó không có phản ứng gì nhưng nếu đợi vài ngày nữa tác dụng của nó sẽ hiện rõ.
- Ồ.
- Được rồi, sáng hôm nay thu hoạch như vậy cũng được rồi, trở về thôi, ta còn luyện chế hộ thân phù nữa.
Nói rồi GODs rới khu phố cổ này và quay trở về ktx. Bây giờ cũng đã gần trưa nên có đi học cũng đã quá muộn, GODs trực tiếp trở về phòng, khóa của cẩn thận rồi ngồi xếp bằng trên sàn nhà. Lấy ra miếng ngọc rẻ tiền cùng viên đá màu đen kia, giờ này viên đá đã không còn phát ra chấn động nữa. Suy nghĩ một lát GODs quyết định chế luyện ngọc bội trước sau đó mới tế luyện viên đá sau. Nghĩ xong, hắn đặt viên đá sang một bên, đặt miếng ngọc dưới đất trước mặt rồi nói:
- Trong lúc ta làm việc ngươi hãy quan sát cho kỹ, từ đó lấy ra cảm ngộ của chính mình.
- Vâng. – Linh Lân ứng tiếng
Chậm rãi cảm ứng thiên địa linh khí, sau đó giơ ngón trỏ bàn tay trái lên, đỉnh ngón tay lúc này có một khối cậu nhỏ xuất hiện. Linh Lân biết khối cầu này là do thiên địa linh khí tụ lại, thầm cảm thán sức mạnh của GODs, một bên lại chăm chú quan sát. Ngón tay GODs chậm rãi hạ xuống ngay chính giữa miếng ngọc, miếng ngọc chợt sáng lên kế đó xuất hiện một vạch sáng theo ngón tay GODs di chuyển. Linh Lân nhìn động tác này của hắn trong đầu xuất hiện 3 chữ: “vẽ linh trận”. Tâm trạng hưng phấn nhìn thật kỹ động tác chỉ có trong truyện kia. Theo ngón tay thoăn thoắt vẽ tra từng vạch nối liền trên miếng ngọc, có thể thấy rõ miếng ngọc phát ra quang mang chói mắt mỗi khi có một điểm giao nhau, mà xung quanh những điểm giao nhau ấy chất lượng miếng ngọc đang được thay đổi, trở nên cứng rắn hơn, đẹp đẽ hơn. Sau khoảng vài phút, động tác của GODs mới dừng lại, hắn mở mắt nhìn vào linh trận vừa mới hình thành rồi làm một việc Linh Lân bất ngờ, đấm mạnh xuống miếng ngọc. Rầm…cả gian phòng chấn động, miếng ngọc tan nát, cũng may bây giờ là buổi trưa ktx không có ai chứ nếu không đã gây nên một hồi náo động. Linh Lân thật không hiểu tại sao GODs lại đập nát miếng ngọc, nhưng cậu không hỏi vì bây giờ trên mặt của GODs rất chăm chú cậu sợ làm phiền hắn. Nắm tay đang đè lên những mảnh vụn của miếng ngọc từ từ mở ra rồi áp xuống, GODs cũng nhắm mắt lại, gian phòng trở nên yên tĩnh trong chốc lát. Một lát sau GODs mới lấy cánh tay ra và thật thần kỳ, miếng ngọc vốn nát tan hiện giờ lại lành lặn như cũ, chỉ duy có khác biệt là chất lượng ngọc tốt hơn trước nhiều. Đợi GODs thở ra một hơi, Linh Lân mới hỏi:
- Vậy là xong rồi ?
- Ừm. – GODs gật gật đầu
- Tôi có điều muốn hỏi, lúc nãy cái người vẽ là…
- Là linh trận. – GODs hờ hững nói
- Thật là linh trận. – Tâm trạng Linh Lân vui mừng – Vậy truyện viết là thật.
- Ừm.
- Vậy tại sao người lại đấm nát miếng ngọc này?
- Do chất lượng ngọc không tốt nên để linh trận có thể dung nhập vào phải phá vỡ nó ra sau đó phục hồi lại mới có tác dụng. Nếu có ngọc tốt hơn không cần phải làm vậy.
- Ồ, ra là thế. – Linh Lân gật đầu đã hiểu
- Được rồi, bây giờ ta tiếp tục tê luyện Tụ Linh Thạch, ngươi ở một bên quan sát đi.
- Vâng.
Nói xong GODs cất miếng ngọc đi, cầm Tụ Linh Thạch lên trước mặt. Chỉ một khắc, Tụ Linh Thạch phát ra từng tiếng “u u, cách cách”. GODs giữ tư thế này trong vòng 1h mới kết thúc. Đặt Tụ Linh Thạch xuống, hắn lau mồ hôi đầm đài trên mặt, cảm thán:
- Thân thể này vẫn quá yếu không thể chịu đựng tế luyện lâu được.
Tụ Linh Thạch bây giờ giống như một cục đá bình thường không có bất cứ dị dạng gì, nghi hoặc Linh Lân hỏi:
- Tụ Linh Thạch sao không có phản ứng gì vậy ?
- Ngươi nhìn.
GODs lấy ngón tay gõ lên Tụ Linh Thạch, cốp, Tụ Linh Thạch bắt đầu vỡ ra rơi xuống sàn nhà lộ ra bên trong một viên tròn màu xám, nhưng Linh Lân có thể cảm ứng được xung quanh viên tròn tròn kia đang không ngừng bay về phía nó. GODs nói:
- Ta đã kích hoạt Tụ Linh Thạch, sẵn tiện tập trung mọi tinh hoa của nó vào một chỗ là viên tròn kia, bố trí thêm một pháp trận. Bây giờ nó thoạt trông chỉ như viên đá bình thường mà thôi. Chỉ khi nào tu luyện nó mới hiện ra tác dụng.
- Vậy tại sao tôi lại cảm thấy linh khí đang không ngừng bay xung quanh nó ?
- Chỉ có ngươi thôi.
- Ồ. Mà khoan… vừa nãy người vừa nói pháp trận ?
- Ừm, là pháp trận giống như trong mấy bộ truyện trên mạng í. –GODs gật gật đầu
Linh Lân thêm kinh ngạc, hết linh trận đến pháp trận, không biết GODs còn điều gì chưa nói nữa đây. Hít sâu một hơi tiêu hóa hết những điều vừa rồi, Linh Lân hỏi một câu cuối:
- Nếu đã có linh trận và pháp trận, có phải là có tu chân giả không ?
- Hắc hắc, ngươi đoán thử xem. – GODs cười cười không nói rõ
- CÓ. – Linh Lân hưng phấn nói
- Vậy thì xem như có đi. – GODs tùy ý
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện