[Dịch]Hồng Nhan Say Yêu Hậu Tóc Trắng Của Lãnh Hoàng - Sưu tầm
Chương 16 : Vô tình gặp nhau (1)
.
Khương Tuyết Ninh một người một mình, chẳng có mục đích gì mà đi dạo lung tung trong cung. Bất tri bất giác nàng đi đến bên hồ, bốn phía yên tĩnh, Tuyết Ninh nhìn hồ nước lớn vô cùng, chung quanh trồng đầy những kỳ hoa tươi sáng chói. Nơi này hình như là một quốc gia có bốn mùa như mùa xuân, khắp nơi đều có thể nhìn thấy những đoá hoa nở xinh đẹp.
Tuyết Ninh nhặt một đóa hoa, thuận thế ngồi trên tảng đá ở bên hồ, đem cánh hoa trong tay, từng phiến phiến hoa ném vào trong hồ.
Đột nhiên, Tuyết Ninh nghe hòn núi giả sau lưng phát ra tiếng động nhỏ, nàng lập tức cảnh giác đứng dậy. Chỉ thấy, một bóng dáng màu vàng từ hòn núi giả lảo đảo bước ra, không cần phải nói, Tuyết Nkinh liều biết bóng dáng màu vàng này là 'chồng' của minh, Lãnh Nguyệt Hàn. Do đó, nàng đứng yên bên hồ, không có bất kỳ động tác nào.
Lãnh Nguyệt Hàn từ phía sau hòn núi giả đi ra. Mới vừa rồi bởi vì động nội lực quá lớn dẫn đến thương tổn cho bản thân, nên tóc tai rối bời, gương mặt tái xanh. Hắn lấy tay che ngực, ánh mắt lăng liệt nhìn Khương Tuyết Ninh đang đứng bên hồ, thầm nghĩ:
"Đáng chết! Nữ nhân này bộ không nhìn thấy ta đang không thoải mái sao? Sao còn không qua đỡ ta một cái chứ!"
Ta đang khôi phục lại nội lực, gỉam chút đau đớn, những tưởng ở đây chỉ có một mình ta, ai dè, nữ nhân này lại đến, vốn là không muốn lộ diện, nhưng tại sao khi thấy bóng hình nàng một mình ngồi bên hồ, một mình ném những phiến hoa xuống mang vô tận bi thương, trong lòng ta lại vô cùng khó chịu, mơ hồ như có cái gì đó đâm sâu vào trong lòng.
Cho nên, ta mang một bụng hoả khí không chỗ nào phát tác được, nên một tay đánh nát tảng đá, không ngờ lại động vết thương, nên mới phải lảo đảo, mất hình tượng đi ra.
Vì không muốn bất cứ ai nhìn thấy vẻ nhếch nhát của mình, Lãnh Nguyệt Hàn cố đứng thẳng người. Thế là hai vị Đế Hậu cứ như vậy đứng bên hồ nhìn đối phương. Gió thổi, tay áo hai người bay phất phơ, đột nhiên, Tuyết Ninh cười khúc khích, làm cho Lãnh Nguyệt Hàn trợn lên, giận dữ nhìn. Tuyết Ninh nghĩ thầm, khi nhìn thấy bộ dạng chật vật của ‘ai kia’ như vậy, tâm tình nàng rất tốt a.
Lãnh Nguyệt Hàn từ từ hướng Tuyết Ninh đi tới, thuận thế ngồi trên tảng đá nàng vừa ngồi. Tuyết Ninh cũng không so đo, ngồi xuống bên cạnh hắn. Hai người sóng vai cùng ngồi, nhìn như hài hòa, giống như một đôi yêu nhau bình thường, nhưng thật sự cả hai chỉ mới vừa quen nhau thôi.
Lãnh Nguyệt Hàn nhìn thấy động tác của Tuyết Ninh, thân thể cứng đờ, nhưng không nói gì. Im lặng hồi lâu, Tuyết Ninh mở miệng “Làm hoàng đế không mệt chết sao?”
Lãnh Nguyệt Hàn sững sờ, không ngờ tuyết Ninh sẽ nói cái này, nhưng lại không có trả lời. Cũng bởi vì ngôi vị hoàng đế này mà mình đã bỏ ra quá nhiều thứ, nhiều đến nỗi mình cũng không dám nghĩ rốt cuộc có đáng giá hay không? Có mệt hay không?
Tuyết Ninh ý thức được Lãnh Nguyệt Hàn không muốn nói về cái này. Ai mà chẳng có chuyện xưa của mình, không phải sao?
Bỗng nhiên, Lãnh Nguyệt Hàn nghiêm mặt, hỏi “Khuya khoắt rồi mà không nghỉ ngơi, lại không mang theo cung nữ, một mình chạy đến hồ nước ngẫn người. Hoàng hậu cũng thật có nhã hứng a!”
Tuyết Ninh nhìn mặt hồ, nhàn nhạt nói “Hoàng thượng cũng thật có hứng. Đêm khuya không ngủ, lại chạy đến nơi này luyện công.”
Lãnh Nguyệt Hàn tức giận đến không thể nói một câu. Đột nhiên đứng dậy phất tay áo rời đi, vừa chuẩn bị đi, lại bị Tuyết Ninh kéo ống tay áo. Tuyết Ninh ngồi trên tảng đá, nhìn chằm chằm Lãnh Nguyệt Hàn. Lãnh Nguyệt Hàn cau mày, nhìn Tuyết Ninh kéo ống tay áo của mình, làm cho Tuyết Ninh ngượng ngùng buông tay. Dĩ nhiên, nàng cũng không thích cùng người khác thân cận.
Tuyết Ninh nhìn Lãnh Nguyệt Hàn nói “Ngươi có thể hay không dẫn ta bay một vòng trên hồ? Các ngươi không phải là biết bay sao?”
Nghe Tuyết Ninh nói thế, Lãnh nguyệt Hàn cũng không để ý tới nàng, xoay người rời đi, bước đi rất vội vàng. Trong lúc bất chợt, nàng có chút thất vọng, cúi đầu ngồi trên tảng đá. Nghĩ đến mình như thế nào lại nói như thế, rõ ràng giữa hắn và mình không có bất kỳ mối quan hệ nào. Thế mà lại ở trước mặt hắn, mình lại buông lỏng, lộ bản thân ra. Tuyết Ninh đang ảo não, bỗng nhiên có cảm giác ngang hông căng thẳng, sau đó một mùi hương nam phái khoang khoái nhẹ nhàng bay vào cánh mũi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện