[Dịch]Hỗn Loạn Chiến Thần- Sưu tầm

Chương 45 : Một chỉ huy có tiền đồ

Người đăng: 

.
Hàn Tiến rất nhanh hấp thu năng lượng của ba khỏa tam giai ma tinh, do dự chốc lát, trong không trung vẽ ra một đạo phù lục, lại là ngũ quỷ bàn vận chú. Hắn không có lựa chọn khác, những ma tinh khác đều có hạn, hắc ám ma tinh lại có mấy trăm khỏa, hắn chỉ có thể nghĩ biện pháp. Ba khỏa hắc ám ma tinh cung cấp năng lượng hắc ám cũng không nhiều, hơn nữa phải góp nhặt từng tí một, nhiều lắm chỉ có thể thi triển ra một đạo ngủ quỷ bàn vận chú hoặc truy hồn chú, nhưng ở nơi này làm thí nghiệm, chung quy cũng không thể dùng đám Ma Tín Khoa làm mục tiêu, hơn nữa thế giới này quả thực quái dị, linh quỷ triệu hoán ra loại biến thành cái hình dạng này, truy hồn chú là công kích vào ba hồn bảy vía, Hàn Tiến rất hoài nghi công dụng của truy hồn chú này. Hàn Tiến tập trung lên một tảng đá, sau đó phất tay: "Đi!" Năm quái vật xuất hiện trong hư không, sau đó vây lấy hòn đá, hợp lực nâng hòn đá lên, lảo đảo bê tới trước mặt Hàn Tiến, ầm một tiếng ném khối đá lên mặt đất. Hàn Tiến ngây người, bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra, nguyên quỷ bàn vận chú thật sự phải bỏ rồi, những suy nghĩ trước đây đều thành bọt nước hết. Kiếm một đầu ma thú còn sống thứ chút Truy hồn chú? Hàn Tiến trong lòng thầm nghĩ, đúng lúc này hắn phát hiện không gian đột nhiên rét căm, năm u hồn trước mạt tỏa ra khí tức khắc ám dày đặc, khiến hắn cảm thấy phiền muộn, ai biết tâm niệm vừa động, đám u hồn cùng chạy ra phương xa, ngoài hai mươi mét sau thì lơ lửng tại chỗ, không nhúc nhích. Hàn Tiến ngây người, chỉ chốc lát, hắn thử vẫy tay, đám u hồn lại nhẹ bay tới, lơ lửng trước mặt hắn. Hàn Tiến vươn tay, dùng năm đầu ngón tay điểm lên thân thể một u hồn, sau đó chậm rãi xem xét, một cảm giác sền sệt truyền tới tay hắn, hắn dùng ngón tay vẽ một vòng lớn, sau đó rút tay ra, u hồn phục hồi nguyên trạng, như chưa từng xảy ra chuyện gì. Phất tay, ngoắc lại, năm u hồn theo tâm niệm Hàn Tiến chuẩn xác thực hiện, như huấn luyện một tiểu đội, Hàn Tiến biết đám u hồn này không có mắt, nhưng hắn cảm giác như chúng đang nhìn mình, đó thuần túy là cảm giác.. Hàn Tiền một cây cổ thu, lúc này năm con u hồn nhào tới, dùng thân thể điên cuồng đánh lên thân cây, căn bản không nhìn rõ tay chúng cử động, thân cây liên tục run rẩy, lá cây rơi xuống như mưa. "Hắc hắc........ là ngươi nghịch ngợm sao?" Phía sau truyền tới giọng nói của Ma Tín Khoa. Vừa lúc sáng, Ma Tín Khoa đã tận lực tu luyện, hắn lân là lại gần Hàn Tiến, nếu như Hàn Tiến lu luyện, tự nhiên sẽ không thèm để ý đến hắn, như vậy hắn xoay người rời đi, hắn biết, lúc đó không nên làm phiền Hàn Tiến. Khi Ma Tín Khoa đi vào rưng cây thì thấy năm con u hồn hùng hổ bay tới, không khỏi ngây người, hét lên: "Tới đây....." Hắn vung kiếm, nhưng trước mặt chỉ là khoảng không, lúc này có chút luống cuống tay chân, hắn cúi xuống nhặt một khối đá ném mạnh về sau, sau đó xoay người bỏ chạy. U Hồn tuy lực công kích không mạnh, nhưng lại khiến cho người ta vô cùng đau đầu, nhất là chiến sĩ mà nói, bị chúng quấn lấy thực sự là xong đời. Giết không được, đuổi không đi, hơn nữa đánh chúng chỉ tốn sức, nếu như trong tay có trường kiếm còn thử chống lại một chúng, nhưng hiện tại, tốt nhất nên bỏ chạy. U hồn phi hành nhanh hơn Ma Tín Khoa một chút, chỉ chốc lát hai bên đã kéo gần cự ly, Ma Tín Khoa thực sự rất dũng cảm, hắn thấy chạy không nổi u hồn, đơn giản hống một tiếng, huy quyền đánh tới u hồn. Ma Tín Khoa chăm chỉ tập luyện, ngân hà đấu khí thực có chút thành tựu, một quyền đánh lên u hồn tạo ra một lỗ hổng lớn, vấn đề là u hồn thân thể hư hư thực thực, nắm tay hắn đánh xuyên qua, u hồn cũng lao tới, ôm chặt đầu Ma Tín Khoa. Bốn con u hồn khác bao vây Ma Tín Khoa ở giữa, Ma Tín Khoa rống giận tả xung hữu đột, đáng tiếc, thoát khỏi sự dây dưa của u hồn không dễ, năm u hồn thủy chung vẫn vây hắn bên trong. Tiên Ny Nhĩ cùng Tát Tư Âu chạy tới, Tát Tư Âu thấy thế kinh hãi, vừa định ngâm xướng chú ngữ, Tiên Ny Nhĩ đã phất tay áo bảo hắn dừng lại. "Giúp ta!" Ma Tín Khoa nóng nảy. Ai biết u hồn đột nhiên rời xa hắn, bay thẳng lên trên đầu, từ sau một gốc cây, Hàn Tiến lững thững đi ra. "Được lắm..... hôm đó cũng là ngươi!" Ma Tín Khoa đột nhiên hiểu ra, vẻ mặt bi phẫn nói. Trên thực tế hắn chỉ biểu hiện để che giấu sự sợ hãi, hắn rất khiếp sợ, Hàn Tiến này mang lại cho hắn nhiều thứ ngoài ý muốn. "Ta chỉ muốn làm thí nghiệm, chưa đả thương ngươi a?" Hàn Tiến không quan tâm nói. "Không công bằng! Ngươi dùng khôi lỗi khi dễ ta, hiện tại lại triệu oán u hồn khi dễ ta, ngươi sao không tìm hắn." Ma Tín Khoa chỉ Tát Tư Âu nói. "Vừa rồi là ngươi tìm tới mà?" Hàn Tiến cười nói. "Ta....." Ma Tín Khoa tức giận nhìn u hồn trên cây kêu lên: "Bảo chúng nó xuống đi! A..... một con xuống là được." Hàn Tiến vẫy tay, một con u hồn từ trên cậy nhẹ hạ xuống bay lơ lửng trước mặt Ma Tín Khao, Ma Tín Khoa đầu tiên là lùi lại, thấy u hồn không nhúc nhích, mà những con khác cũng không phản ứng, dũng khí dâng lên, hắn đi tới một quyền công kích lên uy hồn, đấu khí phát sáng oanh kích tạo ra một lỗ lớn, mà u hồn này thân thể không nhúc nhích, Ma Tín Khoa trở tay, tung ra hai quyền, u hồn không thừa nhận nổi sự thương tổn so đấu khí mang lại, hóa thành một đám khói xanh biến mất. "Thoải mái...." Ma Tín Khoa thở ra một hơi, lộ ra vẻ mặt tiểu nhân nói. "U Hồn là mấy giai?" Hàn Tiến mở miệng hỏi. "Người không biết? Vậy sao có thể gọi ra?" Tát Tư Âu trợn mắt hỏi. "Ha ha....... ma pháp của ta có chút đặc thu." Tát Tư Âu định nói cái gì sau đó lại nuốt trở vào, hắn định hỏi mình có học tập được không, nhưng mà Hàn Tiến có thể một hơi gọi ra năm con u hồn, loại ma pháp vượt hạn chế này chưa từng có trên đại lục, nghĩ đến bí ẩn truyền thừa, hắn không nên hỏi, cũng không thể hỏi. "Tam, hoặc tứ giai." Tiên Ny Nhĩ nhẹ giọng nói. Hàn Tiến quang long tính toán, đại khái khoảng sáu khỏa hắc nha ma tinh tri triển được một lần ngũ quỷ bàn vận chú, nói cách khác, hắn tạo ra bốn mươi cái phù lục, có thể triệu hoán ra hơn 200 u hồn. "Ta hiểu rồi." Hàn Tiến gật đầu: "Nếu có thể năng gọi ra hai trăm đầu u hồn, sức chiến đấu mạnh cỡ nào?" "Hai trăm đầu?" Tiên Ny Nhĩ đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười nói: "Ngươi có thể đánh bại năm mươi Ma Tín Khoa." "Ngươi cho rằng mình có thể đánh được hai trăm đầu u hồn sao?" Ma Tín Khoa cả giận nói. "Ta có thể chạy trốn." Tiên Ny Nhĩ nhàn nhạt nói. "Chạy trốn......" Ma Tín Khoa bực tức thầm thì: "Chỉ biết chạy trốn, thật là một chỉ huy có tiền đồ a......"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang