[Dịch]Hỗn Loạn Chiến Thần- Sưu tầm
Chương 21 : Thiên phú.
.
Một thân ảnh lướt nhanh từ thân cây này tới thân cây khác với tốc độ cực nhanh hướng tới thụ động nơi Hàn Tiến đang ẩn thân. Tiếng thét nghe đúng là của Tiên Ny Nhĩ.
Hàn Tiến đã lựa chọn một nơi ẩn thân rất bí mật thế nhưng điều này chỉ đúng với ma thú mà thôi. Tiên Ny Nhĩ chỉ dừng lại một lát là đã đoán ra vị trí chính xác, chỉ mấy cái nhún nhảy là đã xuất hiện trước thụ động.
Nhưng tình cảnh trong thụ động đã làm Tiên Ny Nhĩ giật mình kinh hãi. Diện mạo lúc này của Hàn Tiến có thể lờ mờ nhận ra nhưng gương mặt hắn đã nỡ ra thêm một vòng nữa. Trên mặt hắn đầy những tia máu nổi lên to như những con giun, hai mắt hắn nhắm nghiền, trán nồi gân xanh, hai gò má giật dữ dội. Lúc này hắn như đã lâm vào tình trạng điên cuồng, dã man.
Vốn nguồn năng lượng mấy chục năm không còn nhiều nhưng dưới tình huống không còn bị khống chế nên đã bị rối loạn, vượt xa khỏi sự dự đoán của Hàn Tiến. Giống như tổng thể một con người, dưới những tình huống bình thường có thể chấp nhận một dòng điện có cường độ tương đương nhưng nếu như luồng điện năng bên ngoài truyền tới không theo một quy trình được ấn định, mạnh mẽ xông vào sẽ khiến cho chủ thể đó bị hư hại nghiêm trọng, giống như với thân thể của Hàn Tiến bây giờ. Đương nhiên thân thể của Hàn Tiến so với cồ máy còn mạnh mẽ hơn nhiều, ít nhất là hắn còn có thể cố gắng hấp thụ một phần năng lượng đó. Vấn đề là Hàn Tiến chỉ có thể làm giảm bớt tổn thương chứ hắn căn bản không có cách nào chống đỡ với thương tổn.
"Lạp Phi Nhĩ, ngươi làm sao vậy?" Tiên Ny Nhĩ vội vàng giơ tay đẩy Hàn Tiến.
Nghe thấy giọng nói của Tiên Ny Nhĩ, đột nhiên Hàn Tiến mỡ mắt ra. Không biết từ khi nào hai đồng tử của hắn đã trở nên đỏ như máu, cùng lúc đó hai tay hắn vươn ra ngoài, bắt lấy mái tóc vàng của Tiên Ny Nhĩ.
Trên thực tế, Tiên Ny Nhĩ là chức nghiệp giả có thực lực mạnh nhất trong nhóm tạm thời này. Thế nhưng vì mọi người đã ở chung với nhau mấy ngày, ít nhiều cũng đã tin tưởng lẫn nhau, hơn nữa Hàn Tiến chỉ là một nhà tiên tri không có thực lực chiến đấu, Tiên Ny Nhĩ nhất thời không đề phòng nên đã để Hàn Tiến bắt được, Tiên Ny Nhĩ vô cùng kinh ngạc, nàng đang định lên tiếng chất vấn Hàn Tiến thì Hàn Tiến đã dùng sức kéo mạnh, tay kia của Hàn Tiến cùng đã túm được nhuyễn giáp trước ngực của Tiên Ny Nhĩ sau đó hắn dùng sức xé rách. Bây giờ trong đầu Hàn Tiến chỉ có thú tính và thú tính, không còn bất kỳ lý trí nào hết.
Tiên Ny Nhĩ đau tới mức nước mắt trào ra. Theo bản năng Tiên Ny Nhĩ đánh ra hữu quyền, đánh vào ngực của Hàn Tiến.
"Ầm" một tiếng vang lên. Ngực Hàn Tiến bị trúng một chưởng mạnh, thân hình hắn chạm vào vách thụ động tạo thành một vết thũng rất to, Hàn Tiến không tự chủ được ngã nhào xuống dưới nhưng bàn tay hắn vẫn túm chặt tóc của Tiên Ny Nhĩ như trước. Sự thật đã chứng minh phương thức tác chiến của loại tiểu lưu manh đầu đường xó chợ vẫn có hiệu quả nhất định. Có lẽ vì muốn bảo vệ tóc của mình mà có lẽ cũng vì do quá đau đớn nên Tiên Ny Nhĩ cũng bị ép xuyên qua tàng cây, cùng rơi xuống phía dưới với Hàn Tiến.
Thế nhưng Tiên Ny Nhĩ cũng không để yên. Hai tay nàng đầm như bão tổ vào ngực và bụng Hàn Tiến, cũng may hai người đang ở trên không trung nên không thể dùng sức, cũng như Tiên Ny Nhĩ không phải là một chiến sĩ nên không có khả năng xuất ra đấu khí, khả năng phát ra sức lực cực kỳ có hạn nếu không trong quá trình rơi từ trên cây xuống Hàn Tiến đã bị đánh chết tươi.
"Phịch, phịch" Hai người liên tiếp rơi xuống thảm cỏ, Hàn Tiến trước đó đã bị đánh mười mấy quyền sau đó lại rơi mạnh xuống mặt đất khiến thương thế của hắn càng trở nên trầm trọng. Hàn Tiến há mồm, một ngụm máu tươi bắn nhanh ra, phun vào mặt Tiên Ny Nhĩ.
Tiên Ny Nhĩ vô cùng hoảng hốt. Nàng tưởng rằng chính mình lại vừa trúng ám toán gì đó, Tiên Ny Nhĩ cho tay vào túi đựng tên, rút ra một mũi tên nhọn, dùng sức đâm mạnh vào mi tâm Hàn Tiến. Giây phút này Tiên Ny Nhĩ đã thực sự nảy sinh sát khí
Hàn Tiến bị đâm trong thương, máu từ cổ họng hắn trào ra. Năng lượng trong cơ thể hắn đang đấu đá lung tung cùng với những tâm tư tiêu cực rốt cuộc cùng tìm được lối thoát. Dù sao thì chúng cũng không thuộc về con người Hàn Tiến. Cùng với máu tươi phun ra ngoài, tâm trí hắn đã được khôi phục rõ ràng nhưng thương thế của hắn thì không thể nào đảo ngược lại được nữa, ngay cả một ngón tay của Hàn Tiến cũng không thể cử động được, hắn chỉ có thể giơ mắt nhìn đấu mũi tên sắc nhọn đâm vào mình.
Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc đó, ánh mắt cực kỳ phẫn nộ của Tiên Ny Nhĩ bắt gặp ánh mắt của Hàn Tiến. Đột nhiên Tiên Ny Nhĩ phát hiện ra, màu đỏ như máu trong đôi mắt của Hàn Tiến đã biến mất. Khi nhìn vào sâu trong đôi mắt Hàn Tiến, nàng nhìn thấy tận cùng trong đó là sự bất đắc dĩ và nỗi tuyệt vọng, Tiên Ny Nhĩ giật mình, cánh tay nàng đột nhiên dừng lại. Mặc dù là như thế nhưng đầu mũi tên đã đâm rách mi tâm Hàn Tiến, mau tươi đã thấm ra.
"Lạp Phi Nhĩ?" Tiên Ny Nhĩ kêu lên thử thăm dò.
"Là ta...." Hàn Tiến cúi đầu nói. Bây giờ hắn thực sự không dám gật đầu. Đầu mũi tên sắc nhọn đang để trước mi tâm hắn.
"Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?" Tiên Ny Nhĩ vẫn không buông lỏng cảnh giác.
"Chân ta... chân ta hình như bị gãy rồi, xương sườn cũng bị gãy…" sắc mặt Hàn Tiến vô cùng đau đớn. Hắn cố ý nói lảng sang chuyện khác, dùng sự đau đớn để tranh thủ sự thương cảm của Tiên Ny Nhĩ.
"Hãy nói cho ta biết, lúc này đã xảy ra chuyện gì vậy?" Tiên Ny Nhĩ lạnh lùng hỏi.
Khi thấy mình không thể làm Tiên Ny Nhĩ cảm động, Hàn Tiến trở nên trầm mặc, hắn không thể nào giải thích được. Trong lúc cấp bách hắn cũng không thể nào nghĩ ra cách nói dối được, hơn nữa Tiên Ny Nhĩ cũng không phải là người ngu ngốc, khi đó hắn càng khiến cho nàng nghi ngờ.
"Hãy nói đi, sự kiên nhẫn của ta chỉ có giới hạn" Tiên Ny Nhĩ vung tay nói.
Hàn Tiến cười gượng. Chẳng lẽ nhất định phải nói ra bí mật của mình sao?
"Tư Đế Nhĩ Bá Cách nói ngươi lấy từ ở chỗ hắn một khối ma tinh hắc nha" Đột nhiên Tiên Ny Nhĩ nghĩ tới khí tức hắc ám mà Hàn Tiến mới bộc lộ, nàng mơ hồ như mình đã hiểu được điều gì: "Ma tinh? ở đâu?"
"Ta ăn hết rồi" Hàn Tiến nói nhỏ.
"Ăn hết?" Tiên Ny Nhĩ càu mày hỏi lại.
"Bởi vì ta có thể hấp thụ nguyên tố trong ma tinh" Hàn Tiến vốn định nói năng lượng thế nhưng hắn sợ Tiên Ny Nhĩ nghe không hiểu gì.
"Ngươi nói cái gì? Ngươi có thể hấp thụ nguyên tố trong ma tinh?" Tiên Ny Nhĩ ngây như phỗng tại chỗ, giọng nói của nàng cũng trở nên run rẩy.
"Đúng vậy".
"Ngươi có thể hấp thụ các loại nguyên tố?" "Đúng vậy".
"Ngươi cầm lấy nó ăn đi" Tiên Ny Nhĩ chìa bàn tay ra. Trong bàn tay nàng có mấy khối ma tinh màu đỏ.
Đột nhiên, hai con ngươi của Hàn Tiến co rút lại. Đó là một khối ma tinh lục giai, năng lượng ẩn trong khối ma tinh này tương đương với thiên giáp. Nếu như hắn thực sự có thể hấp thụ năng lượng của khối ma tinh này ngay lập tức sẽ thăng lên chức nghiệp giả lục giai
"Ta ăn hết nó thì sẽ chết".
Tiên Ny Nhĩ nhếch miệng cười nhạt, nàng nắm chặt mũi tên nhọn trong tay: "Ồ? Vì sao?"
"Một con kiến không thể uổng hết nước một dòng sòng. Bây giờ nhiều nhất ta chỉ có thể hấp thu nguyên tố của ma tinh nhị giai. Sau khi trải qua một giai đoạn tích lũy, khi đó mới có thể thử hấp thu nguyên tố của ma tinh tam giai. Ta muốn phải tiến vào theo thứ tự dần dần".
Nụ cười nhạt của Tiên Ny Nhĩ biến mất, nàng chăm chú nhìn Hàn Tiến. Thần sắc của Hàn Tiến vô cùng trong sáng vô tư. Ngay cả bí mật quan trọng nhất của hắn, hắn cũng đã nói ra, vậy còn cái gì có thể giấu giếm không?"
Không biết trải qua bao lâu, Tiên Ny Nhĩ mới chậm rãi nói từng từ một: "Nếu như ngươi nói thật, ngươi có biết điều này có ý nghĩa gì không?"
"Cái gì?" Hàn Tiến hỏi vẻ rất khiêm tốn.
"Tương lai sau này của ngươi là không có giới hạn".
"Chuyện tương lai sau này ta không biết nhưng mới rồi ta đã tưởng hôm nay đã là cực hạn của ta rồi" Hàn Tiến nói đùa một cách miễn cưỡng.
Tiên Ny Nhĩ không cười, nàng trầm lặng một lát rồi chậm rãi nói: "Ta chưa từng nghe nói có bất kỳ ai có thiên phú đáng sợ như vậy".
"Ngươi tin tưởng điều ta nói sao?"
"Có chút tin tưởng" Tiên Ny Nhĩ dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Lúc nãy rõ ràng ngươi đã làm tản mát ra khí tức hắc ám. Bây giờ tất cả khí tức hắc ám đã biến mất. Ta nghĩ... chỉ có một cách giải thích hợp lý nhất là ngươi quả thật có thể hấp thụ nguyên tố ma tinh".
'Vậy ngươi có thể nhấc tay ra không? Ta cảm thấy choáng váng đầu" Hàn Tiến cười gượng nói. Từ góc độ tu chân mà nói, mi tâm là vị trí thiên lý nhãn. Đừng nói là bị một mũi tên chĩa vào. Chỉ cần một ngón tay, hay một cây bút máy thôi cũng sẽ khiến cho người ta vô cùng khó chịu.
"Rốt cuộc ngươi có biết thiên phú của ngươi có ý nghĩa gì không?" Tiên Ny Nhĩ nghiêm mặt nói. Nàng vô cùng chán ghét cái loại nắm trong tay bảo vật nhưng không tự biết.
"Ta biết nhưng ta muốn ma tinh, muốn thời gian" Hàn Tiến nghiêm chỉnh nói: "Nếu không như vậy thì tất cả chỉ là giấc mộng" Đây là những lời từ tận đáy lòng Hàn Tiến.
"Ta còn một vẩn đề cuối cùng muốn hỏi. Tại sao ngươi lại muốn hấp thụ ma tinh hệ hắc ám?" Sắc mặt Tiên Ny Nhĩ dãn ra: "Không phải ngươi có thể hấp thụ các loại nguyên tố sao?"
"Ta... ta chỉ có một loại ma tinh này mà thôi'.
"Ồ" Tiên Ny Nhĩ gật đầu, ánh mắt nàng chăm chú nhìn chân trái Hàn Tiến, sắc mặt nàng đột nhiên mất tự nhiên: "Thương thế của ngươi.... đau lắm phải không?"
Đại tỷ! Cuối cùng cũng biết thương cảm ta sao? Hàn Tiến cảm động tới mức suyt chút nữa rơi nước mắt: "Rất đau".
"Tất cả là do ta. Khi đó ta chỉ nghĩ ngươi….”
"Không trách ngươi, là do ta sai. Ta không ngờ nguyên tổ hắc ám lại nảy sinh ra ảnh hưởng khủng khiếp tới mức như vậy. Ta thực sự không thể khống chế bản thân mình".
"Sau này tuyệt đối không nên hấp thụ nguyên tố hắc ám nữa nếu không sớm muộn gì ngươi cũng bị biến thành sinh vật hắc ám" Tiên Ny Nhĩ nói vẻ căm hận. Không phải là nàng tức giận mà nàng căm ghét khí tức hắc ám.
"Ta biết'.
"Tốt lắm, ta nên mang ngươi quay về" Tiên Ny Nhĩ khom người, nàng định cõng Hàn Tiến.
"Không... hay để Tư Đế Nhĩ Bá Cách tới đây đi".
"Hắn có thể mang ngươi về sao? Ngươi không sợ thương thế của mình ngày càng nghiêm trọng sao?" Tiên Ny Nhĩ cười dường như cười an ủi mình: "Ta còn không sợ, một đại nhân như ngươi còn sợ cái gì hả?"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện