[Dịch]Hoàng Hậu, Nàng Dám Trốn Trẫm Sao - Sưu tầm
Chương 1 : Xuyên không
.
Chuyện này mình xin kể tóm gọn như thế chút nha. Nàng tên Tiếu Ân Ly tình cờ mua được chiếc nhẫn của chính mình vào kiếp trước. Sau khi đeo nó vào thì mỗi đêm nàng đều nhìn thấy kiếp trước llàm hoàng hậu của mình nhưng không tin vào những giấc mơ kì lạ đó. Cho đến đêm hôm qua khi trực tiếp nói chuyện với linh hồn kiếp trước cô ta đã đưa nàng xuyên không...
Ân Ly mở to đôi mắt trong veo nhìn cảnh vật xung quanh mình. Trời ơi nàng thật đã xuyên không ư. Nhìn xem nào là thái giám cung nữ quân lính..ai cũng đang nhìn nàng. Lúc này Ân Ly mới nhìn lại bản thân, y phục xộc xệch đầu tóc rối bời trên trán còn có một vết u đang rỉ máu. Bên cạnh là..một cái giếng. Một tiểu thái giám đến gần nàng cung kính hỏi:
-Thưa Hoa phi nương nương
-Hoa phi, là ta ư?
Vừa nghe nàng hỏi ai cũng hết sức hốt hoảng lập tức ai cũng hét lên :
-Truyền thái y, truyền thái y mau!!!
Có vẻ đúng là vậy, nàng chật vật đứng dậy, phủi phủi y phục của mình. Mấy cung nữ kia liền đến đỡ tay nàng, ra sức quan tâm:
-Là chúng nô tì đáng chết, tối qua không ở lại chăm sóc nương nương cẩn thận để người đi dạo trong ngự hoa viên..rồi té giếng.
-Cái gì ta bị té giêng á!
-Xin nương nương tha tội!!!
Tất cả nô tài xung quanh ai cũng quỳ rạp xuống đất, Ân Ly nàng cũng không rỗi hơi trách họ chỉ trách cái xác này bất cẩn quá thôi. Còn đang không biết nói gì thì lại nghe có tiếng của một thái giám:
-Hoàng thượng giá lâm!!!
Hoàng thượng ư, nghe theo lời truyện ngôn tình thì các hoàng đế xưa rất trẻ lại là hảo soái ca anh tuấn tiêu phong. Không biết người này sẽ ra sao nhỉ. Vừa đúng lúc hắn đi vào tất cả mọi người ai cũng đồng thanh :
-Hoàng thượng vạn tuế!Vạn vạn tuế!!!
Hoàng thượng của Chu Ngưng quốc_Cơ Viên Phàm. Quả là một đỉnh đại nam nhân. Thân người cao khỏe, da rám nắng, ngũ quan sắc sảo, khí thế uy nghiêm. Chỉ tiếc là ánh mắt hắn nhìn nàng sao lại đầy vẻ coi thường đến vậy.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện