[Dịch]Hoàng Thượng! Thái Tử Đang Ghen - Sưu tầm
Chương 11 : Tìm nam kỹ
.
Hai năm sau , phủ tứ vương gia của Phong Thành quốc , không khí vô cùng nhộn nhịp , à không , phải nói là vô cùng chạy loạn , bọn nô tài thị vệ nháo nhào , truy tìm mọi ngõ ngách trong phủ , miệng không ngừng hô to :
" Vương phi , vương phi , mau hiện thân "
" Vương phi người ở đâu "
" Vương phi , vương gia lại khóc rồi a "
" .... "
Bên ngoài đại sảnh không khí nhộn nhịp như thế nhưng bên trong lại hoàn toàn im lặng , chỉ thấy hai nam tử dung mạo thiên tiên , một người tử y cao quý , một người bạch y nho nhã .
Nam nhân một thân tử y dung mạo anh tuấn ,trên người mang theo khí thế của bậc vương giả , đôi mắt phượng không ngừng chớp chớp , lâu lâu lại liếc nhìn nam nhân đối diện nở nụ cười mang theo hai má lúm đồng tiền nhỏ nhỏ , thật khiến người ta cảm thấy ngọt ngào.
“ Huynh bình tĩnh , chuyện gì cũng từ từ , cứ bình tĩnh đã “
Chỉ thấy nam nhân đối diện một thân bạch y tôn quý , dung nhan tuấn mỹ , lạnh lùng như băng kết hợp với khí thế cao ngạo , thật là sát thủ của cả nam nữ già trẻ , không hổ danh là đệ nhất mỹ nam tử Lạc Thiên .
Lạc Thiên ngồi im bất động , tay không ngừng gõ nhẹ lên mặt bàn , ánh mắt nhìn Mạc Thiên Khuynh đang ra sức nịn nọt trước mắt vô cùng âm u , lạnh lẽo , sắc mặt này rõ ràng là khắc ba chữ .. muốn đánh ngươi .
Mạc Thiên Khuynh trong lòng kêu khổ , ngay cả hoàng huynh hắn cũng chưa đáng sợ bằng tên đại ác nhân trước mặt này , huhu nương tử ơi , nàng ở đâu mau về a .
“ Lạc đại ca , huynh giữ tư thế đó nãy giờ có mõi hay không ? Hay là chúng ta ra hoa viên cử động thân thể một chút “ Mạc Thiên Khuynh đứng dậy làm bộ dáng vận động tay chân .
Lạc Thiên vẫn giữ tư thế ngồi im như cũ , quả là một núi băng đúng nghĩa .
Mạc Thiên Khuynh mặt mũi méo xẹo đành ngồi lại xuống ghế .
Một canh giờ sau …..
“ Lạc đại ca , huynh đói chưa , ta kêu người dọn bữa lên cho huynh dùng …..”
“…..”
“ Lạc đại ca , hay là chúng ta ra phía sau đánh cờ “
“…..”
“ Lạc đại ca , huynh có cần đi nhà xí không ? “
“…..”
Lạc Thiên vẫn giữ bộ dáng băng sơn ngàn năm không gì lay chuyển , tay khẽ đặt lên bàn trà , chỉ thấy bàn trà bằng gỗ trầm hương thượng hạng cứ như vậy vỡ nát .
“ A , haha bàn trà này quả thật cũ quá rồi , người đâu “ Mạc Thiên Khuynh cười gượng , nhìn bàn trà trị giá vạn lượng cứ như vậy bị hủy hoại , trong lòng réo tên Lạc Thiên , chữi không mỏi mệt .
Không khí cứ im lặng như vậy , cho đến khi một thị vệ liều mạng chạy vào quỳ trước Mạc Thiên Khuynh , số hắn đúng thật là xui mà . “ Vương gia , đã tìm được vương phi và Lạc tiểu thư “ .
Núi băng nhanh chóng cử động tiến lên trước thị vệ . “ Muội muội của ta ở đâu ?”
Giọng nói thị vệ ấp úng , đầu vẫn không dám ngẩng lên “ Bẩm Lạc công tử … Lạc tiểu thư đang …. đang …”
Mạc Thiên Khuynh một bên thầm mắng tên thị vệ vô dụng , mau nói nhanh nhanh để còn tống tên ôn thần này đi cho xa . “ Mau nói rõ “
Vị thị vệ đáng thương đầu cuối thấp thêm một chút , giọng nói nhỏ thêm một chút . “ Vương phi dẫn theo Lạc tiểu thư đang ở Nghiêm Xuân Lâu “
Lạc Thiên nhìn Mạc Thiên Khuynh ánh mắt khó hiểu .” Nghiêm Xuân Lâu ?” .
Mạc Thiên Khuynh để tay lên miệng , ho nhẹ .” Khụ khụ , Nghiêm Xuân Lâu là kỹ viện lớn nhất ở Phong Thành Quốc …”
Lạc Thiên hai mắt đỏ ngầu , nắm lấy áo của Mạc Thiên Khuynh “ Ngươi dám để Tâm Di đi kỹ viện ?”
“ Vương phi của đệ , nàng ấy vẫn hay giả nam trang đi trêu hoa ghẹo nguyệt , chỉ là chơi chán thì về , không sao …” Mạc Thiên Khuynh cười gượng , sở thích của nương tử hắn , đúng là thật khiến người ta khó chấp nhận .
“ Vương gia , lần này vương phi và Lạc tiểu thư đều vận nữ phục , trang điểm tinh xảo ,còn …. còn…” Thị vệ đáng thương lắp bắp .
Mạc Thiên Khuynh hất tay đang túm lấy áo mình của Lạc Thiên ra , nàng ta dám mặc nữ phục đến nơi đó a, hắn là cái hủ dấm chua có biết hay không? “ Còn cái gì , ngươi còn cà lăm như vậy , tin ta chém ngươi không ? “
Thị vệ đáng thương nào đó đầu cúi sát đất .” Vương phi còn bỏ tiền bao trọn tất cả nam kỹ ở Nghiêm Xuân Lâu , ngay cả Tư Mã công tử cũng đang ở đó “
Mạc Thiên Khuynh nghiến răng , à ha còn dẫn theo tên Tư Mã Phong đó .
Không khí trong đại sảnh hoàn toàn im lặng .
Thị vệ đáng thương quỳ gần nữa canh giờ mới dám ngóc đầu nhìn lên , cả đại sảnh chỉ còn một mình hắn , hai lão thiên gia kia đã bỏ đi từ lúc nào , thật là mệnh nô tài , chỉ có khổ , chậm chậm nước mắt , mẹ nó chứ tê hết cả chân .
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .......
Bên trong căn phòng sang trọng nhất của Nghiêm Xuân Lâu , hai nữ tử dung mạo như hoa , vẻ mặt chán chường nhìn về phía đám nam tử trước mặt , thật là mỗi người mỗi vẻ . Phong lưu có , lưu manh có , mạnh mẽ có , yếu ớt có , a a a cả ông chú 50 tuổi cũng có .
Lạc Tâm Di che miệng ngáp một cái , đụng đụng vào nữ tử kế bên. “ Thiên Di , ta không thích bất cứ ai ở đây .”
Diệp Thiên Di , hai tay chống cằm nhìn đám nam tử trước mặt , gật gật đầu , xong lại quay qua nhìn tú bà đang không ngừng giới thiệu tên tuổi , sở trường của từng người .” Đủ, đủ , ta hỏi bà , có tên nào ở đây đẹp hơn Lạc Thiên hay không ? “
Tú bà béo ú mắt trợn trắng “ Cô nương thật biết nói đùa , nếu có người hơn được đệ nhất nam tử Lạc Thiên thì có thể xuất hiện ở đây sao , còn không phải đang ở trong cung làm phò mã hết rồi sao “ . Xong lại lấy khăn che mặt “ Thật ra , ta cũng rất hâm mộ Lạc công tử “ .
Diệp Thiên Di âm thầm khinh bỉ nhìn tú bà đang hồi xuân trước mặt , tên Lạc Thiên như bức tượng đó sao ai cũng mê mẫn nhỉ , đụng vào chỉ có lạnh chết . Nhưng phải công nhận , hắn thật sự rất cool a .
Nhìn qua Lạc Tâm Di đang chán chường bên cạnh vô cùng thông cảm , ai da có ca ca nhan sắc như thế hèn chi bị miễn dịch với tất cả nam tử là phải. “ Tiểu hắc , ngươi ngồi bí xị bên cửa sổ làm gì , mau qua chọn phụ Tâm Di đi “
Nam tử ngồi bên cửa sổ , liếc cũng không thèm liếc, chỉ nhìn chăm chăm xuống dưới lầu,hắn chỉ là lo cho hai tiểu nữ nhân này mới đi theo nha , lựa lựa cái gì , hắn có thích nam nhân đâu mà lựa .
Lạc Tâm Di nhìn Tư Mã Phong , trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp , hai năm trước là hắn giúp nàng có thể tiếp tục sống . Kể từ khi gặp lại hắn và quen biết Diệp Thiên Di , nàng luôn được hắn bảo hộ , chỉ cần có hắn bên cạnh , nàng không bao giờ cảm thấy bất an .
Nàng biết hắn không phải người bình thường , bí mật này chỉ ba người bọn họ biết .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện