[Dịch] Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 54 : Luyện Thần Phản Hư

Người đăng: 

.
Một ngọn lửa khổng lồ rộng vài trăm thước, màu lục nhạt vô cùng quỷ dị, lộ ra một cỗ khí tức tử vong. Ngọn lửa còn chưa đến gần, Hoàng Long đã cảm thấy sóng nhiệt đập vào mặt. Đám người Bác Cách đứng một bên cũng cảm thấy linh hồn mình như bị thiêu đốt. Mặc dù nóng lòng thu lấy Thần Thụ nhưng Hoàng Long vẫn chú ý nhất cử nhất động của Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu. Vong Linh Địa Ngục hỏa còn chưa đến, thân hình Hoàng Long lóe lên, nhanh như chớp tiến tới gần Thần Thụ, tránh được một kích của Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu. Lúc này, Hoàng Long tâm thần nhất niệm, Thần Thụ cao hơn chục thước chầm chậm bay lên, thoát khỏi tế đàn bay đến trước mặt Hoàng Long. Lúc này, máu huyết của Hoàng Long cùng Thần Thụ hoàn toàn dung hợp. Mặc dù chưa thể hoàn toàn tế luyện nhưng đã có thể điều khiển Thần Thụ. Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu thấy một kích không đạt hiệu quả, để Hoàng Long tránh được, lại còn đem Thần Thụ kéo lên không trung, trong lòng càng thêm lo lắng, quát lên: “Nhân loại xấu xa, đem U Minh Thần Thụ đặt xuống cho ta!” Nói xong, nó mở rộng đôi cánh, lăng không bay lên. Hai móng vuốt như hai ngọn núi nhỏ nhằm hướng Hoàng Long chụp tới. Nó muốn đem đứa trẻ trước mặt trực tiếp phân thây. Bác Cách cùng ba thú thấy vậy, trầm giọng quát lên. Sau đó vội vàng bay lên chặn phía trước, lần nữa liên thủ nhằm Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu tung ra một kích toàn lực. Bốn Đại Thánh Vực Trung Giai, mặc dù không thể uy hiếp được Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu. Nhưng dưới một kích liên thủ, không gian rung chuyển. Dù Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu là Thánh Vực Đỉnh Phong cũng không dám trực tiếp dùng thân thể đón đỡ một kích này. Nó đành buông tha cho Hoàng Long, há miệng phun ra một đoàn Vong Linh Địa Ngục hỏa, đón đỡ công kích của mấy người Bác Cách. Một tiếng nổ vang lên. Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu bị buộc phải thối lui, hướng lên trời rống lên đầy phẫn nộ: “Các ngươi cút ngay cho ta!” Sau đó hai cánh hợp lại. Một cỗ lực lượng kinh khủng nhanh chóng tụ tập lại. Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu mấy lần đều bị mấy tên yếu nhược hơn mình ngăn cản, trong cơn giận dữ, nó muốn xuất ra kỹ năng thiên phú, đem nhưng tên đáng gét này đánh chết toàn bộ. Cho dù là những thức ăn này sẽ hóa thành tro bụi, nó cũng bất chấp. Hoàng Long thấy thế, tiếp tục bức ra một giọt máu huyết, đem dung nhập vào trong Thần Thụ. Sau đó tâm thần nhất niệm, Thần Thụ trực tiếp biến thành một đạo kim quang, được Hoàng Long thu vào trong Quần Tiên Các ở mi tâm. Thần Thụ vừa tiến vào Quần Tiên Các, những cái rễ Bạch Ngọc kia không ngừng kéo dài, cắm sâu vào Quần Tiên Các. Hoàng Long cảm ứng được nó đang hợp thành một thể với Quần Tiên Các. Trong lòng Hoàng Long cả kinh. Chuyện này là thế nào? Tình huống này đã nằm ngoài ý nghĩ của Hoàng Long. Lúc đầu Hoàng Long chỉ muốn đem U Minh Thần Thụ này thu vào trong Quần Tiên Các, sau này sẽ tế luyện thành một pháp bảo. Hiện tại, nó lại muốn dung hợp thành một thể với Quần Tiên Các Ông! Ông! Ông! Sau khi dung hợp Thần Thụ, Quần Tiên Các đột nhiên chấn vang, sau đó kịch liệt biến hóa. Đồng thời, sinh mệnh lực từ Thần Thụ trào ra, bao phủ Quần Tiên Các. Sau đó không ngừng gột rửa toàn thân Hoàng Long, rồi theo gân mạch của Hoàng Long, như thủy triều tiến về Đan điền. Đây là? Trong lòng Hoàng Long vô cùng vui mừng. Ngay lập tức, Hoàng Long toàn lực vận chuyển Thủy Hỏa Nguyên Long quyết, điên cuồng thu nạp sinh mệnh lực mênh mông này, sau đó chuyển hóa thành Tiên Thiên chân nguyên. Bên trong đan điền của Hoàng Long, khí hải sôi trào, không ngừng mở rộng. Vốn chỉ như cái ao, chẳng mấy chốc đã trở thành hồ lớn. Chân nguyên không ngừng hóa thành khí vụ, tiến thẳng vào trong đầu. Trong đầu Hoàng Long, thần tủy giống như một dòng nước chảy, không ngừng tích tụ. Trước kia, mỗi lần tu luyện, thần tủy đều là từng giọt, từng giọt tích lại mà thành. Còn hiện tại, như nước chảy, không ngừng tích tụ. Thần tủy tràn đầy. Nguyên thần của Hoàng Long nhanh chóng tăng trưởng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn được. Rống! Cuối cùng Nguyên thần của Hoàng Long cũng đã lớn như lúc đầu. Đầu óc Hoàng Long chấn động kịch liệt. Khí thế toàn thân tăng vọt. Từ trong cổ họng trào ra một tiếng rống. Thanh âm rung trời. Giống như âm thanh của Thần Long ngâm vang chín tầng trời, tiến vào không gian. Mượn sinh mệnh lực của U Minh Thần Thụ. Giờ khắc này, Hoàng Long đã đột phá Luyện Khí Hóa Thần, đạt tới cảnh giới Luyện Thần Phản Hư. Tiếp đó, toàn thân Hoàng Long bao trùm bởi một tầng Long lân màu vàng lợt. Từng cây gai ngọn hoắt chui ra từ các khớp xương, lóe ra hàn quang lạnh người. Sau mấy năm khổ tu Thủy Hỏa Nguyên Long quyết, cuối cùng, Hoàng Long cũng tiến vào cảnh giới Ứng Long. Dưới ánh mắt kinh ngạc của đám người Bác Cách, phía sau Hoàng Long xuất hiện một cái đuôi rồng dài mấy mét. Long nhân! Trong đầu Bác Cách cùng ba thú hiện lên suy nghĩ này. Long nhân. Tương truyền là do Viễn cổ Long Tộc cùng Nhân tộc giao phối mà sinh ra. Mang đặc thù của cả Long tộc và Nhân tộc. Có điều, trong lịch sử, Long nhân ở Đại lục Hằng Nguyên rất lâu rồi không xuất hiện. Có lẽ đã tuyệt chủng. Chẳng lẽ chủ nhân là Long nhân? Nhưng ngay sau đó, Bác Cách thầm lắc đầu. Hắn biết rõ thiếu chủ đích thị là Nhân tộc. Thân phận Nhị thiếu gia của Hoàng gia Vương Quốc Lục Thông tuyệt đối là thật. Nhưng mà, hình dáng hiện tại thì giải thích thế nào đây? Đột phá đến cảnh giới Luyện Thần Phản Hư, sinh mệnh lực của Thần Thụ vẫn không ngừng tràn vào đan điền của Hoàng Long. Trong đầu Hoàng Long, Thức Hải sôi trào. Hỗn Độn Chung và Trảm Tiên Kiếm cùng tỏa ra quang mang chói mắt. Tu vi Hoàng Long vẫn không ngừng tăng lên. Cuối cùng ngừng lại ở cảnh giới Luyện Thần Phản Hư đỉnh phong. Hết thảy mọi việc, cũng chỉ trong vài cái nháy mắt. Hoàng Long vặn người, cảm giác toàn thân tràn ngập một lực lượng cường đại, hết sức vui mừng. Ánh mắt màu vàng lợt đảo qua Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu đang rống giận. Hai tay vung lên, miệng đọc pháp quyết, Ngũ Hành thần lôi không ngừng đánh xuống. Quý Thủy thần lôi, Bính Hỏa thần lôi, Ất Mộc thần lôi , Mậu Thổ thần lôi, Canh Kim thần lôi. Mỗi tia thần lôi đều to như cánh tay trẻ con. Uy lực so với lúc trước lớn hơn không biết bao nhiêu lần. Thiên lôi đầy trời. Đem Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu bao phủ. Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu đau đớn, kêu gào thảm thiết. "Chúng ta đi!" Lúc này, Hoàng Long quát lên. Sau khi cấp cho mỗi người một cái Tật phong thuật, lập tức phi thân bay đi, nhằm hướng lúc trước lúc trước bay đến. Hiện tại, mặc dù Hoàng Long đốt phá tới cảnh giới Luyện Thần Phản Hư đỉnh phong. Nhưng dưới tình huống biến ra Long thân cũng mới chỉ có thể so sánh với Thánh Vực Sơ giai. Cộng thêm đám người Bác Cách cũng không có cách nào giết được Thành Vực Đỉnh Phong Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu. Do đó chỉ có thể rời đi, đợi sau này đột phá tới cảnh giới Nguyên Thần Xuất Khiếu sẽ quay lại tìm hiểu Ma Vương Thần Điện này. Bác Cách cùng ba thú nghe lệnh, phi thân theo sát phía sau Hoàng Long. Lúc Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu kịp phản ứng, mắt thấy mấy người Hoàng Long đã đi được mấy dặm liền rống lên một tiếng giận dữ. Hai cánh mở ra, một trận gió lốc màu xám xanh dập tức đuổi theo. Hoàng Long dùng tâm thần cảm ứng, thấy Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu đuổi theo, khoảng cách ngày một rút ngắn không khỏi nhướng mày. Quần Tiên Các ở mi tâm bắn ra một đạo kim quang, trực tiếp đem đám người Bác Cách thu vào trong. Sau đó, Hoàng Long lập tức thi triển Ẩn thân thuật và Liễm tức thuật, hoàn toàn biến mất trong không gian Thần Điện. Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu theo sát đám người Hoàng Long, mắt thấy sắp đuổi kịp, đang nghĩ xem sẽ hành hạ đám người Hoàng Long thế nào mới hả được cơn tức giận trong lòng, vậy mà lại thấy đối phương vô thanh vô tức biến mất. Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu ngẩn ra, quay đầu nhìn xung quanh. Biến mất! "Đáng giận. Chuyện gì xảy ra!" Toàn thân Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu tản mát ra U Lục Hỏa diễm, tràn ra bốn phía, điên cuồng gào thét. "Nhân loại! Các ngươi đi ra cho ta!" "Đi ra cho ta!"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang