[Dịch] Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du
Chương 39 : Thú nhân Nạp Đặc
.
Đổng sự? Viện trưởng?" Hoàng Long chậm rãi nói.
Đường Vô Địch mỉm cười gật gật đầu, xem ra đứa nhỏ này đã hiểu được .
"Vậy thì có gì khác nhau?" Hoàng Long hỏi tiếp, đám người Đường Vô Địch trên mặt tươi cười cứng đờ.
Chính xác, mặc kệ đối phương có thân phận như thế nào, đối với Hoàng Long mà nói đều chẳng có gì khác biệt.
Thánh Vực, Thần Vực? Cho dù là Quang Minh Chủ Thần, trong mắt Hoàng Long cũng đều giống nhau.
"Bái sư? Ta không có hứng thú, nếu không có việc gì, ta đi trở về." Hoàng Long nhìn Đường Vô Địch năm người, bọn họ thần sắc quái dị, còn đám người Mã Giang đứng ở một bên trên mặt biểu tình lại vô cùng phong phú.
Cho đến khi Hoàng Long ra khỏi đại sảnh hội nghị, đám Đường Vô Địch vẫn còn ngẩn ngơ.
Trong năm người, Dương Chân nóng nảy nhất, hoàn hồn lại, trực tiếp vỗ mặt bàn một cái: "Hừ, không có hứng thú? Đúng là vô tri, kẻ vô tri như thế, dám không đem chúng ta để vào mắt, thật quá cuồng vọng !"
Bọn họ có thân phận thế nào a, không nói tới chức vị viện trưởng học viện, chỉ riêng danh tiếng Thánh Vực cường giả thôi liền đủ để vô số người tranh phá đầu đều muốn chen vào làm môn hạ, gặp tiểu tử này là một thiên tài, bọn họ cúi người chủ động muốn nhận làm đệ tử, nhưng tiểu tử này khen ngược, dám cự tuyệt bọn họ!
Loại sự tình này, lần đầu tiên hắn gặp phải!
Nhâm Trung Thanh đùa cợt: "Xem ra là đám lão gia hỏa chúng ta tự mình đa tình , bất quá Hồng lão đầu, hiện tại ai cũng không được đến, vậy chẳng phải là rất tốt."
Dương Chân hừ lạnh một tiếng.
Du Tề trên mặt tươi cười không thay đổi, hòa nhã nói: "Phái người thăm dò một chút lai lịch của tiểu gia hỏa này."
Vẻ mặt Đường Vô Địch giãn ra, gật đầu cười nói: "Lão Du nói phải, hiện tại ta đối với tiểu gia hỏa này càng có hứng thú , ta cũng rất muốn biết tiểu tử này rốt cuộc là đứa nhỏ nhà ai."
Âu Dương Hải cười nói: "Đúng vậy, bái sư là đôi bên tình nguyện, kỳ thật không phải tất cả mọi người đều coi trọng danh tiếng của chúng ta."
Lúc này, từ cửa đại sảnh một học viên đi vào, vui mừng nói: "Các vị viện trưởng, khu thí nghiệm 56 lại xuất hiện một siêu cấp thiên tài!"
Đám Đường Vô Địch ngẩn ra, tiện đà vui vẻ: "Nói."
...
Hoàng Long từ đại sảnh hội nghị đi ra, không để ý tới đám Mã Giang biểu tình phong phú, mang theo Bác Cách trở về trang viên.
Mà sau khi Hoàng Long về nhà, chuyện hắn không muốn làm đệ tử của đám người Đường Vô Địch giống như cuồng phong thổi khắp các góc Thần Phong Học Viện.
Lực tương tác nguyên tố toàn hệ siêu đẳng! Tinh thần lực thượng đẳng, siêu cấp thiên tài như thế lại cự tuyệt bái mấy người bọn họ vi sư!
Toàn bộ Thần Phong Học Viện xôn xao.
Đây chính là siêu cấp cấm chú, ở Thần Phong Học Viện mấy ngàn năm qua chưa từng có sự tình như thế xảy ra!
Đường Vô Địch, Dương Chân, Âu Dương Hải, Du Tề, Nhâm Trung Thanh năm người ở trong lòng chúng sinh Thần Phong Học Viện, là tồn tại cao nhất, thần bí mà cường đại, ở Thần Phong Học Viện, không có người nào dám làm trái ý bọn họ, nhưng hôm nay, một tân sinh, thậm chí có thể nói là một chuẩn tân sinh thế nhưng cự tuyệt cơ duyên năm người bọn họ chủ động thu đồ đệ!
Điều này đối với chúng sư đồ Thần Phong Học Viện mà nói, tuyệt đối là siêu đại tin tức.
Đặc biệt là những người lúc ấy chứng kiến kết quả thí nghiệm của Hoàng Long, nghe được tin tức sau, vẻ mặt đều không thể tin được.
Tiểu hài tử thiên tài này lại buông tha cơ hội tốt như vậy?
Không ít người cười nhạo, châm chọc, vui sướng khi người gặp họa, cũng có người lâm vào tiếc nuối.
Tiểu ma nữ Triệu Oánh sau khi nghe xong, khuôn mặt nhỏ nhắn rầu rĩ: "Sao hắn lại ngốc như vậy? Nếu Dung cô cô biết, nhất định sẽ mắng chết hắn!" Rốt cuộc Hoàng Long là biểu ca của nàng, nghe được Hoàng Long bỏ lỡ cơ hội tốt, trong lòng nàng cũng thấy đáng tiếc.
Mà Lâm Na tâm tình càng thêm phức tạp.
Đương nhiên những điều này, Hoàng Long đã trở lại trang viên nên không hề hay biết.
Trở lại trang viên sau, đi vào hậu viện, nhìn thấy Thú nhân Nạp Đặc đang dẫn theo những thú nhân khác đối chiến huấn luyện , Hoàng Long âm thầm gật gật đầu.
Mười Thú nhân nô lệ này, trước khi mua về, hắn đã dùng thần thức xem xét thân thể gân mạch bọn họ, rất thích hợp tu luyện Huyền Vũ Quyết, hơn nữa mấy tháng qua không ngừng ăn đan dược chính mình luyện chế, tu vi tiến triển cực nhanh.
"Thiếu chủ, Nạp Đặc kia, ta xem thân phận của hắn không đơn giản." Đứng sau Hoàng Long, Bác Cách nhắc nhở.
"Ta biết, bất quá, mặc kệ thân phận của hắn thế nào, với ta mà nói đều giống nhau, chỉ cần hắn trung tâm là được." Hoàng Long gật gật đầu, nhìn về phía Nạp Đặc đang đứng trên luyện võ trường.
Lúc trước từ chợ nô lệ mua Nạp Đặc, Hoàng Long liền phát hiện hắn bất đồng với những Thú nhân nô lệ khác, trên người hắn có khí chất thượng vị giả tuy cố gắng che dấu nhưng vẫn không xong , hơn nữa khi Hoàng Long mua về, hắn đã là lục cấp Chiến Sĩ.
Thực lực lục cấp Chiến Sĩ đối với một ít trấn nhỏ mà nói đã là cao thủ một phương, giống như một gia tộc như Hoàng gia có không ít hộ vệ thực lực cũng chỉ mới lục cấp, nhưng Nạp Đặc lại bị xem là nô lệ, hơn nữa giá cả bằng những nô lệ khác, điều này sau lưng chắc chắn có nhiều chuyện xưa đáng để nghiền ngẫm .
Bất quá, nếu Nạp Đặc không bộc lộ thân phận của hắn, Hoàng Long cũng sẽ không đi hỏi làm gì.
Nạp Đặc nhìn thấy Hoàng Long và Bác Cách tới, bèn ra lệnh cho những Thú nhân nô lệ ngừng lại, sau đó chạy tới cung kính hô: "Chủ nhân, Bác Cách đại nhân!"
Bọn họ đều biết Bác Cách là Thánh Vực cường giả, đối với Thánh Vực cường giả, vô luận là ai, đều tâm sinh kính sợ, đương nhiên đối với Hoàng Long - chủ nhân thần bí phía trên Bác Cách này, bọn họ ngoại trừ kính sợ, giống như Bác Cách, còn có càng nhiều sùng bái.
Hoàng Long đến trước mặt mọi người, gật gật đầu: "Không có việc gì, ta chỉ tùy tiện đến xem mà thôi, Nạp Đặc, các ngươi tu luyện thực cố gắng, mấy tháng qua, ta đều nhìn thấy, về sau, mỗi người lĩnh mười kim tệ."
Nếu những Thú Nhân nô lệ không gắng sức tu luyện, dù cho có đan dược của Hoàng Long duy trì, tu vi sẽ không thể tăng nhanh như vậy, hiện tại đều là lục cấp nên đãi ngộ tự nhiên cũng muốn cao lên một chút.
Tiền tài nhiều ít thế nào, Hoàng Long không thèm để ý, nhưng cũng không thể cho thêm nhiều quá, chỉ luôn có hi vọng thôi, như vậy mới có động lực.
"Mười kim tệ!" Các Thú nhân nô lệ đều vui mừng.
Trước kia năm kim tệ đối bọn họ đã là thiên đại ban ân , mà hiện tại chủ nhân lại nói bọn họ về sau có thể lĩnh mười kim tệ!
Các Thú nhân nô lệ đều rưng rưng nước mắt, cao hứng nói: "Đa tạ chủ nhân!"
Mà hai mắt Nạp Đặc lại bắn ra tia sáng kỳ dị, hắn không phải cao hứng về mười kim tệ, mà là vì Hoàng Long đối với hắn công nhận.
Nguyên bản, hắn bị bán vào chợ nô lệ, về sau cả đời này cứ như vậy đã xong, không nghĩ tới gặp được chủ nhân như Hoàng Long, điều này làm hắn thấy được hy vọng.
"Nạp Đặc, chuôi trọng đao này, là ta thưởng cho ngươi đã đột phá đến thất cấp." trong tay Hoàng Long bỗng xuất hiện một thanh trọng đao, sau đó ném cho Nạp Đặc.
Nạp Đặc cung kính tiếp nhận trọng đao, chỉ cảm thấy song chưởng trầm xuống, vô cùng mừng rỡ nói: "Đa tạ chủ nhân."
Hắn biết ma pháp kiếm bán đấu giá lúc trước chính là do chủ nhân luyện chế .
"Tốt lắm, chờ các ngươi đột phá đến thất cấp, cũng sẽ có thưởng." Nhìn ánh mắt hâm mộ của những người khác, Hoàng Long nói tiếp.
Các Thú nhân nô lệ trên võ trường hai mắt đều sáng lên, cao giọng xác nhận.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện