[Dịch]Hoàng Hậu Tài Đức - Đệ Nhất Thiên Hạ - Sưu tầm

Chương 39 : Dễ Yêu Cũng Dễ Quên Thôi!!

Người đăng: 

.
Kim Tổng Quản nói đến đây thì bước đi, còn một mình Điệp Mị ở lại. Cô ngây ngô không hiểu gì, những quá khứ mà cô không biết được làm cô cảm thấy bối rối về những chuyện xảy ra xung quanh. Cô đã ở cái thế giới này ba năm, còn trong hậu cung thì chừng ba ngày. Dù cô đã đọc khá nhiều tiểu thuyết về mấy vụ này nhưng cũng chỉ là tiểu thuyết. Truyện tình như mơ và những hi vọng đối với cô là không có, đó là những thứ mơ mộng hão huyền. Điệp Mị quay đầu bước đi, đi một lúc mới để ý mình quay lại cái nơi chết tiệt kia. Cô không còn nơi nào mà để nghỉ ngơi, thật tức chết mà. Trong cung các phi tần đấu đá nhau thì thôi đi, giờ lại cái vụ nô tì tranh đua. Cái hậu cung đen tối này nếu như không vì cái kho tàn sách kia thì cô chẳng mong muốn ở đây. Điệp Mị ngồi một mình trên chiếc ghế đá, cô nhìn trời, rồi ngẫm nghĩ những gì cô đã trải qua suốt ba mươi năm cuộc đời. Giờ nghĩ lại thì, chưa có lúc nào mà cô có cảm giác vui vẻ hay hạnh phúc cả. Ba mẹ cô chết vì tai nạn năm cô 15 tuổi, vào trại côi nhi rồi ra đời kiếm tiền. Chưa một mối tình dắt vai, chưa từng cảm thấy rung động với bất kì người đàn ông nào trên đời. Không phải cô chén cá chọn canh hay vì cô không có đối tượng hay vì không có ai ngỏ lời với cô. Mà vì người đàn ông nào đối với cô cũng đều là lũ “ Trăng hoa bay bướm”. Nghĩ đến mấy việc này khiến cô buồn ngủ, bỗng chốc cô thiếp đi. Màn đêm trở lạnh, ánh trăng mập mờ, gió ùa làm lòng người buốt giá. Một bóng người thoáng qua, cầm một cái áo choàng, khoác lên cho Điệp Mị, Điệp Mị dù đang trong giấc ngủ say nhưng vẫn cảm nhận được có người đang đứng đây. Bỗng chốc cô tỉnh dậy, nhưng không thấy ai, Điệp Mị đứng dậy bước đi trong màn đêm tĩnh mịch. Cô đi đến một cái hồ nhỏ, Điệp Mị thấy có người, cô quay lưng định đi thì có tiếng cất lên : “Điệp Mị dừng lại đã” Điệp Mị nghe xong thì sững người đứng lại, người kia bước đến gần cô. Điệp Mị quay lại thì thấy Phong Liên. Cô thật không hiểu vì sao cứ hai ba phút là lại gặp lại hắn, cô hỏi “Sao ta cứ phải chạm mặt huynh thế” Phong Liên đáp “Ta không ở đây nói nhảm, ta có chuyện muốn hỏi cho rõ” Điệp Mị thản nhiên nói “Hỏi gì thì cứ hỏi” Phong Liên tiếp lời “Chuyện mà nàng nói,là những gì nàng nghĩ sao” Điệp Mị nghe xong thì cười lạnh “Huynh nghĩ làm sao thì nó như thế” Phong Liên thấy thái độ hời hợt của cô, có chút tức giận “Nàng có thôi đi không? Nàng mau trả lời đi” Điệp Mị trả lời “Đúng đấy, à mà cũng không phải” Phong Liên khó hiểu “Ý nàng là gì ?” Điệp Mị nói “Ta thay mặt cho nhiều người phụ nữ khác nói cho huynh hiểu. Huynh là đàn ông chắc chắn sẽ ba nàng bảy thiếp, huống hồ lại là hoàng thượng, trong cung trên dưới có ba ngàn giai nhân, hỏi sao ta không muốn dính đến huynh” Phong Liên lại nói “Ta sẽ từ bỏ vì nàng” Điệp Mị chế giễu cười “Huynh không thể từ bỏ, huynh không thể từ bỏ giang sơn xã tắc, từ bỏ thần dân, từ bỏ mọi thứ vì một người phụ nữ lướt qua cuộc đời huynh” Phong Liên trầm mặc nghĩ rồi nói “Có gì mà không thể” Điệp Mị lại nói tiếp “Đừng nhảm nhí. Để ta nói cho huynh hiểu, cái thế giới này nhỏ lắm, cuộc sống này cũng chẳng dài đâu nên huynh tìm người khác đi” Phong Liên hỏi “Tại sao nàng lại muốn ta tìm người khác” Điệp Mị đáp “Huynh phải hỏi tại sao ta lại không muốn yêu ai kìa. Để ta nói cho huynh biết nha” Rồi Điệp Mị bước đến chỗ Phong Liên, bàn tay cô chạm vào ngực của Phong Liên rồi từ từ sờ lên khuôn mặt của Phong Liên. Cô nhẹ ngàng nói “Cái gì mà dễ có thì cũng dễ mất đi, tình yêu mà dễ yêu thì cũng dễ quên thôi. Ta đã từng hỏi huynh vì sao yêu ta và huynh trả lời một cách hời hợt. Chứng tỏ huynh không thật sự yêu ta, chỉ là cảm xúc nhất thời. Nên ta kết luận rằng huynh nên suy nghĩ lại hết tất cả mọi thứ xung quanh đi.” Điệp Mị đưa mặt gần mặt của Phong Liên “ Tình yêu mà nhiều ngăn cấm thì không thể đến bên nhau, nếu như thật sự ta không còn nữa thì huynh phải tìm người khác thôi. Đừng cố chấp nữa, một cô gái khác sẽ ở bên huynh khi huynh cần nhất.Lời cuối ta muốn nói với huynh Hãy giả vờ như không quen ta đi nhé....”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang