[Dịch]Họa Quốc Hoàng Thượng Danh Hiệu Của Bổn Cung Là Tuyệt Sát - Sưu tầm
Chương 90 : Nhất định phải nghe bổn cung!(2)
.
''Chiến.’’ Âm thanh của một người! Âm thanh của nghìn vạn người!
Binh lính Hợp Quốc không có chút bối rối, trật tự nối đuôi nhau mà ra. Mây bay nước chảy lưu loát sinh động, không có một người sai bước chân. Khoảng một lát, mười vạn người đã xếp xong đội ngũ hình vuông, giằng co với Nam Quốc.
Lãnh Vô Tâm đứng nhìn nam tử ở trên chiến xa bên ngoài mười trượng(33.3m). Nam tử thản nhiên đứng thẳng, lưng rất thẳng, đỉnh thiên lập địa (đội trời đạp đất). Khắp người xơ xác tiêu điều, chỗ nào còn có nửa điểm tao nhã cùng lười biếng? Đã hơn một tháng nay, đây là lần đầu tiên họ gặp lại. Gặp nhau, chính là chiến!
''Chiến.’’
Lãnh Vô Tâm cưỡi chiến mã bước ra khỏi hàng, tuyên chiến!
Đây là hai bên thử dò xét trước khi chiến tranh. Nói như vậy, không phải là đại tướng quân xuất chiến, thế nhưng, Lãnh Vô Tâm lại xuất chinh. Điểm này, Nam Cung Vô Thương cũng đã lường trước. Lãnh Vô Tâm tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội cổ vũ lòng người này. Nếu là trận chiến đầu tiên, lại thắng, như vậy đối với lòng quân Hợp Quốc mà nói, không thể không nói là một sự cổ vũ vô cùng lớn.
Cho nên……. Đôi mắt nhíu lại. Chiến mã bước ra khỏi hàng! Tam quân xôn xao----- không cách nào nhịn được xôn xao-----
Một số trong bọn họ là lão binh, một số là người mới. Nhưng mà vô luận là loại nào, cũng chưa từng thấy qua, chưa từng nghe qua, hai quân khai chiến. Đế vương đi trước!
Lần này Mộ Dung Dạ muốn đến, nhưng bị Lãnh Vô Tâm thuyết phục đóng giữ ở phía sau. Cho nên, theo chút ý nghĩa nào đó mà nói, Lãnh Vô Tâm không chỉ là tướng quân, mà còn được xem như là đế vương!
Một cuộc chiến tranh, trận chiến đầu tiên, chính là đế hậu chiến! Chiến mã, chiến xa! Hai người nhìn nhau! Ánh mắt như băng!
''Chiến!’’
Giọng nói của Nam Cung Vô Thương khàn khàn. Đó cũng là hơn một tháng tới nay, Lãnh Vô Tâm cùng với hắn nói một câu duy nhất, cũng là câu đầu tiên. Chiến!
Một trận chiến này, Lãnh Vô Tâm lấy chính mình làm tiền cược, nhất định phải phân ra cao thấp.
Nam Cung Vô Thương hiểu được, minh chủ võ lâm đánh một trận cuối cùng, là toan tính của Lãnh Vô Tâm, bị nhường lại chức minh chủ võ lâm, nàng làm, nói vậy vẫn là có khúc mắc. Mà, cho tới nay, Lãnh Vô Tâm vẫn coi hắn là đối thủ, hắn cũng biết rõ. Bởi vì, hắn cũng coi Lãnh Vô Tâm là đối thủ! Cái gì là tiền đánh cuộc? Cái gì là hai nước giao chiến?
Trong lúc đó chẳng qua là cuộc kiểm tra của hai người với nhau. Mà vì trận khảo nghiệm này, sẽ đổ máu ngàn dặm, phục thi (thi thể ngã xuống) trăm vạn! Đây chính là, thiên tử giận dữ, chảy máu phiêu lỗ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện