[Dịch]Hoa Khôi Nắm Quyền: Vương Gia Người Thật Xấu - Sưu tầm
Chương 60 : Rốt cuộc cũng mở tuồng
.
A! Hàaa...! Gương mặt Thủy Liên Y khoa trương "Vậy! Xin hỏi hoàng hậu nương nương, xử trí ta như thế nào đây? Ta rốt cuộc phạm vào lỗi gì?"
"Lớn mật!" Cái cung nữ kia lại đá nàng một cước "Dám tự xưng ta ở trước mặt hoàng hậu nương nương!"
Lần này Thủy Liên Y học thông minh, tránh thoát chân thon của nàng, "Mẹ nó! Xem quảng cáo thật tốt! Sao lại có bộ phim nhiều tập ở đâu chui ra!" Nàng đi tới trước mặt cung nữ, "Đá ta? Cái đồ có dáng tai nạn xe cô (ý chỉ dáng người xấu), gặp ngươi thật làm cho lão nương rất hưng phấn tinh thần!" Dùng thân thể hung hăng đụng nàng, khiến cung nữ lùi lại mấy bước té xuống đất.
Cái gì? Cung nữ sửng sốt, thấy dáng vẻ hung hăng của Thủy Liên Y, giật mình.
"Tiểu Bình!" Hoàng hậu lắc đầu với nàng, cung nữ thối lui ra.
"Đêm qua! Ngươi và Sở Vương xảy ra chuyện gì?" Ngọc Linh Nhi nhìn chằm chằm nàng.
Hả? Bọn họ xảy ra chuyện gì có quan hệ gì với vị hoàng hậu này?
"Có liên quan tới ngươi sao?" Nàng khinh thường. "Đó là chuyện riêng giữa chúng ta!"
Ngọc Linh Nhi lạnh lùng nhìn nàng "Có liên quan mặt mũi hoàng tộc, là có liên quan với Bổn cung! Ngươi chẳng qua là cô gái thanh lâu, không xứng với ở chung với Sở Vương, biết không?"
Thủy Liên Y nhìn biểu tình có chút ghen ghét của nàng, trong lòng nghi ngờ, theo lý thuyết nàng ở với ai là chuyện của nàng, cũng không phải là quyến rũ hoàng thượng? Vị hoàng hậu này quản quá rộng rồi!
"Vốn ta chính là vương phi của hắn! Ở chung với hắn là thiên kinh địa nghĩa!" Nàng đắc ý nhìn hoàng hậu.
Ngọc Linh nhi cắn răng "Sở Vương chỉ mê luyến bề ngoài yêu nghiệt của ngươi mà thôi! Chờ hắn chán ghét, sẽ gạt ngươi qua một bên!"
"Bất kể hắn mê luyến ta vì cái gì! Dù sao! Hiện tại hắn yêu thích ta! Ngươi quản được sao?" Thủy Liên Y hài lòng thấy sắc mặt hoàng hậu biến thành xanh mét.
Vị hoàng hậu này, giọng chua lòm, nàng và Sở Mị Dạ quan hệ thế nào? Thủy Liên Y phỏng đoán, nàng đường đường là hoàng hậu nương nương, quản thiên quản địa, cùng lắm thì trông coi hoàng đế lão công của mình, nào có nhàn rỗi đến mức trông coi cả yêu hận tình thù của em chồng? Trừ phi nàng? Thủy Liên Y cả kinh, chẳng lẽ nữ nhân này có ý đồ gì với Sở Mị Dạ?
Ngọc Linh Nhi thấy hoài nghi trong mắt Thủy Liên Y, cả kinh trong lòng, chẳng lẽ mình biểu hiện quá mức rõ ràng? Bị nàng nhìn ra cái gì?
"Nhìn chằm chằm Bổn cung như vậy, móc mắt ngươi cũng không quá đáng!"
Móc mắt? Thủy Liên Y không khỏi thầm mắng, thấy lão nương xinh đẹp hơn ngươi, ngươi muốn hành hạ ta chết mới có thể cho ngươi tiết hận à!
"Nếu như hoàng hậu nương nương không có chuyện khác, ta phải đi rồi! Một hồi Vương gia không tìm được ta, sợ rằng sẽ truy xét tới nơi đây! Đến lúc đó sợ rằng hoàng hậu nương nương không có biện pháp giao phó với Vương gia!" Lúc cần thiết phải kéo Sở Mị Dạ ra làm lá chắn.
Hừ! Ngọc Linh Nhi nghe nàng nhắc tới Sở Mị Dạ, trong lòng càng thêm hận.
"Bổn cung! Nếu hôm nay kêu ngươi, sẽ không cho ngươi bình an trở về!" mắt Ngọc Linh Nhi lộ sát khí nhìn nàng.
Thủy Liên Y thầm kêu hỏng bét trong lòng, yêu hậu này đã lộ ra bộ mặt thật! Từ xưa hoàng hậu rất đố kỵ! Nhưng nên đố kỵ tam cung lục viện của hoàng đế lão công chứ, yêu hậu này cả hậu viện của em chồng cũng trông nom, không ngại mình quá nhiều chuyện? Không phải yêu hậu và Sở Mị Dạ có gian tình gì chứ? Thủy Liên Y đột nhiên trợn mắt! Trong lòng xông lên mùi chua!
Thật ra thì nàng cũng không sợ chết, nàng vẫn cảm thấy mình xuyên qua tới đây là một kỳ tích. Không biết hiện tại thân thể ngâm mình ở trong bồn tắm của nàng có bị ngâm thúi chưa? Cũng không biết mình có thể trở về hay không! Có lẽ chết sẽ xuyên ngược trở về?
Thủy Liên Y nhìn chằm chằm Ngọc Linh Nhi, trong lòng trăm chuyển ngàn hồi! Nàng không thể suy nghĩ lung tung, bởi vì xem qua quá nhiều phim nhiều tập rồi, nàng không biết tiếp theo sẽ là kịch bản gì nữa? 《Cung Tâm Kế》? Hay là 《Mỹ nhân tâm kế》?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện