[Dịch]Họa Dương - Sưu tầm
Chương 21 : Lễ Phượng Vũ - Hưng Thịnh Và Diệt Vong
.
Nam Cung Dạ Hi từ từ bước đến, mọi ánh mắt lại tập trung về phía nàng, nàng cũng không biết rằng nàng cả đi cả về để hoàn thành nhiệm vụ chưa đến 30 phút.
" Á á... Nàng ta đúng là lão bất tử!"
" Bé bé cái mồm lại. Không biết lão bất tử của đại gia tộc nào?"
" Ngươi ngu à? Chỉ có lánh đời gia tộc mới có mấy lão bất tử yêu nghiệt kiểu này thôi! Ta là Võ sư cấp 5 rồi mà không nhìn được thực lực của lão."
" Ngươi mới ngu ấy! Người ta là Ma pháp sư, cấp bậc phải cao hơn ngươi gấp nghìn lần!"
" Ha ha ha... "
Nam Cung Dạ Hi đã quen với mấy lời bát quái của mấy kẻ này nên lần này không phản ứng chạy tới chỗ giao nhiệm vụ.
" Ta trả nhiệm vụ cao cấp hạng S. Đồ vật đây."
Người đó chỉ chỉ vào bảng nhiệm vụ rồi mở cái túi đựng Mê Hồn Hương Diệp ra. Rồi gật gật đầu, giao một túi kim tệ cho nàng.
Nam Cung Dạ Hi cầm túi đi, trực tiếp chạy đến Dược các.
Tiểu nhị là một đứa bé trai xinh xắn, nó nhanh nhạy chạy ra tiếp đón Nam Cung Dạ Hi.
" Vị tiểu thư này, ngài muốn mua gì ạ?"
Nam Cung Dạ Hi nhìn thoáng qua lò luyện đan, " Ân, ta mua lô luyện đan."
Tiểu nhị nghe vậy mắt liền sáng lên, đây chắc hẳn là một vị Luyện đan sư, như vậy càng không thể đắc tội.
Nàng liếc qua, ân, là một lô luyện có hình con rồng nằm ngủ, xem tuyệt đối là bất phàm. Long ngủ say chỉ là tạm thời, rồi sẽ có một ngày nào đó, nó sẽ thức dậy phi thăng.
Nam Cung Dạ Hi vội chỉ vào lò, " Tiểu nhị, ta lấy lò này."
Tiểu nhị nghe vậy mắt càng sáng hơn, " Tiểu thư, 19000 kim tệ."
Nam Cung Dạ Hi trực tiếp tung cái túi kim tệ vào tay tiểu nhị, tiêu sái ôm cái lô luyện đan đi.
Thánh địa Nam Cung đế quốc
Trong một cung điện chỉ có hai màu đen và trắng, nằm trên ghế quý phi như ẩn như hiện một bóng hình mờ ảo.
Ở phía ngoài Thánh địa, thái giám hô to, âm thanh vọng lại bên trong Thánh địa.
" Quốc sư đại nhân, Hoàng đế mong được diện kiến ngài."
Cả Nam Cung đế quốc này ai cũng biết rằng... có thể vào đâu thì vào nhưng riêng Thánh địa thì hoàn toàn không được. Vì đó là nơi ở của Quốc sư thần bí Nam Cung đế quốc. Hắn ta mạnh đến biến thái, chỉ cần một quẻ bói có thể thông thiên, có thể đổi vận. Người ta đồn rằng hắn có Âm Dương đồng, người ta đồn rằng hắn là yêu quái, người ta đồn rằng hắn có thể cho một đế quốc suy vong hay hưng thịnh.
Mặc kệ lời đồn ở ngoài như thế nào nhưng ở Âm Dương cung - một trong những nơi của Thánh địa vẫn im lặng đến lạ kì.
Nam Cung Ngạo Thiên lúc này đang sốt ruột đi qua đi lại, bỗng thấy cả trời đất tối sầm lại, rồi có ánh sáng lóe lên, vài tiếng cười âm trầm không rõ ý tứ truyền ra.
Người dân Nam Cung đế quốc theo phản xạ, hướng đầu lên trời mà nhìn.
" Tử mâu xuất thế, Đế quốc hưng thịnh."
Không thể không nói, vị Quốc sư thần bí này xuất hiện, rồi bao nhiêu chuyện kì dị của Hoàng cung biến mất, nhân dân tung hô hắn như thần như thánh, hận không thể đem hết thứ mà dâng cho hắn.
Ý tứ của Quốc sư hắn rõ, nếu cho Nam Cung Dạ Hi làm Trấn Quốc công chúa ắt sẽ làm Nam Cung gia hưng thịnh, còn không, Nam Cung gia chỉ có lựa chọn, diệt vong.
Quốc sư bắt hắn chọn giữa hưng thịnh và diệt vong...
Nam Cung Ngạo Thiên nhìn đạo chữ đang trôi nổi giữa trời liền tái mặt, khuôn mặt âm trầm đến đáng sợ. Hắn hướng Thánh địa gật đầu, " Trẫm sẽ nghe theo sắp xếp của Quốc sư."
Giữa sống và chết, hắn chọn sống. Nhưng hắn ngàn vạn lần không hiểu được vì sao Quốc sư lại một mực bắt buộc hắn chọn Nam Cung Dạ Hi làm Trấn quốc công chúa tiếp theo.
Nói rồi hắn phất tay rời đi, " Bãi giá Dưỡng Tâm điện. Thông tri cho toàn bộ các đại thần đến đấy."
Dưỡng Tâm điện
Không khí trong điện giống như đông cứng lại, không một ai dám cợt nhả trước đế vương tức giận.
Thượng thư thông minh vội lên tiếng, " Bệ hạ, ý của ngài là gì?"
Nam Cung Ngạo Thiên lúc này mới từ long ỷ đứng dậy, đi đến cửa sổ nhỏ bên cạnh, " Nếu Thiên ý là vậy... thì Trưởng công chúa chắc chắn phải làm Trấn Quốc công chúa."
Một thần tử lúc này mới ngẩng đầu phản bác lại đế vương, " Bệ hạ, như vậy là bất công với các công chúa khác..."
Thừa tướng trừng mắt tên thần tử đó, quay sang dò xét Nam Cung Ngạo Thiên, " Bệ hạ, lễ Phượng Vũ đã trải hoàn thành được hai vòng, riêng chỉ có Trưởng công chúa đã thông qua vòng thứ 3. Theo thần thấy thì nên cho Trưởng công chúa thi lại hai vòng kia, sau khi đã hoàn toàn thông qua thì sẽ tiếp đến vòng cuối cùng..."
Thượng thư gật đầu tỏ ý tán thành, " Bệ hạ, Thừa tướng đại nhân nói đúng. Dù sao thời gian tổ chức lại hai vòng kia cũng không dài. Cũng vừa đủ thời gian để sứ thần những nước lớn nhỏ đến. Chúng ta đều không vội."
" Chúng thần cũng tán thành với ý kiến của Thừa tướng đại nhân và Thượng thư đại nhân."
Nam Cung Ngạo Thiên nhắm mắt lại, rồi gật đầu nói, " Cứ như vậy đi. Nhưng thông tin về ngày hôm nay không được phép tiết lộ ra ngoài."
" Chúng thần tuân mệnh."
Thần tử rời đi, trong phòng yên lặng trở lại. Công công lo lắng đi qua đi lại, chỉ nghe thấy trong đấy truyền đến một trận đổ vỡ của đồ cổ, "loảng xoảng" khiến công công gấp đến độ muốn xông vào.
Nam Cung Ngạo Thiên bước ra, khuôn mặt trở lại như trước, không ai nghĩ tới tiếng "kinh thiên động địa" hồi nãy là của vị đế vương này.
Thanh Minh cung
Lúc Nam Cung Dạ Hi về đến Thanh Minh cung liền khóa mình trong tiểu viện rồi vào không gian. Nàng sắp tiến cấp Ma pháp sư cấp 4, hảo hảo nắm thời gian đột phá luôn cấp 5. Hôm nay chân chính gặp thiên tài khiến nàng không khỏi cảm thấy nhụt chí, thở dài một hơi rồi lập tức nhảy vào không gian.
Nàng để lò luyện đan lên bàn trà nhỏ, hai mắt dưỡng thần ngồi trên giường được chế tạo từ bảo thạch...
Bên ngoài tình huống Nam Cung Dạ Hi cũng không rõ ràng. Nàng chỉ quan tâm bây giờ nên tăng thực lực và luyện đan dược.
Một ngày trong không gian trôi qua, Nam Cung Dạ Hi đột phá Ma pháp sư cấp 5, và cũng trở thành Luyện đan sư cấp 3.
Lại thêm một ngày nữa trôi qua, nàng kí kết khế ước linh hồn với Bạch Minh và Bạch Thiên, cộng hưởng sức mạnh của hai đế xà, Nam Cung Dạ Hi trực tiếp nhảy đến Quân chủ trung cấp, tinh thần lực cũng tăng trưởng và trở thành Luyện đan sư cấp 5.
Mà lô luyện dược lần trước nàng dùng 19000 kim tệ để mua đã nhận chủ với nàng, thân là một chủ nhân, nàng có nghĩa vụ đặt tên cho nó - lô luyện đan Phi Long.
Không biết trong không gian đã qua bao lâu, nhưng bên ngoài mới chỉ hai lần mặt trời mọc.
Lúc này ở trong không gian, nước chảy róc rách như tiên cảnh, Nam Cung Dạ Hi mở mắt, đóa hoa bỉ ngạn bao bọc lấy thân hình nàng nở rộ, nàng từ từ điều khiển chính đóa hoa đó mà di chuyển.
Nàng mỉm cười, khuôn mặt bớt vài phần cứng nhắc. Hôm qua đang luyện đan trong tiểu viện thì ở giữa bờ hồ nở rộ lên một bông hoa bỉ ngạn màu tím. Miên Miên nói đó là thứ tốt nên nàng liền câu thông với đóa hoa, yêu cầu nó nhận chủ.
Và bây giờ, nó trở thành vũ khí phòng thân cũng như một pháp bảo di chuyển.
Thời gian trong không gian đủ để nàng củng cố căn cơ. Cứ tưởng tượng một cái cây cổ thụ, tán lá xòe rộng trải khắp bốn phương. Nhưng chỉ một cơn gió mạnh thổi qua, gốc cây nó lập tức bị gãy và dù phần trên có rộng, có to đến đâu thì phần thân đã đổ thì chẳng khác nào làm lại từ đầu.
Thì tu luyện cũng như vậy, nếu mải mê lấy chút thực lực hư vinh, trong khi căn cốt lại không chắc chắn thì hậu quả có thể khó tưởng tượng hơn. Tuy mới chỉ là Quân chủ trung cấp nhưng Nam Cung Dạ Hi tin mình có thể đấu một mình với Thống Lĩnh đỉnh.
Nàng âm thầm gật đầu, thời gian cũng không sai biệt lắm, nên ra ngoài thôi.
Giọng nói của Miên Miên lại vang lên: " Tiểu Hi, đã sửa chữa không gian xong, bây giờ ngươi có thể tự điều khiển không gian theo ý thích. Ta phải đi... bế quan."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện