[Dịch] Hoa Đô Thú Y
Chương 14 : Lưới trời lồng lộng thưa nhưng khó thoát
.
- Được rồi, mấy người đừng tiếp tục tranh cãi nữa.
Một nữ cảnh sát dánh người cao gầy, tư thế oai nghiêm đi đến, liếc nhìn năm người Lâu Sinh miệng dính đầy phân chim một cái, nhíu mày, vẫy tay phân phó một cảnh sát khác:
- Tiểu Lưu, em đi mua mấy cái khăn tay, mấy bình nước khoáng cho bọn họ rửa mặt, súc miệng rồi đi hỏi xung quanh xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
- Dạ!
Người được gọi là Tiểu Lưu lên tiếng, xoay người đi ra khỏi Phòng khám thú cưng. Nhưng cũng rất nhanh chóng trở về, trên tay cầm một túi nước và khăn mặt giao cho năm người Lâu Sinh nói:
- Nhanh chóng rửa mặt súc miệng đi.
- Cảm ơn, cảm ơn.
Năm người Lâu Sinh nhận lấy khăn tay và nước, miệng liên tục cảm ơn. Cái cảm giác được tộng đầy phân chim quả thực khó chịu. Vì vậy, sau khi nhận khăn tay và nước khoáng, năm người liền mau chóng rửa mặt súc miệng. Đợi đến khi năm người Lâu Sinh xử lý sạch sẽ chỗ phân chim có trên mặt mình, ánh mắt nữ cảnh sát bỗng sáng lên như hai cái đèn pha. Vốn thần sắc của nàng khá lãnh đạm, nhưng lại đột nhiên hai mắt sáng lên làm mọi người ngạc nhiên. Sau đó, nàng thét lên một tiếng:
- Lâu Văn Huy!
- Ai…
Lâu Sinh theo bản năng quay đầu lên tiếng hỏi. Đến khi nhìn rõ được gương mặt của nữ cảnh sát (DG: Phân chim rơi cả vào mắt nên nhìn hem rõ ), sắc mặt trở nên đại biến, vùng người chạy trốn. Bất quá hắn chạy chưa được bao nhiêu bước đã bị cảnh sát đứng trước cửa quật xuống mắt, khóa tay lại. Bốn đứa bạn hắn cũng không khá hơn là mấy. Biến hóa này xảy ra cực nhanh khiến ba người Chu Hiểu Xuyên và những người xem náo nhiệt ở ngoài đều sửng sốt, không rõ đã xảy ra chuyện gì. Nữ cảnh sát hiên ngang mạnh mẽ bước tới Lâu Sinh, nói ra đáp án giải nghi vấn cho mọi người:
- Năm tên khốn này là tù trốn trại, đã bị phát tin truy nã. Bọn chúng từng đến nhiều nơi quanh huyện Phương Đình chúng ta, dùng chó, mèo bị bệnh nặng đến phòng khám thú y, rồi đợi cho mèo, chó chết để doạ dẫm vơ vét tài sản. Có hơn mười phòng khám bị hại, tổng tài sản lên đến trên mười vạn. Chẳng qua bọn chúng không có chỗ ở cố định, hành tung mơ hồ, thường thì sau khi dọa dẫm vơ vét tài sản là lập tức đổi địa phương cho nên đến giờ mới không thể bắt chúng về quy án. Không nghĩ rằng ngày hôm nay lại gặp năm tên khốn kiếp này…
Nghe xong nữ cảnh sát nói, Hoàng Hiểu Uyển không nhịn được mà bật cười:
- Cái này gọi là lưới trời lồng lộng, tuy thưa nhưng khó thoát! Ha…Ha…Ha…
Hai người Chu Hiểu Xuyên và Lý Vũ Hàm nhìn nhau cười. Rất nhanh, cảnh sát đã lôi cổ năm người Lâu Sinh lên xe, áp giải về đồn.
Đến tận bây giờ, những người thông qua inte biết được tin tức mới tới chợ Hoa Điểu. Tuy rằng họ không được chứng kiến cảnh tượng đám động vật ân cần massage cho năm người kia nhưng cũng kịp nhìn thấy cảnh bọn họ bị áp giải lên xe cảnh sát. Dù lúc trước đám người Lâu Sinh có rửa mặt, súc miệng qua, bất quá quần áo và đầu tóc vẫn dính đầy phân chim. Đó là minh chứng rõ rang cho việc họ mới được lũ chim bôi kem dưỡng da cao cấp cho. Sau khi đám người Lâu Sinh bị áp giải đi, có nhiều người hưng phấn, cũng có nhiều người thất vọng:
- Thì ra những đoạn clip và ảnh trên inte đều có thật! Đáng tiếc là mình đến muộn quá, không được chứng kiến cảnh thần kỳ kia.
Chẳng qua, nỗi thất vọng trong lòng họ rất nhanh bị quẳng sang một xó. Bởi một thứ trong chợ Hoa Điểu, đã hấp dẫn sự chú ý của bọn họ. Một cô gái xinh đẹp ăn mặc khá model, đột nhiên chỉ vào con gấu Alaska ở một cửa hàng gần đó, hưng phấn hét lên:
- Oa, mọi người lại đây xem xem, đây không phải con gấu vừa rồi xông lên đụng ngã mấy người kia sao? Quả nhiên là uy vũ nha! Có ai mang camera không? Mau mau bỏ ra quay nó đi!
Mấy người bạn của cố gai theo hướng tay chỉ đã thấy con gấu Alaska, đồng thời hô lên kinh ngạc, lập tức biến con gấu thành động vật quý hiếm cấp quốc gia, rối rít tiến lên chụp ảnh lưu niệm với nó. Ông chủ cửa hàng bán chó nhìn thấy cảnh này nhất thời đầu óc quay cuồng không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng chỉ qua vài giây đồng hồ, vẻ lo lắng đã biến mất, thay vào đó là vẻ mặt tươi cười như với được vàng. Bởi vì ngay lúc lão định tiến lên ngăn cản, thì cô gái xinh đẹp và đám bạn đã xấn xổ đến lão hỏi:
- Ông chủ, ông bán con gấu này giá bao nhiêu tiền?
Ông chủ cửa hàng bán chó là người có khả năng buôn bán nên ngay lập tức ý niệm trong đầu đã chuyển sang trạng thái kinh doanh. Vốn lão lỡ mồm nói một câu:
- Câu gấu Alaska này là thú nuôi của nhà tôi, tuyệt đối không thể bán được.
Chợt thấy sắc mặt đầy mất mát của mọi người, lão lại nói tiếp:
- Bất quá, trong nhà tôi còn có mấy con chó đều thông minh uy vũ, nếu các người thích có thể lựa chọn một con mua về. Trừ bỏ con gấu Alaska ngoài này ra, những con vật khác đều được. Ách! Đúng rồi, mấy con chó này lúc này cũng thực hiện những hành động vừa rồi, chúng nó cũng cực kỳ thông minh, chắc chắn quý khách sẽ rất hài lòng…
Những cảnh tương tự như thế này trong mấy ngày tiếp theo, liên tục xảy ra không ngừng bên trong chợ Hoa Điểu. Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, các cửa hàng bán thú nuôi bên trong chợ Hoa Điểu đều tăng doanh thu đáng kể, hơn gấp mây lần so với bình thường. Thậm chí, có nhiều người còn đến để hỏi mua đám côn trùng, rắn, thằn lằn liên tục trong nhiều ngày. Khiến mấy chủ hàng trong chợ Hoa Điểu cười toe toét. Đến lúc ngồi chém gió, chủ đề cũng chỉ là:
- Sinh ý tốt như vậy, nếu luôn luôn được như thế không bao giờ tụt thì tốt quá.
Tât nhiên, ngọn nguồn của mọi việc là Phòng khám thú cưng cũng có được danh tiếng không nhỏ. Bởi rất nhiều người cho rằng sở dĩ Phòng khám thú cưng được đám động vật đến bảo hộ là vì ba người làm trong phòng khám đều là những người có tình thương rất lớn cho nên mới được động vật cực kỳ yêu quý. Do vậy, bọn họ rất an tâm mang thú cưng nhà mình đi tới đây khám bệnh, tính đảm bảo sẽ cao hơn là tới những phòng khám lang băm chuyên hút máu kia nhiều. Có được sự tín nhiệm của nhiều người mà đã giúp cho Phòng khám thú cưng cũng tăng sinh ý lên rất nhiều, thậm chí sinh ý còn tăng lên mỗi ngày.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện