[Dịch] Hình Danh Tiểu Sư Gia
Chương 10 : Thêm một thi thể thối rữa
.
Hạ Lan Băng nói : "Mong lão gia cho tiến hành mở quan khám nghiệm tử thi vợ của Vương lão, hy vọng có thể tìm được nguyên nhân tử vong."
Thái tri huyện nói : "À, lần trước điều tra đều không có phát hiện gì. Bây giờ, lại quật một khám nghiệm tử thi, liệu có thể phát hiện ra gì sao?"
"Lần này do Tư Đồ tiên sinh tiến hành kiểm tra, hắn nói có thể sẽ điều tra ra được chân tướng vụ việc."
"Vậy sao?" Thái tri huyện tựa hồ có chút không tin, bất quá, nếu vụ này đúng là oan án, như vậy nhất định phải tìm ra chân tướng. Trước mắt, cũng chỉ có thể mở quan khám nghiệm tử thi lần nữa mới mong tìm được nguyên nhân tử vong thực sự. Lập tức gật đầu nói: "Tốt lắm, vậy mở quan khám nghiệm tử thi đi."
Thi thể của vợ Vương lão đã được người nhà đưa về an táng tại gia tổ mộ phần. Cũng may người nhà của vợ Vương lão cũng là người tại Trấn Hải huyện, chẳng qua mộ phần là ở thành bắc vùng ngoại ô. Tuy nhiên, nếu muốn mở quan khám nghiệm lại lần nữa, chuyện quan trọng nhất chính là phải hỏi qua ý kiến người nhà nạn.
Hạ Lan Băng bước nhanh đi đến bên cạnh Tư Đồ Sách, thấy hắn đang nhìn thi thể cuối cùng ở nơi này ngẩn người, nàng liền nói: "Tri huyện đã đồng ý mở quan khám nghiệm tử thi...Ngươi đang làm gì đấy?"
Tư Đồ Sách quay đầu lại nói: "Cỗ thi thể này có chút kỳ quặc. Tại hạ đã hỏi qua phu mai táng xem người dưới mộ là ai. Bọn hắn đều nói không biết. Tuy nhiên theo trí nhớ của bọn họ, cỗ thi thể này cũng không phải do họ chôn. Họ đào ra được cỗ thi thể này khi đang đem chôn một thi thể khác."
"Vậy sao?" Hạ Lan Băng ngồi xổm người xuống xem xét thi thể trong cái hố, bởi vì thi thể không người thu liệm, cho nên cũng không có quan tài, thi thể thối rữa lấm lem bùn đất, rất là khó coi.
Nàng nhận thấy thi thể này đã thối rữa nhiều, nhưng thịt còn chưa bị phân hủy hết, đầu lớn như cái đấu, ngoài ra nàng không phát hiện điều gì kì lạ khác, hỏi : "Có vấn đề gì sao?"
Tư Đồ Sách dùng sức lắc lắc chiết phiến, phe phẩy, nói : "Trời nóng thế này, tại sao trên thi thể lại được mặc rất nhiều quần áo?"
Hạ Lan Băng cúi đầu nhìn lên, ồ lên một tiếng: "Quả là kì lạ. Quần áo rất dầy. Thường vào tiết xuân thu, người ta mới ăn mặc thế này. Chẳng lẽ trong nhà không có quần áo mỏng, cho nên đem y phục xuân thu mặc sao?"
"Không sai, tựa hồ có loại khả năng này, bất quá, Hạ sư gia không thấy là quần áo trên thi thể lấm lem rất nhiều bùn đất sao? Hơn nữa màu đất trên quần áo có chút không đúng?"
Hạ Lan Băng cẩn thận quan sát, lại ồ lên một tiếng: "Đúng vậy, đất trên y phục có vẻ sẫm màu hơn là đất chung quanh. Vậy là có chuyện gì? Chẳng lẽ là....máu?"
Hai người liếc nhau một cái, đều chậm rãi gật đầu, Hạ Lan Băng phân phó phu mai táng nói : "Đem thi thể lên!"
Hai người khám nghiệm tử thi nhảy xuống hố đất, đang muốn nâng thi thể, Tư Đồ Sách vội nói: "Không thể trực tiếp nâng như vậy. Tình trạng của thi thể không còn tốt. Nếu cứ như vậy mà nâng lên thì sẽ huỷ hoại những bằng chứng trên thi thể."
"Vậy làm sao bây giờ?" Hạ Lan Băng hỏi.
Tư Đồ Sách nhìn nàng một cái, hai vạt áo trường bào vén gọn ở bên hông, thả người nhảy xuống hố, hướng hai người khám nghiệm tử thi nói : "Các ngươi lên đi, ta tự mình xem xét!"
Hạ Lan Băng nhíu nhíu mày: "Liễu Xuyên huynh, việc kiểm tra thi thể hãy để người khám nghiệm tử thi lo liệu đi!"
Thời cổ đại, việc khám nghiệm tử thi không phải do hình danh sư gia làm. Bọn họ có đến hiện trường cũng chỉ là đứng xem mà thôi. Chân chính khám nghiệm tử thi không phải bọn hắn, mà là người khám nghiệm tử thi. Sau khi khám nghiệm tử thi xong, những người này sẽ ghi chép lại kết quả, xong rồi nộp sư gia. Cho nên Hạ Lan Băng thấy Tư Đồ Sách tự mình xuống hố để khám nghiệm tử thi, liền nhíu mày.
Tư Đồ Sách vốn là chuyên viên pháp y hình sự hiện đại xuyên việt đến đây. Những thi thể ghê tởm hơn thế này cũng đều đã giải phẫu kiểm tra qua, đã thành thói quen, khoát tay tỏ vẻ không ngại, ngồi xổm người xuống xem xét thi thể.
Hắn nhờ viên khám nghiệm tử thi mang đến cái túi của mình. Sau đó mở bao lấy ra rương dụng cụ pháp y, tiến hành mở khóa mật mã, cầm lên một đôi găng tay giải phẫu bằng nhựa trong, lại lấy ra một kéo nhỏ, cẩn thận cắt bỏ quần áo bên ngoài của thi thể .
Sau khi cắt bỏ vài chỗ quần áo trên thi thể, Hạ Lan Băng cùng với cả nhóm khám nghiệm tử thi đều hít vào một hơi lạnh. Chỉ thấy toàn thân thi thể giòi trắng hếu bò đầy !
Cạnh tượng này quả thật làm cho người ta sởn gai ốc!
Tư Đồ Sách cũng lắp bắp kinh hãi, hắn giật mình không phải bởi vì chỗ giòi ghê tởm kia, mà là hắn biết, thi thể này khẳng định là toàn thân đều bị tổn thương!
Đối với quá trình thối rữa của xác người bình thường, ruồi bọ sẽ ăn thịt ở những chỗ như mũi, miệng, sau khi ăn xuyên qua thịt xong, chúng mới đẻ trứng. Ttrứng này nở ra biến thành giòi, rồi từ miệng mũi chờ tiến vào trong cơ thể. Còn ở ngoài da, chúng sẽ phun ra dịch tiêu hoá đục khoét làn da, để một đám dơ bẩn màu xám trắng lúc nhúc ở bên ngoài chui vào cắn nuốt nội tạng. Cho nên quá trình thối rữa của xác người bình thường, đa phần làn da sẽ còn đầy đủ, giòi ở ngũ quan chờ thông suốt chỗ tận cùng trong cơ thể mới tiến hành phá hư. Mà hiện giờ thi thể toàn thân bò đầy giòi, khả năng lớn nhất có thể chính là thân thể có những vết thương trên diện rộng, ruồi bọ trực tiếp ở miệng vết thương đẻ trứng thành giòi, theo miệng vết thương bắt đầu cắn nuốt thi thể!
Tư Đồ Sách dùng bàn tay có găng tay nhựa cẩn thận quét rụng giòi trên người xuống , lộ ra thân thể phía dưới.
Quả nhiên, dùng từ "thương tích đầy mình" để hình dung tình trạng thi thể cũng không nửa điểm quá đáng. Toàn thân trên dưới không có một chỗ nào lành lặn, tất cả đều thối rữa, phía dưới giòi bắt đầu ùn ùn kéo lên!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện