[Dịch] Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 4 : Chịu nhục. (2)
.
- Tiểu Vũ muội muội, đây là sự tình Dương gia ta.
- Dương Thiên, tại đây không phải ngươi mở, ta muốn tới thì tới, không cần phải xin phép ngươi.
Dương Lỗi ngăn chặn phẫn nộ trong lòng mình, ngữ khí rất bình thản nói.
- Ngươi cái phế vật này còn dám mạnh miệng đúng không, không hảo hảo tu luyện, rõ ràng đi ra khắp nơi làm loạn, mặt mũi Dương gia chúng ta, Uy Vũ Vương phủ chúng ta đều bị ngươi làm mất hết, nếu như không phải Tiểu Nguyệt ngăn cản, sớm đã đem ngươi đuổi ra Dương gia rồi, ngươi rõ ràng còn dám nói chuyện với ta như vậy.
Dương Thiên nghe xong Dương Lỗi rõ ràng còn cãi lại, không khỏi thập phần phẫn nộ.
- Hừ, Uy Vũ Vương phủ giỏi lắm sao? Lưu lại cũng thế, đi cũng chẳng sao, Dương Lỗi ta còn không đến mức ra khỏi Vương phủ thì sống không được.
Ngữ khí của Dương Lỗi thập phần bình thản.
- Ngươi. . . Ngươi. . . Ngươi rất tốt.
Dương Thiên khó thở, chỉ vào Dương Lỗi nói:
- Tốt, ngươi đã không muốn ở lại Uy Vũ Vương phủ, ta thành toàn cho ngươi, đến lúc đó xem ngươi đi ra Uy Vũ Vương phủ sẽ sống như thế nào.
Lúc này đồ ăn đã lên, Dương Lỗi cũng không để ý tới hắn, mà nhìn Đông Phương Tiểu Vũ nói:
- Tiểu Vũ tỷ, muốn cùng một chỗ ăn cơm hay không?
- Ngươi có tiền sao? Những thức ăn này tối thiểu cũng phải một trăm lượng trở lên, đến lúc đó bởi vì ăn cơm chùa sẽ bị đánh chết.
Dương Thiên lạnh lùng nói.
- Cái này không cần ngươi lo lắng, ngươi vẫn là nhanh biến đi, đừng quấy rầy hào hứng ta ăn cơm.
Dương Lỗi nói.
BA~.
Dương Thiên giận dữ, một bạt tai phiến trên mặt Dương Lỗi, dù sao thực lực sai biệt quá lớn, Dương Lỗi căn bản trốn tránh không kịp.
- Hừ, Vương huynh, chúng ta đi.
Nói xong cùng Vương Khôi nghênh ngang rời đi.
- Hắn sao phải như vậy.
Đông Phương Tiểu Vũ thở phì phì nói:
- Tiểu Lỗi đệ đệ, đệ không sao chứ.
Một bên thị nữ tiểu Ngọc lau vết máu ở khóe miệng cho Dương Lỗi, sắc mặt vô cùng lo lắng.
- Đinh, người chơi có muốn tiếp nhận nhiệm vụ trong vòng nửa năm đánh bại Dương Thiên, tìm về tôn nghiêm hay không?
- Tiếp nhận.
Đả bại Dương Thiên là phải làm, một võ giả tầng bảy mà thôi, nương theo hệ thống tu luyện của mình, trong nửa năm đánh bại hắn có lẽ vậy là đủ rồi, bất quá trong Vương phủ khẳng định là không được, Yên Sơn là lựa chọn tốt nhất, trong Yân Sơn các loại ma thú đều có, ở chỗ sâu trong Yên Sơn thậm chí có cả cửu giai Thánh thú.
Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ, vết máu ở khóe miệng Dương Lỗi cũng được lau khô rồi, nhìn Đông Phương Tiểu Vũ nói:
- Tiểu Vũ tỷ, ta không sao.
Đông Phương Tiểu Vũ thấy Dương Lỗi như vậy, cho rằng hắn là cố giấu, dù sao ai gặp được chuyện như vậy cũng sẽ không dễ chịu, vì vậy an ủi:
- Tiểu Lỗi đệ đệ, nếu như ngươi không muốn ở Dương gia mà nói, cùng với ta đi Huyền Cơ Môn a. Ta đi cầu sư phó nghĩ biện pháp.
Dương Lỗi lắc đầu nói:
- Không có việc gì, Huyền Cơ Môn ta sẽ đi, nhưng bây giờ không phải lúc.
Huyền Cơ Môn là một trong thất đại môn phái trên đại lục, tuy xếp hạng cuối cùng, nhưng cũng không thể khinh thường, thực lực của nó vô cùng cường đại, chỉ là Võ Thánh cũng có hơn mười vị, Vũ Thần cũng có ba vị.
- Tiểu Lỗi đệ đệ, thế nhưng mà. . .
- Tiểu Vũ tỷ, tỷ không cần lo lắng, ta không sao.
Dương Lỗi có tính toán của mình, còn nữa hiện tại mình căn bản không có tu vị gì, tiến vào Huyền Cơ Môn căn bản không có bất luận chỗ tốt nào. Nói sau có vào hay không vẫn là một chuyện không biết.
- Ngươi. . . Ngươi thật sự là tức chết ta rồi.
Đông Phương Tiểu Vũ thấy Dương Lỗi không nghe lời mình, tức giận đến dậm chân.
- Thật sự không có việc gì, tiểu Vũ tỷ không cần lo lắng.
Đối với Đông Phương Tiểu Vũ này quan tâm mình như vậy, Dương Lỗi vẫn là rất cảm kích. Thầm nghĩ trong lòng, chờ sau khi mình cường đại lại báo đáp nàng a.
- Được rồi, ta vẫn là cùng ngươi trở lại Dương gia một chuyến, nói cho Tiểu Nguyệt chuyện của ngươi thoáng một phát, bằng không thì Dương Thiên khẳng định sẽ khi dễ ngươi đấy.
Đông Phương Tiểu Vũ thở dài.
- Tiểu Vũ tỷ, ta muốn nhờ tỷ chuyện này.
- Chuyện gì, nói đi, cùng ta còn khách khí như vậy, ta là tỷ tỷ của ngươi.
Đông Phương Tiểu Vũ nghe Dương Lỗi nói có việc muốn mình hỗ trợ, lập tức mặt mày hớn hở, xem ra hắn vẫn là thông suốt rồi, cùng với mình trở lại Huyền Cơ Môn, ở lại Vương phủ nhất định sẽ bị khi phụ sỉ nhục đến chết.
- Mấy ngày này làm phiền tỷ giúp ta chiếu cố tiểu Ngọc thoáng một phát.
Dương Lỗi nhìn Đông Phương Tiểu Vũ, dù sao mình trong khoảng thời gian này định đi đến Yên Sơn thăng cấp, không có thời gian chiếu cố tiểu Ngọc, mà tiểu Ngọc một người ở trong Vương phủ nhất định sẽ bị các loại khi dễ, là người tri kỷ nhất của mình, Dương Lỗi như thế nào cũng không muốn để nàng chịu đựng khi dễ.
- Đừng, Thiếu Gia, chẳng lẽ ngươi không cần tiểu Ngọc nữa sao?
Nghe xong thiếu gia muốn đưa mình cho người khác, tiểu Ngọc liền luống cuống tay chân.
- Không phải, tiểu Ngọc, Thiếu Gia như thế nào sẽ bỏ không cần nàng, tiểu Ngọc nghe lời như vậy, đối với Thiếu Gia tốt như vậy, bất quá gần đây Thiếu Gia có chuyện ra ngoài, lo lắng bọn hắn đối với nàng bất lợi, cho nên mới nhờ tiểu Vũ tỷ hỗ trợ chiếu cố nàng thoáng một phát, chẳng lẽ nàng muốn cho Thiếu Gia thời điểm ra ngoài lo lắng cho nàng sao?
- Thiếu Gia, ta nghe lời ngươi.
Nghe được thiếu gia không phải không muốn mình, trong nội tâm tiểu Ngọc nhẹ nhàng thở ra.
- Tiểu Vũ tỷ.
Dương Lỗi nhìn Đông Phương Tiểu Vũ.
- Chiếu cố ngược lại là không có vấn đề, mấu chốt là, ngươi muốn đi đâu? Chẳng lẽ ngươi định đấu cùng bọn họ sao? Ngươi không có khả năng đấu qua được bọn hắn.
Đông Phương Tiểu Vũ nhìn hắn, rất nghiêm túc nói ra, trong nội tâm nàng tinh tường, Dương Lỗi căn bản là không cách nào tu luyện, nếu như đối kháng cùng Dương Thiên, cái kia không khác gì muốn chết.
- Hiện tại ta không đấu lại bọn họ, cho nên ta muốn ra ngoài tu luyện.
Dương Lỗi nói.
Đông Phương Tiểu Vũ lắp bắp kinh hãi:
- Ra ngoài tu luyện, ngươi. . . ngươi cái kia còn không bằng cùng ta tới Huyền Cơ Môn.
- Tiểu Vũ tỷ, trong lòng ta biết rõ, ta nhất định sẽ trở nên cường đại, nửa năm sau, ta muốn cho tất cả mọi người giật mình, những người từng xem thường ta kia, những người đã từng tổn thương qua ta, ta muốn bọn hắn hoàn lại gấp trăm ngàn lần.
Nói xong, Dương Lỗi có chút thanh sắc nội liễm.
- Tiểu Lỗi đệ đệ.
- Thiếu Gia.
- Không nói thêm nữa, tiểu Ngọc, hôm nay nàng cùng với tiểu Vũ tỷ đi thôi.
Dương Lỗi nói xong lấy ra hai kiện đồ vật, một cây ngọc trâm, mặt khác là năm trăm lượng bạc, đưa tới trong tay tiểu Ngọc:
- Tiểu Ngọc, hai dạng đồ vật này nàng giữ lấy, Ngọc trâm này là mẫu thân của ta lưu lại, sau khi nàng nhận lấy là người của ta rồi, chờ sau khi ta có thực lực, ta trở về Huyền Cơ Môn tiếp nàng, nhớ kỹ, nghe lời của tiểu Vũ tỷ, nếu như có thể mà nói, đi theo tiểu Vũ tỷ hảo hảo tu luyện.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện