[Dịch]Hệ Thống Trải Nghiệm - Sưu tầm
Chương 12 : Khiêu chiến
.
Trắc thí đã bắt đầu.
Tiêu Hàn đang đứng dưới huấn luyện tràng nhìn cảnh tượng thú vị đang diễn ra.
Cao cao trên mộc thai, tấm bia đá chợt phóng ra quang mang, dòng chữ to màu vàng, như rồng bay phượng múa hiện ra:
"Đấu khí : bát đoạn!"
Yên tĩnh, toàn trường yên tĩnh!
Sau khi hơi ngẩn người, tất cả ánh mắt đều dừng trên tấm bia vừa lóe kim quang kia. Trong khu của khách quý, không ngừng có tiếng chén trà rơi vỡ, đại biểu của các thế lực trong Ô Thản thành, giờ phút này, đều trợn mắt há hốc mồm, thần sắc không thể tin.
Mục đích đến lần này của họ, là muốn xác định sự thực Tiêu Viêm có thật sự giống như lời đồn, trong một năm tăng lên bốn đoạn đấu khí không.
Mà tình huống ở đây biểu hiện ra, không chỉ làm bọn họ xác nhận được tính chân thật lời đồn, hơn nữa, còn vượt qua dự kiến của họ rất nhiều.
Một năm bốn đoạn đấu khí? Bây giờ hình như đã biến thành một năm năm đoạn đấu khí… Loại tốc độ tu luyện này, trong lòng mọi người, có duy nhất hai chữ để hình dung: Kinh khủng!
"Tiêu gia lần này phát tài rồi…" Trong khu khách quý, mọi người đều hít một hơi khí lạnh, trong lòng lẩm bẩm nói, một người tộc nhân trong một năm liêc tục tăng lên năm đoạn đấu khí, có thể tưởng tượng, tiền đồ sẽ sáng lạn như thế nào.
"Theo tốc độ tu luyện thế này, có lẽ… Không chừng mấy chục năm sau, Tiêu gia sẽ có một siêu cấp cường giả có cấp bậc Đấu Hoàng." Trong khu khách quý, mọi người nhìn nhau, trong lòng đều không hẹn mà cùng hiện lên một ý niệm đáng sợ trong đầu.
Đấu Hoàng.
Chỉ cần bất kỳ một tiểu gia tộc nào ở Gia Mã đế quốc xuất hiện một cường giả cấp bậc đấu hoàng, vậy gia tộc này, bất kể nó thế nào, địa vị đều sẽ tăng lên, đến lúc đó, cho dù là tam đại gia tộc của Gia Mã đế quốc, cũng không dám đắc tội, dù sao, cường giả cấp bậc đấu hoàng, bên trong đế quốc, cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa, mỗi người bọn họ đều có được thực lực dời non lấp bể, lấy một địch vạn, không có một đế quốc nào sẽ dễ dàng đắc tội với một cường giả đấu hoàng!
Hơn ba trăm năm trước, đấu hoàng cường giả duy nhất của Gia Mã đế quốc, vì các nước bên cạnh phát động chiến tranh, làm những thân nhân của hắn chết, mà nổi giận, hắn đơn thương độc mã đồ sát một vạn quân thiết kị tinh nhuệ của đối phương, lần đồ sát đó, máu chảy thành sông, hung danh hiển hách, làm các nước khác chấn động.
Từ đó về sau, các đế quốc trên đấu khí đại lục, rất ít lựa chọn đắc tội một cường giả đấu hoàng! Bởi vậy, có thể thấy được, cường giả cấp bậc đấu hoàng, trên mảnh đại lục này, tột cùng có có bao nhiêu hung hãn.
Cũng vì vậy, khi mọi người nhìn thấy thiên phú mà Tiêu Viêm biểu hiện ra, đều là cực kỳ đố kị với Tiêu gia.
Trung tâm của đài cao. Tiêu Chiến cũng bị mấy chữ to màu vàng trên tấm bia đâm vào mắt có chút phát tê, thật lâu sau, mới chậm rãi thở ra một hơi, đem ánh mắt vui mừng nhìn về phía thiếu niên mặc áo đen đứng trong sân, khẽ cười nói: "Việc đúng nhất ta làm trong cuộc đời này, chỉ sợ là không gây ra khoảng cách gì giữa Viêm nhi và phụ thân như ta a…"
Làm phụ thân của Tiêu Viêm, Tiêu Chiến phi thường hiểu rõ tính cách của hắn, hắn bây giờ vẫn còn nhớ, đứa con mới sinh ra không lâu của mình năm đó, lạnh lùng bao nhiêu với mình, ánh mắt lạnh như băng kia, giống như đang nhìn một người lạ lẫm, mà không phải thân sinh phụ thân của hắn.
Nhưng hoàn hảo, cỗ lạnh lùng năm đó, dưới sự quan tâm và sủng ái phát ra từ nội tâm của Tiêu Chiến, chậm rãi bị hòa tan…Nhớ đến chiến tranh lạnh của mình và tiểu gia hỏa trước đây, khóe miệng Tiêu Chiến hiện ra tiếu ý ôn hòa.
Tiêu Hàn cười nhạt, đấu lực bát đoạn, tương lai cường giả Đấu Hoàng? Hắc, hiện giờ đang có cường giả Đấu Vương đang ở trong Tiêu gia đây này.
Sau đó, tộc trưởng tuyên bố kết thúc nghi thức trắc thí, chuyển sang nghi thức Tiêu Viêm nhận một lần khiêu chiến.
Tiêu Hàn nhìn chị em Tiêu Ngọc và Tiêu Ninh đang thì thầm to nhỏ với nhau, hắn thừa biết Tiêu Ngọc sẽ đưa cho Tiêu Ninh một viên ‘Tăng khí tán’, và Tiêu Ninh sẽ lên khiêu chiến với Tiêu Viêm. Nhưng Tiêu Han sẽ để chuyện đó xảy ra sao, tất nhiên là không, hắn phải hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống đưa ra, mặc kệ nhân vật phụ Tiêu Ninh kia.
“Ta lên.” Tiêu Hàn giơ tay nói to.
Hai chị em Tiêu Ngọc và Tiêu Ninh sững sờ một lát. Tiêu Ninh không ngờ có người lại giành với gã, tức khí gã định bước lên ngăn cản nhưng Tiêu Ngọc đã chặn gã lại không cho gã hành động hồ đồ.
Tiêu Hàn nhảy lên lôi đài, đứng đối diện với Tiêu Viêm, hắn nói “Chào Tiêu Viêm.”
“Chào…Tiêu Hàn.” Tiêu Viêm đáp lại.
Tộc trưởng và các vị trưởng lão cũng không nhận biết Tiêu Hàn. Biết làm sao được, trước đây hắn đâu có thành tích gì nổi bật cộng thêm tính tình lạnh như băng, ít giao thiệp nên hầu như không ai biết đến hắn.
Nhị trưởng lão nói “Tiêu Hàn khiêu chiến. Tiêu Viêm ngươi có chấp nhận không?”
“Chấp nhận.” Tiêu Viêm gật đầu.
“Vậy thì bắt đầu nghi thức khiêu chiến.” Nhị trưởng lão phất tay.
Số từ: 1111
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện