[Việt Nam] Hệ Thống Bá Đạo Cực Phẩm
Chương 36 : Tranh đấu
Ngày đăng: 18:24 03-02-2019
.
Ngựa xe như nước, áo quần như nêm.
Dù là đêm hay ngày thì nơi này cũng thật náo nhiệt.Người người tấp nập đi trên con đường, có những cặp đôi dừng lại bên những tiệm trang sức, hàng quán...
Shenna sớm cũng chuyển lại thành dạng Yasuo.Hắn cảm thấy như vậy dễ hành sự hơn ah.
Nom hai người chuyển từ mẹ con thành một đôi cũng có thể đó chứ.Nhưng đối với Vũ Nguyệt, kẻ khác suy nghĩ gì không quan trọng, chỉ cần có đứa con này bên cạnh, như vậy đủ rồi.
Tất nhiên, đều là Vũ Nguyệt mua, chỉ là nếu là Yasuo, thì không thể tặng trang sức bình thường được rồi.
Vẫn là thiết "thực" nhất....đồ ăn...
Vũ Nguyệt mua một chút nguyên liệu rồi cả hai cùng trở về.Đích thân Vũ Nguyệt sẽ nấu một bữa thật ngon dành tặng đứa con của mình!!!
(Không gì ngon hơn cơm mẹ nấu)
-Yasuo, con vẫn muốn tham gia tranh đấu???
Vũ Nguyệt có hơi bất ngờ khi nó làm ra quyết định như vậy.
-Mẹ yên tâm, con cũng chỉ muốn thử sức một chút thôi mà!!!
Đến lúc này rồi Vũ Nguyệt mới gật đầu
-Thử sức chung qui vẫn là thử sức, không được quá ham thắng mà rước lấy nguy hiểm.
Vũ Nguyệt nhắc nhở, giành chiến thắng, đối với kẻ khác có được hư vinh, nhưng Vũ Nguyệt chỉ cần ở đứa con này biết nhìn nhận, suy nghĩ thấu đáo,cho dù thất bại thì làm sao chứ, bại một lần không hẳn là sẽ thất bại mãi mãi.
Ngày hôm sau, đích thân công chúa cũng tới dự khiến bao kẻ càng thêm cuồng nhiệt.
-Ta thấy công chúa cũng để mắt tới mấy tên đệ tử như chúng ta!!!
-Ở đó mà mơ mộng hão huyền, nếu công chúa đích thân tới, đám quái vật kia ắt cũng sẽ xuất hiện, lúc đó xem làm sao ngươi thể hiện.
-Ta mặc kệ,mình ta cân hết!!!
...
Yasuo thấy Vũ Nguyệt trên đài cũng khẽ mỉm cười.Vẫn là vì hắn mà đến ah...
-Công chúa sẽ quan sát biểu hiện của các ngươi từ bây giờ đến khi kết thúc tranh đấu tại đây, chỉ cần biểu hiện không tệ đều có cơ hội!!!
Đế Tuyệt như khẳng định thêm chắc chắn suy nghĩ trong bọn họ.
Tất nhiên, còn coi thực lực ngươi đến đâu đã.
-Tại hạ Long Tiếu,mời các vị huynh đệ tỷ muội chỉ giáo!!!
Một tên áo bào trắng, tay phe phẩy một chiếc quạt lông vũ tung người bay lên sân đấu.
-Không ngờ có thể gặp mặt Long Tiếu huynh đệ, ta đây tự phụ không bằng, xong cũng muốn lãnh giáo một chút.
Một người khác đạo mạo thanh tuấn, vai đeo trường kiếm cũng tung người bay lên.
-Ồ,hóa ra là Bá Nhật huynh đệ, nghe nói ngươi cũng chạm tới Vương cấp rồi đó nhỉ!!!
-Tiếu huynh đệ cứ đùa, ta làm sao so sánh được với một Vương cấp thực thụ như huynh đây.
Cuộc nói chuyện của 2 người khiến bao kẻ bên dưới trầm trồ...
-Không ngờ bọn họ đã đạt tới Vương cấp, xem ra rất có hi vọng ah...
-Ước gì.....được như anh ấy!!!
...
Trận đấu bắt đầu.
Cả hai đồng thời xông lên, quyền đối quyền, kình khí vì vậy mà bắn ra tứ phía.
Sự gắt gao hiển hiện rõ khi mà khí thế cả hai đều tăng tới mức Vương cấp.
Bọn họ dùng một quyền vừa rồi chỉ để thăm dò thực lực đối phương, thuần về lực lượng, Long Tiếu nhỉnh hơn đôi chút.
Cũng chẳng chần chừ thêm nữa, thanh kiếm tung khỏi vỏ, Bá Nhật lại chủ động tiến công.
-Ưu tú vũ khí!!!Đúng là phẩm chất ưu tú, cũng không tệ...
Đế Tuyệt nhìn nhìn một chút thanh kiếm trong tay Bá Nhật cũng gật gù.
Vừa tránh thoát một đòn, Long Tiếu cười cợt.
-Xem ra ta cũng phải đánh hết mình ah...
Dùng một quyền khí khiến Bá Nhật né đi tạm lui thì trong tay Long Tiếu cũng xuất hiện một cây trường thương mang một chút gì đó mơ hồ lam sắc.
-Chẳng phải phẩm chất Hiếm có vũ khí hay sao!!!
Lần này không phải chỉ riêng Đế Tuyệt, ngay cả một tên thí sinh cũng đã nhận ra...
Bọn họ như sáng mắt nhìn hai cây vũ khí trên sân đấu.Đúng là thiên tài sẽ được đối đãi hơn người rất nhiều.
-Như vậy cục diện cũng quá rõ ràng đi chứ!!!
Một tên thầm than, thực lực chênh lệch thì có khí bảo, vũ khí bù, nhưng ngay cả vũ khí đều chênh lệch nữa thì phần thắng cũng rõ ràng rồi.
Đúng như tên kia nói, với lợi thế kia, Long Tiếu dần dần áp đảo lại Bá Nhật, khiến tên kia chỉ biết cắn răng chống đỡ mà ăn thiệt thòi.
Cây thương đập xuống một đòn, Bá Nhật chẳng kịp tránh, đành phải ngạnh kháng.
Hự....
Uy lực không nhỏ đánh lên người làm cho Bá Nhật khuỵu xuống một chân.
Long Tiếu cũng vì thế liền tung một cước thẳng ngực khiến hắn không kịp phòng bị liền văng xuống khỏi sân đấu.
-Người chiến thắng, Long Tiếu!!!
Đế Tuyệt lập tức hô lên.
Bá Nhật có phần cay cú, tức giận, hắn chưa có tung hết thực lực nhưng là bị đánh rơi khỏi sàn đấu ah....
Hậm hực chung qui hậm hực, kết quả đã được phán định rồi.
-Người tiếp theo!!!
Đế Tuyệt hô lên.
Lần này, chủ động lên sân đấu là một nữ nhân, với một chiếc mạng che mặt.
-Ta Ỷ Lan, muốn thách đấu một người!!!
-Ai???
Đó dường như là câu hỏi của tất cả mọi người.
Nàng chỉ tay vào Yasuo hắn.
-Hắn???
Lại thêm một lần đồng loạt đặt ra nghi vấn.
-Tên kia hình như đã đánh bại tên Long....
-Bớt xàm, hắn lên rồi kìa!!!
Yasuo cũng không có từ chối.
Đối mặt với một nữ tử, tuy chưa rõ ràng khuôn mặt nhưng chỉ nhìn vóc dáng có phần cuốn hút mê người của nàng làm đám đông "chắc chắn" khẳng định là một mĩ nhân.
Còn Yasuo hắn lại được nhìn như một kẻ kì quái, áo choàng đen kín che hết người, dù là khuôn mặt cũng chẳng để lộ ra.Phía sau còn đeo thứ gì được quấn trong tấm vải dệt bằng Kim tằm tơ.
Nói chung, càng nhìn nữ tử kia thuận mắt bao nhiêu thì đám đông nhìn hắn...."mất hình tượng" bấy nhiêu.
- Bắt đầu. Yasuo nói.
Hắn vừa dứt lời thì thân ảnh của Ỷ Lan đã mờ đi, trên tay nàng bất chợt xuất hiện một thanh chuỳ thủ sắc bén đâm về phía Yasuo. Tốc độ cùng sự bộc phát của nàng cũng làm cho hắn phải đối đãi với nàng một cách cẩn thận.
Yasuo lúc này cước bộ nhanh nhẹn né người qua một bên, một tay của hắn nắm lấy cổ tay mềm mại của nàng, tay còn lại biến hoá thành chưởng pháp đang hướng về phía mặt của nàng mà đánh tới. Ỷ Lan cũng cực kỳ nhanh nhẹn, nàng dẻo dai gập ngửa người ra đằng sau, tay cầm chuỳ thủ của nàng bỗng thả thanh chuỳ thủ ra, hòng chuyển thanh chuỳ thủ sang bên tay trái để phản kích. Thế nhưng ngay lúc này, bàn tay cứng rắn của hắn thay vì giữ cổ tay của nàng thì hắn lại nới lỏng cổ tay của nàng ra.
Lúc này, Ỷ Lan nương theo lực quán tính mà ngả về đằng sau, hay tay nàng chống xuống mặt đất vừa lộn ra đằng sau, vừa nhanh nhẹn đá hai chân của mình về phía Yasuo. Nói thì dài nhưng mọi chuyện chỉ xảy ra trong vòng hai nhịp hô hấp. Hai người lúc này đều lùi về phía sau, bảo trì khoảng cách như ban đầu. Chỉ có một điều khác biệt duy nhất đó chính là thanh chuỳ thủ của Ỷ Lan đã nằm ngay ngắn dưới chân của Yasuo.
Hắn cũng chẳng thèm bận tâm liền đá lại thanh chùy thủ sắc bén đó cho nàng.
Ỷ Lan cũng đón đỡ lấy nó.Nhưng chính lúc này, Yasuo xuất hiện ngay trước mặt Ỷ Lan, "cây gậy" cũng hướng thẳng bụng nàng đụng tới.
"Hự..."
Ỷ Lan chắc chắn đã ăn thiệt thòi không nhỏ.Đám bên dưới nhìn mĩ nhân chịu trận hận không thể băm vằm Yasuo hắn.
Tuy trúng chiêu nhưng Ỷ Lan cũng kịp thời lui lại, giữ khoảng cách với hắn.
-Long Đạn Toái Sơn
Nàng vừa dứt lời thì phía sau lưng nàng, một hư ảnh của một con viêm long hiện lên, con viêm long này há mồm nhổ ra 5 viên hoả cầu với một lực lượng thiêu đốt cực kỳ khủng bố, năm viên hoả cầu lúc này đang không ngừng xoay xung quanh cơ thể của Ỷ Lan.
Tưởng chừng như Yasuo ăn chọn chiêu thức này, đâu ngờ rằng....
Hắn không hề một chút trầy xước...
Những cơn gió cũng xua tan đi bụi mù xung quanh hắn.
Rõ ràng, vừa rồi Yasuo không hề né tránh, mọi người nhỉ thấy một làn gió xoáy bao bọc xung quanh Yasuo rồi biến mất, còn ngỡ hắn bị ngu....nhưng kết quả thật bất ngờ.Những con gió cũng giật bay chiếc mạng che mặt của Ỷ Lan.
Hai mắt của nàng lúc này là một bùng bùng rực lửa, khoé mắt của nàng còn có những đốm lửa toé ra. Lúc này nàng cũng đã huỷ bỏ nguỵ trang của bản thân mà trở về nhan sắc xinh đẹp vốn có của mình. Mái tóc của nàng theo khí thế mà tung bay khiến cho nàng có một vẻ anh khí cực kỳ xinh đẹp.
Sắc đẹp khiến bao người ngỡ ngàng.Nhưng đối với hắn, cũng chẳng có gì là quá kinh diễm cả.
- Tiểu thư, xin người hạ thủ lưu tình!!!
Không biết chui từ đâu ra thêm một lão giả, hớt ha hớt hải chạy lại.
Thế nhưng nàng dường như lại chẳng nghe thấy lời kêu gọi của lão ta, chiêu thức của nàng cũng đã không còn có thể thu hồi lại được nữa, lúc này, năm viên viêm hoả cầu đã hoà lại làm một, biến thành một viên hoả ngọc cự đại, bắn thẳng về phía Yasuo. Tất cả những người có mặt ở đây cũng đều cảm nhận được sức mạnh kinh khủng đến từ viên hoả ngọc kia.
-Kiếm kĩ-Vô ảnh kiếm...Hồi Thiên.
Âm thanh the thé phát ra.
OÀNH.........
Một luồng khói bụi mịt mù, Vũ Nguyệt cũng có phần lo lắng đứng ngồi không yên.Tuy thấy Yasuo bình tĩnh nhưng không thể ngừng suy nghĩ lại được.
Bụp....
Ỷ Lan bất tỉnh gục xuống...
Lão giả kia mau chóng chạy lại, đỡ lấy nàng.
Còn Yasuo....
Hắn ngoại trừ một phần vạt áo bị cháy xém, để lộ ra phần giáp bên trong thì không hề hấn gì cả.
-Hảo tiểu tử, ngươi thắng.
Đế Tuyệt công bố.Hắn cũng chỉ gật đầu một cái rồi bước xuống.
Đế Tuyệt nhìn phần sân tanh bành kia thì cũng cười cười.
-Được rồi, tạm thời chúng ta đổi sân đấu trước.
Lão cũng vừa được mở mang tầm mắt, tuy có hơi khó quan sát vì kiếm tốc thực sự rất nhanh, nó cắt quả cầu kia ra thành từng mảnh nhỏ đến chính lão cũng phải khâm phục sát đất.Chỉ trong vòng một phần mười vạn giây thôi,tốc độ đó thực sự quá kinh khủng, lại nói thanh kiếm lạ kia, vậy mà phẩm chất Sử Thi cấp bậc, tuy được giấu rất kĩ, nhưng lão vẫn nhìn ra được.
-Sóng sau đè sóng trước, nhân tài nối nhân tài, xem ra Long tộc ta vẫn còn hi vọng quật khởi!!!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện