[Dịch]Hậu Yên Cung - Sưu tầm

Chương 11 : Thất sách

Người đăng: 

.
Nhìn vẻ mặt mị hoặc người ngàn năm không đổi của hắn, ta đành phải xả thân hy sinh, chậm rãi từng chút từng chút dán tại trên người hắn….. Thu hồi ánh mắt đẫm lệ sương mù, nhón chân đem thân mình nhẹ nhàng dán tại trên người hắn, bổn cô nương xem nhiều liêu trai chí dị như vậy, không tin không có biện pháp dụ dỗ được tên thối hồ ly nhà ngươi. Hai tay nhẹ nhàng vòng lên ôm cổ hắn, dùng mặt vùi vào cổ hắn thì thầm gọi “ Tình nhi, hồ ly thân ái của ta…nói cho ta biết đi a…” ( ầy cái này gọi là tự dâng mình tới miệng hồ ly nè…) Không trúng chiêu? ! Tiếp tục ING Bắt chướt dáng vẻ của hắn, hé miệng nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai vừa liếm vừa cắn. Ha ha, thân thể hắn hơi hơi run lên một chút. Chậm rãi đem bàn tay còn lại tiến lên trên ngực dưới vạt áo rộng mở của hắn, trong TV là diễn như thế đi, đúng rồi , dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vẽ từng vòng tròn sau đó nắm một bên anh đào mà xoa nắn, oa! Phấn nộn nộn, thật đáng yêu, siêu cấp giống anh đào mà ta thích an, ách…Không biết anh nào này vị có ngọt hay không, nhẹ nhàng liếm một chút….không cảm nhận được mùi vị gì a ! Vì thế ta cúi đầu cắn mạnh một cái….Chỉ nghe thấy bên tai tiếng thở gấp kêu khẽ “ A…Ngươi đúng thật là tiểu yêu tinh.” Đất trời đảo ngược, chớp mắt một cái ta đã bị hắn xoay mình đặt ở trên giường. Đây…đây là tình huống gì, không được hôm nay ta là đến để tìm hiểu tin tức, cũng không thể để địch nhân áp đảo. Vì thế ta cười kiều mỵ, nghiêng người một lần nữa đem hắn đặt tại dưới thân. “Tình nhi, nói cho ta biết, Hậu Linh ở đâu đi… Ta chưa từng cầu ngươi lần nào mà .” Đương nhiên chuyện lần trước cầu ngươi thả Tiểu Di Tử ra là không tính. Ánh mắt hắn nhìn ta như say, khóe mắt dưới con bướm màu lam kia cũng bị sắc dục nhuộm thành màu đỏ. Tốt, con vịt chết cứng đầu này. Ta cui xuống hôn nhẹ hầu kết của hắn, đôi môi mềm mại cẩn thận theo một đường da thịt.Taycũng không quy củ mà vuốt ve xuống dưới. Dưới ánh trăng da thịt của hắn đỏ bừng , quần áo do tay ta kéo loạn mà đã tuột xuống đến thắt lưng. Phải nói sự tự chủ của hồ ly này không phải chỉ tốt không thôi, rõ ràng đã muốn thở gấp rồi mà dù chết vẫn không chịu mở miệng. Taytiếp tục mò mẫm về phía dưới, a a a a a!Nằm trên người hắn mà cả mặt ta đỏ lên…này ..này..này…tên thối hồ ly này bên trong cái gì cũng không có mặc…Tayta giống như điện giật vội rút ra, nhưng vẫn là chậm. Cảm giác nóng rực như muốn thiêu đốt vẫn còn lưu lại ở trên tay, có rời đi vẫn không hết. Cúi đầu thì thấy. quần áo của hồ ly vì bị ta kéo mà càng mở rộng ra, rõ ràng có thể nhìn thấy được nhất trụ kình thiên(*), dưới vạt áo hắn chống lên lại giống như một cái lều nhỏ. A~~~ chết mất chết mất ( sis cũng chết mất >__
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang