[Dịch]Hậu Kim Chi Nữ - Sưu tầm

Chương 5 : Chương 5

Người đăng: 

.
"Nhân loại xảo biện, ngươi không đủ tư cách bắt ta thuần phục" Xí Hổ mở toan miệng gào vang trời nhưng mà tiếng hung hăng này không thể lọt ra bên ngoài vì có kết giới mới vừa nãy Thiên Tằm Dương tạo ra ngăn cản lại Nàng nhìn Xí Hổ với vẻ mặt ngờ nghệch, cánh tay nhỏ bé nâng lên phóng thích khí tức triệu hồi sư. Cấp triệu hồi sư của nàng đã cấp tám, uy áp cực đại làm Xí Hổ khụy gối, liên tục dùng sức mạnh chóng đỡ Xí Hổ sợ sệt nhìn gương mặt Thiên Tằm Dương liền nói "Triệu hồi sư? Sao lại có triệu hồi sư ở nơi như vậy?" Xí Hổ cũng cảm thấy lạ, nơi hoang sơ cùng cốc như vậy lí do gì lại có một triệu hồi sư, mà Xí Hổ hắn lại không biết "Thuần phục không?" nàng vẫn giữ thái độ hòa nhã hỏi Xí Hổ một câu Xí Hổ nhìn nàng, lúc này nàng đã chú ý trạng thái của Xí Hổ. Xí Hổ là đang quan sát nàng mạnh như thế nào! Nàng liền cho Xí Hổ biết Xí Hổ một phen kích động nhìn chằm chằm vào Thiên Tằm Dương thầm than tại sao lại xíu quẩy như vậy a. Nhưng mà nàng ta rõ ràng không phải con người sao có thể là kiếm sĩ? Là ảo giác sao? "Nhân loài ngươi rõ ràng chẳng phải người tại sao lại có sinh khí của loài người" Xí Hổ thắc mắc đưa đầu nghiên một bên hỏi Thiên Tằm Dương thở nhẹ nói "Ta nói ta không phải người!" nàng thật sự không biết bản thân là gì, mà câu của Xí Hổ hắn có hơi... "Nhưng... là nữa người, nữa lại không phải" Lòng Xí Hổ mờ mờ ảo ảo đặt nhiều dấu chấm hỏi trong đầu, hắn nói "Nếu ngươi không phải con người ta sẽ thuần phục ngươi, nhưng ta muốn khế ước bình đẳng" dù là ma thú nhưng là ma thú cấp tám rất biết tính toán. Nếu dùng khế ước chủ nô phải tuân lệnh nàng vô điều kiện bị nàng giết đi cũng không sao, nhưng khế ước bình đẳng lại không phân biệt đẳng cấp, ma thú có thể tùy ý không nghe lời chủ nhân nhưng cái gì cũng có giới hạn, đó là giới hạn ba lần, nếu hết ba lần ma thú sẽ chết. "Được, ta sẽ kí khế ước với ngươi nhưng ngươi phải truyền thừa kĩ năng của mình cho ta" Thiên Tằm Dương ánh mắt bất chợt lạnh, xung quanh cây cối đang dần bị đóng băng, những tản la rơi xuống tạo thành một khung cảnh chết chóc, sự sắc nhọn của những chiếc lá đã làm chết tất cả ma thú trong phạm vi kết giới, nàng tiến đến phía Xí Hổ, nhìn nó nói "Ta, Thiên Tằm Dương lập khế ước bình đẳng với ma thú cấp tám Xí Hổ. Khế" nàng vừa nói vừa lấy dao nhỏ cắt vào ngón trỏ, máu nhỏ xuống kí ấn của Xí Hổ, Xí Hổ cảm nhận được liền lập ra truyền thừa trận dâng hết tất cả kĩ năng vào tay nàng Sự truyền thừa là cả quá trình nên mất một canh giờ để hoàn thành, lúc hoàn thành trời đã ngã màu, Xí Hổ cùng con theo đó mà được nàng đưa vào nạp giới, tiểu Chính không vào trong vì ma thú rất thích Xích lịch quả, sẽ không kiềm chế lại bản tính chắc chắn sẽ ăn mất Thiên Tằm Dương trở về Vương phủ, không ai phát hiện. Nàng cứ như vậy tu luyện, ngày ngày chạy ra ma thú sơn mạch giết ma thú Ngày một tháng một, tết nguyên đán "Nào nào, chuẩn bị nào! Hôm nay là tết nguyên đán cũng là sinh thần đại tiểu thư, phải thật cẩn thận tập trung vào" quản gia thúc dục đám nô tài nói. Đám nô tài đẩy nhanh tốc độ làm việc, sinh thần của Thiên Tằm Phong rất quan trọng cả trong lẫn ngoài đều bận rộn, náo nhiệt. Bởi tính khí của đại tiểu thư trong vương phủ không ai không biết, nhẫn tâm, kiêu ngạo, ỷ thế ức người Hôm nay Thiên Tằm Phong cũng muốn ra ngoài hưởng thụ một chút, dù sao cũng tới đây được một tháng cũng chưa từng đi dạo xem trấn Phong Ngự như thế nào Tối đến trúc viên nơi nàng ở lộng gió mát mẻ, ánh trăng hôm nay lại tròn và sáng như vậy làm tâm trạng nàng có chút thoải mái. Đã trùng sinh đến đây nhưng mẫu thân là người thế nào còn không biết Ánh trăng tỏa ra khắp nơi, bao phủ một không khí náo nhiệt, sự vui vẻ vô độ -Này, ta cũng muốn đi xem hội Tiểu chính đã vào không gian mà Vong tạo ra để nghỉ ngơi hấp thụ linh khí nên nàng tuyệt không giấu diếm, nàng nói "Được rồi" nàng cười nhẹ, mí trên và mi dưới đụng nhau, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy thoải mái Nàng lấy tay kéo nón áo choàng đội lên đầu, từ dưới lên trên đều vỏn vẹn một màu đen người ta nhìn thấy còn không biết tưởng là nhà có tang sự. Đi ra đường lớn, thân hình nhỏ nhắn của Thiên Tằm Dương quả là chen cũng không lọt. Khi nàng chen ra được liền đi một lúc tới khu chợ đêm, nơi đây ánh đèn rực rỡ nhưng lại ít người hơn lúc nảy Lúc nàng nhận ra bản thân nàng đã đứng trước một đại hội đấu giá trong tửu lâu. Thương hội đấu giá này không lớn nhưng lại toàn đồ hiếm có nên rất được ưa chuộng Nàng bước vào trong lấy số thứ tự buổi đấu giá, trợ quản hỏi "Ngài muốn lấy thẻ thế nào?" "Ta muốn lấy thẻ bình thường" Thiên Tằm Dương đưa tay lấy thẻ rồi bước đi một mạch vào hội đấu giá "Ta ra giá năm trăm kim tệ" một vị khách ngồi ở hàng ghế bình thường nói "Ta ra giá sáu trăm kim tệ" Chủ quản phía trên tay cầm theo một cây búa gỗ nói "Sáu trăm kim tệ lần một... sáu trăm kim tệ lần hai... sáu trăm kim tệ lần ba. Ngũ hỗn khí sáu trăm kim tệ thành giao!" Thiên Tằm Dương nhếch mép, khóe mắt giật giật nói thầm "Chỉ vài trăm kim tệ thôi sao". Cái gì mà vài trăm kim tệ, thật đúng là không phải a, vài trăm kim tệ này có thể nuôi sống cả một đời người đấy. Nàng vội quay qua nhìn vật đấu gía tiếp theo, nó chính là phiến thạch đỏ, cái này đối với nàng không có công dụng -Lấy nó đi nha đầu, nó tốt cho việc tu luyện ngươi a "Tại sao lại tốt? Ta thấy nó là một miếng phiến thạch bình thường mà thôi!" nàng nói không rõ ràng, cảm thấy tay động mạnh, run lên Quả nhiên nó với nàng có quan hệ a, nó đây là đang thế nào? -Nó là đá mà mẫu thân ngươi từng cầm qua. Bất cứ vật gì nếu mẫu thân ngươi cầm qua mà bị nhiễm tiên khí nó sẽ trở thành bảo vật thượng phẩm Chủ quản ung dung nói "Đây là linh khí trung phẩm. Giá khởi điểm một ngàn kim tệ, mời các vị ra giá" Thiên Tằm Dương nâng số thứ tự đấu giá, không khí quanh người trở nên ưu ám, nàng ra giá "Năm ngàn kim tệ" đối với nàng đó là một con số không nhỏ không phải vì nàng không có tiền mà là nàng... tiếc tiền! Hi sinh một chút vì món đồ của mẫu thân cũng chả sao nhưng trong lòng thấy nhói đau Ánh mắt người người nhìn nàng, không biết nàng điên hay sao ngay cả công hội cũng không biết đó có công dụng gì mà lại ra giá cao như vậy "Các vị có ai ra giá nữa không?" chủ quản giữ chặt búa gỗ trên tay hô, tiếng hô được chủ quản dùng khếch âm thuật nên khá lớn "Năm ngàn lần một... Năm ngàn lần hai Năm ngàn lần ba. Phiến thạch đỏ năm ngàn kim tệ thành giao" chủ quản gõ xuống mặt gỗ 'cốc'. Vật phẩm không lâu sau đã đến tay nàng Nàng không ở lại mà đi thẳng ra ngoài, đến cầu nàng vội nhìn xuống dòng sông, sông đầy hoa đăng những cây nến lung linh cùng nhau tỏa sáng mang theo ước nguyện của nhiều người -Sao ngươi không đốt hoa đăng, mang ước vọng của ngươi đi xa -Ta không có thời gian làm những chuyện không có kết quả, thời gian của ta chỉ có thể là sinh mệnh. Nàng mặt lạnh, chân bước đi, màng đêm lọng gió... lúc này đám người ùa vào một chỗ, xô đẩy lẫn nhau. Nàng a một tiếng rồi tiện chân phóng lên mái nhà, đám người đi hội tranh nhau một chỗ tốt để xem pháo hoa "Bụp bụp" pháo hoa bay thẳng lên trời tạo thành những mãng màu xinh đẹp -Nên về rồi! Nàng thở dài nói -Ngươi không muốn ngắm nữa sao? Rất đẹp a. Tử Vong vội vàng lên tiếng, nàng thật khác người -Đẹp? Nó chỉ là vẻ bề ngoài! Không quan trọng. Tử Vong lòng thầm khinh bỉ, chả phải ngươi đẹp quá nên mới nói vậy sao? Thật là da mặt dày a
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang