[Dịch]Hậu Kim Chi Nữ - Sưu tầm
Chương 4 : Chương 4
.
"Bất hiếu nhà ngươi cuối cùng cũng đến rồi" một lão già ngồi trên ghế nhìn về phía Thiên Tằm Dương quát
Ông ta trong ký ức của Thiên Tằm Dương không có nhưng theo suy đoán của Thiên Tằm Dương thì người này chính là Gia Gia nàng
Thiên Tằm Dương nhanh mắt đảo một vòng, tổng cộng tám người đều chung một ánh mắt nhìn nàng
Thiên Tằm Phong nhìn nàng chán ghét kèm theo ghen tị thầm oán "Mới không gặp ba ngày mà đã thay đổi thành như vậy!" rồi quay sang nhìn Mỹ Đô phu nhân. Hai người đúng là mẫu tử đều chung một ý nghĩ nhìn về phía nhau
"Khục.. khục... Thiên Tằm Dương ta là Thiên Tằm Lãnh ta muốn ngươi đi đến học viện đế quốc học tập để cống hiến cho đất nước. Dù gì thì ngươi cũng đã mười bốn tuổi rồi, coi như ta cũng không bạc đãi ngươi" Thiên Tằm Lãnh nắm tay đưa lên miệng ho khan.
Thiên Tằm Dương nhói đau nhìn Thiên Tằm Lãnh. Ai! Thì ra là vậy cuối cùng thì ông ta cũng quyết định như vậy! Ông ta còn biết mình không biết bộ dạng ông ta thế nào! "Khi nào?"
"Mười tháng một" Thiên Tằm Phong ngồi im từ nãy giờ đã lên tiếng, cánh môi mỏng của Thiên Tằm Phong nhếch lên
Nàng gật đầu đi ra cửa trong ánh mắt hờ hợt từ những người xung quanh
Nàng bước ra ngoài ngước mặt lên trời thầm than lúc chưa trùng sinh nàng không có tình cảm đến khi trùng sinh thì lại vướng phải tình cảm gia đình của nha đầu ngốc này thật khiến nàng mệt mỏi
Nay đã tháng mười hai vài ngày nữa là tết nguyên tiêu a, bản thân cũng sắp tròn mười lăm tuổi nên không tránh được nhiều suy tư. Nhất định trong thời gian ngắn nhất tu luyện thành cấp thống lĩnh để có thể bảo vệ bản thân trên đường đi đến học viện đế quốc
Sáng hôm sau
"Ngươi có thấy nhị tiểu thư chưa? Dù là phế vật nhưng cô ta đẹp đến lạc hồn người đấy" một nha hoàn ganh tị nói
"Hả thật sao? Ta chưa thấy cô ta bao giờ chắc có lẽ là giống mẫu thân cô ta điều là một bộ dáng hồ ly" nha hoàn này độc miệng vô cùng, ý nói ra hoàn toàn là độc dược
Hai nha hoàn đứng đó che miệng cười. Thật sự thì đúng như vậy Thiên Tằm Dương có sắc đẹp rất điêu hoa, làng da trắng sứ, mắt lại màu đỏ bên cạnh còn có một nốt ruồi nhỏ mị hoặc giống hồ ly
Tiếc thay cho hai nha hoàn, tuổi đời quá ngắn mà đã không muốn giữ mạng nữa rồi. Thiên Tằm Dương đã nghe thấy lời hai nha đầu nói nên ngày hôm sau hai nha hoàn này không thấy đâu nữa
-Ngươi sao lại ở trong trúc viện như vậy. Đi, chúng ta đi đến Ma thú sơn mạch săn thú, bồi dưỡng sức mạnh cho ngươi.
Thiên Tằm Dương mang theo nét cười khinh bỉ đối với Tử Vong. Ai lại như hắn, còn hạ tay với con cháu của mình a
"Được" nàng nói xong nâng tay lập tức biến mất trong không khí, nàng đây là dùng dịch phù để di chuyển đến ma thú sơn mạch tiện thể tránh mắt của người khác
-Ngươi thắc mắc? Ta nói cho ngươi nghe vậy. Ma thú sơn mạch và ma thú nơi đây tất cả điều không phải địa bàn của ta cho nên ngươi cứ giết thoải mái không cần vị nể
Thiên Tằm Dương gật đầu hiểu ý liền đưa tay lên trán phóng thích tinh thần lực thám trắc ma thú "Phía đông tám con Mãn Xà cấp bốn, phía tây Ưng Sư cấp sáu còn phía nam là... hình như có vật gì đó dao động rất mạnh"
Nàng lập tức dùng tốc độ kiếm sĩ cấp tám phi thân đến phía nam, bước chân nàng dừng lại tại một gốc cây cổ thụ lớn
-Chính là Thánh quả?
Thiên Tằm Dương nghe vậy liền đặt tay lên thân cây cảm nhận linh khí tinh khiết đang dao động, nàng nói "Thánh quả?"
-Đúng vậy! Chính là nó, Xích lịch quả
Nghe đến đây lòng Thiên Tằm Dương liền thoải mái. Lúc còn ở thế kỷ XXI nàng có nghe qua Xích lịch quả, nó có tác dụng rất thần kì. Cứu người dù chỉ còn một bộ xương, khi nàng nghe thấy nó liền muốn mua nhưng nhận được tin thì đã đấu giá đi rồi
Lần này nhất định không thể vuột mất, nàng đã nắm chắc trong tay. Cách lấy Xích lịch quả khá khó khăn nên nàng phải cẩn trọng, chỉ cần không đúng Xích lịch quả sẽ biến mất
-Ngươi đừng làm bậy, rất khó để lấy Xích lịch quả nếu không cẩn thận, để nó cảm nhận được khí tức con người nó sẽ lập tức hủy thể
"Ta biết nên làm thế nào" nàng đặt tay lên thân cây dùng băng ma pháp đống băng thân cây lại, linh khí càng ngày càng dày đặc nàng dùng tinh thần lực tra tấn linh khí của Xích lịch quả, sau một khắc Xích lịch quả đã cạn kiệt linh khí. Thiên Tằm Dương dùng một tay đẩy ngã thân cây, vỡ vụn
"Xích lịch quả! Ta chờ ngươi lâu rồi" giương mắt nhìn cây Xích lịch quả, nó đứng dậy oe oe khóc
Nàng tiến đến bên cạnh, Xích lịch quả rất nhỏ bé y như một tinh linh vậy. Nàng đưa tay lên đầu Xích lịch quả truyền cho nó linh lực, nàng nói "Ta không phải người! Ta sẽ không hại ngươi"
Thiên Tằm Dương biết mình không phải con người nhưng lại không biết bản thân mình là gì cả. Từ đầu khi bản thân có vòng sinh mệnh hắc ám nàng đã khẳng định bản thân không phải người, đồng thời chắc chắn mẫu thân nàng cũng không phải người
Xích lịch dùng cành làm tay lau nước mắt "Thật không? Nhưng ta cảm nhận được ngươi có một nửa khí tức là người" Xích lịch quả vốn thông minh lại mẫn cảm với mùi con người nên có thể ngửi thấy mùi trên cơ thể của Thiên Tằm Dương
"Ta một nữa người, một nữa không phải" nàng nói rồi đưa tay xoa đầu Xích lịch quả
Nó không chống cự hay biến mất mà nó cảm thấy rất ấm áp trong lòng bàn tay của Thiên Tằm Dương
"Rồi ngươi sẽ dùng ta để hồi sinh một con người" Xích lịch quả né đi ánh mắt của nàng khục khịc nói
"Ta sẽ không" Thiên Tằm Dương lại tiếp tục xoa đầu Xích lịch quả. Nàng đâu ngu ngốc dùng Xích lịch quả để hồi sinh con người, giữ nó bên cạnh rất có lợi cho việc tu luyện vì sao lại không
Xích lịch quả đột ngột cắn tay Thiên Tằm Dương, nàng a một tiếng. Nàng đang định hỏi nó vì sao cắn nàng, thì Vong lên tiếng
-Nó đang tự đem bản thân dâng cho ngươi
Kí hiệp ước chủ nô với nhau, đây là tự bản thân Xích lịch quả tạo dựng hiệp ước, nàng không biết nên nàng là chủ còn Xích lịch quả là nô
"Chủ nhân, chủ nhân" Xích lịch quả nắm lấy ngón tay của nàng cười, giương miệng chúm chím nói
Thiên Tằm Dương cảm thấy rất bất ngờ lại vừa thấy mắc cười nhưng lại kiềm chế không thể hiện, vẻ mặt vẫn ôn nhu như vậy, nàng nói "Ngươi chưa có tên phải không? Từ giờ ngươi là tiểu Chính nhé"
"Chi" tiểu Chính gật đầu liên tục đến quay cuồng
-Ta cảm nhận được một con ma thú cấp tám rồi tiểu nha đầu
-Ở đâu? Nàng dùng tinh thần lực nói chuyện với Tử Vong. Mục đích cũng là không cho tiểu Chính nghe thấy không lại nghi ngờ nàng
-Ở phía trước!
Nàng phóng nhanh tới đó, dừng lại sau gốc cây đưa mắt nhìn ra, quả nhiên con người đang ở đây
Khoảng tám người, một kiếm sĩ cấp bốn, bảy người còn lại là ma pháp sư, ba cấp sáu, bốn cấp năm đang đấu với Xí Hổ cấp tám. Xí Hổ hình như đang điên cuồng cắn loạn
-Haizz đám người này không cứu được rồi
Nàng mở nhãn xem chuyện gì. Quả nhiên đám người này không biết chết sống lấy con của Xí Hổ, nó tức giận là đúng. Nàng vội mở nút mê hương dược trong nhẫn giới đánh mê tất cả đám người, chỉ còn con Xí Hổ không bị tác động đứng ở đấy
Trong đám sương mù một bóng dáng nhè nhẹ bước ra bên ngoài, Xí Hổ từ từ bình tĩnh lại nhìn người phía trước "Là nhân loại? Nhân loại đáng chết dám động đến con ta đều phải chết"
Xí Hổ này hiện đã cấp tám có thể giao tiếp với con người
"Ta không phải người! Ta muốn ngươi thuần phục ta" nàng đưa tay trước mặt lập ra kết giới giữa nàng và Xí Hổ, nếu đánh nhau Xí Hổ sẽ gây ra tiếng động rất lớn
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện