[Dịch]Hậu Kim Chi Nữ - Sưu tầm
Chương 3 : Chương 3
.
Sau một khắc, cơ thể Thiên Tầm Dương đau nhói cảm giác tim sắp rớt ra ngoài, mồ hôi không ngừng tuông xuống
"Gì thế này?" Thiên Tầm Dương sửng sốt nắm lấy bàn tay giữ hòn đá xanh
Xung quanh nàng xuất hiện vầng sáng có sáu màu riêng biệt: Xanh lam, Xanh lục, Vàng, Trắng, Đỏ và Đen. Trong vòng sinh mệnh lại có màu đen? Lại một mảng lớn như vậy
Xanh lam- Băng, Xanh lục- Mộc, Vàng- Kim, Trắng- Quang, Đỏ- Hỏa, Đen- Ám. Trong lịch sử chưa bao giờ có con người mang hệ ám mà lại là mảng lớn như thế! Chỉ có mình nàng sao?
"Ngươi?" hắn chỉ tay về phía Thiên Tằm Dương giật giật khóe mắt. Chỉ có ma thú và người đó mới có hắc ám sinh mệnh vậy tại sao Thiên Tằm Dương lại có? Không lẽ, là con của y? "Mẫu thân ngươi tên gì?"
"Ta tại sao phải trả lời ngươi? Ta vẫn chưa thể tin tưởng ngươi. Ta muốn thăng cấp ngay bây giờ!" gương mặt biến đổi như dùng thuật dịch dung. Da vàng phút chốc đã trở thành trắng nõn, mắt chuyển đỏ cao quý, thân thể cao hơn một chút. Mới chỉ mười bốn tuổi mà lại có thể có sắc đẹp động lòng người như nàng quả xứng danh nữ tử của đệ nhất mỹ nữ a
"Ngươi trả lời ta cho ngươi thăng liền năm cấp" hắn đưa bàn tay năm ngón, kiên quyết hỏi rõ. Ra giá thế này hắn là thiệt thòi nhất, chắc hẳn phải tốn khá nhiều linh dược và đan dược a
Nghe tới thăng liền năm cấp mắt Thiên Tằm Dương liền rực rỡ ánh vàng, môi nhếch thành một đường công mị hoặc nói "Mẫu thân ta là Yêu Tử"
Yêu Tử? Dáng vẻ này của Thiên Tằm Dương rất giống nàng ấy? Đôi mắt, gương mặt điều giống nàng ấy!
Tử Vong nhắm mắt lại, giọt lệ nhỏ rơi xuống miệng lầm bầm nói "Nàng đúng là phụ lòng ta, ta chờ rất lâu rất lâu mà nàng lại yêu người khác lại còn có cả nữ nhi"
"Ngươi nói gì vậy Vong?" nàng đứng một bên nghe kịch câm của Tử Vong mà lòng cứ tội nghiệp thay. Chắc có tình ý với mẫu thân ta đây mà, nhưng mẫu thân ta lại không yêu ngươi. Tiếc thật!
Tử Vong mắt ướt lệ nếu hắn có khả năng đọc tâm thuật chắc chắn sẽ tức chết với suy nghĩ của nha đầu Thiên Tầm Dương hiện giờ.
Hắn vội lao nước mắt, ngân bảo trong không gian mở ra hắn lấy một chiếc nhẫn trong đó đưa cho Thiên Tằm Dương "Đây là nhẫn giới không gian chứa vật phẩm ta cho ngươi coi như bồi thường, đây là thứ ta thích nhất, trong đấy có rất nhiều bảo bối, quan trọng là rất nhiều dược và linh đan. Ta vì tiếc mà chưa cắt máu nhận chủ, ngươi cứ tùy ý"
Thiên Tằm Dương nhìn hộp ngân bảo chảy cả nước vãi, mắt lóe lóe, nếu có thể nàng nhất định sẽ ra tay cướp lấy nó, nhưng đây là huyễn giới địa bàn của hắn không thể làm bậy hơn nữa thực lực hai người quá cách biệt
Thiên Tầm Dương tùy ý cắt thêm một đường ở ngón giữa, một giọt máu rơi xuống nhẫn phát ra ánh sáng nhỏ rồi vụt tắt "Được, vậy thì thế nào đây"
Tử Vong trợn mắt nhìn nàng như sinh vật lạ, con người mà lại không biết xài nhẫn giới? Cái này ta thật nghi ngờ a, không biết nàng có phải con cháu tướng gia không!
"Ngươi dẫn tinh thần lực của mình vào nhẫn là có thể cảm nhận được đồ vật bên trong. Ta đã thức tỉnh không cần tinh thần lực của ngươi nữa, bây giờ tinh thần lực của ngươi như thác nước rồi, tùy ý sử dụng" hắn nói sau đó dùng sức mạnh hất Thiên Tằm Dương ra ngoài.
Thiên Tầm Dương chợt thấy mình ngồi trên giường, lòng oán ghét nói "Thật đáng ghét! Dám hất lão nương ra ngoài"
Không muốn hao tốn thời gian nên Thiên Tằm Dương dùng tinh thần lực dẫn vào nhẫn giới, cảm nhận những thứ bên trong không tồi liền nhếch mép
-Ngươi cảm nhận được rồi thì mau lấy Tẩy tủy đan và Cường cấp đan ra!
"Tẩy tủy đan? Cường cấp đan?" nàng đem bộ mặt không biết gì hỏi, đây hình như là lần đầu nàng nghe thấy tên nó
Tử Vong hắn lần đầu tiên gặp một con người ngu ngốc như vậy, những thứ quý hiếm cũng không biết là gì. Đúng là giống như nàng ấy điều ngốc như vậy -Tẩy tủy đan dùng để loại bỏ tạp chất cơ thể, thay đổi xương cốt. Còn Cường cấp dùng để tăng cấp bậc, miễn là ngươi còn dưới cấp thống lĩnh thì thăng bao nhiêu cấp cũng được, nhưng còn phải tùy thuộc vào cấp bậc của đan.
Thiên Tằm Dương hiểu ý liền gật đầu sau đó lại hỏi "Đan dược cấp mấy?"
-Cấp 5
Thiên Tằm Dương nghe vậy dẫn tinh thần lực lấy ra hai viên đan dược, phúc hắc nuốt chọn
"Này ngươi--" hắn chau mày không nghĩ ra Thiên Tằm Dương lại nuốt luôn hai viên như vậy. Người bình thường không thể uống liền hai viên nếu không sẽ phản phệ mà chết
Ánh vàng từ từ sáng lên, năm ngôi sao xuất hiện trên đầu nàng đại diện cho ngũ tinh triệu hồi sư, sáu màu sinh mệnh chuyển động xung quanh, khí tức kiếm sĩ tản ra cực đại. Thiên Tằm Dương cảm thấy lòng ngực nhói đau, một ngụm máu đen phọt ra, nàng vẫn ngồi im
-Triệu hồi sư? Sao lại thế này, mình há phải nuôi ông tay áo sao? Muoaoa! Chưa kể... lát nữa còn tẩy gân cốt cấp bậc sẽ tăng nữa!
Ma thú sinh ra vốn ghét con người nhưng lại sợ Triệu hồi sư vì Triệu hồi sư có thể tùy ý bắt ma thú làm lá chắn cho chính bản thân mình
Thiên Tằm Dương cảm thấy dễ chịu hơn sau một lúc dùng đan, cấp bậc lại tăng thêm hai cấp, chỉ có kiếm sĩ là tăng một cấp
-Giỏi lắm nha đầu, tăng liền bảy cấp nhưng mà ngươi cũng thật nhiều tạp chất a! Hấp thụ từ sáng đến chiều vẫn chưa hết, quá trình còn đau đớn như vậy.
"Chính là vết thương cũ gây nội thương, tổn hại thân thể nên quá trình tẩy tủy có vẻ rất đau đớn" nàng lấy tay chấn trước ngực ho khan một tiếng
-Được rồi! Ta biết, ngươi có lẽ nên đi tắm rửa a
Thiên Tằm Dương nghe Vong nói liền nhìn lại thân thể quả thật bây giờ cảm thấy rất hôi thối, mùi máu tanh nồng nặc vương vãi đầy trên nền, vết thương cũ đã hồi phục lại, miệng vết thương cũng khép lại không ít, nàng nói "Ta không được sủng, nên y phục rất tàn, ta cần một bộ y phục mới" nàng đảo mắt nhìn lên người quả thật y phục của nàng từ màu đỏ đã sang màu trắng rồi
-Trong nhẫn giới có vài bộ y phục của chủ nhân trước tặng ta, ngươi cứ lấy dùng
"Y phục nữ nhi? Tặng nam nhân sao? Không ngờ..." mắt nàng đảo vòng sao đó lấy y phục ra
-Y phục nữ... ta là nam không phải như ngươi nghĩ!
"Trong nhẫn giới có hồ không? Ở đây không có!" nơi nàng ở làm sao có hồ, nơi này tồi tàn, hoang sơ, cùng lắm cũng có ít người lui tới hái măng, hái nấm. Nàng cư nhiên được voi đòi tiên, hỏi hắn tự nhiên như vậy
-Có! Nhưng là trong không gian của ta
"Khi nãy rõ ràng toàn màu đen, ta còn tưởng ngươi cô đơn quá hóa..."
-Vào đi! Đừng nói nhiều
Thiên Tằm Dương thả lỏng, sức hút tinh thần lực của hắn cũng thật phúc hắc. Hút nhẹ một cái nàng đã ngồi luôn trong hồ nước. Phong cảnh xung quanh nhẹ nhàng thỉnh thoảng có vài cơn gió nhỏ lướt qua
Sau hai khắc nàng thay đồ liền kêu Vong đưa nàng ra ngoài
Dẹp dọn phòng chính là điều nàng muốn làm nhất hiện tại, bừa bộn dơ bẩn. Nhất định phải dọn thật đẹp đẽ
Nàng cảm thấy tự bản thân mình làm là được không muốn hỏi Vong, vừa nãy đã làm phiền hắn rất nhiều. Nàng lục lọi nhẫn giới, nàng cảm thấy may mắn a toàn đồ tốt, còn có tất các dụng cụ để trong phòng
Thời gian trôi qua thoáng cái đã tối cuối cùng công việc đã xong, nàng lăn ra thở hỗn hển nằm trên giường. Do mệt mỏi mà ngủ lúc nào chẳng hay, đột ngột mở mắt
Ở phía ngoài vọng lại tiếng bước chân theo nàng đoán có lẽ là mười lăm người. Tới rồi? Sao lại chậm chạp như vậy?!
Một tiếng rầm vang lên, bật tung cánh cửa "Nha đầu, tướng gia có chuyện cần nói với ngươi" nha hoàn nói giọng khinh bỉ, thẳng chân đạp bung cánh cửa
Đây chính là người hầu thân cận công chúa Mỹ Đô đem từ Thục Ngữ quốc sang có chút sức mạnh
Thiên Tằm Dương bản thân sớm biết rắc rối sắp tới nên cũng không bất ngờ. Ánh trăng tròn tuyệt đẹp đối với khung cảnh trong phòng quả là một trời một vực
Đám thị vệ nhìn Thiên Tằm Dương đến say sưa, ánh mắt dường như bị mê muội bởi sắc đẹp của nàng. Lúc này Nhân nhi mới thấy được vị tiểu thư phế vật này thay đổi ba trăm sáu mươi độ, khí sắc đẹp như vậy đối với Thiên Tằm Dương thì ả Thiên Tằm Phong chỉ đáng sách dép cho nàng mà thôi
Kia là màu đỏ sao? Sao lại là màu đỏ? Nàng ta sao lại đẹp đến vậy? Đây là lần đầu tiên mình thấy con người đẹp như vậy a? Mọi người đều nói ả xấu xí mà!. Nha hoàn Nhân nhi nhìn đến hoa cả mắt, lòng đặt vô số câu hỏi
Thiên Tằm Dương thở dài một cái, tay chóng xuống giường bật người dậy "Đi. Ta đi cùng các người"
"Ta... ta..--" Nhân nhi vẫn chưa hoàn hồn hẳn, giọng lại còn lắp bắp. Đưa tay khoát khoát ý kêu thị vệ nép qua hai bên cửa
Thiên Tằm Dương cùng một đám thị vệ đi ngang trúc viện qua phủ lớn. Ánh đèn trải dài khắp các nơi, những bụi trúc lớn theo gió xào xạc
Thân nàng đi trong gió quả là một bức tranh, ôn nhu, dịu dàng, sắc đẹp khuynh nước khuynh thành. Phía xa trên vách tường là một hắc y nhân mặt che kín không thấy rõ dung mạo chỉ thấy đôi mắt tím cùng với mái tóc đen tuyền khẽ cười "Ha... thú vị" rồi nhanh chân phóng qua tường
Mà cũng thật là, Thiên Tằm Dương là một phế vật tại sao lại nhiều thị vệ như vậy áp giải nàng tới đây?
Đi đến trước cửa nàng tiện tay đẩy nhẹ, bước chân vào ánh mắt tất cả đều là vẻ khinh miệt nàng
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện