[Dịch]Hậu Cửu Đỉnh Ký- Sưu tầm
Chương 7 : Bí Mật Của Cửu Châu Đỉnh(4)
.
Nhìn Vũ Hoàng, trong đầu Đằng Thanh Sơn bỗng nhiên nghĩ đến cái trước đây mình vẫn cho rằng là chuyện vô cùng hoang đường, đó chính là ----- tiên đoán!!
Đúng, chính là tiên đoán! Lúc này Vũ Hoàng đang tiên đoán thời gian sắp tới của mình, đồng thời hắn tiên đoán cũng chính xác rồi. Tuy rằng Đằng Thanh Sơn vốn không tin cái chó má tiên đoán gì, nhưng giờ phút này hắn lại không thể không tin.
Chính là theo như lời Vũ Hoàng, thế kỷ 21 cũng không có truyền thuyết Vũ Hoàng, càng không có truyền thuyết Tần Lĩnh cũng như Thái Bạch. Chỉ còn lại Ngọc hoàng đại đế, Tôn Ngộ Không, Tây Thiên Phật Tổ chính là Thích Ca, là một trong tứ đại chí cường giả ở Cửu Châu - Thích Ca chí tôn!
Nếu bốn người Vũ Hoàng, Tần Lĩnh, Lý Thái Bạch, Thích Ca đều được xưng là tứ đại cường giả, lại vì sao ở thế kỷ 22 lại chỉ có truyền thuyết về Thích Ca? Đó là do Vũ Hoàng, Tần Lĩnh, Lý Thái Bạch đều đi Cửu Đỉnh Giới sao?!
Sắc mặt Đằng Thanh Sơn thay đổi liên tục mấy lần, thấy vậy Vũ Hoàng ngồi ở chỗ kia cũng không nói gì. Trên mặt vẫn mang theo một chút mỉm cười như có như không nhìn Đằng Thanh Sơn, Vũ Hoàng không vội, mấy ngàn năm cũng đợi được, cũng không sợ đợi thêm một chút. Cho dù Đằng Thanh Sơn muốn chờ bốn trăm năm sau mới đi cũng không có gì. Bốn trăm năm, đối với hắn mà nói cũng không phải rất dài. Thế nhưng Thiên Vị Giả sẽ cho Đằng Thanh Sơn ở lại 400 năm sau rồi mới đi sao? Trong lòng Vũ Hoàng nghĩ.
Một lúc lâu, Đằng Thanh Sơn khe khẽ thở dài, nhìn chằm chằm Vũ Hoàng nói: “Vũ Hoàng… à không, lão Vũ, nói như thế nào đây, lời ngươi nói quả thực làm cho ta động tâm. Ngươi nói đúng, ta không cam lòng nguyện sống quá bình thường như thế, cái ta muốn chính là truy cầu cảnh giới càng cao, lực lượng càng mạnh, nhiệt huyết sôi trào. Đồng thời, ta cũng nguyện ý trở thành bằng hữu với ngươi, hoặc là huynh đệ, thậm chí là sinh tử chiến hữu. Thế nhưng…”
Nói đến đây, trong long Đằng Thanh Sơn nổi lên một cổ hào ý. Ai mà không muốn cùng Vũ Hoàng thành huynh đệ, sinh tử chiến hữu.
“ Thế nhưng, bây giờ ngươi muốn cùng thân nhân, cha mẹ cùng nhau trải qua nữa đời còn lại, bồi tiếp thê tử cùng nhìn con ngươi lớn. Càng muốn Hình Ý Môn càng trở nên cường đại hơn, đúng không?” Không đợi Đằng Thanh Sơn nói hết, Vũ Hoàng tiếp lời nói.
“Đúng.” Đối với Vũ Hoàng tiếp lời, Đằng Thanh Sơn không có một chút kinh ngạc, trên mặt mang theo tia cười nhàn nhạt.
Nhìn Cửu Châu Đỉnh trong tay mình, Đằng Thanh Sơn thản nhiên nói: “ Nếu như ngươi muốn cùng ta với ngươi đi Cửu Châu Giới, như vậy còn phải chờ thêm mấy trăm năm.”
“Được thôi.” Vũ Hoàng cười cười, đúng dậy nói: “ Về việc có đi Cửu Châu Giới hay không đều không phải do ngươi hay ta định đoạt, mà là Thiên Vị Giả.!!!
“Thiên Vị Giả?” Đằng Thanh Sơn nhướng mày, cũng đứng lên. Đằng Thanh Sơn biết, cuối cùng tất cả đều ở chỗ Thiên Vị Giả kia.
Dáng người Đằng Thanh Sơn trong nhân loại tuyệt đối là thuộc loại vô cùng cao lớn, thế nhưng cùng với Vũ Hoàng so sánh thì lại gầy hơn rất nhiều. Đằng Thanh Sơn thân cao gần tới 2 mét 30, mà Vũ Hoàng tuyệt đối là 2 mét 50. Nhân loại bình thường liền cũng chỉ trên dưới 1m 80, trải qua luyện tập có thể đạt tới 1m 90. Có một ít cường giả đạt được thể hình 2 mét. Thế nhưng, có thể tự nhiên cao đến 2 thước 50 như Vũ Hoàng thì lại không có một ai.
Đối mặt với một người so với mình cao hơn cả cái đầu, Đằng Thanh Sơn tự nhiên cảm thấy trên người Vũ Hoàng tản mát ra một cổ áp lực vô hình truyền tới. Cái cổ cảm giác này cũng không phải là do Vũ Hoàng cố ý thả ra, mà là do tự nhiên sinh ra. Cùng với thân cao 2 thước 5 so sánh với Đằng Thanh Sơn thì nhìn quá lại nhỏ yếu như vậy.
“ Được rồi, Cửu Châu Đỉnh chuyện ta cũng đã nói xong rồi, nếu như Cửu đệ còn có cái gì vấn đề chưa rõ thì ta cũng không thể trả lời nữa rồi. Có thể nói ta đều đã nói, cái khác thì phải xem ngươi. Nếu như ngươi muốn ngày nào đó đi vào Cửu Châu Giới, thì đến chỗ của ta.” Vũ Hoàng cười lớn, thân thủ vỗ vỗ bả vai của Đằng Thanh Sơn nói.
Hiển nhiên, cái gì cũng đều nói, Vũ Hoàng cũng muốn tiễn khách.
Đằng Thanh Sơn hiểu ý, nếu không có gì để nói, hai người nam nhân ở cùng một chỗ cũng không mấy thích hợp. Thế nhưng, tại trước khi đi Đằng Thanh Sơn còn phải đem vấn đề trong lòng mình nói ra miệng.
“ Lão Vũ, ta còn muốn hỏi 2 vấn đề.” Đằng Thanh Sơn cũng không có ý rời khỏi, mà là nghi hoặc hỏi.
“ Là cái vấn đề gì? Nói đi, chỉ cần ta biết thì đều trả lời ngươi.” Vũ Hoàng một lần nữa trở về ghế dựa của mình nói.
“Tần Lĩnh, Lý Thái Bạch bọn họ còn ở tại thế giới này?” Đằng Thanh Sơn nhíu mày nói, chỉ là hắn vừa mới nói ra miệng liền phát hiện mình hỏi có chút ngu ngốc. Bởi vì Vũ Hoàng có nói qua “chí cường giả mang theo Cửu Châu Đỉnh cho dù phá toái hư không cũng sẽ tự nhiên trở lại thế giới cũ’.
Vũ Hoàng biết Đằng Thanh Sơn tựa hồ đã quên mình nói câu kia, cũng không nói ra, gật đầu nói: “ Đúng, bọn họ còn đang ở Cửu Châu, trước đây hai người bọn họ không có việc gì thì tại Cửu Châu du sơn ngoạn thủy. Bây giờ có chút chán nên cả ngày đều tại Thiên Cung tu luyện tự thân lực lượng.”
“ A? Không phải ngươi đã nói tại phá toái hư không thì sẽ không thể xuất hiện trước mặt nhân thế sao?” Vũ Hoàng nói khiến Đằng Thanh Sơn nghĩ đến một vấn đề khác.
“ Ta nói câu kia là lấy diện mục thật, nếu như chúng ta thay đổi một chút? Đồng thời chúng ta tại sau khi thay đổi xuất hiện trên nhân thế cũng không có dùng bất cứ cái lực lượng gì.” Vũ Hoàng nói.
Đằng Thanh Sơn gật đầu, thì ra là thế.
“ Vấn đề thứ hai của ta là về Thiên Vị Giả…” Đằng Thanh Sơn đang định hỏi nhưng bị Vũ Hoàng ngăn trở.
Vũ Hoàng nhìn Đằng Thanh Sơn liếc mắt nói: “ Nếu như ngươi muốn dò xét chuyện về Thiên Vị Giả , thì ta không thể trả lời, đồng thời cũng không biết bất cứ chuyện gì của Thiên Vị Giả. À, nếu ngươi muốn gặp mặt mà nói, ta muốn khuyện ngươi một câu là Thiên Vị Giả cũng rất chờ mong đi đến Cửu Châu Giới. Tuy rằng hắn rất mạnh, nhưng đang ở Thiên Cung hắn cũng không biết ngươi tồn tại, cách một 1 ngàn năm hắn mới có thể từ Thiên Cung đi ra điều tra một lần. Mà ngươi cùng với Bùi Tam trở thành chí tôn, cách lần trước Thiện Vị giả đi ra điều tra đã qua hơn chín trăm năm rồi. Cho nên nói, Cửu đệ, thời gian của người không còn nhiều.! Đồng thời, Thiên Vị Giả tuy nói là ngàn năm một lần, nhưng cũng không chính xac. Có đôi khi đúng một ngàn năm, nhưng đôi khi lại hơn 9 trăm năm hoặc một ngàn một trăm năm. Mà Bùi Tam bây giờ có lẽ hẳn đã ở tại thiên cung, bởi vỉ hắn phá toái hư không, Cửu Châu Đỉnh sẽ làm cho hắn quay lại trong thiên cung.”
Nghe được Vũ Hoàng nói, trong lòng Đằng Thanh Sơn căng thẳng, trong nháy mắt rõ ràng ý tứ trong lời nói của Vũ Hoàng là gì! Đó chính là Thiên Vị Giả cũng muốn nhanh chóng đi đến Cửu Châu Giới. Cho dù Vũ Hoàng không vội đi tới Cửu Châu Giới, nhưng còn Thiên Vị Giả thi sao? Hơn nữa bây giờ đã hơn chín trăm năm rồi, Thiên Vị Giả tùy lúc đều có thể đi tới Cửu Châu điều tra, nếu như điều tra đến mình, vậy mình tuyệt đối sẽ bị Thiên Vị Giả mạnh mẽ lôi kéo! Đồng thời, Bùi Tam lại đang ở trong Thiên Cung, như vậy hắn có thể hay không nói ra bản thân cũng là chí cường giả? Đồng thời còn có Cửu Châu Đỉnh?
Thiên Vị Giả là cái thực lực gì? Đằng Thanh Sơn không biết, nhưng Đằng Thanh Sơn lại biết Thiên Vị Giả là mạnh nhất Cửu Châu, mình tuyệt đối không phải đối thủ, nếu như đối phương cưỡng bức, mình có biện pháp khác sao? Cho đến bây giờ, Đằng Thanh Sơn căn bản không rõ trên chí cường giả rốt cuộc là cái gì, tu luyện như thế nào. Chẳng lẽ làm cho thế giới lực của mình cường đại? Vậy cần bao lâu thời gian? Ngàn năm? Vạn năm?
Đột nhiên, Đằng Thanh Sơn tựa hồ nghĩ đến cái gì, trong mắt hiện ra một tia quang mang nhìn chằm chằm Vũ Hoàng nói: “ Ta liền hỏi một vấn đề cuối cùng, trên chí tôn cường giả là cái cảnh giới gì? còn có, ngươi nói bây giờ Cửu Đỉnh đều đã xuất hiện, vậy chín người cường giả đều tại Cửu Châu, ngoại trừ ta, Bùi Tam, ngươi, Tần Lĩnh, Lý Thái Bạch, bốn vị chí tôn khác là ai?”
Nằm tại ghế dựa Vũ Hoàng mở mắt thản nhiên nói: “ Cửu đệ, Bùi Tam sẽ không nói ra người. Lại nói, Thiên Vị Giả chỉ biết ngươi tồn tại. Nhưng ngươi đi tới thế giới này chỉ có vài chục năm mà thôi, tuy nói ngươi có Cửu Châu Đỉnh, nhưng Thiên Vị Giả cũng sẽ không quan tâm ngươi nhiều lắm. Vài chục năm xuất hiện một vị chí cường? Thiên Vị Giả cũng sẽ không tin tưởng, có thể cho rằng ngươi sớm bị người khác giết chết, như vậy Cửu Châu Đỉnh cũng không thuộc về ngươi nữa. Mà Bùi Tam biết ta vừa nói cho ngươi chuyện lúc sau, hắn biết ngươi còn lưu luyến ở đây, cho nên cũng không có đi tiết lộ ngươi cũng đột phá tới chí cường giả…Được rồi, ta cũng mệt mỏi, nếu như không có chuyện gì nói thì đi đi. Về phần ngươi hỏi trên chí tôn là cấp bậc gì, ta cũng không thể trả lời ngươi. Bởi vì ta cũng không biết, có thể Thiên Vị Giả biết, ta đã từng hỏi qua hắn. Nhưng hắn chỉ nói nhân loại của thế giới này không có tư cách biết trên chí tôn là cấp bậc gì. Về phần mấy người kia là ai, ngoài trừ ngươi và Bùi Tam, thì còn có 4 người. Chờ người sau khi gặp Thiên Vị Giả sẽ biết.”
Nghe được Vũ Hoàng nói, Đằng Thanh Sơn hơi dừng lại, gật đầu nói: “ Tốt lắm, lão Vũ, ta trước hết cáo từ rồi.”
Nói xong, Đằng Thanh Sơn vọt người nhảy xuống đài cao.
Nhìn Đằng Thanh Sơn rời khỏi, Vũ Hoàng tay phải vừa nhấc, nham thạch rộng một cây số trong hồ lớn bắt đầu lần thứ hai điên cuồng khởi động, cùng lúc trước như nhau, nham thạch nóng chảy ngưng tụ thành một con đường xuất hiện tại Đằng Thanh Sơn trước mặt. Đằng Thanh Sơn cũng không có cái gì kinh ngạc, không chút cố gắng bay lên, mà là nện bước trên thông đạo, đi xuống thông đạo hắc động hình tròn đường kính hai mét.
“Xuyên!”
Tiếp theo, Đằng Thanh Sơn thân bay thẳng lên, biến mất ở trong hắc động.
Nhìn Đằng Thanh Sơn rời khỏi, Vũ Hoàng nhắm mắt lại, than nhẹ một tiếng: “ Tính tình Đằng Thanh Sơn có chút bướng bỉnh, có điều không có ảnh hưởng gì đến ta, có điều đối với Thiên Vị Giả, nếu hắn ép buộc Đằng Thanh Sơn thì sẽ như thế nào? Trừ khi Thiên Vị Giả xuất ra thứ kia, nếu không cho dù chết Đằng Thanh Sơn cũng sẽ không đi làm việc mà mình không muốn làm đi?”
Nói xong, Vũ Hoàng một lần nữa nhắm mắt lại.
Bên ngoài Thiên Hồng Thủy Cung.
Lúc này, Yêu Long Tử Tích như lốc xoáy xoay quanh tại trước cửa Thiên Hồng Thủy Cung . Đương nhiên Kim Sắc Long Quy đang đứng ở mọt bên cùng với Yêu Long Tử Tích , nhìn qua hình dáng so với Tử Tích kém nhau rất xa.
Tuy rằng hình thể của Kim Sắc Long Quy không thể cùng với Tử Tích so sánh, nhưng trên người nó phát ra năng lượng ba động cũng không so với Tử Tích yếu hơn bao nhiêu. Long Quy cùng Tử Tích đều là Hư Cảnh đỉnh yêu thú tồn tại, yêu thú đại thành!
Nhưng mà, lúc này mắt của hai con yêu thú đỉnh cấp không ngừng lóe ra vẻ hưng phấn cùng cuồng nhiệt cực độ, thậm chí còn mang theo một tia khẩn trương.
Rất nhanh, thân ảnh màu nâu bay nhanh xuất hiện tại trước cửa Thiên Hồng Thủy Cung, một màu nâu áo choàng Đằng Thanh Sơn từ đó đi ra.
Lúc này, Đằng Thanh Sơn không có ẩn dấu khí tức chí cường trên người, cường đại khí tức từ trên người của hắn ba động ra. Nhất thời khiến hai con yêu thú đại thành nhất thời run rẩy, một bộ dáng sợ hãi hướng Đằng Thanh Sơn gầm nhẹ.
“Ân?” Nhận ra Tử Tích cùng Long Quy, Đằng Thanh Sơn nhướng mày, từ trong trầm tư hồi phục lại tinh thần.
“Ô? Thì ra Tử Tích lão ca tới.” Thấy Tử Tích, Đằng Thanh Sơn trên mặt lộ ra một tia mỉm cười.
Tử Tích chính là yêu thú cường đãi nhất năm đó tại Đại Duyên Sơn, chính là khi Đằng Thanh Sơn còn ở cảnh giới Hư Cảnh cùng với Tử Tích giao hảo. Đồng thời được sự trợ giúp của Tử Tích, Đằng Thanh Sơn càng lấy “ đại ca” tới xưng hô Tử Tích. Lúc đó Tử Tích cũng nhanh chóng đáp ứng, nhưng mà lúc này nghe được Đằng Thanh Sơn gọi mình là đại ca liền nhất thời thất kinh, vội vàng lui ra phía sau, thân thể nằm ở trên mặt đất, cùi đầu gầm nhẹ 1 tiếng, dường như muốn nói “không dám nhận”.
Thấy Tử Tích như vậy, Đằng Thanh Sơn nhướng mày nói: “ Được rồi, Tử Tích đại ca. Mặc kệ là cái cảnh giới gì, là Hư Cảnh, Động Hư hay là chí tôn cũng vậy, chúng ta là huynh đệ, hiểu chưa?”
Nghe được Đằng Thanh Sơn nói, than thể to lớn của Tử Tích khẻ run lên, con mắt màu tím xuất hiện sự phức tạp, hưng phấn? Kích động? Có thể cái gì cũng có.
“ Ngao” Nhìn Đằng Thanh Sơn, Tử Tích gầm nhẹ 2 tiếng, trong mắt tràn đầy hưng phấn, tựa hồ chúc mừng Đằng Thanh Sơn.
Thấy Tử Tích như vậy, Đằng Thanh Sơn trên mặt cũng mỉm cười, trong lòng biết mình đạt tới chí cường giả cũng không quá hai tháng mà thôi. Tử Tích đang ở trong Đại Duyên Sơn căn bản không có cách nào biết. Có thể Hư Cảnh có thể cảm ứng được Hư Cảnh hoặc là Động Hư khác . Thế nhưng, Hư Cảnh hoặc Động Hư căn bản là không thể nào cảm thụ được chí cường giả tồn tại. Giống như Tiên Thiên cường giả không thể cảm ứng được Hư Cảnh, đây là do thực lực cách xa nhiều lắm.
Đương nhiên, cho dù Tử Tích cường đại ra sao cũng không thể mạnh hơn chí cường giả. Hai cái đều chênh lệch rất lớn, cho nên Tử Tích không cách nào cảm nhận được Đằng Thanh Sơn, thì đừng nói đến biết Đằng Thanh Sơn đã đột phá chí cường giả cảnh giới.
“ Được rồi, chào hai vị, ta còn có chút việc nên đi trước.” Trong mắt Đằng Thanh Sơn lóe ra quang mang nặng nề nói, nhìn mắt Tử Tích mỉm cười nói: “ Nếu như Tử Tích đại ca rảnh rỗi thì đến nơi ở của ta ngồi chơi đi.”
Nói xong, cả người Đằng Thanh Sơn cả người biến mất tại hư không tại trước mắt hai yêu thú đại thành.
Sau một khắc, Đằng Thanh Sơn đã dừng lại tại bầu trời Đại Duyên Sơn.
Bây giờ đã là đêm khuya, Đại Duyên Sơn đèn đuốc sáng trưng, cục kỳ phồn hoa. Nhìn Đại Duyên Sơn một màn phồn thịnh, trong lòng Đằng Thanh Sơn rất là thỏa mãn, vì đây đều là cho chính mình tạo ra.
Cửu Châu Giới? Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời một màu đen tối, trong đầu nhớ lại lời nói cùng Vũ Hoàng. Không khỏi thở dài, Đằng Thanh Sơn phát hiện mình hôm nay cứ như đang nằm mơ. Thế nhưng, Đằng Thanh Sơn đều biết ngày hôm nay tất đều là thật cả.
Giang hai tay, Cửu Châu Đỉnh đen thui xuất hiện trong bàn tay của Đằng Thanh Sơn, sắc mặt Đằng Thanh Sơn trở nên trầm trọng, nói thầm: “ Cửu Châu Đỉnh vẫn có thể cho ta tồn tại trên thế giới này sao? Nếu là như vậy, ta vẫn sống, đợi được đến sau 21 thế kỷ nữa, vậy có đúng có thể nhìn thấy… Tiểu Miêu hay không ?”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện