[Dịch]Hậu Cửu Đỉnh Ký- Sưu tầm

Chương 27 : Mùng 9 Tháng 9

Người đăng: 

.
Kim quang chợt lóe qua, trên bầu trời của Doanh thị gia tộc, Đằng Thanh Sơn một thân tông bào ngão nghễ nói: “Doanh thị gia tộc tiếp thu điều kiện của Đằng Thanh Sơn ta hay là phản kháng?” Một lát sau, từ trong Doanh thị gia tộc truyền đến một thanh âm không cam lòng: “Doanh thị gia tộc ta tiếp thu điều kiện của ngài.” “Ha ha!” Nghe được câu trả lời của Doanh thị gia tộc, Đằng Thanh Sơn cười lớn một hồi rồi biến mất khỏi bầu trời của Doanh thị gia tộc. Trong thời gian ngắn ngủi, tin tức Vũ Hoàng Môn bị diệt cùng Doanh thị gia tộc thỏa hiệp đã truyền khắp Cửu Châu đại địa. Các đại cường giả đều sợ hãi than. Ba ngày, Đằng Thanh Sơn chỉ dùng gần ba ngày thời gian liền thu phục Cửu Châu! Một tháng sau, trên Cửu Châu đại địa, ngoại trừ Vạn Tượng Môn ra thì chỉ có một cái siêu cấp đại môn phái, đó chính là Quy Nguyên Tông. Mà Hình Ý Môn lại an ổn nằm bên trong Quy Nguyên Tông. Nhưng nó cũng không thuộc về Quy Nguyên Tông. Hình Ý Môn ở Quy Nguyên tông là một tồn tại siêu nhiên. Hạch tâm của nó chính là do ba huynh đệ Dương Đông, Đằng Thú cùng Tiết Tân thống lĩnh. Chỉ có đệ tử cực kỳ tinh anh của Quy Nguyên Tông mới có thể gia nhập Hình Ý môn, được tập luyện điển tịch do Đằng Thanh Sơn truyền lại. Đến lúc này, Cửu Châu đại địa đã bị Quy Nguyên Tông thống trị rồi. Giống như Tần Lĩnh năm đó, Đằng Thanh Sơn thống lĩnh cả Cửu Châu! Rối loạn của Cửu Châu dần dần được dẹp yên xuống. Cứ như vậy, ngày qua tháng một cách bình thường. Bầu trời của Cửu Châu, bên trong Thiên Cung màu trắng "Ca!" "Ca!" "Ca!" "Ca!" "Ca!" "Ca!" "Ca!" "Ca!" "Ca!" Thanh âm của chín cánh cửa lớn bị mở ra vang lên. Đại Vũ, Đạo Tử, Thanh Lâm, Hoàng Phật, Tần Lĩnh, Lý Thái Bạch, Liễu Vân, Bùi Tam còn có Đằng Thanh Sơn đều từ trong phòng đi ra. Trong mắt của cả chín người đi tới đều không ngoại lệ cùng tràn ngập kích động. Bởi vì ngày hôm nay theo lịch của Thiên Cung chính là ngày 9-9, cũng chính là ngày muốn đi đến Cửu Đỉnh Giới. Trong số chín người này, có người đợi mấy nghìn năm, có người lại chỉ chờ mấy trăm năm, mà Đằng Thanh Sơn lại mới đợi vài năm. Nhưng mặc kệ là đợi bao nhiêu năm thì chín người đều rất chờ mong đi đến Cửu Đỉnh Giới, đếu rất kích động! Mọi người nhìn nhau đều thấy được sự hưng phấn trong mắt đối phương. Nhìn hình dạng hưng phấn kia của mọi người, trên mặt Đằng Thanh Sơn lộ ra vẻ tươi cười, thầm nghĩ: “Rốt cục cũng muốn bước lên một chặng đường không tầm thường rồi!” Chậm rãi, thân thể mọi người đều bay lên như diều gặp gió, xuất hiện tại bình thai khổng lồ phía trên cung điện. Đi lên đến bình thai, trong lòng Đằng Thanh Sơn có chút tư vị thở dài. Lúc đó, sau khi mình bị thôn phệ bởi Hắc động do Thương Linh chế tạo thành chính là đi đến nơi này. Khi đó mình phát động công kích về phía Thương Linh nhưng lại bị một chưởng của Thương Linh đánh bay. Đập vào một trong chín cây cột đá xung quanh đây. Nhìn chín cây cột đá này, Đằng Thanh Sơn vẫn không rõ, rốt cuộc thì những cây cột đá này dùng cái gì để chế tạo thành mà lại có thể cứng rắn như vậy. Cứng rắn hơn so với bất luận một loại vật chất nào! Cho dù là công kích cực mạnh do chí cường giả bạo phát cũng không thể làm cho chín cây thạch trụ này phát sinh bất kỳ biến hóa nào. Đằng Thanh Sơn rõ ràng nhớ kỹ, mình bị Thương Linh đánh bay sau đó đập vào trên cột đá ở chỗ này, xương cốt trên thân không biết bị gãy bao nhiêu cái, nhưng thạch trụ này vẫn không có chút vỡ vụn. Cho dù là vũ khí chí cường, chiến giáp chí cường bản thân mình cũng có thể bóp nát dễ dàng, nhưng cột đá này lại… Không nghĩ ra, Đằng Thanh Sơn cũng không muốn nghĩ nữa. Những cái này đều vượt qua nhận thức của Đằng Thanh Sơn. Cũng giống như không ai biết Cửu Châu Đỉnh là dùng cái gì chế tạo mà thành. “Được rồi, trước khi Thương Linh xuất hiện, ta nói trước cho mọi người một ít chuyện tình về Cửu Châu Đỉnh.” Đột nhiên Vũ Hoàng nói với mọi người. "Cửu Châu Đỉnh?" Nghe được lời nói của Vũ Hoàng, tất cả đều tụ tập ánh mắt nhìn về phía Vũ Hoàng. “Đúng! Chính là Cửu Châu Đỉnh.” Nhìn ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Vũ Hoàng thản nhiên cười nói: “Các ngươi cũng biết Cửu Châu Đỉnh có phân ra từng loại khác biệt chứ?” “Cái này tự nhiên là biết. Cửu Châu Đỉnh phân biệt là: Ký Đỉnh, Duyện Đỉnh, Thanh Đỉnh, Từ Đỉnh, Dương Đỉnh, Kinh Đỉnh, Dự Đỉnh, Lương Đỉnh, Ung Đỉnh.” Lý Thái Bạch nhíu mày, nói xen vào: “Dường như chín cái tên này đều ra do Lão Vũ ngươi đặt đúng không? “Đúng! Chín tên này đều do ta đặt!” Vũ Hoàng mỉm cười nói: “Thế nhưng, các ngươi chắc cũng rõ, tên thật sự của Cửu Châu Đỉnh không phải chín cái này mà là chín cái khác. Không, phải nói chín Cửu Châu Đỉnh của mỗi người chúng ta đều có cái tên khác nhau. Tên thuộc về mình.” “Đó là tên gì vậy? Này mặt trên lại không viết.” Đằng Thanh Sơn gật đầu hỏi. “Không có?” Nghe được Đằng Thanh Sơn nói, Vũ Hoàng cười thản nhiên, sau đó trong tay chợt lóe quang mang màu đen, một cái tiểu đỉnh màu đen xuất hiện giữa không trung, rồi quay về phía mọi người nhàn nhạt nói: “Không phải trên Cửu Châu Đỉnh không viết tên gọi của nó mà là các ngươi không chú tâm đi nghiên cứu nó.” Nói xong, ánh sáng màu vàng đất nhàn nhàn phát tán ra từ quanh người Vũ Hoàng, dung nhập vào trong Cửu Châu Đỉnh giữa không trung. Nhất thời, nguyên bản Cửu Châu Đỉnh chỉ có cỡ chén rượu liền rất nhanh to ra, biến thành một đại đỉnh màu đen cao ba mét, rộng một mét. “Đây mới là bộ mặt thật sự của Cửu Châu Đỉnh.” Nhìn Cửu Châu Đỉnh trước mặt đã hóa thành đại đỉnh, Vũ Hoàng nhìn mọi người hỏi: “Ta nghĩ mọi người chưa từng đem năng lượng của mình rót vào bên trong Cửu Châu Đỉnh đi?” Nhìn Cửu Châu đại đỉnh trước mặt, trong mắt đám người Đằng Thanh Sơn đều lộ ra thần sắc kinh ngạc. Đối với những gì Vũ Hoàng nói, mọi người không cho là đúng. Bùi Tam một thân đồ đen chau mày nói: “Lão Vũ, không phải chúng ta không muốn nghiên cứu Cửu Châu Đỉnh. Đem lực lượng của bản thân rót vào trong Cửu Châu Đỉnh giống như ngươi không phải chúng ta không từng thử qua. Nhưng mà Cửu Châu Đỉnh giống như một bức tường không thể vượt qua, căn bản không chịu nhận bất kỳ lực lượng gì của chúng ta.” “Ân! Bùi Tam lão ca nói không sai. Ta cũng thử qua nhưng là không biến lớn như vậy.” Đằng Thanh Sơn đồng ý nói. “Đó là các ngươi không hiểu được phương pháp. Còn nữa, lúc các người thử còn là ở Động Hư cảnh giới. Nhưng bây giờ thì không giống, các ngươi đều không phải Động Hư nữa rồi.” Đối với hai người Bùi Tam cùng Đằng Thanh Sơn vừa nói, Vũ Hoàng cung không giải thích nhiều, quay sang đám người Tần Lĩnh, Lý Thái Bạch nói: “Các ngươi đem Cửu Châu Đỉnh biến trở về hình dạng vốn có đi. Đợi lát nữa đến Cửu Đỉnh Giới cũng phải để cho Cửu Châu Đỉnh hóa thành hình dạng cũ. Bây giờ chúng ta trước hết đem việc này làm xong, cũng sớm giảng giải một chút chuyện tình của Cửu Châu Đỉnh với các ngươi.” Tuy rằng không rõ rốt cuộc Cửu Châu Đỉnh còn có bí mật gì, nhưng Tần Lĩnh, Lý Thái Bạch, Liễu Vân còn có ba người Đạo Tử sau khi nghe thế liền đem lực lượng của chính mình rót vào trong Cửu Châu Đỉnh. Có điều là, đám người Tần Lĩnh làm cho Cửu Châu Đỉnh hóa thành hình dáng ban đầu sẽ không đơn giản giống như Vũ Hoàng. Vũ Hoàng chỉ dùng thời gian không đến một phút đồng hồ để Cửu Châu Đỉnh trở về kích thước ban đầu. Mà đám người Tần Lĩnh lại dùng đến năm phút đồng hồ, xem hình dạng của bọn hắn dường như cực kỳ cố sức cùng trắc trở. “Hô! Cái này không biết là do cái gì làm thành. Còn có thể biến lớn, biến nhỏ. Nếu thực sự là một khối sắt mà nói thì đã sớm bị lực lưọng của ta làm cho nghiền nát rồi.” Sau khi đem Cửu Châu Đỉnh phóng lớn gấp trăm lần, Lý Thái Bạch hô hô một tiếng. Tần Lĩnh ở một bên vẫn lạnh lùng như trước nhưng trong miệng hơi thở dốc. Hiển nhiên, làm cho Cửu Châu Đỉnh khôi phục hình dạng vốn có thật sự đúng là rất cố sức. Liễu Vân cũng đồng dạng, mặt đỏ tưng bừng. Ba lão đầu Đạo Tử cũng đều thở hổn hển. “Cửu đệ, Bùi Tam, hai người các ngươi cũng thử một lần đi. Cho dù Cửu Châu Đỉnh không tiếp thụ ực lượng của các ngươi như thế nào, bài xích như thế nào cũng không được buông lỏng. Một tiếng trống làm hăng hái tinh thần, tập trung lực lượng đem năng lượng của bản thân dung nhập vào trong Cửu Châu Đỉnh.” Nhìn mọi người làm cho Cửu Châu Đỉnh khôi phục hình dạng vốn có, Vũ Hoàng quay đầu lại nói với Đằng Thanh Sơn cũng Bùi Tam Đằng Thanh Sơn cùng Bùi Tam liếc nhau. Mặc dù có điểm không tin Cửu Châu Đỉnh thật sự đúng là có thể biến lớn biến nhỏ nhưng sự thực đã xảy ra trước mắt. Thử xem sao! “Hắc!” Ánh sáng màu đen từ trên người của Bùi Tam tỏa ra, ngưng tụ thành một điểm hướng về phía Cửu Châu Đỉnh dung nhập vào. Giống như Bùi Tam nói lúc đầu, sau khi quang mang màu đen kia chạm vào Cửu Châu Đỉnh liền bị văng ra. Nhưng mà, đúng lúc này, Vũ Hoàng đi tới trước tiểu đỉnh màu đen phía trước mặt Bùi Tam. Một cỗ lực lượng kỳ dị từ trên người của Vũ Hoàng phát ra. Nguyên bản tiểu đỉnh màu đen bắn văng lực lượng của Bùi Tam bỗng dưng run lên. Rất quỷ dị, tiểu đỉnh màu đen run lên thế này, nguyên bản ba động chống lại năng lượng màu đen của Bùi Tam lại có thể nhỏ đi rất nhiều. Bùi Tam tự nhiên là biết Vũ Hoàng đang trợ giúp mình. Trong nháy mắt, năng lượng màu đen cuồng liệt lên dung nhập được vào trong tiểu đỉnh màu đen. Tuy rằng tốc độ dung nhập rất chậm nhưng thật sự là đã dung nhập vào. Cũng theo một tia lực lượng dung nhập này, tiểu đỉnh màu đen vốn chỉ như chén rượu chậm rãi lớn dần. Đồng thời, theo tiểu đỉnh màu đen to dần lên thì sắc mặt của Bùi Tam nhìn qua cũng trở nên tái nhợt. Bởi vì trong quá trình từ từ lớn dần, năng lượng mà tiểu đỉnh màu đen thu lấy cũng càng ngày càng nhiều. Đồng thời, một cỗ áp lực vô hình từ tiểu đỉnh màu đen phát ra, áp bách trong lòng Bùi Tam rất là khó khăn chịu được. Cũng ngay tại lúc Bùi Tam khó chịu thì Đằng Thanh Sơn cũng không khác đi chút nào. Nhưng không phải khó chịu bởi vì đem năng lượng rót vào trong tiểu đỉnh màu đen mà là… tiểu đỉnh màu đen của Đằng Thanh Sơn căn bản là không thể dung nhập bất kỳ lực lượng nào! Đằng Thanh Sơn đã thử qua hết ngũ hành năng lượng nhưng không dùng được. Cho dù là có Vũ Hoàng hỗ trợ thì tiểu đỉnh màu đen cũng không cho phép Đằng Thanh Sơn dung nhập dù chỉ nửa tia lực lượng. Đây là chuyện gì xảy ra? Vũ Hoàng chưa từng gặp qua chuyện như vậy. Hay là đem lực lượng dung nhập vào bên trong tiểu đỉnh màu đen thực sự là có chút mệt nhọc, nhưng cũng không đến mức không dung nhập được vào đi? “Đại Vũ, ta nên bảo ngươi dốt hay là nói ngươi ngu xuẩn đây?” Đột nhiên, một thanh âm khiến người khác phải chói tai vang lên.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang