[Việt Nam] Hành Trình Bất Tử

Chương 5 : Chương 5

Người đăng: 

.
Cặp đôi ăn ý Palm và Adam điên cuồng vãi đạn vào con dơi chúa mới xuất hiện. Nhưng dường như độ sát thương thấp của của súng tự động không hề hấn gì với với cặp dơi. Nó đập đập đôi cánh da rách rưới, hung hăng lao thẳng về phía cửa đường hầm. Ầm một tiếng, đường hầm chấn động. Con dơi quá lớn nên không thể tiến được vào trong được, nó ủi sập một phần cửa hầm rồi đập cánh bên ngoài đầy giật dữ. Đội HUNTERS mau chóng tháo chạy. Băng đạn cuối cùng của của Adam và Palm cũng cạn kiệt. Jackson và Nami thay họ chạy phía sau yểm trợ. Phía trước súng trường của Lenka và shortgun của Victor và vẫn thay phiên nhau nổ, hùng hổ hạ gục bất cứ con dơi nào cản đường. Bọn họ đã chạy thoát khỏi đường hầm dưới lòng đất, tiến vào nhà kho rộng lớn dưới tầng hầm. Xoẹt một tiếng, đột nhiên Palm đang chạy té ngã. Trên bắp chân anh xuất hiện một vết cắt dài. Một vài ánh chớp loé lên rồi vụt tắt xung quanh bọn họ. Phía sau là bọn dơi đang truy đuổi, bây giờ họ còn đụng đầu một con chồn đuôi kiếm. Adam và Palm rút súng ngắn ra cảnh giác. Lại một ánh chớp khác loé lên, Adam bắn ngay vào chỗ đó, nhưng tốc độ con chồn nhanh quá, cuối cùng phát đạn đã đi trật mục tiêu. Loài chồn đuôi kiếm này là loại có tốc độ thuộc hàng nhanh nhất trong lớp sinh vật bóng tối. Ban đầu, khi Andy xuống tầng hầm, anh đang đứng trong hố thanh máy nên con chồn chỉ có thể tấn công trực diện. Andy may mắn đã hạ được nó ngay phát súng đầu tiên. Bây giờ cả bọn đang đứng giữa nhà kho rộng lớn không có gì che chắn. Trở thành mục tiêu hấp dẫn cho bọn chồn đuôi kiếm tấn công. Xoẹt một tiếng, Adam bị con chồn cắt trúng vào tay. Tiếp theo là Lenka bị chém trúng vào sau lưng. Đám dơi một cánh điên cuồng đã bắt đầu bay đầy trần nhà kho. Phía dưới tầng hầm là tiếng động ầm ầm khủng khiếp của con dơi chúa to lớn đang cố gắng chui lên. Ánh chớp loé của con chuồn đuôi kiếm thoát ẩn thoắt hiện sau lưng họ. Palm bị một cặp dơi tấn công. Bọn chúng lôi anh ra xa khỏi đội HUNTERS, chỉ còn một chút nữa là lọt khỏi tầm quan sát của mắt kính nhìn đêm. Adam đuổi theo. Bọn họ là một cặp đồng đội thân thiết rất ăn ý nhau. Andy chưa kịp thét kêu Adam lại thì anh ta đã té ngã. Trên bắp chân Adam xuất hiện một vệt máu dài do bị con chồn đuôi kiếm cắt trúng. Bọn họ hiện đang lâm vào cảnh bốn bề bị bao vây. Andy phá bỏ đội hình, chạy về phía Palm bị lôi đi. Anh tuyệt vọng tìm kiếm xung quanh nhưng Palm đã bị kéo đi xa khỏi tầm nhìn của mắt kính rồi. Tiếng kêu rít xung quanh của đám dơi khát máu, tiếng súng bắn đì đùng của đội HUNTERS, tiếng la hét vang vọng khắp bốn vách của nhà kho, tiếng ầm ầm của con dơi chúa dưới đường hầm, tất cả tạo thành một mớ hỗn tạp khiến Andy không thể xác định vị trí của Palm được nữa. Andy dần mất hết hy vọng. Chợt có một đốm ánh sáng từ trên trần nhà chìm xuống. Andy mừng rỡ nhận ra hồn ma của cô gái bị giết trong công viên, chẳng hiểu bằng cách nào đã thoát khỏi đám ma ồn ào trong khách sạn. Cô ta mừng rỡ vẫy vẫy với Andy rồi chỉ vào Palm đang nằm dưới đất. Cặp dơi đã tách riêng ra và nắm hai bên chân của Palm. Andy mỉm cười với cô gái, rồi anh bóp cò súng nhắm bắn. Hai tiếng đoàng đoàng chát chúa vang lên và hai con dơi đổ ập xuống. Palm ngỡ ngàng ngồi dậy, chụp lấy súng và dựa sát vào tường. Với tầm quan sát của kính nhìn đêm, Palm không thể thấy Andy được. Hồn ma cô gái mỉm cười rạng rỡ sung sướng. Sau đó ánh sáng ma trơi của cô rực sáng lên. Cô vẫy chào tạm biệt với Andy, trước khi tan ra thành muôn ngàn ánh sáng bay vút lên trời. Andy mỉm cười. Thì ra cặp dơi anh vừa hạ chính là cặp dơi đã giết chết cô gái. Sau khi lấy lại được mảnh linh hồn thất lạc của mình, cô gái đã siêu thoát. Thật sự đó là một khoảnh khắc đẹp lung linh, Andy cảm thấy mình may mắn và có được một đôi mắt thấy được cảnh tượng đó. Giúp đỡ một hồn ma siêu thoát, ít nhất sự tồn tại của anh đã giúp ích cho người khác, chứ không phải sinh ra là ác quỷ hại người. - Rút lui về phía thang máy! – Andy hét lên trong bộ đàm. Cả nhóm HUNTERS nhận được lệnh ngay lậy tức lao về phía cửa kho. Cả Palm cũng cà nhắc chạy về phía cửa. Bọn họ bị truy đuổi, vừa chạy vừa bắn, nên đã đạt đến giới hạn thể lực của bản thân. Các tay súng sigma càng lúc càng bắn không còn chuẩn nữa. Nami đang chạy thì khuỵ xuống, cô là nạn nhân tiếp theo của chồn đuôi kiếm. Andy chạy về phía Nami đỡ cô dậy. Một chớp sáng loé lên lao về phía hai người, Andy rút cây dao nhỏ ra đỡ. Tiếng kim loại va chạm vào nhau kheng một tiếng. Không chỉ Nami, mà cả bản thân Andy cũng ngạc nhiên về phản xạ thần tốc của mình. Không ngờ rằng tốc độ rút dao của anh cũng nhanh ngang ngửa chồn đuôi kiếm. Con chồn đang tấn công thì bị chặn, tuy khá bất ngờ nhưng lại nhanh chóng chạy vút ra xa, ẩn mình trong bóng tối. Có thêm vài hồn ma nữa kéo xuống nhìn cuộc đụng độ giữa HUNTERS và lũ dơi. Thỉnh thoảng có một cặp dơi bắn hạ thì đám hồn ma vỗ tay hoan hô thích thú, còn vài con thì siêu thoát bay lên trời. Lũ ma càng kéo đến đông hơn thì Andy càng thấy khu vực nhà kho sáng rực. Chẳng mấy chốc anh đã có thể nhìn được toàn bộ tình huống xung quanh. Lũ dơi còn đông hơn Andy tưởng. Dưới tầm nhìn của chiếc kính nhìn đêm chỉ có thể quan sát được một nửa trong số chúng. Lũ dơi đang bay đen kịt trên trần nhà kho. Andy cảm thấy tuyệt vọng. Tiếng rạn vỡ ầm ầm của nền bêtông, và sau đó là hình hài khủng khiếp của con dơi chúa đội lên từ dưới đường hầm. Sau mấy chục phút vất vả đào bới, cuối cùng nó cũng đã đuổi kịp bọn thợ săn. Từ bây giờ họ sẽ sở thành con mồi của nó. Andy, Nami và Palm là những người cuối cùng lao qua cánh cửa nhà bếp. Sau khi họ thoát khỏi nhà kho, Adam và Victor ngay lập tức đóng ập cánh cửa lại, dùng một cây chổi bếp cài ngang qua chốt. Bọn dơi lao vào cánh cửa ầm ầm. Xem ra cây chổi bếp cũng không thể chịu thêm được nữa. Đám hồn ma cũng kéo theo Andy vào khu bếp, bọn họ tiếc rẻ vì không được nhìn cảnh lũ dơi bị giết thêm. - Còn bao nhiêu đạn nữa? – Andy thở hỗn hển nói. Adam lắc đầu quầy quậy. Jackson cũng giơ một ngón tay lên, lúc nãy toàn bộ số pin của anh đã bị bỏ lại hang dơi, bây giờ cây súng sốc điện chỉ còn lại một phát. Victor ra hiệu hai viên đạn. Lenka còn lại sáu viên đạn. Nami lắc đầu. Palm còn ba viên. Andy kiểm tra cây súng ngắn của mình, chỉ còn hai viên. Đạn dược của họ đã đến hồi cạn kiệt. Tiếng vỗ cánh rầm rầm của con dơi chúa bên ngoài nhà kho. Tiếng rít của kim loại khi mấy con dơi một cánh cào lên cánh cửa bếp. Chưa bao giờ đội HUNTERS rơi vào cảnh tuyệt vọng đến như vậy. Toàn bộ tính mạng của họ đang được bảo vệ cách vách chỉ bằng một cây chổi bếp. Sếp Andy nhìn xung quanh đánh giá tình hình. Toàn bộ đội đều bị thương do đụng độ với con chuồn đuôi kiếm. Khả năng di chuyển tháo chạy thoát khỏi đám dơi chỉ là con số không. Đạn dược để họ tự kết liễu mình thì con đủ, chứ để chiến đấu thì không thể nào. “Tình cảnh thật tồi tệ và tuyệt vọng” Andy đảo mắt nhìn quanh một lần nữa, “Nghĩ đi, suy nghĩ đi. Nhất định có một phương án nào đó”. Đám ma kéo theo vào nhà bếp ngày một đông, chúng ngóng chờ Andy một cách đầy áp lực. “Nhà bếp đã sáng bừng lên rồi! Quan sát, đánh giá, đưa ra phương án!” Andy tự lẩm bẩm với chính mình. Sáng suốt, bình tĩnh, phân tích nhanh nhạy chính là các tiêu chuẩn của người chỉ huy thuộc Head. “Nhà bếp thì có được thứ gì để làm vũ khí chứ? Dụng cụ làm bếp à? Không đủ!” Hàng loạt phương án nhảy ra trong đầu Andy tích tắc. Chợt Andy thấy được một bóng ma lờ mờ đứng nhìn cái bàn bếp chằm chằm. Dĩ nhiên đó là hồn ma của một người đầu bếp. Ông ta vẫn còn đang mặt bộ đồ trắng của bếp trưởng như khi làm việc. Bộ đồ trắng rách rưới dính đầy máu, lộ ra những mảng cơ bị xé toạc, bên trong là cơ quan nội tạng trông thật thê lương. Hồn ma vốn là thứ lưu giữ ý niệm cuối cùng của con người lúc còn sống. Bởi vậy hình ảnh tái hiện của mỗi bóng ma chính là khoảnh khắc cuối cùng của bản thân mà họ nhớ được. Khoảnh khắc cuối cùng trước khi chết, hồn ma người đầu bếp cảm nhận được mình đang bị ăn thịt. Ông ta nhìn cái bàn bếp với một thái độ chăm chú say mê, thèm thuồng được chạm vào, ý niệm cố chấp được tiếp tục làm việc hiện lên trên đôi mắt của hồn ma. “Sẽ thật ngạc nhiên nếu đây không phải là nơi ông ta đã chết!” Andy nghĩ. Các hồn ma chết trong lúc làm việc, hay có công việc chưa hoàn thành thường hay có thái độ quyến luyến và cố chấp đến như vậy. “Chết trong lúc làm việc, bị tấn công bất ngờ?” Sếp Andy chợt thấy được viễn cảnh đột ngột hiện lên trong đầu mình. “Con sâu đất không hiểu tại sao lại đào lỗ thông từ khu khai khoán chui đến khu vực nhà kho. Các sinh vật bóng đêm đột ngột tràn lên tấn công khách sạn. Có rất nhiều người bị giết chết. Đội cảnh vệ của khách sạn chống trả. Cho bom nổ sập miệng hố. Nhanh chóng sơ tán khách sạn. Chôn vùi luôn khách sạn. Ém nhẹm toàn bộ thông tin.” Với các chứng cớ thu thập được, Andy dần dần phác hoạ lại quá trình sự việc. Anh nhéch mép cười gằn. Nếu toàn bộ đều là sự cố thì bọn họ hẳn vẫn còn cơ hội thoát thân. Andy đứng dậy, đi đến gần khu vực bếp lò. Rất may đây là một gian bếp sử dụng công nghệ cũ, ngày nay toàn bộ hệ thống bếp hiện đại đều dùng kiểu lò điện từ. Anh vặn mở một bếp lò, hệ thống đánh lửa bị trục trặc, nhưng mùi khí ga thì cho thấy hệ thống cung cấp ga hoạt động rất tốt. Andy vặn mở tất cả các bếp, khí ga xì ra ngày một nhiều khiến cả đội HUNTERS ngồi cách xa đó cũng ngửi thấy. Cả đội đều đang đeo mắt kính nhìn đêm, nhưng Andy biết bọn họ có lẽ đang trố mắt nhìn mình. Andy phất tay phải, bốn ngón tay khép chặt hướng ra phía cửa, ngón cái hơi cong. Đó là ký hiệu ‘chạy nhanh về phía trước’. Cả đội HUNTERS đang ngồi uể oải đột nhiên vùng chạy hết tốc lực cho phép. Thậm chí với thương tích đầy mình, bọn họ có vẻ chạy còn nhanh hơn lúc bị bọn dơi truy đuổi. Bởi vì họ không chỉ hiểu ký hiệu tay của Andy, mà còn nhìn thấy được kế hoạch của anh. “Làm việc với sếp Andy đúng là liều mạng!” Đội HUNTERS thầm nghĩ. “Này Jackson, đưa cây súng sốc điện của cậu cho tôi!” Tiếng Andy sột soạt trong máy liên lạc của Jackson. Anh chàng đang hoảng, không kịp dừng lại, quăng luôn cây súng sốc điện của mình ra đằng sau lưng, rồi cắm đầu chạy tiếp. Andy chụp lấy cây súng, cài chế độ bắn hẹn giờ rồi vứt ngay xuống sàn. Sau khi chạy ra khỏi gian bếp, Andy lại một lần nữa đóng cửa lại cẩn thận rồi dùng chổi chốt chặt cửa. Anh không muốn khí ga bị phân tán khắp nơi. Trong căn phòng bếp, ga xì ra càng lúc càng nhiều. Nơi đây sắp sửa trở thành một lò thiêu cỡ lớn rồi. Đội HUNTERS ra khỏi phòng bếp thì trở về lại khu vực thang máy lúc đầu. Cả đám nhanh nhẹn chui vào hết. Palm nhanh chóng móc cáp vào người Nami để máy trục kéo cô nàng lên trước. Thế nhưng Andy vừa chạy tới liền ngăn lại. - Bây giờ lên trên thì không kịp đâu. Vụ nổ sẽ làm sập ngay phần còn lại của toà nhà - Vậy còn chúng ta thì sao? – Jackson đưa đôi mắt tuyệt vọng gào lên hỏi. - Phần kết cấu bên trên có thể chịu không nổi. – Andy chỉ tay xuống dưới đất. – Nhưng kết cấu tầng hầm bên dưới có thể chịu được. - Sếp, tầng hầm bên dưới là tầng hầm thứ ba rồi. – Palm nhăn nhó. - Hơn nữa còn ngập đầy nước. – Adam tiếp lời. - Tầng hầm thứ ba là bãi đậu xe, bơi nín thở chắc chỉ khoảng vài trăm mét sẽ ra ra tới cửa hầm. Đây là lối đi nhanh nhất để thoát ra ngoài. – Andy cười cười khuyến khích. – Nào, Victor và Adam, hai người xuống trước mở lối đi xuyên qua buồng thang máy đi. Lời của Andy tuy nhẹ nhàng nhưng tất cả đều là hiệu lệnh. Victor và Adam ngoan ngoãn nhảy vào hố thang ngập đầy nước. Bên dưới nước là buồng thang máy bị rơi, bẹp dúm dó cản trở lối đi vào tầng hầm thứ ba. Trong lúc chờ Victor và Adam trồi lên, phía bên cánh cửa bếp vang lên những tiếng động ầm ầm dữ dội. Cuối cùng lũ dơi cũng đã phá tan cánh cửa ngăn phòng bếp và nhà kho, chỉ còn một cách cửa ngăn phòng bếp và khu thang máy là bọn chúng đuổi kịp được con mồi rồi. Nami và Lenka nhìn cánh cửa mỏng manh rung lên sau mỗi cú dộng mạnh của lũ dơi. Cả hai cô gái thầm run lên trong lòng. Andy lướt nhìn đồng hồ đeo tay. - Hết thời gian rồi, tất cả cùng nhảy xuống nước nào! Lúc mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Andy đã giơ tay xô cả Jackson lẫn Palm xuống nước. Sau đó anh hai tay nắm chặt hai cô gái, rồi nhảy theo xuống luôn. Trong căn phòng bếp tích tụ đầy khí ga, cây súng sốc điện bị Andy vứt lại đang chớp những ánh chớp đỏ. Nhịp chớp càng lúc càng nhanh, sau đó cây súng dừng lại. Cạch một tiếng, phát sốc điện hẹn giờ bị bật lên, một tia lửa điện phóng ra ngoài không gian chứa đầy khí ga. Làm bùng cháy lên một vụ nổ trong căn phòng bếp. Lửa lan tràn thiêu cháy toàn bộ đám dơi đã vào phòng. Áp lực của vụ nổ làm bật tung cánh cửa thép ngăn với khu thang máy. Hơi lửa tràn ra khắp nơi, thiêu rụi mọi thứ có trong khu vực. Sau đó ánh lửa phụt ra theo lối thang máy để thoát ra bên trên. Ở dưới đáy nước nhìn lên, Lenka có thể thấy lửa đang cháy rừng rực trên mặt nước. Vị trí mà mới tích tắc trước đây mà cả bọn còn đang đứng. Cô nàng lại quay qua nhìn Andy đang lui cui hợp sức cùng Victor và Adam đẩy bật miếng thép dúm dó từng là trần thang máy ra. Đó là trở ngại cuối cùng ngăn bọn họ thoát ra ngoài. Bên trên lửa đang cháy lớn, đồng thời dư chấn từ vụ nổ sắp làm sập công trình xuống đây rồi. Bọn họ đã không còn lối để quay lại. Tiến về phía trước chính là cách duy nhất. Vùng nước trong hố thang máy chật kín người đang dần nóng lên do tác động của vụ nổ. Khí ga bị xì ra vẫn tiếp tục cháy bên trên khiến nhiệt độ nước như muốn sôi lên. Cả năm người đàn ông họp sức vặn miếng thép vỡ của thang máy để mở ra lối thoát. Thế nhưng do đang ở dưới nước nên sức mạnh của bọn họ bị hạn chế nhiều. Miếng thép bị vặn đến mức tối đa cũng chỉ là một khe hẹp đủ cho dáng người nhỏ nhắn như Jackson chui qua. Andy dùng tay ra lệnh (bởi vì đang ở dưới nước nên thiết bị liên lạc của họ gần như vô dụng). Jackson gật đầu cầm lấy khẩu Shortgun của Victor chui qua chỗ lỗ hẹp. Một phát, hai phát đạn khiến tấm thép biến dạng mạnh. Tiếp theo là tiếng đập rầm rầp từ phía bên kia. Cú đạp cuối cùng của Jackson khiến tấm thép lỏng ra. Victor và Andy ngay lập tức nhào tới bật tấm thép ra. Quả nhiên chỉ có thể phá được tấm thép này từ phía bên kia. Mọi người, thậm chí cả bản thân của Jackson cũng phải thầm biết ơn vì thân hình nhỏ bé của anh ta. Đội HUNTERS lần lượt chui mình qua lỗ hổng vừa mới phá. Dòng nước phía bên này quả nhiên mát lạnh, khác hẳn khu vực hố thang đang bị nấu sôi bên kia. Cả nhóm trồi lên, tranh thủ không khí tích tụ còn sót lại từ trên mái trần. Các thanh dầm đỡ sàn bêtông giao nhau vô tình tạo thành một không gian gian kín úp ngược, sau khi nước tràn vào thì không khí vẫn còn được lưu giữa ở những ô sàn này. Mọi người thở hổn hển sau một thời gian lặn sâu và vận động kịch liệt. Andy đưa tay lên cao để kiểm tra máy tính cá nhân đeo trên đó. Dĩ nhiên chiếc máy này chế tạo không thấm nước, bản đồ khu tầng hầm hiện ra. Andy căng mắt dò tìm một lối ra. Tầng hầm này chỉ dành để đậu xe, có một lối ra ở phía đông nam. Đây là lối ra vào của những xe chở hàng cỡ lớn, theo tính tóan của Andy lối ra lớn như vậy chắc chắc khó mà bị vùi lấp. Phía bên trên đầu họ, sàn bê tông đang truyền tới những tiếng động rền rĩ. Có phải chăng các vụ nổ đang vẫn còn liên tiếp diễn ra? Kết cấu của toà nhà có vẻ không thể chịu đựng được những chấn động lớn cỡ này. Họ phải nhanh chóng thoát thân, trước khi toà nhà sập hẳn hoàn toàn. Thời gian thoát thân của họ chỉ có thể được tính bằng giây. - Ba trăm năm chục mét, hướng đông nam. Chỉ với một hơi lặn duy nhất, hết tốc lực nhé các chiến hữu! – Andy bất chợt nhe răng cười. Trong giờ phút sinh tử nguy hiểm, thái độ cuả người chỉ huy sẽ quyết định hết sĩ khí của toàn đội. Nhìn nụ cười của Andy, cả đội HUNTERS cũng bất giác không thể nhịn được cười theo. Một bầu không khí hoà nhã, tự tin lan truyền trong cả đội. Bọn họ tin rằng chỉ cần sếp Andy vẫn còn cười, thì nhất định họ sẽ không sao. Hít thở sâu và đều, cuối cùng hớp một ngụm lớn không khí, xoay mình lặn xuống. Người của HUNTERS thực hành theo đúng các quy trình của khoá lặn chuyên nghiệp. Họ vẫn còn đeo mặt nạ phòng hơi độc, mà lúc này chức năng của nó là mặt nạ lặn. Tuy không còn hỗ trợ hít thở nhưng trên mặt nạ có trang bị đèn chiếu sáng, nhờ vậy bọn họ có thể lặn không dòng nước đen tăm tối. Andy bơi dẫn đầu. Tuy đã ra lệnh di chuyển hết tốc lực nhưng anh vẫn chỉ duy trì tốc độ bơi trung bình. Phía sau anh là những đồng đội đang bị thương, anh biết với sức họ trong lúc này chắc chắn không thể theo kịp mình. Victor đang bơi sau cùng. Vết thương trên bả vai tuy không ảnh hưởng nhiều đến việc di chuyển trên cạn, nhưng nếu là bơi dưới nước thì là cả một cực hình. Dần dần anh chàng to xác này đang bị tuột lại phía sau. Trong làn nước tối đen có thể Victor không nhận ra, nhưng máu anh đang thấm ra ngoài lớp băng gạc, loang ra trong làn nước. Mùi tanh của máu nhanh chóng lan ra xa, đánh thức một vài cái mũi nhạy cảm đang ở gần đó.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang