[Dịch]Hai Thế Giới- Sưu tầm
Chương 74 : Tập luyện (2)
.
Vù.
Will lướt đi như gió tại sân tập, bỏ qua sự vây công của chòm Song tử tiến thẳng tới chỗ Key, gió cũng tụ tập lại hai bên người hắn, bắt đầu huyễn hóa ra phân thân. Xung quanh người Will lúc này như được bao bọc trong một màn sương màu xanh lá, cả người huyền ảo phiêu dật bên trong. Mặt tuyết dưới chân hắn cũng bị gió lốc lên trắng xóa.
Key thấy thế nhanh chóng lùi lại đồng thời dùng điện lưu liên tục đánh vào Will cũng như hai phân thân. Nhưng có vẻ sau nhiều lần chiến đấu, Will đã rút ra kinh nghiệm, chỉ thấy hai phân thân kia không bao giờ tụ lại thành hình người hoàn chỉnh mà chỉ mờ ảo như một lớp khói quanh người Key, chính điều đó đã khiến cho bao nhiêu đợt điện lưu đánh tới cũng chỉ có thể khuất động làn gió xanh lên một chút, rồi nó lại nhanh chóng tụ lại như cũ. Key thấy thế hơi nhíu mày, trong đầu không ngừng tính toán:
-Hửm, đã tiến bộ đến thế này rồi, hắn không tập trung gió thành phân thân hoàn chỉnh mà chỉ để chúng mờ ảo như thế, nếu bị ta đánh vào thì nhanh chóng có thể hợp lại như cũ, hơn nữa khi tiến sát lại người ta còn có thể tùy ý tụ thành hình người tấn công, quả là khó chịu mà.
Tốc độ của một ma pháp sư như Key tất nhiên không thể so với võ sĩ sở hữu phong đấu khí, khoảng cách vài chục mét trong khoảnh khắc liền bị rút ngắn, Key ngoài việc liên tục dùng điện lưu trì hoãn Will ra thì cũng không thể làm gì hơn.
-Chà, kiểu này đành phải trông chờ vào Fei rồi. Nếu hắn không kịp làm gì coi như ta phải lãnh đủ, nhìn bộ dạng của Will hẳn là muốn trút hết bao nhiêu uất ức vào cú đấm tiếp theo đây.
Không để Key phải thất vọng, hàng trăm lá bùa lơ lửng trên sân nhanh chóng sáng lên màu xanh dương, có vẻ Fei định dùng thủy trong ngũ hành. Nhưng lần này không phải là thủy long như thường lệ nữa mà thay vào đó hàng loạt dòng nước nhỏ nhanh chóng bay ra tiến thẳng xuống mặt tuyết, dù sao địa hình chỗ này cũng quá nhỏ, dùng thủy long rất không thích hợp.
Will lần này coi như gặp xui, nếu thông thường thì những dòng nước này không cách nào nhanh bằng tốc độ của hắn được, tuy nhiên tiết trời lúc này đã về đông, mặt đất dưới chân đóng một tầng tuyết dày. Dòng nước vừa tiếp xúc liền như được tiếp lực chẳng mấy chốc đã di chuyển sát đến người Will, nhìn từ trên xuống thì những dòng nước này di chuyển dưới mặt tuyết cứ như những con chuột đào đất, làm cộm lên những hàng tuyết dày.
Xoẹt xoẹt.
Hàng loạt cột băng đâm lên từ dưới đất, tuy nhiên đầu của chúng không nhọn mà hoàn toàn bằng phẳng, có lẽ Fei cũng không có ý gây sát thương. Chỉ là bị những cột băng này đánh trúng cũng không dễ chịu gì, hơn nữa số lượng của chúng còn rất nhiều. Will không còn cách nào khác ngoài chậc lưỡi một cái rồi lại lui về.
Key tất nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội trời cho, hàng ngàn dòng điện liền được hắn tụ lại thành rất nhiều tia sét đánh về phía Will, dưới đất lại trồi lên thêm nhiều cột băng khác phong tỏa hướng di chuyển của Will. Bất đắc dĩ Will đành phải hy sinh màn sương bảo vệ quanh mình ra để đỡ lại những tia sét kia, sau đó phóng lên không tránh mấy cây cột băng.
Môi Fei hơi cong lên, hắn ngoắc tay một cái, tất cả những dòng nước còn đang chạy ngang dọc dưới đất liền phóng vụt lên không, hòa vào nhau thành một con thủy long bay thẳng tới chỗ Will. Bị phản công rồi dồn ép liên tục thế này, chiêu số của Will cũng không còn được bao nhiêu, hắn đành dồn phong đấu khi đấm ra một quyền, phong đấu khí hình xoắn ốc rất nhanh liền phá tan con thủy long kia. Chưa kịp thở thì một chùm sét vàng lại bay tới, lần này cũng không phải những tia sét nhỏ lẻ nữa mà là ma pháp trung cấp Bách lôi trùng sát hàng thật giá thật, trúng một đòn này không bị giật thành than đã là hạnh phúc.
Tuy nhiên chùm sét kia đánh tới người Will thì liền tan biến như chưa bao giờ xuất hiện, Will thoát khỏi số phận bị cháy thành than, nhưng lại bị tê liệt toàn thân do hàng ngàn dòng điện chay qua người. Chỉ thấy hắn không ngừng co giật trên không, rồi rơi xuống như diều đứt dây, cũng may dưới đất hiện tại đều là tuyết nên mới đỡ lại được một phần. Dù vậy hắn tiếp đất cũng làm tóe lên một đống tuyết, nhìn cũng đủ biết là không dễ chịu gì.
Quá trình tiếp theo diễn ra như thường lệ, Anna tiến tới chữa trị cho Will, tên này vừa đỡ được một chút liền bắt đầu lầm bầm, nội dung không gì ngoài "tại sao vẫn bị đánh te tua chứ?"
-Haha, cậu cũng không cần thất vọng, không phải đã có tiến bộ lớn rồi sao? Khi trước tôi chỉ dùng vài cái thuật pháp thường thường, còn Key dùng điện lưu phối hợp là đủ đánh bại cậu, chỉ mấy tuần mà bây giờ bọn tôi đều phải dùng đến mấy đòn uy lực cao rồi. Cậu cứ từ từ cố gắng là được thôi, haha. Fei cười vỗ vai Will.
-Hừ, cậu nói thì hay lắm, thử vào đây một đấu hai đi rồi biết. Will ức chế phản biện lại một tiếng, sau đó yên lặng cho Anna thi triển ma pháp chữa thương.
Đợi Anna dùng ma pháp xong, Key và Fei liền dìu Will vào phòng nghỉ. Sau khi ra ngoài thì đã thấy Anna ngồi trên ghế salon coi vài chương trình tin tức nhỏ, trên bàn đã đặt sẵn một tách cà phê và hai tách trà, thấy hai người ngồi xuống cô cười nói:
-Nói đi nói lại dạo này cậu cũng tiến bộ nhiều đấy Key, Bách lôi trùng sát đã rút ngắn được chú ngữ rồi sao, tôi thấy cậu thi triển nhanh hơn trước, điện lưu bây giờ cũng dùng thành thục rồi.
Key nhún vài, buông tách cà phê xuống nói:
-Tôi đâu như Fei có thể dùng nhiều thuật pháp, nào là ngũ hành rồi còn thủ ấn, nhìn đi nhìn lại tôi cũng chỉ có mỗi hai món kia để đánh đấm mà thôi, phải cố gắng rèn luyện chứ. Còn cô thì sao, quang minh thủ hộ đã đạt mức mười sáu tấm khiên chưa?
-Ừm, cũng tương đối, cơ bản thì chỉ nắm vững ở mức mười hai, mười sáu vẫn có thể làm được nhưng khó duy trì và điều khiển hơn.
Fei nhìn Key và Anna đối đáp với nhau không khỏi mỉm cười. Nếu người ngoài nhìn vào thì hẳn sẽ nhận xét hai người này chỉ là bạn xã giao bình thường mà thôi, nhưng với Fei, Will hay Vanes, Graham, ... những người có quen biết với hai người này thì ai cũng phải công nhận là cả hai đã có nhiều thay đổi tích cực so với lúc trước. Cả hai bây giờ tuy vẫn không thể nói là hòa đồng dễ gần nhưng ít nhất đối với những người quen biết thì họ đã thân thiện và nói chuyện nhiều hơn trước, nhìn lại hồi trước Key lạnh lùng im lặng và Anna ngượng ngùng lắp bắp thì quả thật đã đỡ hơn nhiều. Những thay đổi này rõ nhất có lẽ là từ khi ở rừng rậm phương bắc về, Fei và Will tuy thường ngày hay vui đùa quậy phá nhưng cả hai cũng khá tinh ý, mơ hồ nhận ra chút gì đó từ cách cư xửa của Key và Anna với nhau nhưng cả hai cũng lựa chọn im lặng tiếp tục đóng vai "góp vui".
Nhìn hai người nói chuyện như vậy bất giác ánh mắt Fei trở nên mông lung, còn có chút buồn mang mác, có lẽ đang thả hồn về quá khứ, về một khoảng thời gian đầy hạnh phúc nhưng cũng rất đau buồn.
-Fei, Fei, ... Tiếng Key vang vọng kéo hắn về lại thực tại.
-Sao thế?
-À, chúng tôi định tới căn tin ăn, cậu có đi không? Key hỏi, có phần ngạc nhiên vì thấy Fei hơi mơ màng.
-Ừm tất nhiên là đi rồi, còn Will thì sao?
-Hắn chắc là còn đang ngủ, có lẽ không đi đâu.
-Ừm, vậy đi thôi. Fei trở về bộ dạng bình thường, đứng dậy tắt truyền hình rồi khoác áo vào.
Anna nhìn Fei một chút, rồi liếc sang bên cạnh, Key chỉ khẽ lắc đầu, mỗi người bọn họ đều có những chuyện riêng của mình. Fei hẳn phải có lí do gì đó mới phải từ một đại lục xa xôi phía đông chạy tới đây học, nhưng nếu hắn không muốn nói thì cũng sẽ không có ai ép hỏi.
-Cuối cùng là mình trốn tránh cái gì chứ, không muốn nhìn thấy hạnh phúc của hai người bọn họ sao? Fei lẩm bẩm.
---
Susan từ trong phòng hiệu trưởng bước ra, khi cô vừa mở cửa thì giọng Rud vang lên:
-Nếu em rảnh thì nói chuyện với Allen một chút, dạo này thầy thấy nó hơi lạ.
Susan khẽ khựng lại, sau đó dạ một tiếng rồi bước ra. Lúc cô vừa khép cửa lại thì cũng thấy Allen đi tới, cô buộc miệng hỏi:
-Dạo này cậu có chuyện gì không, sao tôi thường thấy cậu vắng mặt thế?
-Không có gì, đi xử lý chút chuyện thôi, sao vậy, quan tâm tôi cơ à? Allen khẽ cười.
-Đừng nói lung tung, không có gì thì tốt. Susan tuy nhận ra trong nụ cười của Allen có chút gì đó khác lạ, nhưng cô cũng không hỏi nhiều mà bước về phòng của mình.
Rầm.
Susan đóng sập cửa lại, sau đó dựa vào tường thở dốc, bao nhiêu lạnh lùng đều mất hết, cô run run đưa bàn tay trái lên. Trên cổ tay có một dấu ấn hình lưỡi hái, thứ này là minh chứng cho việc cô có huyết thống của thần, có thể chiêu mộ và thực hiện nghi thức triệu hồi Valkyrie. Nay dấu hiệu ấy không ngừng ứa máu ra, dù cô có dùng ma lực của đại ma pháp sư áp chế thì cũng phải vài phút sau máu mới ngừng chảy. Qua một sợi dây liên kết của cô với các Valkyrie, cô có thể cảm nhận được phần nào tâm trạng của họ.
Đó chính là sự sợ hãi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện