[Dịch]Hai Thế Giới- Sưu tầm
Chương 69 : Mâu thuẫn
.
Kim loại.
Đây là thứ có mặt khắp nơi ở căn cứ này, hiếm hoi lắm mới thấy một ít bóng xanh xen lẫn trong cả không gian màu bạc lạnh lẽo, có lẽ do không gian đặc thù mà những người sinh hoạt ở đây cũng có phần bị ảnh hưởng, họ luôn nghiêm túc cắm đầu vào công việc, những cuộc trò chuyện ít ỏi cũng xoay quanh mấy chủ đề căng thẳng. Ơ nơi này, một nụ cười xã giao không dễ gì được nhìn thấy. Vậy mà cái khung cảnh trang nghiêm này lại bị khuấy động bởi những âm thanh trò chuyện của nhân viên.
-Tổ trưởng tổ Alpha kìa, hiếm lắm mới thấy ông ta quay lại tổng bộ đấy.
-Còn cô bé đi chung là ai vậy?
-Không biết, chưa bao giờ nhìn thấy.
...
Tuy là trung tâm của mọi ánh mắt nhưng hai người ở giữa con đường vẫn bước thẳng tới trước, đó một người đàn ông trung niên có gương mặt kiên nghị và một bé gái độ chín, mười tuổi với mái tóc đỏ rực và ánh mắt xanh biếc như bầu trời. Tuy cô bé có phần hơi rụt rè nhưng nhìn vào có thể dễ dàng nhận ra sự tò mò hoàn toàn áp đảo trong cặp mắt trong xuốt của cô. Cô vừa lẽo đẽo đi theo người đàn ông trước mặt vừa đánh giá mọi thứ xung quanh, tuy nhiên chỉ sau một vài phút, những ngạc nhiên với ánh đèn và kim loại sáng loáng đã biến mất, thay vào đó cô bé cảm thấy rất áp lực và lạnh lẽo, do đó cô càng bước nhanh hơn để tiến gần với người đàn ông kia.
Chẳng mấy chốc cả hai đã tới một cánh cổng ở cuối đường, trên cửa có một tấm bảng: "Quản lý nhân sự". Người đàn ông gõ cửa hai cái, sau đó đứng chờ, chẳng mấy chốc đã có tiếng vọng ra:
-Vào đi.
Người đàn ông đẩy cửa, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô gái rồi dẫn vào.
Bên trong được bày biện khá đơn giản, chỉ có một cái màn hình lớn, một kệ sách và một bàn làm việc, cùng với một chậu cây nhỏ, điều này làm căn phòng có thêm một chút sức sống hơn so với hành lang bên ngoài kia. Ngồi trên bàn làm việc là một phụ nữ đứng tuổi, bà ta có một gương mặt tương đối hiền hòa với đôi môi luôn có một nụ cười mỉm, mái tóc được cột hẳn ra sau trông rất bình dị. Bà ta thấy người đàn ông thì hơi ngạc nhiên một chút, mở miệng chào hỏi:
-Chào, đã lâu mới thấy ông trở lại đây đấy, quý ngài Clock Walker.
-Chào, tôi nhận thấy thời gian không hề đe dọa gì đến vẻ đẹp của bà. Người đàn ông nở một nụ cười.
-Còn cô bé dễ thương này là ai đây?
-Là một cô bé tôi tình cờ tìm được, cũng là lí do tôi đến đây hôm nay. Tôi muốn đưa nó vào tổ chức và làm học trò của tôi.
-Sao cơ, ông thu học trò cơ à, lai lịch có rõ ràng không, ông biết chúng ta có rất nhiều bí mật mà.
-Không, tôi chỉ thấy nó bất tỉnh trong rừng thôi.
-Nếu thế tôi không thể giúp được, quá nguy hiểm. Nếu ông muốn thu đồ đệ, trong tổ Alpha của ông cũng có nhiều người giỏi mà, cần gì phải tìm một đứa bé không rõ lai lịch.
-Thế cô đã bao giờ thấy một cô bé chín tuổi tự mình khai mở tiềm năng chưa?
-Cái gì, ông không đùa chứ. Người đàn bà lập tức bật dậy, ánh mắt rực sáng chỉa thằng vào cô bé khiến cô hơi bất ngờ, lại nép vào Clock thêm một chút.
Clock chỉ mỉm cười, rút ra một khẩu súng lục, rồi quay sang hỏi:
-Có ống giảm thanh không? Tôi không muốn bọn nhân viên ngoài kia hết hồn đâu.
Vụt.
Người đàn bà thò tay vào hộc tủ quăng ra cho Clock một ống tròn màu đen, lẳng lặng nhìn ông gắn vào khẩu súng rồi đưa sang cho cô bé nọ. Đoạn ông mỉm cười gật đầu rồi lùi về sau một chút. Cô bé nhìn Clock, sau đó lại săm soi khẩu súng một tí, rồi nhắm mắt lại hồi lâu, khi mở ra thì toàn bộ tròng mắt đã chuyển thành một màu xám, khiến người đàn bà kinh ngạc một phen. Chưa dừng ở đó, cô lập tức nâng khẩu súng lên bằng hai tay, trong chớp mắt bắn ra ba phát đạn liên tục, sau đó thu súng lại trả cho Clock. Người đàn bà quay về hướng bắn của cô bé, chính là chỗ chậu cây nhỏ nơi góc phòng. Chẳng biết từ khi nào, dưới mặt sàn kim loại đã nhiều hơn ba chiếc lá màu xanh. Sau một khoảng lặng, bà ta quay sang nhìn Vanes với một ánh mắt trìu mến, hỏi:
-Chào mừng đến với tổ chức, cháu tên gì?
Cô bé nhìn Clock, sau khi nhận được một cái gật đầu từ ông mới mở lời:
-Vanes Helmet.
---
Vanes mở mắt tỉnh dậy, đập vào mắt cô nào có phải căn cứ đầy kim loại mà là căn phòng ở học viên Minith. Cô lấy tay dụi mắt một chút, sau đó bước vào phòng tắm, tiếng nước chảy róc rách vang lên, cô để mặc cho dòng nước vuốt ve cơ thể, người cô khẽ run lên một chút, Vanes luôn thích thú cảm giác lạnh buốt qua người thế này, nó làm cô tỉnh táo hơn để chào đón một ngày mới. Sau khi tắm rửa, cô lại tới lớp như bao học viên khác.
Sau buổi học thì tiết mục tiếp theo luôn sẽ là buổi ăn trưa sôi nổi ở căn tin trường. Nhưng hôm nay số lượng thành viên lại có chút thay đổi. Doroth, thành viên thứ tư của nhóm Vanes cũng tham gia, nhưng lại thiếu mất ba người Fei, Key và Anna, nhà 116 chỉ có mỗi tên Will đang ba hoa với Graham. Vanes nhấp xong tách trà, buộc miệng hỏi:
-Ba người kia đâu rồi Will, dạo này tôi ít thấy họ nhỉ? Năm học mới bắt đầu cũng được một thời gian rồi còn gì.
-Đúng vậy, Key và Anna cũng ít khi tới lớp ma pháp lắm, hơn nữa vừa hết giờ là mua vội đồ ăn chạy về nhà ngay. Graham tiếp lời, Ashley ngồi bên cạnh cũng khẽ gật đầu.
-Mấy người không biết đâu, ba người bọn họ dạo này đang châu đầu vào nghiên cứu cái gì ấy, có vẻ cao siêu lắm, tôi chả thể hiểu nỗi nữa, Key và Anna hai kẻ cuồng kiến thức thì đã đành, bây giờ đến tên Fei cũng bị kéo vào, lúc nào về nhà cũng thấy bọn họ vẽ vẽ viết viết nhức hết cả đầu.
-Chắc hẳn là một thứ rất quan trọng, mà cậu chưa kể cho bọn tôi nghe vụ việc Hàn Phong trấn bị tấn công đó. Graham hỏi, hắn khá tò mò với những gì xảy ra ở phương bắc.
Tiếp theo là những lời ba hoa của Will về việc hắn đại phát thần uy như thế nào trong chiến đấu, tên này nói hăng say tới nổi tiết học buổi chiều đã bắt đầu mà vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc, bất đắc dĩ cả nhóm phải cho hắn một tràng pháo tay tán dương lên tận mây xanh mới chấm dứt được chuyện này, rồi ai lại về lớp nấy. Chỉ có lớp ma võ sĩ của Vanes và Will là chiều này không có tiết, vì vậy Will liền đề nghị:
-Tôi bây giờ mà về nhà đảm bảo sẽ chán tới chết mất, chắc sẽ ghé khu đối luyện một chút, cô đi không?
Vanes cũng chẳng có việc gì để làm nên liền đồng ý.
Sân đối luyện vẫn náo nhiệt như mọi khi, tiếng binh khí va chạm, tiếng gầm gừ hạnh họe nhau của đối thủ, tiếng hò reo của khán giả, tất cả hòa vào tạo nên một khu vực nhộn nhịp nhất trong học viên, vốn dĩ hai người không ai có ý định tham gia chiến đấu, nhưng khi đi ngang qua phòng ghi danh, Will có liếc một chút để nắm bắt danh sách trận đấu, nhưng hắn lại thấy một người vẫn chưa có đối thủ, sau khi đọc đi đọc lại ba lần để chắc mình không nhầm lẫn, hắn nở một nụ cười, nói thầm:
-Có dịp để hoạt động rồi.
Đi được vài bước, Vanes bỗng nhận ra Will không còn bên cạnh nữa, cô quay lại thì thấy bóng hắn đã chạy vào phòng ghi danh như tên bắn, không để lại cho cô một lời nào, cũng không kịp để cô giữ hắn lại. Cô nàng hơi nhăn mặt một chút, sau đó lấy điện thoại ra, bấm một dãy số rồi áp vào tai.
---
Nhà số 116 lúc này không có bất kỳ dụng cụ nào hoạt động, chỉ trừ phòng của Key.
Phòng hắn hiện tại đã dọn dẹp toàn bộ đồ đạc, chừa ra một khoảng trống lớn ở giữa, rèm cửa cũng được kéo, do đó điều kiện ánh sáng không được tốt lắm, có lẽ trừ thứ được đặt ở giữa phòng. Đó là một cái máy không quá to và tạo hình cũng đơn giản, chỉ là một hình hộp chữ nhật với nhiều khe cắm và những lỗ tròn khác nhau. Trên một lỗ tròn kích cỡ trung bình đang lơ lửng một quả cầu nhỏ tỏa ra ánh sáng xanh dương nhè nhẹ, nếu nhìn kĩ thì trong quả cầu của những dòng chảy nhỏ đang không ngừng chuyển động tựa như những dải lụa, trên những dải lụa nhỏ ấy là hàng loạt những chấm đen li ti không thể nhìn bằng mắt thường được.
Cách đó không xa, trên giường của Key đang có ba cái đầu chụm lại nhau nhìn vào màn hình máy tính xách tay của hắn, bên trong là những hình ảnh kì lạ, có cái là vòng tròn ma pháp, có cái lại là những kí tự và hình vẽ quái đản không thuộc về bất cứ nền văn minh nào, hơn nữa những vòng tròn ma pháp này trông cũng có nét khác so với vòng tròn ma pháp được hình thành qua chú ngữ như hiện nay. Đáng lí ra những thứ thâm ảo thế này nên đưa cho một tổ chức ma pháp tầm cỡ quốc gia nghiên cứu thì lại được ba người trẻ tuổi chỉ mới năm thứ hai của học viện Minith săm soi.
-Phù, cuối cùng tốn bao công sức cũng đọc được dữ liệu. Quả cầu này cũng thật kì quái, máy đọc dữ liệu tân tiến nhất có thể nhận mọi bộ nhớ cũng không chạy được hoàn chỉnh. Phải dùng ma lực kết hợp với điện năng mới thể hiện được thông tin, quả là tà môn mà. Fei than thở, tuy vậy ánh mắt hắn không có một giây nào rời khỏi màn hình.
-Lúc đó cậu bảo quả cầu này có thông tin cần thiết, vậy nó là gì vậy Key? Anna nhẹ nhàng hỏi, cô cũng đang cực kì tò mò như Fei. Dù sao có là ma pháp sư hay là thủ ấn giả đi nữa thì cũng đều có một khao khát với kiến thức rất lớn, nếu không cũng không bước trên con đường này được.
-Ừm lúc đó gấp quá tôi cũng không đọc kĩ, nhưng có thấy mấy chữ "tổ hợp chiến đấu" là đủ rồi, giờ để xem chúng ta có gì nào ...
Đúng lúc khát vọng tìm hiểu của ba người đang dâng trào thì tiếng chuông điện thoại lên vang lên trong túi quần Key, hắn nhíu mày một chút rồi bắt máy:
-Có chuyện gì vậy Vanes?
Trong điện thoại vang lên giọng nói trong trẻo của Vanes:
-Mau tới sân đối luyện, Will sắp chiến đấu cùng người thừa kế nhà Walles, coi bộ rất căng thẳng. Với tính của hắn tôi sợ sẽ có chuyện không hay.
Key chau mày, nói vài câu rồi cúp máy, sau đó quay sang thuật lại cho Fei và Anna nghe. Cả ba liền tạm hoãn ham muốn kiến thức lại, thu dọn rồi tiến ngay tới sân đối luyện.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện