[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 74 : Không kịp rồi!

Người đăng: Ngạ Quỷ

Chương 74: Không kịp rồi! Quái vật lửa được tạo thành thuần túy bởi nguyên khí hệ hỏa, nếu là dùng Ly Hỏa phù có uy lực cực lớn mà hắn từng dùng để đánh chết quái vật xúc tu, tất nhiên là không mấy hiệu quả, Sở Vân Thăng lật qua lật lại sách cổ, chỉ có thể lựa chọn một loại từ trong số các nguyên phù nguyên khí hệ băng, như vậy sẽ vừa vặn khắc chế được nguyên khí hệ hỏa của quái vật lửa. Nguyên phù cấp ba có rất nhiều loại, nhưng số mà Sở Vân Thăng có thể nhận ra toàn bộ các ký tự lại không quá nhiều, hắn chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn được một nguyên phù có tên là Băng Băng*, loại Băng Băng phù này cũng không phải là loại có uy lực lớn nhất trong số các nguyên phù hệ băng cấp ba, nhưng điểm mạnh của nó là cách chế tạo đơn giản, Sở Vân Thăng có thể chế tạo một lượng lớn, hắn không biết ở quanh chín thể sinh sương có phải là có chín quái vật lửa hay không, thế nhưng tối thiểu hắn cần phải chuẩn bị chín tấm Băng Băng phù. *Hai chữ Băng ở đây khác nhau, chữ băng đầu tiên là lạnh băng, băng giá, còn chữ băng thứ hai là băng trong 'thiên băng địa liệt', có nghĩa là sụp đổ, tan vỡ, vậy Băng Băng sẽ có nghĩa là tảng băng tan vỡ. Ở cảnh giới Một Nguyên Thiên chế tạo nguyên phù cấp hai, lượng nguyên khí tiêu hao sẽ cực kỳ khổng lồ, mà ở cảnh giới Hai Nguyên Thiên chế tạo nguyên phù cấp ba, cũng là tiêu hao vô cùng lớn. Chín tấm nguyên phù cao cấp cấp ba, lượng nguyên khí cần tiêu hao lại càng lớn, Sở Vân Thăng liên tục dùng hết một lượng lớn Nhiếp Nguyên phù mới miễn cưỡng chế tạo hoàn tất. Tiếp đó lại phải nâng cấp nguyên phù Lục Giáp từ cấp một ban đầu lên thành cấp hai, phương pháp chế tạo Lục Giáp phù cấp ba Sở Vân Thăng còn chưa đọc hiểu, giờ đã không còn nhiều thời gian chờ cho hắn đi nghiên cứu nữa. Lục Giáp phù là nguyên phù phòng hộ toàn diện, nhất là đối với những đòn tấn công bằng nguyên khí, vô cùng hiệu quả, lại phối hợp với cả chiến giáp, khả năng giữ mạng sẽ tăng lên rất nhiều. Nguyên phù Thần Binh trên kiếm Thiên Ích, nguyên phù Hàn Binh trên cung tên, nguyên phù Hỏa Binh trên súng lục, cũng được Sở Vân Thăng cải tạo toàn bộ lại thành cấp hai, tuy rằng trong số này có vài loại hắn đã đọc hiểu phương pháp chế tạo nguyên phù cấp ba, thế nhưng hắn thực sự không còn bao nhiêu nguyên khí để nâng cấp những nguyên phù này lên thành nguyên phù cấp ba nữa. Hai tấm Vật Nạp phù cấp hai, Sở Vân Thăng cũng không động đến, nguyên khí trong đó còn đủ để chèo chống một thời gian, theo tâm lý tiết kiệm được chút nào hay chút đó của hắn, hắn dự định chờ sau này rồi hẵng chế tạo Vật Nạp phù cấp ba thay cho nguyên phù cấp hai bây giờ. Vẫn còn một loại là nguyên phù Phong Thú tương đối quỷ dị kia, lượng nguyên khí cần để chế tạo lại càng khổng lồ, thậm chí là gấp ba lần Băng Băng phù, nhưng công dụng của nó cũng hết sức mạnh mẽ, Phong Thú phù cấp ba có thể phong ấn giam giữ một con quái vật sắp chết vào trong phù thể của nguyên phù, sau khi trải qua quá trình chữa trị của nguyên khí, người dùng nguyên phù có thể phóng quái vật ra để hỗ trợ quá trình chiến đấu của mình. Sở Vân Thăng cắn răng, chế tạo ra một tấm, định bụng tìm một con Nhục Trùng phong ấn vào đó. Đối mặt với quái vật lửa, mặc dù hiện giờ đã đến cảnh giới Hai Nguyên Thiên, nhưng Sở Vân Thăng cũng chỉ có một chữ: Chạy! Băng Băng phù chỉ dùng để làm chậm tốc độ tấn công của quái vật lửa, chứ hắn không hề hy vọng xa vời rằng có thể dùng nó để giết chết quái vật. Mà tương tự, nếu như có thể phong ấn vài con Nhục Trùng làm tốt thí, cái khả năng hút siêu mạnh của Nhục Trùng hẳn là có thể khiến quái vật lửa chậm lại một chút, hy vọng chạy trốn của bản thân sẽ lớn hơn. Có điều đây cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi, Sở Vân Thăng không có chừng đó nguyên khí để có thể chế tạo ra nhiều Phong Thú phù như vậy, hắn còn phải giữ lại ít nhất là mười tấm Nhiếp Nguyên phù đầy nguyên khí để bổ sung cho tiêu hao nguyên khí trong quá trình chiến đấu. ****** Lúc này, có vài tên binh lính đang đỡ lấy một gã lính trẻ tuổi cả người là máu, trên đầu đội mũ cối từ đại sảnh xông vào, Đỗ Kỳ Sơn bị Đào tham mưu lo lắng kéo qua đó. Viên binh sĩ đang hấp hối này, trên khóe mắt còn chảy ra máu tươi, trong miệng tràn bọt máu, nói đứt quãng: "Gửi, gửi, trung, trung đoàn, trung đoàn trưởng Đỗ Kỳ Sơn, trung, trung đoàn 218, mệnh, mệnh lệnh của, bộ, bộ chỉ huy sư đoàn, ở, ở trong túi, túi áo của tôi, không kịp rồi, không, không kịp rồi!...." "Không kịp gì cơ? Anh bạn trẻ, anh bạn trẻ!" Trung đoàn trưởng Đỗ lắc lư tên lính đẫm máu này. Đầu của tên lính gục xuống trên cánh tay Đỗ Kỳ Sơn, con mắt đầm đìa máu tươi vẫn trợn trừng. "Trung đoàn trưởng, cậu, cậu ấy đã hy sinh rồi!" Đào tham mưu kiểm tra qua hơi thở của gã binh sĩ, thấp giọng nói. Trung đoàn trưởng Đỗ gật đầu, nhớ tới mệnh lệnh của bộ chỉ huy sư đoàn mà hắn nói đến, lập tức tìm kiếm tới lui trên bộ quần áo thấm đẫm máu tươi của gã chiến sĩ, từ trong lớp áo trong móc ra một phong thư nhăn nhúm, dính đầy máu, Đỗ Kỳ Sơn mở tờ giấy ra, nhanh chóng đảo mắt qua, sắc mặt càng ngày càng trầm trọng. "Lập tức gọi Sở Vân Thăng tới, không, ta tự đi!" Trung đoàn trưởng Đỗ đưa tay nhét tờ giấy vào trong túi áo, đẩy Đào tham mưu ra, đi thẳng đến cửa phòng Sở Vân Thăng. ***** "Ông nói là quân chặn hậu của Thân Thành đã sụp đổ toàn tuyến!? Đại quân Xích Giáp Trùng đang ập đến trước mặt!?" Sở Vân Thăng lập tức nhảy bật lên từ trên ghế! "Không sai! Bộ chỉ huy sư đoàn vào ba giờ trước, đã lần lượt phái binh lực của gần một đại đội tiến vào sương mù, khắp nơi tìm kiếm vị trí của chúng ta, bộ đội chủ lực của bộ chỉ huy sư đoàn đã vòng qua Côn Thành, bây giờ đang đóng ở thị trấn bên ngoài năm cây số, chỉ cho chúng ta sáu giờ, nếu như không thể thoát khỏi thành phố sương mù, bộ chỉ huy sư đoàn sẽ vứt bỏ những nhà khoa học này, trực tiếp lui về Kim Lăng!" Giọng nói của trung đoàn trưởng Đỗ có chút lạnh lẽo. "Cộng với thời gian bọn họ tìm kiếm chúng ta đã mất hơn ba giờ đồng hồ, bây giờ chỉ còn lại hơn hai giờ! Phải lập tức hành động!" Trung đoàn trưởng Đỗ bỗng đứng bật lên nói. Sở Vân Thăng giờ phút này đâu còn tâm tư nghỉ ngơi nữa, lập tức khởi động chiến giáp, rút kiếm Thiên Ích ra, nói: "Giục các giáo sư hãy nhanh tính ra bản đồ và thứ tự phá hủy thể sinh sương, trung đoàn trưởng Đỗ ông lập tức sắp xếp cho chiến sĩ thức tỉnh, tôi lúc nào cũng có thể xuất phát!" ***** Đỗ Kỳ Sơn hoàn toàn không có ý định giấu giếm sự thật với hơn một trăm ba mươi chiến sĩ thức tỉnh được triệu tập đến, bây giờ đã đến thời khắc nguy hiểm nhất, nếu như không thể thoát ra được, vậy thì chỉ còn chờ cho đại quân Xích Giáp Trùng lao vào sương mù, quét qua tất cả, đến lúc đó tất cả đều chỉ có chết! Các vị giáo sư trong phòng hội nghị điên cuồng tiến hành những bước tính toán suy diễn cuối cùng, tất cả những ông lão mệt mỏi nằm xuống đều bị đánh thức, tham gia vào hàng người tính toán. Dưới sự thúc giục không ngừng nghỉ của trung đoàn trưởng Đỗ, vào 20 giờ 40 phút, các nhà khoa học rốt cuộc hoàn thành tính toán, lúc này chỉ còn cách thời gian ước định của bộ chỉ huy sư đoàn là 2 giờ 20 phút! Cộng với cả quân đội, tổng cộng gần một trăm năm mươi chiến sĩ thức tỉnh, được chia làm hai tổ, một tổ gần một trăm người, số người nhiều nhất, lại được phân phối chi viện hỏa lực lớn nhất của trung đoàn trưởng Đỗ, phối hợp với Sở Vân Thăng phá hủy thể sinh sương, mà một tổ khác, là quân đội hạng nặng bảo vệ cho thân nhân của các chiến sĩ thức tỉnh và các nhà khoa học, xuất phát hướng về khu sương mù cuối cùng trong danh sách. Bộ đội tấn công thể sinh sương sẽ do chiến sĩ thức tỉnh của quân đội - sĩ quan thượng úy Ban Sĩ Quân tự mình chỉ huy, còn bộ đội di chuyển sẽ do trung đoàn trưởng Đỗ tọa trấn chỉ huy. Vị Ban Sĩ Quân này chính là viên sĩ quan lần trước đã nói giúp Diêu Tường, hắn từng nhiều lần hợp tác chiến đấu với Diêu Tường, quan hệ của hai người rất tốt. Ngay khi đám người Sở Vân Thăng chuẩn bị hành động, Đào tham mưu bỗng dẫn theo một nhóm người từ cửa chính đi vào , những người này vừa vào đại sảnh, lập tức đã yêu cầu tiếp thu quyền chỉ huy của Đỗ Kỳ Sơn! Trung đoàn trưởng Đỗ tức giận nói: "Bọn họ là ai!?" Vào thời điểm nguy hiểm vạn phần này, lại có người đến quấy rối, Đỗ Kỳ Sơn thiếu chút nữa đã kích động muốn bắn bỏ mấy người này! Đào tham mưu vội vàng kéo Đỗ Kỳ Sơn qua nói: "Trung đoàn trưởng, đây là một số đồng chí quan viên của Côn Thành, vẫn luôn ẩn nấp ở gần công ty lương thực, bọn họ có cảnh vệ và cảnh sát, còn có khá nhiều súng ống nữa." Trung đoàn trưởng Đỗ hừ lạnh: "Quan cái gì? Trung đoàn 218 của ông, cho tới bây giờ chỉ nghe mệnh lệnh từ bộ chỉ huy quân đội, đám người địa phương này đừng mong leo được lên đầu ông." Trong đối phương có một vị quan viên đeo kính đi ra, miệng lưỡi hách dịch nói: "Vị này chính là trung đoàn trưởng Đỗ sao, các đồng chí cực khổ rồi, thân là quan viên địa phương của nơi này, chúng tôi vô cùng cảm ơn các đồng chí quân đội đây đã tham gia công tác cứu viện, trông đợi đã lâu...." Sở Vân Thăng lòng nóng như lửa, giờ nghe hắn ba hoa chích chòe toàn những lời vô ích, liền hơi bực mình, những người này đại khái là ban đầu trốn ở công tu lương thực cách đây khá xa, thu được tin tức của trung đoàn trưởng Đỗ khá muộn, nhưng đến lúc mấu chốt này lại chạy tới, những kẻ này, vào lúc quái vật xuất hiện thì không lãnh đạo dân chúng tiến hành chống lại, bây giờ vừa có cơ hội liền lập tức muốn tiếp nhận quyền lãnh đạo, đúng là một đám cà lơ phất phơ. Trung đoàn trưởng Đỗ bỏ qua Đào tham mưu, rút súng lục ra, lạnh lùng nói: "Bớt nói lời thừa đi, nếu muốn quyền chỉ huy, trừ khi bước qua xác ta, ông sống là người của quân đội, chết là quỷ của quân đội, trừ khi là mệnh lệnh của quân đội, bằng không xin lỗi ta không tiếp, Ban Sĩ Quân, lập tức xuất phát!" Quan viên đeo kính vẻ mặt lạnh tanh, nháy mắt ra dấu cho mấy cảnh vệ vác súng phía sau, lại lần nữa ngăn cản Đỗ Kỳ Sơn, nói: "Trung đoàn trưởng Đỗ, quyền chỉ huy chúng tôi có thể không cần, thế nhưng chúng tôi muốn mượn vài người của anh, có vài vị lãnh đạo còn đang bị kẹt ở gần công ty lương thực, những vị lãnh đạo này đừng nói là ở Kim Lăng, cho dù là ở thủ đô cũng đều có sức ảnh hưởng, giải cứu bọn họ đối với hai bên chúng ta đều có chỗ tốt, tôi hy vọng anh có thể suy nghĩ cẩn thận một chút!" ----o0o---- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang