[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
Chương 72 : Dung Nguyên Thể
Người đăng: Ngạ Quỷ
.
Chương 72: Dung Nguyên Thể.
"Pằng!" một tiếng súng vang lên.
Đại sảnh liền yên tĩnh lại, chiến sĩ thức tỉnh cũng không ngại súng ống bình thường, có điều Đỗ Kỳ Sơn là quan chỉ huy quân sự cao nhất ở đây, lúc này đang đứng trên quầy phục vụ giữa đại sảnh, nổ súng cảnh cáo, khiến cho đông đảo chiến sĩ thức tỉnh phải ngậm miệng lại.
Hiện giờ, đám người Đào tham mưu đều đã trở về cao ốc, tổng cộng triệu tập hơn một trăm chiến sĩ thức tỉnh, trong đại sảnh sớm đã kín mít, hò hét loạn lên, ai cũng khăng khăng theo ý mình.
Trung đoàn trưởng Đỗ cao giọng nói: "Ta lấy thân phận quan chỉ huy tối cao của sở chỉ huy trung đoàn, nhắc lại lần nữa, người mặc giáp đỏ mà mọi người nghe đồn đích xác là nhân vật mấu chốt của hành động lần này - tiên sinh Sở Vân Thăng, về chuyện này, ta đã nói đi nói lại rất nhiều lần! Đây là lần giải thích cuối cùng!" Ông ta nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nói: "Còn về vấn đề năng lực của Sở tiên sinh, ta tin tưởng rất nhanh sẽ có đáp án."
Lão già cao gầy trong nhóm người được triệu tập sớm nhất lập tức cất giọng hỏi: "Trung đoàn trưởng Đỗ, đây chính là chỗ mà chúng tôi lo lắng nhất, tôi tuy rằng chưa được tận mắt thấy quá trình chiến đấu của vị chiến sĩ thức tỉnh mặc giáp đỏ kia, thế nhưng rất nhiều người ở đây đã tấy qua, từ miêu tả của mọi người, năng lực của chiến sĩ giáp đỏ quả thực rất mạnh, mạnh đến độ phần lớn mấy người chúng tôi chỉ có thể ngước nhìn, thế nhưng đừng quên, trong kế hoạch của ngài, anh ta cần phải đối phó với một con quái vật lửa chứ không phải là lũ Nhục Trùng hay quái vật mắt đỏ kia, chiến sĩ giáp đỏ tuy lợi hại, thế nhưng dường như tối đa cũng chỉ có thể một mình giết được một đến hai con Nhục Trùng, với thực lực này, tôi nghĩ không hề đủ để chống lại một thứ mạnh hơn rất nhiều như quái vật lửa!"
Lập tức có người phụ họa cho lão, nhảy ra nói: "Không sai, tôi ủng hộ lão tiên sinh này, tôi đã tận mắt thấy một lần vị chiến sĩ giáp đỏ kia chém giết Nhục Trùng, mặc dù năng lực của anh ta đúng là khiến tôi vô cùng khâm phục, nhưng tôi không cho rằng bằng trình độ này có thể đối kháng với con quái vật lửa kinh khủng đó, vốn tôi còn có một hy vọng, rằng Sở tiên sinh mặc áo choàng xám kia là một tồn tại còn vượt qua cả chiến sĩ giáp đỏ, tuy rằng quân đội các ngài tiết lộ rằng Sở tiên sinh chính là chiến sĩ giáp đỏ, nhưng Sở tiên sinh vẫn chưa từng đứng ra chứng thực, cho nên trong lòng chúng tôi mới nuôi chút hy vọng như vậy, nếu như quân đội các ngài cho rằng chỉ cần mang chiến sĩ giáp đỏ ra là có thể thuyết phục chúng tôi tham gia kế hoạch, đó rõ ràng là trắng trợn lừa gạt chúng tôi đi vào chỗ chết!"
"Tôi không đồng ý với lời của anh!" Một nữ thức tỉnh trước ngực còn ôm lấy một đứa trẻ ngắt lời nói: "Tôi cũng là một người từng được thấy chiến sĩ giáp đỏ chiến đấu, thế nhưng tôi nghĩ anh quan sát thiếu kỹ lưỡng, người đó là người duy nhất mà tôi thấy: khi dùng kiếm thì không hề có chút chấn động của thuộc tính băng hay hỏa; khi dùng súng lục lại có thể phát ra năng lượng hệ hỏa; sau đó khi dùng cung tên không ngờ lại có thể bắn ra mũi tên mang năng lượng hệ băng, thử hỏi mọi người có ai từng thấy một chiến sĩ thức tỉnh đồng thời sử dụng được cả hai loại năng lượng hệ băng và hỏa chưa!? Cho nên, tôi tin tưởng và ủng hộ trung đoàn trưởng Đỗ, Sở tiên sinh, tức chiến sĩ giáp đỏ, nhất định có thể đối phó được với quái vật lửa!"
....
Trung đoàn trưởng Đỗ không ngờ rằng việc mà bọn họ lo lắng không chỉ là vấn đề năng lực của Sở Vân Thăng, mà ngay đến cả chiến sĩ giáp đỏ hay nghe đồn cũng bị hoài nghi, bây giờ dù cho có xác nhận Sở Vân Thăng chính là vị chiến sĩ thức tỉnh vốn vẫn luôn lui tới trong sương mù kia, cũng chỉ có thể khiến những người này cảm thấy bên cạnh có thêm một chiến hữu mạnh mẽ, mà không phải là một nhân vật mấu chốt có thể đối kháng được với quái vật lửa.
Những người này ai mà không phải là hạng vào sinh ra tử, tránh thoát vô số nguy cơ ở thành phố sương mù, khôn khéo vô cùng, hiển nhiên sẽ không lấy mạng mình ra mà đánh bạc, trung đoàn trưởng Đỗ giờ chỉ có thể hy vọng Sở Vân Thăng đứng ra dẹp loạn, bằng không một khi những người này tản mác đi, chỉ với chút nhân thủ ít ỏi của bản thân, căn bản không thể nào phá hư được chín thể sinh sương.
Chỉ là Sở Vân Thăng ngay sau khi trở về liền nhốt mình ở trong phòng, bảo Diêu Tường giúp hắn canh cửa, trung đoàn trưởng Đỗ đã phái Đào tham mưu qua giục nhiều lần nhưng không có chút động tĩnh nào.
Sở Vân Thăng lúc này đang lo lắng theo dõi những biến hóa khác thường trong cơ thể, hắn không có cái năng lực "nội thị" nhìn vào trong cơ thể như truyền thuyết, chỉ có thể dựa vào sự di chuyển của nguyên khí trong cơ thể để cảm giác loại biến hóa này.
Hắn bây giờ không xác định được là mình đã tiến vào cảnh giới Hai Nguyên Thiên hay chưa, chỉ là cảm giác như giữa nguyên khí và thân thể mình có từng tầng từng tầng ngăn cách, đang từng bước từng bước bị phá vỡ, sau đó nguyên khí dần dung hợp với cơ thể mình với một cảm giác kỳ lại chưa từng có.
Nếu như nói trước đây nguyên khí chỉ "trú lại" ở bên trong thân thể, thì bây giờ hẳn là đang dung hợp thành một thể, quá trình này hết sức chậm rãi, từng chút từng chút một.
Đủ các loại tiếng động kỳ lạ theo những tế bào thần kinh từ khắp nơi trong cơ thể hắn truyền đến hệ thống thính giác, khiến cho Sở Vân Thăng có cảm giác bản thân mình tựa như một tòa thành đang bị vô số đạo quân nguyên khí từng lớp từng lớp phá hủy.
Tuy rằng không hề đau đớn, thế nhưng cái cảm giác thân thể hết sức mỏng manh này khiến cho hắn không dám dùng Nhiếp Nguyên phù bổ sung nguyên khí, hắn lo nếu làm như vậy, nguyên khí quá nhiều trong nháy mắt sẽ khiến cho thân thể của chính mình tan vỡ!
Sở Vân Thăng chỉ có thể giằng lòng lại, phối hợp với tiến độ của nguyên khí trong thân thể, chậm rãi hút nguyên khí mới từ bên, mãi đến ba tiếng sau, tầng tầng lớp lớp nguyên khí đang cải tạo và dung hợp với thân thể mới dần dần dừng lại.
Khi hắn kiểm tra lại tình trạng bản thân, rốt cuộc phát hiện ra cảm giác khi mới đạt đến cảnh giới Hai Nguyên Thiên mà sách cổ miêu tả, độ ngưng tụ của nguyên khí tăng lên rất nhiều, chỉ nhẹ nhàng thúc giục mà hắn đã có thể cảm thấy năng lượng cực lớn ẩn chứa trong nguyên khí. Sự kết hợp giữa nguyên khí và thân thể đã không chỉ đơn giản là quan hệ chứa đựng nữa, mà là trạng thái hòa trộn dung hợp vào nhau, dường như nguyên khí đã biến thành một phần của thân thể hắn vậy.
Dựa theo những gì viết trong sách cổ, cái trạng thái này ở giai đoạn đầu là không hoàn toàn, cần hắn không ngừng dùng phương pháp tu luyện mà sách cổ cung cấp, triệt để cải tạo thân thể mình thành Dung Nguyên Thể, thẳng đến đỉnh điểm của Hai Nguyên Thiên, đột phá đến cảnh giới Ba Nguyên Thiên.
Tính chất của nguyên khí trong cơ thể cũng rõ ràng xảy ra biến hóa, vốn trước đây nguyên khí khi được hút vào trong cơ thể hắn cũng không có biến hóa đặc biệt gì khác, chỉ như được giữ lại trong thân thể hắn mà thôi, bất kể là truyền vào kiếm Thiên Ích hay là truyền vào tên băng thì đều là loại nguyên khí thiên địa tinh thuần nguyên thủy kia, đây chẳng qua chỉ là một quá trình tựa như sử dụng một công cụ, hắn dùng nguyên khí để tạo ra uy lực mà thôi.
Mà bây giờ khi nguyên khí được hút vào thân thể, đầu tiên là tiến hành dung hợp với thân thể đã trải qua cải tạo, sau đó khi nguyên khí xuất hiện một lần nữa thì như thể đã mang theo hơi thở tính mạng của hắn, trở thành một bộ phận trong thân thể, điều động càng thêm thuận buồm xuôi gió. Hắn bây giờ mới phát hiện, cùng một lượng nguyên khí như nhau, khi ở Một Nguyên Thiên, uy lực mà hắn có thể phát huy thấp hơn nhiều so với trình độ mà hắn cảm thấy bây giờ!
Chú thích tu luyện của tiền bối trong sách cổ có nói rõ, quá trình chất biến của nguyên khí này, sẽ tùy theo sự tiến bộ của thân thể người tu luyện mà dần dần trở nên rõ ràng hơn, mãi cho đến trạng thái đỉnh điểm Hai Nguyên Thiên khi cơ thể hoàn toàn trở thành Dung Nguyên Thể, nguyên khí nguyên thủy trong trời đất sẽ hoàn toàn toàn chuyển hóa thành nguyên khí bản thể của người tu luyện, uy lực cũng sẽ đạt đến mức đỉnh điểm trong cảnh giới Hai Nguyên Thiên.
Chỗ tốt đầu tiên mà sự biến hóa của nguyên khí mang lại cũng không phải là năng lực của hắn mạnh lên, mà là hắn đã có thể chế tạo nguyên phù cấp ba, loại nguyên phù cấp cao với cơ sở bắt buộc là phải tu luyện được nguyên khí bản thể này chính là thứ mà Sở Vân Thăng mong chờ đã lâu.
Mà hơn thế nữa, từ nay về sau tất cả nguyên phù trước kia đều có thể một lần nữa chế tạo nâng cấp lên đến trình độ cấp ba, không còn là cái loại chỉ có thể dùng một lần liền hỏng như trước nữa, điều này sẽ tiết kiệm được rất rất nhiều nguyên khí lãng phí cho hắn.
Thứ hai, chính là chiến giáp và kiếm Thiên Ích, Sở Vân Thăng lại rèn luyện lại một lần nữa, chiến giáp được nguyên khí bản thể của hắn tẩy rửa, độ dày giảm đi phân nửa, nhìn qua có vẻ càng linh hoạt nhẹ nhàng hơn, nhưng khả năng phòng ngự lại tăng thêm rất nhiều. Kiếm Thiên Ích cũng tống ra một đống tạp chất, Sở Vân Thăng phải lấy tất cả đao chân Xích Giáp Trùng mà trung đoàn trưởng Đỗ cung cấp ném vào quá trình rèn luyện nó, mới miễn cưỡng giúp cho kích cỡ của kiếm Thiên Ích không có biến hóa quá rõ ràng.
Lại thêm loại khói mù màu xanh lam có thể ăn mòn nguyên khí của quái vật mắt đỏ, với kiếm Thiên Ích bây giờ, chỉ cần một lượng nguyên khí chưa đến một nửa trước đây, hắn hoàn toàn có thể giết chết một con Xích Giáp Trùng.
Đối phó với quái vật lửa, khả năng tấn công có thể phá hỏng nguyên khí này của kiếm Thiên Ích đóng vai trò hết sức quan trọng, bởi nó vốn là một con quái vật với tuyệt đại bộ phận được tạo thành từ nguyên khí tinh khiết.
Ngay sau đó, Sở Vân Thăng lại thầm đọc lại kiếm chiến kỹ duy nhất mà hiện tại hắn có thể đọc hiểu trong sách cổ, một lần lại một lần, tuy rằng trước đây hắn đã thuộc nó làu làu rồi.
Trong căn phòng nho nhỏ này không tiện để thi triển chiến kỹ, Sở Vân Thăng bật người lên, hắn muốn ra ngoài tìm quái vật, thử thí nghiệm uy lực của kiếm chiến kỹ mà mình trông mong đã lâu này.
Hắn lại nghĩ: mấy chiến sĩ thức tỉnh trong đại sảnh kia không phải vẫn luôn muốn mình chứng minh thực lực để làm cơ sở cho việc hợp tác sao, vừa lúc lấy lần thí nghiệm này giải quyết luôn thể!
----o0o---- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện