[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 70 : Đồn đại

Người đăng: Ngạ Quỷ

.
Chương 70: Đồn đại. Vẻ mặt giáo sư Tôn có hơi xấu hổ, phản ứng của Sở Vân Thăng kịch liệt vượt quá dự đoán của ông, ngượng ngùng miễn cưỡng giải thích: "Việc giải phẫu đám người Cam Tử Cường là do tình thế bắt buộc, cậu theo tôi thì hiểu." Sở Vân Thăng do dự một chút, quyết định cứ theo xem rốt cuộc là bọn họ muốn làm gì, vốn hắn cũng hiểu, những người này dù sao cũng là cơ cấu thuộc về quốc gia, trong tình hình bây giờ, tăng cường nghiên cứu về người thức tỉnh là việc buộc phải làm, việc giải phẫu xác chết chiến sĩ thức tỉnh sợ rằng ở Kim Lăng cũng đã sớm xảy ra rồi. Phòng giải phẫu được bố trí tại phòng nghỉ ngơi bên cạnh phòng hội nghị, mới vừa bước vào đã có mùi máu tươi nồng nặc đập vào mặt, giáo sư Tôn bất đắc dĩ lắc đầu: "Điều kiện thực quá mức sơ sài, không thể nào xử lý tốt hơn được." Trong phòng có đốt mấy ngọn nến, ở giữa có vài cái bàn xếp thành một bàn giải phẫu, trên đó nằm ba cái xác, đã bị giải phẫu hoàn toàn, đứng bên cạnh là hai người một già một trẻ, đang châu đầu dưới ánh nến thấp giọng thảo luận. Thấy có người tiến đến, hai người này liền ngừng thảo luận, giáo sư Tôn chỉ vào người lớn tuổi trong đó, giới thiệu: "Vị này là giáo sư Hoắc - chuyên gia y học, còn đây là học sinh của ông - tiểu Ninh." Nói rồi, quay qua nói với giáo sư Hoắc: "Lão Hoắc, bắt đầu đi." Giáo sư Hoắc đẩy đẩy gọng kính, trên mặt kính đã vỡ ra một khe hở, trên gọng cũng phải dùng vải buộc lại, ông ta hắng giọng một cái, chỉ vào thi thể trên bàn nói: "Các người lại đây nhìn xem, bởi vì thiếu các thiết bị kiểm tra và máy theo dõi, chúng ta chỉ có thể căn cứ vào những hiện tượng có thể trực tiếp nhìn thấy, tiến hành phân tích đại khái." "Trước tiên hãy nhìn phần cơ bắp, mắt thường có thể thấy được biến hóa rõ ràng, thân sợi cơ cứng cỏi hơn, tính chất cũng có sự thay đổi, chúng ta đoán có lẽ là một phần năng lượng trong cơ thể chiến sĩ thức tỉnh được chứa đựng ở trong những tế bào cơ này, đã tiến hành cải tạo gì đó không rõ, ngoại trừ một phần vẫn để chứa đựng năng lượng từ thức ăn, có một phần khá lớn có công dụng chứa đựng một loại năng lượng vật chất tối nào đó, bởi vì vật chất tối có tính trong suốt nên chúng ta không thể thấy chúng bằng mắt thường, cho nên những suy luận này cũng không có các kiểm tra và kết quả thực nghiệm làm căn cứ, chỉ có thể suy đoán mà thôi. Lại nhìn vào các cơ quan nội tạng, biến hóa ở khu vực trái tim của chiến sĩ thức tỉnh hệ hỏa rõ ràng là lớn hơn những vị trí khác, mà trọng điểm biến hóa của chiến sĩ thức tỉnh hệ băng thì lại ở khu vực thận, bởi vì không có những chiến sĩ thức tỉnh hệ khác làm căn cứ, lại thêm chúng ta đã biết có sự tồn tại của những chiến sĩ thức tỉnh với năng lực kỳ lạ như thuộc tính của Kim Cương Thú của quân đội, vậy nên hiện giờ cũng không tiện đưa ra kết luận. Vùng não bộ là khu vực có biến hóa mạnh nhất, tại đây các dây thần kinh giao nhau, những chiến sĩ thức tỉnh có năng lực càng mạnh thì biến hóa lại càng rõ ràng, có điều não bộ từ thời đại Mặt Trời đã là nan đề của cả thế giới, bây giờ chỉ dựa vào mắt thường, chúng ta cũng là không thể nào đưa ra kết luận chính xác được. Cuối cùng lại nhìn xương cốt, mắt thường không thấy được biến hóa rõ ràng nào, không cách nào phán đoán." Giáo sư Hoắc giới thiệu ngắn gọn xong, Sở Vân Thăng cảm thấy hơi kỳ lạ, giáo sư Tôn gọi mình qua đây nghe vài lời phân tích vô dụng của ông ta, tựa hồ không hề có chút ý nghĩa nào. Như thể đoán được tâm tư của hắn, giáo sư Tôn tiếp lời nói: "Điều kiện của chúng ta hiện giờ quá sơ sài, chỉ có thể đưa ra một vài phán đoán đơn giản như vậy, những hiện tượng sơ bộ này, lại kết hợp với một lượng lớn quan sát mà chúng ta thực hiện từ trước khi côn trùng xuất hiện, trải qua quá trình thảo luận của mọi người, đã đưa ra một suy đoán: Bởi vì vật chất tối và năng lượng tối có tính chất trong suốt hoàn toàn, thậm chí còn có thể vô thanh vô tức đi xuyên qua những "vật chất sáng"như thân thể con người hay là cả trái đất. Vậy nên chiến sĩ thức tỉnh có được năng lượng tối, có thể là thông qua một khu vực hoạt động mạnh nào đấy trong não bộ, dẫn dắt thu hút được năng lượng tối ở xung quanh thân thể hay thậm chí là những năng lượng xuyên qua trong thân thể của mình, rồi hút vào cơ thể, chứa đựng tích lũy trong cơ thể. Loại giả thuyết này cần phải xây dựng được mấy cơ sở sau, một là khi con người thức tỉnh, cần phải trong thời gian ngắn cải tạo các tế bào bên trong cơ bắp thân thể, khiến nó có thể tiếp nhận được loại năng lượng khác với năng lượng từ cacbohydrat như năng lượng tối, hai là tác dụng dẫn dắt của não bộ đối với năng lượng tối, ba là cơ chế phản ứng, tập trung và vận dụng của đơn vị thần kinh đối với những năng lượng tối này. Những thứ này đều là giả thuyết suy đoán bước đầu của chúng ta, rất nhiều hiện tượng còn chưa thể nào giải thích được, ví như thủ đoạn tấn công riêng biệt của từng chiến sĩ thức tỉnh, cái quá trình phóng ra này vô cùng phức tạp, chúng ta không cách nào xây dựng mô hình, cũng không thể nào giải thích được." Tiếp theo giáo sư Tôn tiếp tục giảng giải về phần lớn thành quả mà mấy người họ suy nghĩ ra. Sở Vân Thăng lú cả đầu nghe ông ta nói, những suy đoán này có phần giống với những điều mà hắn ngộ ra sau quá trình tu luyện khi nãy, giờ nghĩ kỹ lại, có lẽ sẽ có điểm tham khảo được, có điều hắn có chút không hiểu, tại sao giáo sư Tôn lại phải nói cho hắn biết nhiều thứ như vậy. Giáo sư Tôn trả lời rất thẳng thắn: "Nếu như ở Kim Lăng, công tác của mấy người chúng ta sẽ là bí mật cấp cao, đừng nói là cậu, cho dù là vợ con của chúng ta, trong tình huống còn chưa được phê chuẩn, thì ta cũng sẽ không tiết lộ nửa chữ, thế nhưng bây giờ, tất cả hy vọng của toàn bộ mọi người chúng ta đều đặt lên người cậu, ta biết bên ngoài có mấy người không quá tin tưởng cậu, thế nhưng ta tin! Trung đoàn trưởng Đỗ nói cậu cần ba ngày để nâng cao năng lực của mình, mấy lão già chúng ta chẳng qua là cố gắng hết sức có thể, dù có tổn hại thi thể cũng phải sớm giải phẫu các chiến sĩ thức tỉnh này, chỉ để hy vọng có thể có chút giúp đỡ cho việc cậu nâng cao năng lực!" Sở Vân Thăng nhẹ nhàng gật đầu, những giả thuyết và suy luận lớn mật của mấy người giáo sư Tôn, đã phác họa ra một câu trả lời cho mô hình hấp thu và chứa đựng năng lượng của chiến sĩ thức tỉnh, tuy rằng chưa được chứng minh, cũng không hề có số liệu thí nghiệm nào ủng hộ, thế nhưng nó cũng có trợ giúp rất lớn cho việc Sở Vân Thăng kết hợp với sách cổ để lý giải tình huống của bản thân, nhất là không lâu trước bản thân còn thử nghiệm tu luyện, đã hiểu ra được rất nhiều thứ. Trong đầu hắn lúc này tất cả đều là mô hình vận hành của nguyên khí, như là nguyên khí từ bên ngoài tiến vào cơ thể thế nào, chúng được chứa đựng trong cơ thể thế nào, chứa đựng ở đâu? Bản thân khi truyền nguyên khí vào kiếm Thiên Ích, biểu hiện bên ngoài chẳng qua là một quá trình di chuyển của nguyên khí, nhưng nguyên lý của việc chúng tụ tập lại là gì, làm sao để đẩy chúng ta ngoài cơ thể? Trong sách cổ chỉ có từng cái từng cái pháp quyết thao tác, những pháp quyết này hắn đã thuộc làu làu, thế nhưng hắn chưa từng đi quan tâm xem những pháp quyết này được tạo ra thế nào? Làm sao để tạo tác dụng? Tựa như khi hắn học ở trung học cơ sở, thuần thục sử dụng "định lý Pitago" để tính độ dài đường chéo, hoàn toàn không cần quan tâm đến việc làm sao "định lý Pitago" được chứng minh ra. Sở Vân Thăng lòng không yên mà thu bảy tám bộ xác quái vật mắt đỏ đám Diêu Tường giết mang về, tiếp đó lại đi lấy bản đồ đường đi mới trong tường sương mù mà đám người giáo sư Phương phải gian nan vất vả lắm mới tính toán ra được. Những vị giáo sư vừa hoàn tất quá trình tính toán suy diễn này, cũng không chịu được nữa, lập tức ngã lăn quay ra trên ghế sa lon mà ngủ. Sở Vân Thăng lần thứ hai bước ra khỏi của cao ốc Cẩm Giang, lắc lắc đầu, hơi tỉnh táo lại một chút, một khi tiến vào sương mù, chỉ cần có hơi phân tâm thôi cũng đã là mang tính mạng mình ra đùa bỡn. Bóng người đỏ rực lại lần nữa chìm vào màn sương mù mờ mịt. Nhục Trùng có lúc rất dễ gặp được, nhưng có khi bởi vì màu sắc ngụy trang của chúng mà rất khó phát hiện, Sở Vân Thăng lướt đi ở độ cao tầng trung của thảm thực vật to lớn này, hắn đè nén tư duy hỗn loạn xuống, hết sức tập trung cảnh giác màn sương mù xung quanh, khi thì chậm rãi ẩn nấp tiến tới, khi thì cao tốc lao đi! Hắn phải nhanh chóng đột phá cảnh giới Một Nguyên Thiên, bóng người màu đỏ nhiều lần xuất hiện tại khắp các ngõ ngách trong Côn Thành, từng con từng con Nhục Trùng bị giết chết, mang đến cho hắn một lượng lớn Nhiếp Nguyên phù đầy tràn hoa văn năng lượng. Về sau, khi gặp phải một vài con quái vật mắt đỏ, hắn cũng không tránh né nữa, trực tiếp giương cung bắn, đóng băng giết chết chúng. Sở Vân Thăng mỗi mười hai giờ đồng hồ đều sẽ trở về cao ốc Cẩm Giang một lần, các vị giáo sư kia dốc hết tâm huyết, liều mạng tính toán một lượng lớn số liệu để chuẩn bị cho hắn tấm bản đồ đường đi trong sương mù tiếp theo. Số chiến sĩ thức tỉnh may mắn sống sót mà Đào tham mưu tập trung được ngày càng nhiều, đến khoảng thời gian cỡ buổi tối của ngày thứ hai, đã tập trung được khoảng chừng hơn sáu mươi người. Trọng tâm câu chuyện của bọn họ từ việc nghi vấn năng lực của Sở Vân Thăng của tám người lúc đầu, dần dần đã thêm chuyện về vị cao thủ mà gần đây rất nhiều người đã gặp, cả người mang chiến giáp đỏ như lửa với tốc độ cực nhanh, lại có thể liên tiếp chém giết một lượng lớn quái vật. Tuy rằng những người này đã nghe được từ trong miệng những nhân viên của quân đội rằng họ từng thấy bộ dạng Sở Vân Thăng mặc chiến giáp đỏ rực, thế nhưng bởi vì tránh cho những chiến sĩ thức tỉnh này mất đi tín nhiệm với quân đội, những chuyện liên quan đến Cam Tử Cường đều được trung đoàn trưởng Đỗ giữ kín, xếp vào hạng cơ mật bậc nhất! Cho nên, vì đã giấu đi phần liên quan đến Cam Tử Cường, nhân viên quân đội thường chỉ nói mơ mơ hồ hồ, ngược lại lại có vẻ đầy sơ hở, cứ như là bịa chuyện ra để lừa gạt mọi người vậy. Vì việc này liên quan đến thành bại của toàn bộ kế hoạch, cho nên tất cả mọi người đều vô cùng quan tâm, chuyện này được lan truyền hết sức rôm rả, mỗi khi Sở Vân Thăng xuất hiện, cuộc tranh luận kịch liệt liền đạt đến cao trào. ----o0o---- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang