[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
Chương 65 : Ngộ!
Người đăng: Ngạ Quỷ
.
Chương 65: Ngộ!
Trung đoàn trưởng Đỗ tái mặt, Cam Tử Cường chỉ cần cho nổ lựu đạn, mặc dù các chiến sĩ thức tỉnh không có vấn đề gì, thế nhưng tối thiểu phân nửa số nhân vật quan trọng trong phòng hội nghị sẽ gặp nạn, điều này hắn làm sao chịu nổi!
Cam Tử Cường cười gằn nói: "Đỗ Kỳ Sơn, bây giờ lập tức cho người của mày đi giết chết thằng nhãi kia, sau đó mọi người coi như không có việc gì xảy ra, bằng không mấy vị nhân vật lớn của mày ở đây đừng mong có thể sống!"
Trong lòng Sở Vân Thăng lạnh xuống, tên khốn này không ngờ muốn lấy mạng mình, mà bản thân mình còn phải để ý đến sự an toàn của các nhà khoa học có thể phá giả thứ tự tường sương mù kia, vì nếu muốn sống sót rời khỏi Côn Thành được thì những người này đóng vai trò rất lớn.
Bây giờ Cam Tử Cường đang uy hiếp trung đoàn trưởng Đỗ, thế này chẳng khác gì buộc cho Sở Vân Thăng phải ra tay.
Hắn bình tâm lại, cầm lấy một mũi tên, kéo dây cung, truyền vào đầy nguyên khí, đầu mũi tên nhắm thẳng vào bên sườn Cam Tử Cường, ở phương hướng này của hắn vô cùng có lợi cho việc bắn lén, điều duy nhất còn phải lo lắng là độ chính xác của mình.
Chỉ cần bắn trúng, Sở Vân Thăng tự tin nó có thể ngay lập tức đóng băng Cam Tử Cường, hắn rất hiểu tốc độ mũi tên băng của mình, nó thậm chí còn nhanh hơn cả đạn, một khi bắn trúng, Cam Tử Cường chắc chắn sẽ không có cơ hội cho nổ lựu đạn.
Thời gian chỉ chợt thoáng qua, mũi tên băng của Sở Vân Thăng ngay tại khoảnh khắc trung đoàn trưởng Đỗ muốn mở miệng nói chuyện, xé rách giới hạn của không gian, như một tia sáng trắng lóe lên, chỉ trong nhát mắt đã xuyên qua thân thể Cam Tử Cường, ghim chặt hắn lên tường, khí lạnh dâng trào mãnh liệt lập tức đóng băng thân thể Cam Tử Cường, thậm chí ngay cả quả lựu đạn trong tay hắn cũng bị đóng băng tại chỗ.
Trúng rồi!
Sở Vân Thăng thầm hô một tiếng!
Biến hóa đột ngột này khiến cho bốn tên đồng bọn còn lại của Cam Tử Cường và đám người trung đoàn trưởng Đỗ đều sửng sốt, sau đó hai bên lập tức liều mạng lao vào chém giết nhau.
Sở Vân Thăng thu cung, rút kiếm Thiên Ích, sãi bước lao ra, nhảy vào trung tâm vòng chiến, liên tiếp chém hai người, cuối cùng một kiếm chém rơi đầu tên mặt ngựa, đá sang một bên, trong lòng như trút được một khối đá lớn: rốt cuộc cũng đã báo thù được cho Dư Tiểu Hải!
Người thức tỉnh của quân đội cũng đã đánh chết hai gã phản loạn còn lại, trong đại sảnh lần nữa khôi phục vẻ yên tĩnh.
Toàn bộ quá trình tổng cộng cũng chưa đến ba phút!
Trung đoàn trưởng Đỗ sắc mặt lạnh lùng, phất tay cho binh lính chuyển xác chết đi, gọi Sở Vân Thăng đến bên cạnh, nghiêm túc nói: "Sở tiên sinh, anh có biết vừa rồi nguy hiểm cỡ nào không? Anh sao có thể tự ý hành động!"
Sở Vân Thăng cắm kiếm Thiên Ích vào vỏ, khinh thường cười cười: "Trung đoàn trưởng Đỗ, đừng quên vừa rồi ông nói với tôi thế nào. Ông nói ông có thể hy sinh bất kỳ ai cũng phải bảo vệ sự an toàn cho người bên trong, tôi sẽ không nghi ngờ về việc ông sẽ ra lệnh cho cấp dưới tấn công tôi! Tôi chẳng qua chỉ là diệt trừ tai họa ngầm mà thôi!"
Trung đoàn trưởng Đỗ có chút tức giận, nhưng cũng chỉ lắc đầu bất đắc dĩ, thở dài nói: "Anh theo tôi vào đây, để giáo sư Tôn giải thích với anh một chút, có thể loại bỏ được tường sương mù hay không mới là chuyện quan trọng nhất trước mắt chúng ta bây giờ."
Đẩy cửa tiến vào phòng hội nghị, già trẻ lớn bé bên trong đều khẩn trương nhìn trung đoàn trưởng Đỗ, xem ra là vừa rồi tất cả đều bị dọa cho phát hoảng, nghiên cứu khoa học lợi hại là một chuyện, mà có sợ chết hay không lại là một chuyện khác.
Trung đoàn trưởng Đỗ miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nói với mọi người: "Các vị xin hãy yên tâm, nguy hiểm đã được giải quyết."
Mọi người nghe vậy mới thở phào một hơi, vừa rồi bên ngoài hỗn loạn cả lên, thậm chí bức tường còn bị đông thành một tảng băng lớn, đó là kiệt tác của Sở Vân Thăng, trước khi nhận được xác nhận trực tiếp từ trung đoàn trưởng Đỗ thì bọn họ vẫn luôn thấp thỏm lo lắng.
Trung đoàn trưởng Đỗ cố ý nói tránh đi: "Tôi nghe Đào tham mưu nói, các vị đã hoàn thành việc tính toán suy diễn phương trình, thật vậy chứ?"
Nói đến phương trình, trên mặt những người này lập tức khác hẳn, có kích động, có trầm tư, có mê mang, có vỗ tay khen tuyệt, có lắc đầu liên tục,...
Sở Vân Thăng lúc này đã thu chiến giáp lại, trên người vẫn là chiếc áo choàng màu xám tro kia, đứng sừng sững phía sau trung đoàn trưởng Đỗ.
Hắn vừa nhìn thấy Đinh Nhan, có điều Đinh Nhan cũng chỉ nháy mắt với hắn một cái, không nói chuyện, Sở Vân Thăng nghĩ có lẽ Đinh Nhan còn có tính toán riêng, mình cũng không cần xen vào, mà tính ra quan hệ của hắn và trung đoàn trưởng Đỗ cũng không thân thiết lắm, thậm chí còn từng xảy ra xung đột với thuộc hạ Cố Lập Minh của ông ta, dù bây giờ cần hợp tác với nhau, thế nhưng cùng lắm cũng chỉ là loại bằng mặt mà không bằng lòng mà thôi.
Giáo sư Tôn dễ dàng nhận ra Sở Vân Thăng, ngày đó khi ở trên sân thượng, Sở Vân Thăng có một thời gian khá dài không hề đeo mặt nạ bảo vệ vào.
Một người nữa nhận ra hắn là vị Triệu tiểu thư kia, chỉ có điều khác với ánh mắt hưng phấn của giáo sư Tôn, trong ánh mắt của Triệu tiểu thư lại mang theo một chút kinh ngạc và tức giận.
Trong cái thời đại Bóng Tối mà nơi nơi nguy hiểm, lúc nào cũng có thể mất mạng này, hai người chia lìa chạy trốn, còn có thể sống sót gặp lại nhau quả là một chuyện khó có được.
Sở Vân Thăng còn có chút hảo cảm với giáo sư Tôn, ông lão này không chỉ bị bản thân đạp một cước mà không hề để bụng, lại còn có thể dùng tri thức của mình để từ Sở Vân Thăng đổi lấy thức ăn cho những người bên cạnh. Cho nên khi gặp lại ông lão này, hắn cũng không bài xích, khi ông ta thấy hắn thì hắn cũng nở một nụ cười đáp lại.
Giáo sư Tôn cầm lên một xấp giấy từ trong quầy rượu, đi vòng qua bàn, cao hứng nói: "Chàng trai, thật không ngờ là còn có thể gặp lại cậu! Ồ, còn cái, cái bộ, cái bộ áo giáp kia của cậu đâu rồi?
Giáo sư Tôn thấy Sở Vân Thăng cười mà không đáp, lắc lắc đầu: "Mấy tên chiến sĩ thức tỉnh các cậu, luôn làm như mấy nhà khoa học chúng ta sẽ xẻ thịt các cậu ra để nghiên cứu không bằng, nào có chuyện như vậy!? Không nói thì thôi, mỗi người đều có bí mật của mình, không cưỡng ép, không cưỡng ép! Lại đây, lại đây nào, qua xem thành quả nghiên cứu mới của chúng ta, đúng là quá chấn động, quá kỳ diệu, chàng trai, cậu có biết không, chỉ cần có đủ thời gian, những phương trình cơ sở này thậm chí còn có thể áp dụng vào trong tàu vũ trụ để tiến hành qua lại giữa các hành tinh!"
Trung đoàn trưởng Đỗ vẻ mặt đồng cảm nhìn Sở Vân Thăng bị lôi đi, nghĩ lại ông ta cũng thường bị mấy người giáo sư này dằn vặt, Sở Vân Thăng rất nhanh liền biết được cái cảm giác dằn vặt này, bởi vì những cái mô hình và công thức trên trang giấy kia, hắn hoàn toàn xem không hiểu, cứ như đang đọc thiên thư vậy..
Có điều, khi hắn đảo mắt qua một mô hình trong số đó, hắn đột nhiên phát hiện nó có vẻ hết sức quen thuộc, trong lòng chăm chú, nhớ ra trong sách cổ mình đã từng thấy qua cái mô hình này, là một miêu tả về pháp tắc nguyên khí, mấy cái đồ về nguyên lý gì đó Sở Vân Thăng cơ bản đều trực tiếp lướt qua, thế nhưng cái mô hình này thì hắn từng nghiên cứu một thời gian, bởi vì nó có liên quan đến vấn đề không gian trên phù thể của một loại nguyên phù cấp ba, Sở Vân Thăng trước giờ nghĩ mãi mà vẫn không hiểu được.
Mô hình trên mảnh giấy cũng không hoàn toàn giống với mô hình trong sách cổ, chỉ có thể coi là một nguyên mẫu ban đầu, hơn nữa còn có vài điểm sai lầm. Vốn trong sách cổ có rất nhiều ký tự mà Sở Vân Thăng căn bản không cách nào hiểu được, thế nên rất nhiều phần chuyên sâu hắn hoàn toàn không hiểu. Nhưng cái mô hình này thì khác, nó chỉ là một nguyên mẫu sơ bộ, được xây dựng từ trạng thái nguyên thủy nhất, chia làm năm bước, đã tính toán suy diễn hoàn tất, có điều phía sau đã bị gạch chéo một dấu lớn, chắc là đã bị bỏ đi.
Sở Vân Thăng càng xem càng nhập thần, hắn bỗng cảm thấy như đã mở được cánh cửa dẫn đến cái pháp tắc kia, nhất thời như rơi vào một trạng thái vô thức, không tự chủ được đưa tay cầm lấy một cây bút máy bên cạnh, nhanh chóng dựa theo những phần mà hắn có thể xem hiểu về cái quy tắc kia trong sách cổ, kết hợp với bản phác thảo này tiến hành xây dựng lại một lần nữa.
Phản ứng khác thường của hắn lập tức khiến cho giáo sư Tôn chú ý, thấy Sở Vân Thăng vẽ vẽ lên một mô hình trên một bản thảo bỏ đi, toàn là một số ký hiệu lung tung linh tinh mà ông hoàn toàn không hiểu, vì vậy đùa một câu: "Chàng trai, thật không nhận ra cậu còn rất có tiềm lực về khoa học ha...."
Lời của giáo sư Tôn còn chưa dứt thì một cái mô hình hình học mới đã hiện ra trên giáy, Sở Vân Thăng đã xây dựng xong, đây là trạng thái thô sơ của pháp tắc kia, tuy rằng còn có chênh lệch rất lớn với mô hình pháp tắc hoàn chỉnh trong sách cổ, thế nhưng đây đã gần chạm đến cực hạn mà Sở Vân Thăng có thể tính toán suy luận ra.
Sau khi xây dựng mô hình xong, Sở Vân Thăng chợt có một cảm giác như đột nhiên hiểu ra, trước đây khi hắn chế tạo nguyên phù, đều là thấy gì vẽ nấy, hoàn toàn không biết nguyên lý trong đó, nếu chế tạo thất bại thì cũng chỉ cho là vẽ theo không giống, bây giờ hắn mới có được một chút thấu hiểu này, liền cảm giác được hóa ra việc hiểu được nguyên lý bên trong đó lại tuyệt vời thế này, cái cảm giác này tựa như không chỉ biết được kết quả, mà còn biết được tại sao lại có kết quả như vậy nữa, cánh cửa dẫn đến nguyên phù cấp cao dường như đang chậm rãi mở ra với hắn.
Sở Vân Thăng sững người nhìn vào mô hình của mình, giáo sư Tôn bên cạnh đầu tiên là lơ đễnh liếc qua mấy mô hình đó, kết quả lại liếc qua lần nữa, cuối cùng vẫn là không nhịn được nhìn lần thứ ba, tới lúc này ông đã hoàn toàn không rời mắt khỏi trang giấy nữa.
Cả người giáo sư Tôn tựa như bị một cây búa tạ đập trúng, vươn tay đoạt lấy bản vẽ vào tay, miệng run rẩy nói: "Không thể nào, không thể nào, tuyệt đối không thể nào! Loại phối hợp trường lực này làm sao có thể ổn định! Vì sao hết lần này tới lần khác lại có thể ổn định! Vì sao lại không xảy ra sụp đổ? Làm sao để khống chế quá trình phân rã trong đó? Lão Phương, lão Phương! Ông nhanh qua đây, ông là chuyên gia vật lý, ông nhanh tới xem một chút!"
Một tờ bản thảo thông thường, đột nhiên khiến cho các giáo sư phải giành giật với nhau, khung cảnh vô cùng hỗn loạn, thậm chí còn dọa cho cả Đào tham mưu bên ngoài cũng phải dẫn người của mình khẩn trương tràn vào phòng.
----o0o---- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện