[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
Chương 300 : Quân đoàn người máy
Người đăng: Ngạ Quỷ
Ngày đăng: 10:29 02-03-2018
.
Sở Vân Thăng chưa bao giờ giết qua nhiều người như vậy, nhiều vô số kể, nhưng hắn vẫn không ngừng giết chóc dù chỉ một khắc.
Nếu hắn không muốn chết ngay lập tức thì phải tiếp tục giết chóc, cho dù là không ngừng không nghỉ, cho dù là những người quen thuộc.
Hắn không phải không muốn dùng biển côn trùng ở khu chất nhầy tiến hành tập kích vòng ngoài, phối hợp với mình nội ngoại giáp công cưỡng chế phá vây, nhưng hắn biết nếu mình làm như vậy, bản thân mình có thể sẽ chết càng nhanh!
Minh vừa lên cấp thành công chưa đến ba ngày, nếu dùng lực kêu gọi khống chế côn trùng đi ra khỏi khu chất nhầy thì sẽ tiêu hao một lượng năng lượng nguyên khí khổng lồ, vả lại loại lực khống chế này còn là không ổn định.
Hắn bây giờ toàn lực liều mạng, kiếm đâu ra thời gian và năng lực đi bổ sung nguyên khí cho nguyên phù phong ấn Minh?
Lúc cứu Đàm Ngưng, hắn vì tiêu hao quá lớn, thiếu chút nữa khiến cho đàn côn trùng tan tác.
Minh và toàn bộ côn trùng trong khu chất nhầy chính là lá "bài tẩy" cuối cùng và cũng là mạnh mẽ nhất của hắn, nếu như để nó tan vỡ ở bên ngoài khu chất nhầy, tổn thất gần như không còn, vậy thì hiện tại hắn cũng không cần liều mạng nữa, trực tiếp đầu hàng chờ chết cho rồi.
Cho nên hắn chỉ có thể tiến lên, vọt tới khu chất nhầy, hợp binh lại với Minh và côn trùng, tái chiến với thần vực và Băng tộc!
. . .
Đống xác chết lưu lại phía sau Sở Vân Thăng càng lúc càng nhiều, đống xác đứt gãy tan nát dưới chân cũng càng ngày càng cao, đám Thiên Hành Giả sau lưng người bình thường từng bước từng bước lùi lại!
Mãi đến khi trên chiến giáp hợp thể của hắn tắm đầy máu tươi, nhiễm đỏ cả màu sắc vàng kim rạng rỡ ban đầu, vọt tới một góc sát biên giới vòng vây của người bình thường...
Từng chiếc chiến xa hình thoi đen kịt kiểu dáng tinh xảo, xếp hàng chỉnh tề từ phía sau đám người đột ngột xuất hiện, trong nháy mắt đồng thời nổ súng!
Những chùm sáng lam dày đặc trực tiếp biến những người không kịp tránh né thành một vũng máu, tựa như một cái lược, từ phía đám chiến xa, chỉnh tề cào qua phía đối diện, công kích không phân biệt.
Phản ứng của thân thể Sở Vân Thăng không thể vượt qua tốc độ ánh sáng, trong nháy mắt khi hắn thấy chiến xa, ánh sáng lam đã bắt thẳng tới trước mắt hắn.
Hắn bị bắn lên thật cao, nặng nề rơi vào trong một đống xác vụn máu thịt bầy nhầy, trong bụng truyền tới từng cơn đau nhức như dời non lấp bể.
Hắn còn chưa kịp chui ra từ trong đống xác vụn, nòng pháo của gần hai mươi chiếc chiến xa đã nhanh chóng chuyển động, coi Sở Vân Thăng là mục tiêu duy nhất, đều nhắm chuẩn, lại lần nữa đồng thời khai hỏa.
Gần hai mươi chùm sáng lam ở trên không trung hội tụ thành một, hình thành một điểm sáng chói mắt, núi xác chết chỉ trong chưa đến một phần ba giây đã bị hòa tan thành một bãi máu loãng bầy nhầy, Sở Vân Thăng lại lần nữa té bay ra ngoài, hãm vào trong một đống xác chết khác ở phía sau.
Đau đớn, đau khắp cả lục phủ ngũ tạng!
Tuy rằng chiến giáp hợp thể chưa bị bắn thủng, nhưng thương tổn của chùm sáng lam đã xuyên thấu vào trong, kích hoạt phòng ngự năng lượng của Lục Giáp phù, đánh thẳng vào thân thể như bộ xương khô của hắn.
Cảm giác đè nén mãnh liệt cùng với tổn thương do rung động, khiến Sở Vân Thăng tức khắc nôn ra một đống dịch thức ăn đã tiêu hóa phân nửa.
Nhưng ý thức của hắn vẫn tỉnh táo, ngay lúc bị đánh trúng lần thứ hai, hắn liền khẩn cấp mở Huyền Ba Tráo.
Sở Vân Thăng có hai món trang bị phòng ngự vẫn giữ lại chưa dùng, một là áo choàng chiến y, còn cái khác chính là Huyền Ba Tráo.
Áo choàng chiến y hắn dự định giữ lại tới khi thần vực giải trừ phong ấn, nếu có thể vọt tới sát biên giới vòng vây thì ẩn thân lủi đi, cuối cùng đột phá vòng vây, cũng để ngừa lúc bị truy kích mới sử dụng.
Hiện tại hắn bị vây tầng tầng lớp lớp, không gian hoạt động chỉ lớn cỡ bàn tay, dù cho ẩn thân thì cũng không thể tránh né được công kích từ bốn phương tám hướng, xoay sở không xong còn có thể sẽ bị trọng thương bởi năng lực phòng ngự hạ thấp khi ẩn thân!
Huyền Ba Tráo thì hắn lại chuẩn bị cho lúc nguy cấp nhất, dùng để ngăn cản một trong những lá bài tẩy của Băng tộc hoặc của thần vực sau khi quy vị xong.
Nhưng bây giờ, hắn chỉ có thể sớm sử dụng, tốc độ tấn công của chiến xa hình thoi thần vực thật sự quá nhanh, nhanh tới mức với tốc độ phản ứng của loài người căn bản không kịp tránh né.
Hắn không thể liên tục bị động chịu đòn, nhất là trong thời khắc nguy hiểm như bây giờ, mắt thấy đám người bình thường điên cuồng phía sau lại sắp sửa vây kín, hắn nhất định phải phá hủy đám chiến xa hình thoi cản trước mặt!
Oành!
Huyền Ba Tráo từ điểm hóa thành đường thẳng, từ đường thẳng hóa thành mặt phẳng, cuối cùng lại từ mặt phẳng hóa thành hình cầu, khi Sở Vân Thăng lần nữa bị bắn cho ngập sâu vào trong đống xác vụn phía sau thì đã hoàn toàn khởi động xong.
Xoẹt xoẹt xoẹt...
Chiến xa hình thoi lần thứ ba bắn ra "chùm sáng lam", đuổi theo sát sau lưng Sở Vân Thăng, đường đạn sáng rực trong nháy mắt đã đến.
Ánh sáng lam lập tức giáng mạnh vào tấm chắn không gian do Huyền Ba Tráo tạo nên, vặn vẹo thành từng làn sóng rung động, mặt cầu kiên cố bị lõm vào trong một mảng lớn, sau đó lại bắn mạnh ra, khôi phục bình thường.
Lần này, Sở Vân Thăng chỉ bị chấn động tổn thương, năng lượng xuyên thấu của chùm sáng lam đã bị Huyền Ba Tráo cản lại.
Sau khi chặn được một đợt công kích này, hắn lập tức bật người lên, giữa không trung, liên tiếp bắn mấy phát súng về phía chiến xa hình thoi, súng Băng trong tay Đàm Ngưng cũng vội vã nổ súng.
Phía trước chiến xa hình thoi liền biến thành một biển băng lửa hỗn độn.
Sở Vân Thăng tranh thủ chút thời gian này thu hai khẩu súng Lửa đã sắp sửa cạn hết năng lượng lại, thay vào đó là thanh kiếm Thiên Ích sắc bén vô bì.
Tần suất và cường độ nã đạn của hắn vượt xa Đàm Ngưng, súng Lửa tự chế có dung lượng dự trữ năng lượng cũng kém phân nửa súng Băng, thế nên súng Lửa trong tay hắn "hết đạn" trước tiên.
Vũ khí của Băng tộc đối đầu với vũ khí của thần vực, ưu thế không còn quá rõ ràng như khi đối đầu với con người như vừa rồi, đa số chiến xa hình thoi vẫn có thể dũng mãnh xông qua màn "lửa đạn", tiếp tục phóng những đòn tấn công sáng lam về phía Sở Vân Thăng.
Sở Vân Thăng ở giữa lưới sáng lam, nghiến răng nghiến lợi cậy vào Huyền Ba Tráo, dấn thân tiếp cận chiến xa hình thoi, kiếm chiến kỹ - Thiên Quân Ích Dịch lập tức phóng ra.
Mười tám luồng bóng kiếm, ngưng tụ thành một, lợi dụng khe hở cực nhỏ giữa hai đợt bắn chùm sáng lam của chiến xa hình thoi, trực tiếp đâm thẳng vào từ họng súng của chiến xa!
Két... két... xèo xèo!
Nòng súng chiếc chiến xa bị đánh trúng bắn ra tia lửa, kịch liệt lắc lư vài cái rồi triệt để tắt lửa.
Sở Vân Thăng dưới sự bảo hộ của Huyền Ba Tráo, liều chết nhảy lên trên chiếc chiến xa đã hỏng này, giơ cao kiếm Thiên Ích, hung hăng bổ về phía một chiếc chiến xa bên cạnh.
Đồng thời, súng Băng của Đàm Ngưng cũng kịp thời bắn ra một luồng sáng trắng, tạm thời đóng băng một loạt chiến xa.
Oành!
Kiếm Thiên Ích phá vỡ băng, mạnh mẽ xuyên thấu vào lớp thiết giáp của chiến xa, Thiên Quân Ích Dịch lại lần nữa được phóng ra, dọc theo thân kiếm truyền vào bên trong chiến xa.
Bùm bùm lách cách...
Lại một chiếc chiến xa hình thoi biến thành phế liệu đương trường.
Sở Vân Thăng liên tục hủy hai chiếc chiến xa hình thoi, nhưng cũng bị ngưng trệ một chút thời gian, đám người bình thường phát điên phía sau bưng lấy vũ khí mà thần vực cấp cho đã nhào tới.
Để tránh bị đám người lần nữa vây kín, Sở Vân Thăng không thể không từ bỏ dự định phá hủy tất cả chiến xa của thần vực, nhón chân lên tung người bắn ngược ra phía vòng ngoài.
Ở giữa không trung một lần nữa phát ra mười tám luồng bóng kiếm bén nhọn, phối hợp với súng Băng của Đàm Ngưng, chỉ trong nháy mắt đã chém đám người đuổi theo gần nhất thành vụn băng.
Khi rơi xuống đất, Sở Vân Thăng thuận thế lộn người chuyển thân về phương hướng chính diện, không chút ngừng nghỉ vội phóng đi, nhưng chợt "oành" một tiếng, lại đâm vào một đống kim loại.
Trên chiến trường thật sự là quá hỗn loạn, Sở Vân Thăng căn bản không có thời gian nhìn xem phía trước còn có thể có thứ gì cản đường.
Va đập một cú, chờ cho hắn bị buộc ngừng lại mới phát hiện, bị mặt cầu Huyền Ba Tráo đập bay căn bản không phải là tấm chắn kim loại gì, cũng không phải là chiến xa gì đó, mà là một "người máy" có ba cái chân ba khớp nối?!
Cũng giống như chiến xa hình thoi, nó cũng có bề ngoài đen kịt, nhưng bóng loáng nhẵn nhụi như lưu ly, ánh hào quang từ ngọn núi chính trên bầu trời có thể chiếu rọi trên các bộ phận của nó, phản quang lấp lánh.
"Người máy" có tổng cộng ba chiếc chân máy thật dài chưa duỗi ra, mỗi chân có ba khớp nối, mà phần thân thể lại là một bệ vũ khí kiên cố, ngoại trừ hai phía mỗi bên có một họng súng lớn hình ống tròn, cái đầu hình tròn của nó đồng dạng là một họng bắn xoay tròn đường kính nhỏ.
Tuy rằng độ cao của nó chỉ gấp rưỡi một người, không đến ba mét, nhưng Sở Vân Thăng cẩn thận nhìn kỹ, sau lưng vẫn sởn hết gai ốc: Phía sau con người máy bị hắn đụng bay, là lúc nha lúc nhúc đồng loại đã tập kết thành một số lượng khủng bố!
Cái này chẳng lẽ chính là những thứ tựa người tựa không phải người mà mình nhìn thấy từ trên thành Liệt Hỏa lúc bị vây thành?
Mũi Sở Vân Thăng hơi giật giật, nếu thật là cái thứ đó, vậy hắn bây giờ phiền phức to rồi, khi đó hắn ở trên cao thấy được rất rõ ràng, cái đồ chơi này quả thật nhiều vô số kể!
Tia đạn trắng ngà của súng Băng cùng mười tám bóng kiếm gần như đồng thời khai hỏa cùng lúc với đám người máy.
Năng lượng va đập kịch liệt tạo thành một khối lửa cực lớn giữa Sở Vân Thăng và đám người máy, sóng xung kích cuộn trào tựa như cuồng phong quét qua lá khô, "thổi" bay Sở Vân Thăng và một đám người máy ở hàng đầu tiên!
Oành! ...
Sở Vân Thăng lại bị nặng nề ném trở về đám chiến xa vừa mới xoay họng súng lại, đập cho hắn đau đến nhe răng trợn mắt, phỏng chừng Đàm Ngưng cũng không khá hơn chút nào, cũng may phần lớn thương tổn của cú va đập đều bị hắn ở phía trước hứng chịu lấy.
Tạch tạch tạch tạch tạch tạch....
Xoẹt xoẹt xoẹt....
Những họng súng to lớn hai bên người máy phun ra mưa đạn kim loại đặc thù với cường độ có thể sánh với một cơn "bão kim loại", mà nòng súng xoay tròn cỡ nhỏ trên đỉnh đầu nó, thì xoay tròn bắn ra từng tia màu đỏ.
Nhất thời, trước mặt Sở Vân Thăng đan xen kết thành một "bức tường thần chết"!
Sở Vân Thăng theo bản năng không tự chủ phải lùi về phía sau hai bước, nhưng lập tức lại bị đoàn người từ phía sau nhào lên ôm chặt lấy thành một cục.
Mà họng pháo của chiến xa bên dưới hắn đã điều chỉnh vuông góc thẳng lên, một tòa núi lơ lửng còn chưa tan rã sạch sẽ trên bầu trời cũng chậm rãi trôi tới, rơi rụng những khối đá khiếp người.
Lúc này, hai vị Băng sứ cùng với vật thể bay của Băng tộc vẫn chưa ra tay, Sở Vân Thăng đã lên trời không đường, xuống đất không cửa, thân rơi vào trong tuyệt cảnh!
Đám người Tào Chính Nghĩa xa xa cùng với những tên Thiên Hành Giả còn có thể giữ được tỉnh táo, ngơ ngác nhìn một màn này, bọn họ đã không cách nào dùng từ ngữ để diễn tả hết thảy những gì mà họ thấy hôm nay, cái cảnh tượng đủ để chấn động bọn họ cả đời!
Càng ngày càng nhiều Thiên Hành Giả, từ sâu trong nội tâm không ngờ mơ hồ hy vọng Sở Vân Thăng có thể chiến thắng được cái lực lượng đáng sợ này, đây là bi ai của cả một chủng tộc, bi ai của cả loài người.
Đồng dạng hai vị Đại Tiểu Băng sứ đứng ở vòng ngoài chiến trường quan sát, một trong số đó "tiếc hận" nói: "Đội trưởng, sắp kết thúc rồi sao? Chúng ta bị Đa Năng tộc lừa gạt rồi sao? Hắn kéo dài thời gian để chuẩn bị, không phải vì muốn hợp tác, mà là vì độc chiếm phải không?"
Một vị Băng sứ khác thì lại không lên tiếng, lặng lẽ nhìn Sở Vân Thăng bị vây chặt, bị đè lấp không còn thấy bóng dáng, nhíu nhíu chân mày....
Đột nhiên, bầu trời lại lần nữa bừng sáng.
Ầm.... Phụt.... Ầm.... Phụt.... Ầm.... Phụt... !
Lửa!
Thiên địa nguyên hỏa phủ kín trời đất!
Tựa như sao băng, bắn xuống nhân gian!
Đại địa run rẩy, ngọn lửa cuộn trào, nguyên khí càn quét....
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện