[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 74 : Đến không kịp nữa

Người đăng: 

Quái vật hỏa diễm thuộc nguyên khí hỏa, đã từng tiếp xúc qua uy lực xúc tua của hỏa quái. đương nhiên hiệu quả không tốt, Sơ Vân Thăng lật đi lật lại sách cổ, chỉ có thể từ nguyên phù nguyên khí băng chọn ra một cái, như thế mới vừa đủ để khắc phục nguyên khí hỏa của quái vật hỏa diễm. Giai đoạn ba nguyên phù rất nhiều loại, có thể nhận diện không được nhiều, Sở Vân Thăng lựa chọn tới, chọn lui, chọn trúng nguyên phù băng, uy lực của loại nguyên phù băng rất mạnh, nhưng thắng tại lục chế, Sở Vân Thăng có thể lục chế, hắn cũng không biết 9 mê cung kia có phải là 9 con quái vật hỏa diễm hay không, nên ít nhất phải chuẩn bị 9 thanh băng phù. Cảnh giới một nguyên thiên lục chế được nguyên phù giai đoạn hai, tiêu hao nguyên khí cục kì khổng lồ, đến cảnh giới hai nguyên thiên lục chế được nguyên phù giai đoạn ba, đồng nghĩa với việc tiêu hao cục lớn. 9 thanh ba giai đoạn nguyên phù, nguyên khí hao tổn cũng không ít, Sở Vân Thăng tiêu hao nhiếp nguyên phù cực lớn, mới miễn cưỡng lục chế. 6 giáp phù hoàn toàn là nguyên phù phòng hộ , đặc biết đối với công kích của nguyên khí, có hiệu quả rất tốt, chiến giáp phối hợp với nhau, tỉ lệ bảo vệ tính mạng tăng lên rất cao. Trên nguyên phù thần binh của Thiên Ích kiếm, nguyên phù hàn băng trên cung tên, nguyên phù binh hỏa của súng, cũng bị Sở Vân Thăng cải tạo thành giai đoạn thứ hai, tuy có đúng một phương pháp lục chế giai đoạn ba hắn có thể xem hiểu, nhưng thực tại không có nhiều nguyên khí có thể nâng cao toàn bộ nguyên phù này tới giai đoạn ba . Hai thanh nạp phù giai đoạn hai, Sở Vân Thăng cũng không biến động, nguyên khí hắn có vẫn đủ để cầm cự trong một thời gian, tiết kiệm được ít nào thì tiết kiệm, hắn dự định nạp phù giai đoạn hai của giai đoạn ba. Vẫn còn một nguyên phù tương đối quỷ dị, cần một lượng nguyên khí khổng lồ, thậm chí là gấp ba lần băng phù, nhưng công dụng cũng rất mạnh, phù phong thú của giai đoạn ba có thể một phù có thể giết chết quá vật, sau khi nguyên khí khôi phục, người có phù đặc biệt này có thể giải phóng quái vật phụ trợ bản thân chiến đấu. Sở Vân Thăng nghiến răng nghiến lợi, lục chế một thanh, dự định đâm Trùng Tử ăn thịt. Đối diện với quái vật hỏa diễm, mặc dù là cảnh giới hai nguyên thiên, Sở Vân Thăng chỉ có một chữ để lựa chọn: Chạy. Phù băng có thể trì hoãn tốc độ công kích của quái vật hỏa diễm, không hi vọng có thể giết được nó. Đồng dạng, nếu có phong ấn nhiều con Trung Tử làm pháo hội, lực hút mạnh của Trùng Tử, có thể làm trì trệ quái vật hỏa diễm, cơ hội hi vọng chạy thoát là rất lớn. Nhưng đây chỉ là suy nghĩ, Sở Vân Thăng cơ bản không có nhiều nguyên khí như vậy, đi lục chế nhiều thanh phù phong thú, hắn cần phải giữ lại ít nhất là 10 thanh nhiếp nguyên phù chứa đầy nguyên khí, dùng để bổ sung nguyên khí trong lúc chiến đấu. ***** Lúc này, trên người mấy tên binh sĩ toàn là máu, một binh sĩ trẻ đầu đội mũ vội vàng từ bên ngoài chạy vào, Đỗ đoàn trưởng bị Đào tham mưu gọi vào. Binh lính hối hả, khóe mắt toàn là máu tươi, mồm cũng toàn là máu, nói dứt quẵng: " Hai, 21 đoàn, đoàn, đoàn trưởng Đỗ Kỳ Sơn, sư, sư, có mệnh lệnh, mệnh lệnh, ở, trong túi áo của tôi, không kịp nữa rồi, nào, không kịp nữa rồi...." " Cái gì không kịp nữa? Huynh đệ, tiểu huynh đệ." Đỗ đoàn trưởng lay lay người binh sĩ đầm đìa máu. Đầu của binh sĩ trên tay của Đỗ đoàn trưởng, hắn, hắn đã hi sinh rồi, Đào tham mưu vuốt mặt binh sĩ, nhỏ giọng nói. Đoàn trưởng gật đầu, nhớ lại mệnh lện trên người binh sĩ nói, lập tức tìm trong quần áo người binh sĩ đã hi sinh, từ trong túi, lấy ra một phong thư nát, trên giấy có dính máu, Đỗ đoàn trưởng mở thư ra, nhìn qua một lượt, sắc mặt càng ngày càng biến sắc. " Lập tức gọi Sở Vân Thăng đến đây, không, tôi sẽ đi gọi." Đỗ đoàn trưởng cầm phong thư trên tay, đi vào phòng của Sở Vân Thăng. ***** " Ngươi nói toàn bộ tuyến sau Thân thành hỏng mất? Trước mặt đại quân Trùng Tử." Sở Vân Thăng giật mình đang nằm ở ghế bật dậy. " Không sai, Sư nói ba giờ trước, liên tục phái người người vào mê cung, tìm chúng ta bốn phía, Sư chỉ quân đội chủ lực đã quanh quẩn qua Côn Thành, bây giờ đang ở một thôn nhỏ cách đây 5 km, chỉ cho chúng ta 6 tiếng, nếu không thể thoát ra khỏi mê cung, Sư sẽ bỏ nhà khoa học lại, rút lui về Kim Thăng thành. " Đỗ đoàn trưởng âm thanh lạnh như băng. " Cộng thêm ba tiếng bọn họ tìm chúng ta, bây giờ chỉ còn lại hai tiếng đồng hồ, nhất định lập tức hành động." Đỗ đoàn trưởng đứng đậy nói. Sở Vân Thăng đang trong phòng nghỉ ngơi, lập tức khởi động chiến giáp, rút thanh kiếm ra, nói: " Thúc giục các nhà khoa học nhanh chóng nghiên cứu ra tấm bản đồ mới, Đỗ đoàn trưởng lập tức tập hợp chiến sĩ giác tỉnh, lúc nào cũng có thể xuất phát." ***** Đỗ đoàn trưởng không che giấu hơn 13o chiến sĩ giác tỉnh, bây giờ đên giai đoạn nguy hiểm nhất, nếu không xông ra được, như vậy đợi đội quan của Trùng Tử đến, quét nganh qua, lúc đó toàn bộ chỉ là một chữ " Chết." Giáo sư trong phòng hội nghị cố gắng làm thôi diễn cuối cùng, cho nên mấy người đang nghỉ ngơi cũng bị gọi dậy, tiến hành tính toán. Trước sự thức giục của Đỗ đoàn trưởng, 20 giờ 40 phút, cuối cùng nhà khoa học cũng thôi diễn xong, lúc này cách 23 giờ chỉ còn 1 tiếng 20 phút nữa. Cộng thêm quân đội, tổng cộng gần 150 chiến sĩ giác tỉnh, phân thành hai tổ, tổ một gần 100 người, nhiều người nhất, trợ giúp Đỗ đoàn trưởng, còn một tổ nữa, bảo vệ nhà khoa học. Đội công kích do thượng úy Quân chỉ huy, di chuyển quân do Đỗ đoàn trưởng chỉ huy. Đám quân sĩ này lần trước giúp đỡ Diêu Tường nói, hắn và Diêu Tường hợp tác nhiều lần, quan hệ giữa hai người không tồi. Lúc Sở Vân Thăng và mọi người chuẩn bị hành động, Đào tham mưu từ bên ngoài dẫn một nhóm người đến, những người này vừa tiến vào đại sảnh, lập tức đòi tiếp nhận quyền chỉ huy của Đỗ Kỳ Sơn. Đỗ đoàn trưởng tức giận nói: "Bọn họ là ai vậy?" Đây là thời kì rất nguy cấp, sao lại có người đến đây quấy rối, kích động của Đỗ đoàn trưởng, hiện ra trên khuôn mặt. Đào tham mưu vội vàng kéo tay Đỗ đoàn trưởng nói: " Đoàn trưởng, toàn bộ đồng chí trong Côn Thành này, vẫn ẩn núp ở gần đây, bọn chúng có đội quân cảnh giác và võ giác, có súng lòng to." Đỗ đoàn trưởng hừ một tiếng: " Cài gì quan? Lão tử đoàn 218, từ trước đến giờ chỉ nghe mệnh lệnh, không quan tâm lời lão đâu nói." Đôi phương một quan viên đeo kính bước lên, nói: " Đây là Đỗ Kỳ Sơn, mọi người vất vả rồi, với thân phận là quân phương, rất cảm kích các đồng chí tham gia giải cứu...." Sở Vân Thăng nóng như lửa, nghe hắn nói nhảm như vậy, lập tức tức giận, đại khái lúc bắt đầu những người này trốn ở một nơi xa xôi, nhận được tin tức của Đỗ đoàn trưởng, cũng may đến kịp thời gian, những người này, lúc quái vật phủ xuống, không có cách nào lãnh đạo nhân dân kháng cự, bây giờ có một cơ hội là tiếp nhận quyền lãnh đạo. Đỗ đoàn trưởng đẩy Đào tham mưu, rút súng ra, nói: " Không phải nói nhảm nhí, muốn quyền chỉ huy, trừ phi lão tử tôi chết, lão tử sống là người của quân đội, chết cũng là ma quân đội, trừ mệnh lệnh của cấp trên, binh sĩ, lập tức xuất phát." Sắc mặt người quan viên đeo kính tái lại, nhìn binh sĩ phía sau, lại ngăn cản Đỗ đoàn trưởng nói: " Đỗ đoàn trưởng, quyền chỉ huy chúng tôi có thể không cần, nhưng chúng tôi muốn dùng một số người của ngài, mấy vị lãnh đạo bị nhốt ở khu gần đây, những vị lãnh đạo này không phải nói là ở Kim Lăng thành, thì là ở kinh đô, có sức ảnh hưởng rất lớn, giải cứu bọn họ đối với hai bên chúng ta rất có lợi, tôi hi vọng ngài có thể suy nghĩ lại."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang