[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
Chương 54 : Tổ đánh lén ba người
                                            .
                                    
              
"Vì sao?" Sở Vân Thăng không hề dao động hỏi.
Đinh Nhan bò lên bờ ruộng, chỉ vào chỗ không xa. Nơi đó có rất nhiều nam  nữ già trẻ đang cúi sát nền đất lạnh như băng, cẩn thận mà đào bới con  giun thậm chí chuột đồng chết rét phía dưới tầng đất, mỗi lần bắt được  một con, liền nhét vào miệng, hoặc là giấu bên hông.
Gã đề cao thanh âm nói: "Thói đời này thay đổi, quy tắc thay đổi, trật  tự cũng thay đổi, loài bò sát, quái vật có ở khắp thế giới, có thể làm  sao chứ? Muốn sống sót, hoặc trở nên mạnh mẽ, phải thay đổi thành giống  bọn chúng!"
Đạo lý này tất cả mọi người đều hiểu, Sở Vân Thăng từ chối cho ý kiến.
Đinh Nhan quay đầu cười nói: "Chúng tôi ở lúc ở xưởng bánh mì đen đã  từng thấy những thứ đó, anh hẳn là còn nhớ rõ, bây giờ có lẽ đã không  chỉ là trùng tử đơn giản như vậy, phía trước còn có thứ gì, có trời mới  biết. Tôi và tiểu Diêu chỉ là muốn bảo vệ tánh mạng, muốn trở nên cường  đại hơn, muốn sống sót. Người thức tỉnh càng ngày càng nhiều, chúng tôi  rất may mắn thức tỉnh trước, tôi dám cam đoan tương lai sẽ là thiên hạ  của chiến sĩ thức tỉnh, cho dù quân đội cường đại cỡ nào, đều không ngăn  cản được sự thật này, trừ khi khoa học kỹ thuật xuất hiện đột phá không  thể tưởng tượng nổi".
Sở Vân Thăng hờ hững nói: "Có lẽ anh nói rất đúng, nhưng những chuyện đó vẫn như cũ không phải là lý do anh giúp tôi".
Đinh Nhan nhảy xuống bờ ruộng, trịnh trọng nói: "Anh là một kỳ quái  nhất, đặc biệt nhất tôi từng gặp trong tất cả những người thức tỉnh,  trước hôm nay, anh chưa bao giờ từng biểu diễn năng lực dù là băng hoặc  hỏa, anh chỉ có dựa vào một kiếm, có thể chém giết Xích Giáp Trùng, khôi  giáp trên người của anh thậm chí có thể ngăn cản công kích trí mạng của  gã mặt dài. Nhưng những thứ này cũng không quan trọng, quan trọng là,  hôm nay, anh lại có thể lợi dụng súng lục thi triển ra uy lực của năng  lượng ám giống tôi! Còn nữa, người bạn Dư Tiểu Hải của anh, ở trong lúc  chiến đấu với xúc tua kì quái ngày đó, chỉ có gã bị thương nhẹ nhất, mà  gã rõ ràng thực lực cũng không cao, anh không thấy kỳ lạ sao? Sau đó  ngay cả phi trùng cũng không thể xé nát hắn tại chỗ!"
Sở Vân Thăng lập tức cảnh giác, lạnh lùng nhìn gã nói: "Anh luôn quan sát chúng tôi?"
Đinh Nhan bình tĩnh nói: "Chỉ cần là người hơi để ý, đều sẽ cảm thấy  thế, cũng không có gì kỳ lạ. Tôi nói rồi, anh mang tới sự rung động cho  chúng tôi, đối với tôi mà nói, rung động này cũng không chỉ là năng lực  công kích cường đại của anh lúc ấy, mà càng kinh ngạc hơn là anh vừa mới  giết một con có xúc tua kì quái cũng không lâu, thế nhưng lại có thể  khôi phục năng lượng nhanh như vậy, đây là điều tôi chưa từng gặp!"
Sở Vân Thăng không ngờ Đinh Nhan âm thầm quan sát phát hiện nhiều như  vậy, có điều nếu hắn quyết định gia nhập đội hộ vệ, có lẽ cũng sẽ có  người khác phát hiện hắn, hắn cũng không đặc biệt để ý.
Đinh Nhan tiếp tục nói: "Tôi và Diêu cũng không muốn biết bí mật của  anh, mỗi người thức tỉnh chúng tôi đều có bí mật của mình, ai cũng không  muốn bị người khác biết quá nhiều, chúng tôi chỉ là muốn hợp tác với  anh, tôi làm nội gián bên trong, anh chỉ cần cung cấp một số thứ bảo vệ  tính mạng giống như đưa cho Dư Tiểu Hải vậy là được".
Sở Vân Thăng là muốn tìm nội gián, như vậy hắn đối với việc truy tung sẽ  thuận tiện hơn nhiều, nhất là khi hắn gặp trùng tử, cũng không trở  thành vì muốn chiến đấu mà vứt bỏ mục tiêu.
Nhưng hắn có cảnh giác rất lớn với Đinh Nhan, nếu như là Diêu Tường, hắn  có lẽ sẽ tin, nhưng Đinh Nhan, hắn cảm giác người này không thật lòng.
Đinh Nhan cười cười tự giễu: "Anh Sở, tôi biết anh không tin tôi lắm,  nhưng không có cách nào, tôi không thể để không được bao lâu đi làm nội  gián, hắn là người cuồng tu luyện, lại thành thật, nếu hắn đi, không bao  lâu sẽ bị người ta phát hiện, mạng cũng không giữ được. Nói lui nói  tới, anh Sở, anh thấy tôi có cần lừa anh không?"
Sở Vân Thăng ngẩn người, ngẫm lại một chút, gã đúng là không cần lừa gạt  mình lắm, Đinh Nhan đại khái có thể bây giờ không đến tìm hắn, trực  tiếp đi tìm quân đội, sau đó thiết kế một cạm bẫy, để mình chui vào là  được rồi, căn bản không cần làm điều thừa, càng không cần dẫn Diêu Tường  theo bên cạnh mình.
Nghĩ thông như vậy, cũng không nói gì, cho bọn hắn một vài tờ Lục Giáp  Phù tiêu hao không bao nhiêu nguyên khí, mặt khác những nguyên phù này,  hắn thậm chí có thể sử dụng liên hệ tính mạng của mình ẩn trong phù, ở  thời khắc mấu chốt, có thể trong nháy mắt khiến Lục Giáp Phù trên người  bọn họ hỏng mất.
Có điều Hỏa binh phù có thể tăng cường uy lực súng lục cho Đinh Nhan,  bây giờ Sở Vân Thăng cũng không định chế cho gã, độ tín nhiệm của hắn  với Đinh Nhan còn chưa đủ, chờ sau này hãy nói. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại " 
Sở Vân Thăng vừa cười vừa nói: "Vậy hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ!"
Đinh Nhan vỗ vỗ bả vai Diêu Tường, gật đầu nói: "Hy vọng ba người chúng ta có thể sống tới thành Kim Lăng!"
Diêu Tường vẫn một mực không nói gì, gã tựa hồ rất tin tưởng Đinh Nhan,  Sở Vân Thăng không nhàm chán mà đi tìm hiểu quá khứ bọn họ trải qua như  vậy, có điều nghĩ cũng sẽ không thuận buồm xuôi gió.
Lúc này, Sở Vân Thăng và Đinh Nhan nói chuyện xong xuôi rồi, Diêu Tường  cao hứng nói: "Anh Sở, anh thật lợi hại, anh biết không, tôi nằm mơ cũng  muốn tu luyện tới trình độ kia!" Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại " 
Sở Vân Thăng lắc đầu, lần nữa ngồi ở trên bờ ruộng với hai người, nói:  "Nếu mọi người đã hợp tác, tôi liền nói rõ, tôi sẽ cung cấp cho các  người năng lượng phòng ngự cùng loại với Xích Giáp Trùng, nhưng thời  gian có hơi hạn chế, cường độ phòng ngự cao thấp cũng có quan hệ trực  tiếp tới trình độ của các người, nhưng ít ra có thể chống đỡ công kích  đồng thời của hai con Xích Giáp Trùng, nếu là ba con, sẽ có nguy hiểm".
Dù là Đinh Nhan vẫ luôn suy đoán năng lực này của Sở Vân Thăng sau khi  nghe nói, cũng chắc lưỡi hít hà không thôi, đến nay, gã còn chưa từng  nghe loài người có thể chế tạo loại năng lượng phòng ngự này, sự phòng  ngự của mọi người phần lớn là dựa vào năng lực băng hỏa, bình thường  băng có thể khiến chiến sĩ phòng ngự cao hơn một chút, mà chiến sĩ có  năng lực hỏa thì công kích cao hơn một chút.
Sở Vân Thăng không để ý tới sự kinh ngạc của bọn họ, thời gian gấp gáp,  hắn tiếp tục nói: "Bây giờ các người đều biết cả rồi, tôi nhất định phải  giết chết tên mặt dài, báo thù cho anh em của tôi, nhưng năng lực tên  mặt dài rất mạnh, dựa vào đánh lén thì không xử được hắn, xung quanh hắn  còn có rất nhiều đồng bọn, muốn giết hắn, trước tiên phải xử hết những  người này!" Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại " 
Đinh Nhan lấy tay nghịch súng, nói: "Anh định làm sao xử hết bọn họ?"
Sở Vân Thăng hừ lạnh một tiếng, nói: "Đỗ đoàn trường rất nhanh sẽ tập  trung đầy đủ toàn bộ lực lượng tinh anh, thoát ly đám người, từa nơi này  tới thành Kim Lăng khoảng mấy trăm km, bọn họ sẽ gặp vô số quái vật,  tất có chết chóc, chờ bọn họ diệt gần hết rồi, tôi lại âm thầm vào thời  điểm chiến đầu của bọn họ, đánh lén đội viên bọn họ, khiến cho bọn chúng  mất đi phòng ngự hoặc là gây trở ngại sự tránh né của bọn chúng, gián  tiếp khiến chúng bị quái vật giết chết!"
Đinh Nhan gật đầu nói" Cách này không tệ, nhưng chúng ta phải lựa chọn  chỗ bắt đầu ám sát cho tốt, không thể lúc quá gần thành Kim Lăng mới  động thủ, cũng không thể quá sớm, phải căn cứ mức thương vọng của bọn  họ, đến lúc đó, tôi sẽ nghĩ cách báo tin cho anh, anh căn cứ thực lực  của anh, quyết định thời cơ ra tay".
Sở Vân Thăng cười cười, có một nội gian bên trong thật tiện hơn rất  nhiều, vì nắm chắc thời gian, Sở Vân Thăng lấy ra một ít đồ hộp và bánh  mì, trước hết để cho Đinh Nhan và Diêu Tường ở một bên ăn, còn mình thì  chế ra một tờ Lục Giáp Phù, bí mật đưa khí tức của mình, ở trong ánh mắt  kinh ngạc của hai người, phong ấn trên người bọn họ, Sở Vân Thăng cũng  không giải thích gì, đúng như Đinh Nhan nói, mỗi người thức tỉnh đều có  bí mật của mình.
"Tôi cần một cái nỏ hoặc là cung! Anh có biết trong Côn thành có câu lạc  bộ bắn cung nào không?" Sở Vân Thăng cuối cùng ôm một tia hy vọng hỏi.
Đinh Nhan trầm tư một lúc, rồi lắc đầu nói: "Tôi cũng biết rất nhiều câu  lạc bộ trong Côn thành, duy chỉ có chưa từng nghe có câu lạc bộ bắn  cung, nếu nhất định phải có, hai người anh và Diêu Tường mai phục ở  thành, bên trong hẳn có một số dân bản xứ không thể chạy trốn, có thể  hỏi thăm thử, ngoài ra tôi sẽ lưu lại ký hiệu dọc đường, anh không cần  lo bị lạc".
Sở Vân Thăng thở dài một tiếng: "Cũng chỉ có thể như thế, thời gian không còn sớm, mọi người hành động thôi".
Đinh Nhan phủi phủi bùn đất trên người, nói: "Tôi đi trước đầu nhập vào  chỗ Đỗ đoàn trường, các người nếu theo sau, ngàn vạn lần phải cận thận,  không nên tới gần quá".
Nhìn Đinh Nhan biến mất ở trong đám người tăm tối, Sở Vân Thăng đột  nhiên nghĩ tới, Đinh Nhan mạo hiểm làm nội gián, chỉ đổi lại một tờ Lục  Giáp Phù, thật sự đáng giá sao?
Có lẽ Đinh Nhan tự tin đó là việc rất nhỏ, mà cũng có thể tương lai Đinh Nhan muốn trao đổi thêm nhiều thứ trong tay mình!
Ai cũng không nói chính xác được chuyện gì.
 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện