[Dịch]Giả Trư Ăn Hồ Ly- Sưu tầm
Chương 9 : Ân nhân cừu nhân
.
Bị ác nhân hồng danh cấp bốn mươi mấy luân bạch một lần lại một lần? Lạc Thiếu Thừa nghe thế thì khóe miệng liền nâng lên, theo anh biết, có thể khẳng định, cô đang nói dối!
Giờ ngẫm lại, tình huống lúc đó, nói Hoang Thành Minh Nguyệt là ân nhân của anh, không bằng nói là kẻ thù của Khen Thưởng! Tuy không biết vì sao Hoang Thành Minh Nguyệt lại lấy cấp bậc thấp đến quỷ dị không phù hợp với thực lực chân chính để gia nhập bang phái, nhưng dựa vào thái độ tùy tiện của Khen Thưởng và sự nhiệt tình không chút đề phòng của các anh em trong bang, sự tồn tại của cô rất nguy hiểm đối với bang phái.......Ví như nếu đối phương thật sự là một con rắn độc, đặt bên cạnh người có chừng mực như mình tuyệt đối an toàn hơn so với bên cạnh Khen Thưởng khuyết tâm nhãn (thiếu mắt nhìn) và những người lãi vốn ngang nhau(ý nói không có đầu óc, kinh doanh không kiếm được lợi) trong bang...... Vừa lúc để cho anh nhìn một chút, rốt cuộc đối phương là thần thánh phương nào!
Chỉ là.... ... Nhìn thấy các đồng chí đang bao quanh Hoang Thành Minh Nguyệt theo chu vi hình tròn trò chuyện khí thế ngất trời, nói cái gì đủ cẩu huyết đủ Thiên Lôi (sét đánh) để có thể dời đi sự chú ý của mọi người đây? Lạc Thiếu Thừa cúi xuống, ngón tay thon dài lướt nhanh trên bàn phím:
[Tán gẫu bang phái] Bạch Y Ngự Phong: Tiểu Nguyệt cô nương, ân cứu mạng, Bạch Y không gì báo đáp......
Quả nhiên, lời kịch có độ thông dụng cực cao này vừa xuất hiện, nhất thời đã làm đám anh em trong bang chấn động!
[Tán gẫu bang phái] Bách Xuyên Thiên Mạch: Chẳng lẽ Bạch huynh định lấy thân báo đáp?! Không được rồi, đến cả lời kịch kinh điển của những cô gái được cứu trong phim kiếm hiệp mà cậu cũng lấy ra xài được, tôi và các anh em đứng chờ xem kịch vui!
[Tán gẫu bang phái] Không Có Tiền Khen Thưởng: Tiểu Bạch, thì ra cậu vẫn luôn giữ khoảng cách với những MM khác là vì trong lòng đã sớm nhớ thương Nguyệt MM a, sớm biết thế tớ đã lên kênh thế giới hô hào, treo giải thưởng, để tìm ra Nguyệt MM sớm hơn, cậu cũng không cần phải chịu nỗi khổ tương tư, người anh em, cậu không chịu nói sớm......
[Tán gẫu bang phái] Tay Lớn Cầm Tay Nhỏ: Trời hạ mưa dỏ, Bạch mỗ muốn kết hôn rồi!!
Lạc Thiếu Thừa không nói gì, thở dài, nhẫn nại, gõ xuống:
[Tán gẫu bang phái] Bạch Y Ngự Phong: ... ...... ... Tôi chỉ muốn hỏi Tiểu Nguyệt có muốn đi luyện cấp với tôi không thôi.
Cơ hội khó có được, Cửu Nguyệt nghe thế thì lập tức phối hợp diễn một thân phận chân chó (nịnh hót), mặc dù trong lòng đã nổi đầy da gà.
[Tán gẫu bang phái] Hoang Thành Minh Nguyệt: Bạch Y Đại thần sẵn lòng chỉ bảo sao? Vạn phần cảm tạ! Đại thần quả thật giàu lòng từ bi và sự đồng cảm.......
Mà người nào đó cũng bị lời của cô làm cho rét run, anh không thích người khác gọi mình như thế, hơn nữa cũng phản cảm với những lời sùng bái giả tạo:
[Tán gẫu bang phái] Bạch Y Ngự Phong: Danh hiệu đại thần thực không dám nhận, gọi tên tôi là được rồi.
Mấy tiếng đồng hồ sau những câu hỏi bát quái trong bang phái vẫn không ngừng được gửi đến cho anh:
[Thì thầm] Tịch Mịch Như Tuyết: Thân là đứa con trai duy nhất trong gia tộc mỹ nhân, từ nhỏ đã bị các chị gái xinh đẹp đùa giỡn mà lớn lên, đến nỗi vừa nhìn thấy con gái liền sản sinh ra tâm lý kháng cự như Tiểu Lạc cậu, vậy mà lại chủ động đi dụ dỗ MM!!
[Thì thầm] Ngổn Ngang Trong Gió: Tiểu Lạc, không nghĩ tới cậu lại gian ác như thế, thích chơi trò sư phụ nuôi dưỡng tiểu đồ nhi LOLI.
Kỳ thật lúc đầu khi nói ra câu kia, Lạc Thiếu Thừa đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị trêu chọc, nhưng thực không ngờ ngôn ngữ của bọn họ, người sau còn chấn động hơn người trước! Nhất là hai kẻ hại bạn Tịch Mịch Trong Tuyết và Ngổn Ngang Trong Gió này, một người thì cố ý nhắc đến hồi ức bi thảm khi lúc nhỏ mà anh không muốn nhớ lại nhất, tên còn lại thì lại hung ác giẫm lên bãi mìn của anh -- nếu nói mỹ nhân là ‘Tiểu Lôi’ của anh, thì LOLI đần độn chính là ‘Thiên Lôi’ của anh!
Vì thế, căn cứ vào tinh thần sẻ chia một người giẫm mìn không bằng mọi người cùng giẫm, Lạc Thiếu Thừa treo lên một nụ cười giả tạo, gõ xuống bàn phím:
[Thì thầm] Bạch Y Ngự Phong: Không vội, nam lớn lấy vợ....... Cuối cùng tớ cũng muốn lấy vợ sinh con rồi..... Trái tim nhạy cảm không thể ngăn cản được sự tập kích của tình yêu, vì thế tớ nhận mệnh......
Cũng một lúc giáng tia sét xuống đầu tất cả mọi người.
Hiện giờ cuộc sống đơn giản đến buồn tẻ, đáy lòng mọi người đều nhàm chán, trống rỗng, ở đại học C bi thảm này, mọi hoạt động của nam sinh đều bị ngâm nước, ngoại trừ đến sân bóng, chỉ có thể ngồi xổm trong phòng ngủ lên mạng để giết thời gian..... Đầu năm nay đàn ông không xem giải ngoại hạng không xem NBA không chơi võng du được coi là đàn ông sao? Vì thế, nhóm nam sinh trong kỹ viện đại học C lập ra một kế hoạch lớn, dựa vào việc mỗi người đều có công cụ gây án, mượn danh học tập kinh nghiệm của tiền bối đi thử nghiệm BUG trong trò chơi, thiên thời địa lợi nhân hòa đều đủ cả, cả ngày đều chìm đắm trong thể giới giả tưởng.
Nhắc tới cũng thật trùng hợp, Cửu Nguyệt không biết là, kỳ thật, Miếu Hòa Tượng có khoảng mười người, thì có hơn nửa số người trong đó thuộc hai phòng ngủ cạnh nhau trong khu ký túc xá đại học C. Trưởng phòng Không Có Tiền Khen Thưởng đương nhiên lên làm bang chủ, mà phó bang chủ Ngổn Ngang Trong Gió không cần suy luận cũng biết là trưởng phòng cách vách. Xét thấy Lạc Thiếu Thừa năm nhất đã được học chương trình Lý tổng hợp, năm hai được chọn làm sinh viên trao đổi đến khoa lý của Đại học Nam Dương, chỉ do có quan hệ cá nhân với đám người Khen Thưởng, chứ bản thân không hề thuộc về cái kỹ viện kia, vậy nên tuy Bạch Y Ngự Phong có thể hô phong hoán vũ trong trò chơi, nhưng trong bang phái thật đúng là vô quan vô tước, chỉ là một kẻ bình dân. Nhưng nếu bàn về lực ảnh hưởng, kỳ thật cũng là một BOSS cuối có đẳng cấp.
Lúc này kênh bang phái và tán gẫu bởi vì tia sét trên kênh [thì thầm] của anh mà đột nhiên biến đổi từ không khí náo nhiệt thành tĩnh lặng, giống như một đoàn tàu đang lao đi vùn vụt đột nhiên thắng gấp lại.... ... Lạc Thiếu Thừa nhìn chằm chằm vào chỗ trống trên màn hình, đầu ngón tay trái nhẹ gõ lên bàn thành bàn phím, nha, đây chính là cậu tự tìm.... ....Ăn sấm sét có mạnh mẽ lên không?
Bất quá trên đời này thật có kẻ kiên định dứt khoát không sợ gió táp mưa sa không sợ sét đánh, hoặc là nói kẻ này trời sinh thiếu não không thể nhìn ra hàm ý trong câu nói của người kia, trong khoảng thời gian ngắn ngủi của một cái chớp mắt khi mọi người đều đang ngậm miệng:
[Tán gẫu bang phái] Không Có Tiền Khen Thưởng: Nguyệt MM, em cứ yên tâm đi theo Tiểu Bạch đi......Thằng nhóc đó rất quen thuộc với cách luyện cấp của thích khách, nhắm mắt cũng biết thích khách tấn công thế nào!
[Tán gẫu bang phái] Hoang Thành Minh Nguyệt: Khen Thưởng huynh, sao anh ấy lại hiểu thích khách thế?
[Tán gẫu bang phái] Không Có Tiền Khen Thưởng: Cái này thì......
Nhìn đến đây, Lạc Thiếu Thừa cảm thấy cần phải nhanh chóng đưa Hoang Thành Minh Nguyệt đến bên cạnh mình, nếu không cứ tiếp tục như thế, tên Khen Thưởng cứ ù ù cạc cạc kia bị bán lúc nào cũng không biết. Tức thì liền nhanh chóng đánh chữ:
[Tán gẫu bang phái] Bạch Y Ngự Phong: Chưa thể nói là hiểu rõ ràng, chỉ là có đọc lướt qua, đánh nhau nhiều thì quen thôi....... Tiểu Nguyệt, về sau có gì cứ trực tiếp hỏi tôi.... .....
Tiếp theo gửi một lời mời kết bạn đến ID Hoang Thành Minh Nguyệt của cô.
Là như thế sao? Chỉ đơn giản như vậy? Vừa mới đốt chút lửa thăm dò đã bị người khác dập tắt, Cửu Nguyệt không khỏi không cam lòng. Về chuyện thích khách, tất nhiên là biết càng nhiều càng tốt, chỉ là tò mò mà thôi..... Nhưng hiển nhiên là Bạch Y không muốn nói sâu về vấn đề này, thôi, cứ thêm bạn đã, về sau lại tìm cơ hội.... ... Dù sao một lần không thể quá tham, tham nhiều sẽ bị sinh nghi. Bất quá xem ra Khen Thưởng dễ hỏi chuyện hơn Bạch Y nhiều....
Lê Duyệt trừng mắt nhìn, nhấn tiếp nhận. Hiện giờ, mông ngựa vẫn phải tiếp tục vuốt.
[Tán gẫu bang phái] Hoang Thành Minh Nguyệt: Bạch Y Đại thần quả nhiên lợi hại!
[Tán gẫu bang phái] Bạch Y Ngự Phong: Vừa rồi đã nói không cần gọi tôi là đại thần...
[Tán gẫu bang phái] Ngổn ngang trong gió: MM gọi cậu ta là Bạch Y GG đi, hô hô!
[Tán gẫu bang phái]... .......
Lúc này đám chị em trong phòng ngủ đã bắt đầu nhắc tới tối qua mọi người đều thức đêm, đêm nay nên sớm chui vào ổ chăn đi, Cửu Nguyệt thấy mục đích cơ bản của đêm nay đã đạt được, liền tạm biệt mọi người:
[Thì thầm] Hoang Thành Minh Nguyệt: ... .......Ngại quá, thời gian không còn sớm, em muốn logout, tạm biệt các vị, Bạch Y.... ...... Sư phụ ngày mai gặp!
Đám sói tất nhiên là thu hồi thái độ dâm loạn giả bộ lễ độ đưa tiễn.... ......
Cô xuống tuyến xong, Lạc Thiếu Thừa mở menu ra, nhìn danh sách bạn tốt...... Âm kém dương sai, Hoang Thành Minh Nguyệt trở thành ID nữ duy nhất trong danh sách bạn của anh. Nghĩ nghĩ, cảm thấy cần phải khai thông với người khởi xướng một phen:
[Thì thầm] Bạch Y Ngự Phong: Vừa rồi.... ... Cậu đã nói hết lời của tớ rồi tớ còn biết nói cái gì? Sau này ít nói chuyện với cô ấy một chút đi!
[Thì thầm] Không Có Tiền khen Thưởng: Tính độc chiếm của tên nhóc cậu cũng quá mạnh rồi! Còn chưa phải bà xã của cậu đã không cho nói chuyện phiếm không cho chạm vào rồi hả? Không phải mình chỉ nói tốt giúp cậu thôi sao?!
[Thì thầm] Bạch Y Ngự Phong: Cảm tạ, không cần làm điều thừa.
[Thì thầm] Không Có Tiền Khen Thưởng: Lão tử chờ cậu về sẽ tẩn cậu một trận.......
[Thì thầm] Bạch Y Ngự Phong: ... .........Đêm nay tớ không về phòng ngủ.
[Thì thầm]... ...... ...... ...... ...
Kỳ thi cuối kỳ của đại học C được sắp xếp rất hợp lý, bình thường là một tuần 2, 3 môn, cho các sinh viên có thời gian đủ để ôm chân phật. Bọn Lê Duyệt sau khi trải qua sự tàn bạo của kinh tế học vi mô và tài chính học, ít nhất trong tuần này đã có thể thở phào nhẹ nhõm tiếp tục HAPPY làm những việc vớ vẩn rồi.
Vì thế sáng thứ hai sau khi thi xong, phòng ngủ 419, xem bát quái trên trời dưới đất có, xem video clip trên khoai tây có, tiếp tục vẽ có.......
Lê Duyệt đang lên diễn đàn Tiên Ma xem các người chơi viết về kỹ năng tấn công của thích khách. Trước kia tuy Cửu Lê Nguyệt Lạc đã nhiều lần đánh nhau với thích khách, đối với giá trị thương tổn khi sử dụng kỹ năng với đối thủ không cùng đẳng cấp, với giá trị phòng ngự của thích khách, thậm chí trang bị có thể nói là quen thuộc; hiện giờ tuy Hoang Thành Minh Nguyệt là thích khách, rất tâm đắc với chuyện làm thế nào để luyện một acc phụ nhanh và hiệu quả; nhưng nội dung cụ thể của những việc như đi đến bản đồ nào có quái và NPC thích hợp cho thích khách cao cấp luyện cấp, nhiệm vụ nào là vô bổ không cần làm, để tránh đi đường vòng, thật là cần mượn trí tuệ của người khác. Tuy Bạch Y Ngự Phong đã đồng ý dẫn cô đi luyện cấp, nhưng luôn ỷ lại vào người khác không phải là phong cách của cô, nói trắng ra là, cô vẫn thích cảm giác thành tựu khi tự mình xông vào đánh quái, lấy trang bị, mở bảo rương. Cho nên.... ..... xem trước một chút, hiểu rõ rồi, buổi chiều lại rủ Bạch Y đi...... Ánh mắt Lê Duyệt nhìn chằm chằm vào màn hình, trong lòng nghĩ thế.
"Duyệt Duyệt, tớ vẽ xong rồi!" Cũng không biết qua bao lâu, đột nhiên Trịnh Sơ Du cao giọng reo hò, kéo ghế dựa ra, nhảy bắn lên chạy đến trước bàn Lê Duyệt, "Lần này đúng là tớ đã tỉ mỉ tạo ra một bức suất ca mỹ nhân trăm phần trăm, khẳng định sẽ không bị từ chối nữa!...... Bộ trưởng của các cậu nếu còn không chịu nhận, bà đây nhất định sẽ đi tẩy sạch mắt kính của anh ta! Xem xem anh ta là mù thật hay giả cận !!" Dứt lời, nắm tay của cô đấm ra.
"Tớ không nghe lầm chứ! Sơ Du cậu đổi tính lúc nào thế, vậy mà vẽ BG?!"
"Anh đẹp trai mỹ nữ? Tớ muốn xem!"
Lê Duyệt còn chưa kịp đáp lại, hai người khác trong phòng ngủ ---- Nhan Hiểu Lộ đã kinh ngạc cộng thêm tò mò bu đến, Lâm Ngữ Hân cũng chạy thẳng đến trước bàn Trịnh Sơ Du. Trịnh Sơ Du phòng 419 là một hủ nữ, cho nên bình thường cho dù cô có tô tô vẽ vẽ cái gì, Nhan Hiểu Lộ và Lâm Ngữ Hân cũng sẽ đề phòng bị sét đánh trúng nên trên cơ bản là không chú ý tới.
"Gào khóc, Duyệt Duyệt mau tới đây xem!!.... Hiểu Lộ cũng tới đây!" Lâm ngữ Hân sau khi nhìn bức tranh xong đột nhiên trở nên hưng phấn dị thường.
Vốn Lâm Ngữ Hân cũng không quá quan tâm, Lê Duyệt thấy dù sao đây cũng là Sơ Du dùng tâm huyết để tạo ra, huống chi chính mình vẫn thiếu cô ấy một phần nhân tình, tất nhiên là nên cổ động, hoa tươi không đủ thì thêm vỗ tay, cho nên cũng định đi qua. Chỉ là.....Lê Duyệt nhìn vẻ mặt kia của Lâm Ngữ Hân, chợt thấy nụ cười này vô cùng.......quỷ dị?
Nhan Hiểu Lộ đi trước Lê Duyệt một bước đến nhìn bức tranh, lập tức đặt câu hỏi, giọng điệu chế nhạo: " Ai nha nha, đã nói rồi mà, cho tới bây giờ mỹ nữ bên người còn không thèm mở to nửa con mắt - Sơ Du sao có thể tâm huyết dân trào mà vẽ CP nam nữ.... Hô hô, Sơ Du ra tay, quả thật phi phàm! Duyệt Duyệt còn không mau thẳng thắn nói thật! Gian phu trong bức tranh là ai?!"
"Trịnh, Sơ, Du!!" Rốt cuộc, Lê Duyệt cũng chấn kinh nhìn kiệt tác bất hủ của Trịnh Sơ Du trong miệng Hiểu Lộ và Lâm Ngữ Hân! Giờ này khác này, nên dùng từ gì để hình dung tâm tình của cô? Nên nói cái gì để biểu đạt sự bi phẫn đến cùng cực của cô?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện