[Dịch]Evil’S World ( Thế Giới Của Ác Quỷ)- Sưu tầm
Chương 9 : Cuộc gặp mặt
                                            .
                                    
             
Sau khi cuộc đua kết thúc
- Em đói bụng không ?- Taz hỏi nó
- Đói muốn chết luôn đây này - SAu khi nghe TAz nói nó mới 
sực nhớ ra từ sáng đến giờ nó có ăn cái gì đâu ( Crystal : Tội 
nghiệp chị em quá , chưa được ăn – Alice: chị đói muốn chết lun 
đây này – Crystal : vậy em viết thêm cho chị những món ngon nữa 
nha – Alice: thiệt hả. Thank you –Crystal : hihihih)
- VẬy em muốn đi ăn gì ? – Taz hỏi nó
- “ Ăn gì đây ta?????” NÓ đứng đó ngẫm nghĩ “ Ăn gì cho cháy 
túi của ông anh già đây ta???” tiếp tục suy nghĩ “ hzaaaa ăn gì 
bây giờ” NÓ cứ nghĩ tới nghĩ lui mà cuối cùng chẳng nghĩ ra 
được cái gì hết
- Hzaaaaaa. Em đang nghĩ là nên ăn gì đúng hok ???- TAz biết 
tỏng cái ý nghĩ trong đầu của nó
- Ukm . Anh – NÓ quay sang cười . một nụ cười đầy gian tà sang phía TAz. CÒn TAz thì nhìn thấy nụ cười đó thì hiểu
- Hzaaaaa. EM muốn ăn gì nói đại ra đi
- Hihihih. Chỉ có anh mới hiểu em thôi- Nó nói
- Thôi nói nhanh đi cô – Taz nói
- Em muốn ăn nhà hang nào mà có đầy đủ những món em thích – 
Nó hớn hở vừa nhe răng ra cười vừa nói . 
- Hzaaaaaaaaaa. Được rồi . Lên xe đi ah trở đi TAz nói nhưng 
khuông mặt thì khác hẳn “ tội nghịp cái túi tiền của tui , biết vậy 
đừng rủ nó đi “
( Crystal : sao anh thở dài hoài vậy ????- Taz: tại sao mi lại viết 
cho Alice tham ăn là khổ cái túi tiền của ta- Crystal : thì viết vậy em mới được ăn ké – Taz: Bó tay với 2 chị em em luôn)
1 tiếng sau 
Nó có mặt tại White palace. SAu đó TAz dẫn nó vào bên trong 
- Em ngồi đi – Taz dẫn nó đi vào 1 lối đi rất đẹp và sau đó kéo 
ghế cho nó ngồi 
- Oppa . I’m so hungry – Nó nói rồi nhăn cái mặt lại nhưng rất là 
kute 
- Đợi 1 chút người ta mang đồ ăn ra – Taz chấn tĩnh nó trước khi 
nó điên lên vì đói bụng ( nói quá không ta )
- SAO ờ đây hok có ai hết vậy – Nó nhìn xung quanh rồi hỏi
- CÓ ai giờ này gần 2 giờ sáng mà dậy đi ăn như em hok TAz 
quay sang hỏi nó 
- Ak . Thì ra là vậy – Nó nói
- ớ ! Đừng nói là anh lôi người ta dậy để chuẩn bị đồ ăn cho em 
nha – NÓ quay sang hỏi 
- Chứ em muốn sao . Giờ này mà đòi đi ăn . giờ này mà quán nào 
còn mở - Taz nói
- Em đòi đi ăn hồi nào tại anh rủ em nên em mới đi chứ bộ- Nó 
cãi lại 
- ờ thì – Taz cứng họng vì câu nói của nó
Còn bây giờ thì Crystal sẽ bật mí vì sao TAz lại tìm ra nhà hàng này
- “ Alô, tôi đây” – Taz nói
- “ Thưa cậu chủ gọi vào giờ này có việc gì hok “- Cho mấy 
người 45’ để chuẩn bị tất cả đồ ăn “- TAz nói
- “ Ở đâu thưa cậu chủ “ – Quản gia nói
- “ Nhà hàng của tôi “- Taz
- “ TÔi sẽ đi chuẩn bị “ - Quản gia
- “ DẶn mọi người là chỉ xem tôi là khách hàng thôi “ Taz dặn dò 
- “ 45’ nữa mọi yêu cầu của cậu chủ sẽ hoàn thành” – Quản gia 
nói
Còn bây giờ thì quay ra chỗ nó và TAz đang ngồi
- AK mà anh nói giờ này không còn nhà hàng nà mở cửa kia mà . 
Sao lại có nhà hàng này mở - Alice nhà ta hỏi 1 cách nghi ngờ
- UKm thì đây là nhà hàng của bạn anh mà – Taz nói nói 1 cách 
trắng trợn luôn ( Crystal : chị ơi , anh TAz nói dối * hét lên * - 
TAz: * chạy lại bịt miệng Crystal * cấm em nói – Crystal : sao anh 
cấm em nói – Taz : nếu em hok nói em muốn gì anh cũng chiều – 
Crystal : thiệt không , em muốn ăn * mắt long lanh * - Taz: thôi 
được , nhưng phải đợi ngày mai nha – Crystal : ok)
- Thiệt không – Alice hỏi lại 1 cách nghi ngờ
- Ờ thì ……- TAz đang chảy cả mồ hôi hột luôn đó mọi ngườii
- Hay đây là nhà hàng của anh – Nó sau khi thấy TAz đổ mồ hôi 
thì đã hiểu ra vấn đề
- Ờ thì,,,…..- TAz vẫn ;ắp ba lắp bắp
- Sao anh cứ “ Ờ thì “ hoài vậy. Nói rõ hơn coi , em nói đúng 
không – NÓ hỏi lại nhưng mà nhìn TAz bằng con mắt hình viên 
đạn 
- UKm thì đúng – Taz nhìn thấy con mắt hình viên đạn của nó 
đang chĩa hẳn về phía mình thì trả lời mà không thèm suy nghĩ 
luôn
- Sao anh lại cứ nói ậm ừ hoài vậy , của anh thì nói của anh , cần 
gì phải giấu – Nó nói bằng cái giọng khó chịu
- Anh hk định giấu em mà – Taz nói bằng cái giọng hối lỗi 
- Mà anh tưởng là anh giấu được em chắc - Nó nói tiếp mà vẫn 
hok thèm nhìn mặt TAz ( mọi người đừng thắc mắc là tại sao nó 
lại hiền trước mặt nó nha . TAz là con của sư phụ nó mà ( cũng là 
pama nuôi của nó đó bà con nhưng mà hok ai biết hết ) . VỚi lại 
TAz cũng là người giúp đỡ nó trong việc sử lí những băng nhóm 
mạnh )
- Thôi đừng giận anh nhá , giận anh là trông xấu lắm ý – Taz 
quay sang năn nỉ nó
- Anh dẫn Alice đi ăn rồi nek , vậy Alice có định ăn không – tAx 
vẫn tiếp tục dụ nó bằng thức ăn
- Uk thì ! ok – Nó chỉ cần thấy thức ăn là quên hết mọi việc ( 
coi chừng có ngày chết bằng thức ăn đó nha )
- Ăn từ từ thôi – Taz nói khi thấy nó ăn ngấu nghến hok kịp thở 
luôn “ sợ nó mắc nghẹn đó mà ‘
- ồ ăn on úa ( đồ ăn ngon quá) – Nó nói khi trong miện vẫn còn 1 
đống thức ăn
- Ăn xong hẵng nói – Taz nghe nó nói mà chẳng hiểu gì hết ráo
- Ngon quá ak – Nó nói khi ăn hết tất cả hết thức ăn trên bàn 
- Không ngon mới lạ , gia đình anh mà mở nhà hàng thì chỉ là rất 
ngon mà thôi – Taz tư tin nói
- Thôi đi , đừng có mà quăng boom nhá – Nó ném cho TAz 
nguyên 1 thùng nước đá vào người 
- Sao em hok thể khen ai 1 tiếng nào vậy – Taz lèm bèm nói sau 
khi hứng hết 1 thau nước 
- Em không thích – NÓ quăng cho TAz thêm 1 thau nữa
- Thôi em về đây – Nó nói rồi đứng lên 
- UKm ! để anh chở em về - TAz nói rồi cũng đứng dậy bướuc 
theo nó
Nó vừa đi vừa nhìn xung quanh nhà hàng . SAu đó TAz đi vào 
gara lấyxe còn nó thì đứng đó đợi Taz 
“ không gian nơi đây yên tĩnh thật “ Nó thầm nghĩ 
“ Phải chăng căn nhà mà ngày xưa mẹ còn sống có còn được yên 
bình và ấm áp như vậy không “ NÓ thầm nghĩ rồi bất chợt 1 giọt nước mắt rơi trên khoé mi của nó . ĐÂy là lần đầu tiên nó khóc . 
NÓ tự cho phép mình 1’ trở về là con người thật để rồi sau đó khoác lên mình một vỏ bọc lạnh lùng và tàn bạo
“ Mẹ ak ! ở trên đó mẹ nhớ sống thật tốt nha , con nhất định sẽ tìm ra sự thật , cho dù phải hi sinh mạng sống của mình” Nó nói rồi bước ra ngoài . TAz đang chờ nó ở ngoài đó
SAu đó TAz trở nó về . TRên đường đi , TAz cảm nnhận được bây giờ nó có gì đó khiến nó trở nên im lặng 1 cách bất thường như vậy 
- Dậy đi , nhà em ở đâu – Taz nói ( anh ý cố gắng hỏi lại nó lần 
thứ 2 )
- Đưa em về AE đi ( nơi đua xe đó mọi người ). Em để xe ở đó- 
Nó tỉnh lại sau khi nghe TAz hỏi 
- Thôi trễ rồi để anh đưa em về - TAz cố gắng thuyết phục nó lần 
thứ 2
- Em nói không là không , đưa em về AE lấy xe , em có thể tự về 
- Nó gắt lện
- Ukm- Taz ủ rũ nói 
SAu đó TAz trở nó quay lại trường đua . NÓ lấy xe rồi phóng đi . 
Nó quay về nhà lấy một số đồ dùng rồi leo lên xe . VÌ hôm nay nó 
còn có 1 nhiệm vụ rất quan trọng và chỉ mình nó biết ( nhiệm vụ gì thì mọi người cứ đọc tiếp nhá
45’ sau 
Nó có mặt trước 1 con ngỏ . SAu khi đậu xe ngay 1 bụi cây bên 
đường . NÓ vác cái balô lên có dụng cụ lên vai và tiến vào trong 
cái ngõ
10’ sau 
Nó đã có mặt trước 1 ngôi nhà to lớn hàng ngàn héc ta ( Crystal 
chém )
“ Ngôi nhà này vẫn không có gì thay đổi nhỉ , chỉ có những con 
người bên trong cái ngôi nhà này là thay đổi thôi “ nó thầm nghĩ
Không nghĩ nhiều . NÓ leo vào bên trong ngôi nhà mà bắt đầu gắn những thiết bị camera , máy ghi âm . SAu đó nó lẻn vào trong phòng từng người và
- Mấy người mà hó hé ra việc gì vào ngày hôm đó thì mấy người 
sẽ biết tay tôi – giọng của 1 người từ trong phòng ra 
- Nhưng thưa bà chủ , cảnh sát vẫn đang điều tra gắt gao lắm ạ - 
Đầu dây bên kia nói 
- Tao không cần biết, cấm tụi mày hó hé chuyện gì xảy ra vào 4 
năm trước không thì đừng trách tao – Tiếng nói ấy vang lên 
- Nhưng theo tôi biết thì mafia bắt đầu vào cuôc để tìm nguyên 
nhân rồi đó , bà chủ hãy quay lại Hàn Quốc đi ạ - Đầu dây bên 
kia 
- Thôi được rồi , tuần sau tao sẽ bay qua nó , tụi mày lo mà liệu 
cái hồn – Cái tiếng nói ấy vọng ra nhưng đâu biết ngoài này đang 
có 1 con người đã nghe thấy hết mọi việc và người đâu ai khác 
ngoài nó
NHưng nó vẫn tiếp tục đi vào từng phòng 1 cách nhẹ nhàng và 
lắp đặt hệ thống định vị từng người 
Riêng phòng của anh hai , anh ba và papa thì nó phải cho thuốc 
mê vào phòng . Vì 3 con người này rất đáng gờm 
- Cạch – Tiếng cửa phòng làm việc mở
Nó bước vào trong phòng. Vì nó biết ông sẽ ở trong đó . Thoáng 
nhìn xung quanh phòng rồi dừng lại ngay cái giường 
Ba nó đang nằm trên đó , có vẻ như ôn đã già hơn , mái tóc đã 
bạc hơn và nếp nhăn theo năm tháng đã nhiều hơn . Nó chợt thấy 
trên bàn làm việc của papa nó có 2 tấm hình . Một tấm chụp 
chung gia đình( gia đình mà có mẹ nó và nó đó). CÒn một tấm là nó (chụp kiểu đưa lưng vào ống kính rồi xay đầu lại ) . Nó trong bức hình đó thật hồn nhiên và dễ thương . Không lạnh lùng và tàn nhẫn như bây giờ
Nó thoáng buồn . Bây giờ , nó không còn được cảm nhận hơi ấm từ nơi này nữa. Có thể là 1 người quan trọng nhất đã ra đi thì mọi thứ xung quanh chỉ là hư vô
Nó trở lại với hiện tại. TRở về với sự thật không bao giờ có thể thay đổi được
Nó tiếp bước đến ngay cái bàn cạnh giường của ông và cầm chiếc điện thoại lên 
- “ chức năng theo dõi đã được kích hoạt “ điện thoại hiện lên 
dòng chữ thông báo . Nó đặt chiếc điện thoại về chỗ cũ và vô 
tình thấy hình nó và mẹ nó chụp chung với nhau khi mẹ nó còn 
sống 
- “ chẳng lẽ , ba vẫn còn yêu mẹ sao . Nếu ba còn yêu mẹ thì sao 
lại lấy bà ta ????” những câu hỏi cứ dồn về tâm trí nó 
- “ Thời gian sẽ trả lời tất cả “ Nó thầm nghĩ rồi bước đến cửa 
phòng
Đứng ngay cái cửa và quay vào trong nhìn ba nó 1 cái rồi bước đi 
. Khi bước ra khỏi cảnh cửa đó , nó đã trở về là cold girl chính 
hiệu . Nhưng công việc vẫn chưa hoàn tất còn hai ông anh của nó nữa . Nó lặng lẽ bước vào phòng cửa từng người một
Mọi thứ vẫn như vậy nhưng chỉ có tính cách là thay đổi . Ai cũng vậy , từ sau cái chết của mẹ nó . Dường như ngôi nhà này đã đánh mất đi hơi ấm , mất đi một người chủ của gia đình 
SAu khi hoàn tất sau . Nó vô tình đi ngang qua phòng của mẹ nó . Đứng lặng người đến mất giây . 
- CẠch – Tiếng cửa phòng được mở 
- CỘp cộp ….- tiếng bước chân dần tiến vào căn phòng 
- “ Mọi thứ vẫn như vậy “ Nó thầm nghĩ 
- “ Chỉ khi ở trong căn hòng này mình mới có cảm giác ấm cúng 
“ Nó nghĩ
- “ đã bao lâu rồi qmình mới được cảm nhận cái cảm giác này “ 
Nó chỉ nghĩ đến đó thôi thì đã chực chào nước mắt . Nó chỉ cho 
phép mình khóc khi nhớ mẹ lúc ở một mình . Còn nếu ai mà đụng 
đến mẹ nó thì nó kill hook toàn thây luôn 
- Mẹ ơi , con đi nhé , con sẽ trở về bên mẹ khi tìm ra sự thật bấy 
lâu nay . HÃy luôn ở bên cãnh con nhé – Nó nói chỉ đủ cho nó 
nghe và cầu mong cho mẹ nó da9ng ở một nơi xa sôi sẽ nghe đc 
lời thỉnh cầu của nó 
Nó bước ra căn phòng . Trước khi đi nó còn quay lại nhìn căn phòng 1 lần cuối
- Mọi người đợi nha . Alice sẽ quay trở về vào 1 ngày sớm nhất – 
NÓ nói rồi bước lên xe 
Con đường vắng vẻ và im ả bỗng dưng bị 1 tiếng xe chạy với tốc 
độ nhanh làm cho nó mất đi vẻyên ả và thay vào đó là 1 cảm giác 
rờn rờn người 
Mọi người trên đường không thể nào nhìn được là ai đang ngồi trong chiếc xe đó . 
5am .
Nó có mặt tại nhà . Bước vào nhà và leo thẳng lên giường ngủ thẳng cẳng luôn
12h trưa 
Nó thức dậy rồi lết vào toilet để VSCN và tắm rửa . Bước ra ngoài và chỉ có quấn cái khăn bông xung quanh người rồi bước ra 
- Alô – Nó bước lại gần giường rồi lấy cái điện thoại gọi cho Odil 
- A , chị Alice – Odil reo lên 
- Em đang ở đâu – NÓ hỏi 
- Em đang ở quán bar nek – Odil hí ha hí hửng nói ( chuẩn bị 
nghe **** nè chứ hí ha hí hửng gì )
- Chị đã nói là khi ở quán bar hay ở đâu đó đông người thì phải 
gọi chị bằng cái gì – Nó quát lên trong điện thoại 
- Ơ , dạ em quên- Odil líu ríu nói ( Crystal : thấy chưa đã nói là 
bị **** mà –Odil : Sao em lại nỡ viết cho chị Alice **** anh chứ - 
Crystal : vì em thích – Odil : Em dám sao * giơ tay định đánh * - 
Alice: ai cho em đụng vào Crystal * gằn giọng * - Odil : dạ em 
hok dám )
- Việc quan trọng nek – Nó nói 
- Chuyện gì chị - Odil hỏi 
- Mai chị sẽ đến bar …- NÓ chưa kịp nói hết câu 
- Aaaaaa , thiệt hok chị - Odil nghe xong thì hét lên 
- Im , nghe chị nói – Alice nhà ta gằn giọng 
- EM nghe , em nghe – Odil nói rồi im luôn 
- Tối nay chị đến bar nhưng hok đến với tư cách là bang chủ . em 
hiẻu chứ - Nó nói 
- Dạ , em hiểu rồi – Odil nói 
- Mà mấy giờ chị đến – Odil hỏi tiếp 
- Ak , khoảng 11h hay 12h gì đó – nó nói 
- Dạ , em biết rồi , hẹn gặplại chị …. – Odil nói nhưng chưa kịp 
nói hết câu thì
- Tút tút tút- Đầu đây bên kia đã cúp từ bao giờ
Sau khi gọi điện cho Odil xong . Nó mở tủ quần áo và lấy 1 cái quần ngắn và 1 cái áo thun ra mặc. 
Tiến về phía cái tủ lạnh và lấy ra 1 lốc sữa TH true milk ( Crystal ngày nào cũng uống sữa này hết ). CẦm lốc sữa về phía căn phòng bí mật. 
Nó mở cửa căn phòng bằng một mã khoá rất bí mật , chỉ có nó mới có thể mở ra mà thôi . Tiến về phía cái máy vi tính to nằm ở chính giữa , có đánh cái tên Kang Sora hàng loạt thông tin vể người đó cùng tấm hình hiện lên trên dòng máy vi tính 3D
- “Đã từng ám sát rất nhiều người” 
- “Là 1 con người 2 mặt sao “
- “ Là vợ kế của ông trùm Kang “
- “ Đang có kế hoạch thâu tóm thế giới đêm “ 
- “ Lợi dụng là vợ của ông trùm Kang nên đã ám sát những người vô tôi “
1 DÒNG CHỮ ĐỎ HIỆN LÊN 
- “ ĐANG BỊ NGHI NGỜ LÀ ÁM SÁT BÀ KANG ALI . VỢ CỦA ÔNG TRÙM KANG ĐỂ NẮM VỊ TRÍ QUAN TRỌNG TRONG THẾ GIỚI NGẦM “ 
Nó chỉ cười nhếch miệng một cái rồi 
- “ Những người vô tội đã bị bà Kang Sora ám sát “ 
Hàng loạt những khuông mặt và những địa chỉ của người đã mất . Và thật bất ngờ là đã có những người giúp việc trong nhà nó mà trước đây nó rất thân thiết đã bị ám sát 
- Để coi . BÀ sẽ lộng hành được bao lâu . Nó rồi tiếp tục kéo xuống cuối màn hình 
- “ CHƯA ĐỦ BẰNG CHỨNG ĐỂ BUỘC TÔI “ dòng chữ đỏ hiện lên 
- Chưa đủ bằng chứng ư – Nó cười khinh
- Với tôi không cần đủ bằng chứng , chỉ cần tôi biết được bà là người gián tiếp giết mẹ tôi thì cho dù bà là phu nhân kế của dòng họ Kang thì cũng phải chết , 1 cái chết rất đâu đớn. Vì trong ngôi nhà này , chỉ có 1 người duy nhất là phu nhân của dòng họ Kang , đó chính là mẹ tôi – Đôi mắt của nó lúc này đã chuyển sang một đôi mắt giận dữ và lạnh lùng của 1 con quỷ khát máu người
Còn về phần hai con nhỏ bạn nó sau khi bước ra khỏi khu làm thủ tục thì móc điện thoại ra gọi Odil
Thứ 6 , 12pm
- Alô . Odil hả ????? – Vanessa hỏi 
- Alô, đứa nào láo vậy , biết tao là ai không – Odil nói ( Anh sắp chết rồi )
- Dạ thưa , em biết anh là Odil – Lauren chen miệng vào nói bằng cái giọng giễu cợt làm cho người đầu giây bên kia là Odil cảm thấy rờn rợn người 
- Ai vậy – Odil hỏi 
- “ cái giọng này quen lắm “ Odil đang nghĩ nhưng nghĩ không ra ( Ngu chưa 
- Dạ thưa là Vanessa va Lauren được hok ạ - Vanessa nói 
- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa, 2 chị yêu quý của em – Odil nói bằng cái giọng có chút hoảng sợ 
- Thôi , không dám – Lauren nói
- Hồi nãy ai còn cao giọng với chị mày mà , sao không cao giọng tiếp đi – Vanessa nói tiếp 
- Ohohohoh, I am so sorry – Odil nói bằng cái giọng con nít khi bị người lớn mắng 
- Don’t worry – Vanessa nói 
- Thôi vào vấn đề chính đi – Lauren cắt ngang cuộc nói chuyện giữa 2 chị em 
- UKm- Vanessa nói 
- Có chuyện gì vậy chị - Odil nói bằng cái giọng ngây thơ vô số tội ( giả nai vừa thôi anh )
- Tụi chị mới về Việt Nam nè – Lauren nói 
- Thiệt không hả chị - Odil hỏi lại 
- Chẳng lẽ chị nói xạo với mày , ra sân bay đón tụi chị đi – Vanessa nói 
- Ok . 2 chị đợi em một chút – Odil nói rồi cúp máy . HỚn ha hớn hả vác xe chạy như bay với tốc độ ánh sáng ra sân bay Tân Sơn Nhất 
- AAAAAAAAAAAAA, unnie . Em ở đây – Odil vừa nói vừa ngoắc ngoắc cái tay rồi chạy lại phía 2 đứa nó 
- 2 chị đợi em lâu chưa – Odil hỏi 
- HOk lâu , 2 tụi chị cũng mới ra ak – Lauren nói 
- Chạy xe nhanh nhỉ , tưởng phải chờ đến sáng mai mới thấy mặt chứ - Vanessa đá đểu
- Em hok dám để 2 chị đợi đâu ạ , không thì chị Alice giết em mất- Odil nói 
- Alice hả ?????—Lauren nói 
- Nhắc mới nhớ , chị Alice có biết hai chị về Việt Naam hok ????- Odil hỏi rồi ngó xung quanh coi có Alice nhà ta không 
- Không , em không được cho Alice biết – Vanessa nói bằng cái giọng hăm doạ 
- Tụi chị về vậy để gây bất ngờ cho nó đó mà – Lauren nói và kèm theo đó là bộ mặt tinh nghịch làm cho mọi người xung quanh bất động mất mấy giây
- Thôi , cho tụi chị về khách sạn đi 
Không , em không được cho Alice biết – Vanessa nói bằng 
cái giọng hăm doạ 
-    Tụi chị về vậy để gây bất ngờ cho nó đó mà – Lauren nói và 
kèm theo đó là bộ mặt tinh nghịch làm cho mọi người xung 
quanh bất động mất mấy giây
-    Thôi , chở tụi chị về khách sạn nhanh đi , buồn ngủ quá – 
Vanessa càm ràm nhăn cái mặt nhưng cũng hok quên kè theo 
đó là hành động dễ thương
-    Ok chị - Odil nói rồi ga lăng xáxh đồ lên x echo Vanessa va 
Lauren , còn 2 chị nhà ta thì đc Odil làm hết mọi việc thì leo 
lên xe ngủ thẳng cẳng hok biết  trời mây gì luôn
-    “ hzaaaa , tưởng lên xe là đc tám vs chị iu mà 2 chị iu ngủ 
mất rồi “ Odil than vãn trong đầu của mình và bắt đầu cho xe 
chạy 
30’  sau 
-    2chị , dậy đi  - Odil nói
Nhưng 2 con người vẫn nằm đó bất động như 2 người chết mà không biết  chuyện gì xảy ra  
-    2 chị ak , dậy đi – Odil vẫn nài nỉ nói mà nãy giờ đâu để ý là 
2 chị ý đang đeo earphone( hzaaaaaaaaaa anh  này mắt bị đuôi 
chắc rồi )
Odil cứ gọi như vậy đến mấy lần mà 2  bà chị vẫn đơ như cây cơ . đến khi người chuyển đồ trong khách sạn  chuyển hết tất cả quần áo lên phòng rồi 2 người ấy vẫn đang ngủ hok  ngừng nghỉ
-    TRời đất ,hèn gì gọi hoài mà không dây – Odil phát hiện ra 2 
bà chị của mình đang đeo earphone và mở nhạc nữa , nghe đc 
tiếng gọi của Odil mới lạ
-    Chị Lauren , dậy đi – Odil tiến về phía ghế của Lauren tháo 
Earphone ra và gọi 
-    Ủa , mới đến hả em – Lauren khi nghe tiếng gọi của Odil thì 
tỉnh dậy ( bây giờ mới chịu dậy đây hả ta )
-    Dạ ! chị gọi chị Vanessa dậy dùm em đi – Odil  nhìn Vanessa 
đang ngủ mà quay ra cầu cứu Lauren 
-    Ok ! để chị - Lauren nói rồi tiến về chỗ của Vanessa 
-    DẬy đi mày , đến rồi kìa – Lauren vừa nói vừa lắc lắc người 
của Vanessa 
-    DẬy đi – Lần thứ 1 , rồi lần thứ 2 , và lần thứ 3 
-    Mày dậy ngay cho tao hok tao giết bây giờ - Cơn giận đỉnh 
điểm của Lauren đã tăng cao và lặp tức chở nên có hiệu quả  
-    Cốp …. Aaaaa- Vanessa khi nghe đc tiếng nói của Lauren 
như ám khí thì bật tỉnh dậy và đập đầu thẳng vào ghế đối diện 
-    Mày cũng chịu dậy rồi đó hả - Lauren hỏi 
-    Hihihih , tao dậy rồi nè – Vanessa nói 
-    Ủa , đến lâu chưa vậy – Vanessa nói 
-    Đến lâu rồi – Lauren  trả lời 
-    Đến lâu rồi sao 2 người hok gọi tui dậy – Vanessa nói 
-    Gọi dậy hả , Tui mất 15’’ để gọi bà dậy đó biết hok – Lauren 
nói 
-    ủa . sao có 15’ ak – Vanessa nói lại 
-    Thôi , 2 chị ngưng cãi đi , em lấy phòng rồi chuyển đồ lên 
phòng hết cho 2 chị rồi đó – Odil cắt ngang cuộc nói chuyện 
-    Oh ! vậy hả . cảm ơn em trai cưng – Vanessa quay sang nói 
với Odil và kèm theo đó là 1 nụ cười 
-    DẠ , không có gì mà chị - Odi khi nhận đc 1 nụ cười của 
Vanessa thì như người mất hồn vậy đó 
-    Thôi vào nhanh đi , nãy giờ gọi mày dậy tốn sức quá – 
Lauren nói rồi bước vào trong 
-    Bye em nhá- Vanessa chào Odil rồi cũng bước vào theo sau 
Lauren 
-    Thôi lê phòng đi , tao buồn ngủ quá – Lauren nói sau khi lấy 
2 chìa khoá phòng từ quầy tiếp tân 
-    Ukm! Me too _ Vanessa nói rồi nhận chìa khoá từ tay của 
Lauren rôi 2 con người đó bước lên phòng
Mỗi người bước về phía phòng của mình rồi lăn ra ngủ như chết đến sáng ngày hôm sau 
Lauren đang ngủ thì 
“  I think I’m ugly
And nobody wants to love me
Just like her I wanna be pretty 
I wanna be pretty
Don’t lie to my face tellin’ 
me I’m pretty
I think I’m ugly
And nobody wants to love me 
Just like her I wanna be pretty 
I  wanna be pretty
Don’t lie to my face cuz I know 
I’m ugly”
Lời bài hát Ugly của 2NE1 vang lên . Lauren với tay lên bàn cạnh cái giường để lấy cái điện thoại 
-    ALo – Lauren uể oải nói 
-    Chị , em đây – Odil nói 
-    Odil hả - Lauren nói 
-    DẠ , em nek chị - Odil 
-    Có chuyện gì mà gọi cho chị sớm vậy – Lauren càm ràm nói ( 
bị phá giấc ngủ hok càm ràm mới lạ , giống Crystal ghê )
-    Dạ , chuyện gì , em đảm bảo với chị là kh chị nghe xong là chị 
tinh ngủ liền – Odil nói 
-    Chuyện gì , nói nhanh ? – Lauren nói 
-    Chị Alice ….. – Odil chưa kịp nói xong thì 
-    Alice làm sao ??? – Laure hốt hoảng nói 
-    Chị bình tĩnh nghe em nói đã – Odil chấn tĩnh bà chị của mình
-    Nói nhanh đi . đừng ậm ừ nữa – Lauren khó chịu nói 
-    Tối nay chị Alice đi bar đó , chị đi hok- Odil nói 
-    Aaaaaaaaaaaaaaaa . Alice đi bar hã ???? – Lauren tỉnh ngủ và 
hét lên 
-    DẠ - Odil ở đầu giây bên kia lãnh trọn tiếng thét của Lauren ( 
chưa bằng Alice nhà ta hét đâu bà con )
-    Mấy giờ??? - Lauren hỏi 
-    DẠ , là 11pm chị - Odil cung cấp thời gian cho Lauren 
-    Ok . 11pm tụi chị sẽ có mặt , hok đc nói cho Alice biết 
-    DẠ , em biết rồi – Odil nói 
-    Chị …… - Odil định nói tiếp thì 
-    Tút…tút…út…t- Đầu giây bên kia đã cúp máy , Odil lắc đầu 
ngao ngán vì bà chị của mình 
-    CẠch – tiếng cửa phòng mở
-    CÓ chuyện gì mà mày thét ghê vậy – Vanessa bước vào khuông 
mặt vẫn còn ngái ngủ nhưng bị đánh thức bởi tiếng thét như boom 
dội của Lauren 
-    VÀo đây , có chuyện này tao nói cho mà nghe – Lauren nghe 
thất tiếng mỏ cửa và tiếng nói của Vanessa thì quay lại nói 
-    Có chuyện gì ???- Vanessa nhăn mặt hỏi 
-    Odil mới gọi cho tao … - Lauren
-    Thì sao ????
-    Mày im cho tao nói – Lauren nói 
-    Nó nói là tối nay Alice đi bar – Lauren nói tiếp 
-    Thiệt hok ????- Vanessa tỉnh ngủ hẳn khi nghe đến 2 từ “ Alice” 
và “ bar”
-    Ukm . Tối nay 11pm – Lauren nói 
-    Oh yeah  - Vanessa nói rồi ngảy tưng tưng trên cái nệm như 
người mới trốn trại ra 
-    Thôi , mày đi VSCN và thay đồ đi rồi đi lòng vòng chơi – 
Lauren nói 
-    Ok . Thôi tao về phòng đây , nhanh nhá – Vanessa nói rồi nhảy 
tưng tưng về phòng
Thế là 2 chị ấy mỗi người 1 phòng 
15’ sau 
-    Lauren . xong chưa – Vanessa đứng đợi Lauuren lâu quá thế là 
chạy sang phòng gọi luôn
-    Đợi 1 chút , làm gì mà hối ghê vậy trời – Lauren bước ra từ 
phòng thay đồ nói 
-    Mày lâu muốn chết làm tao đứng gọi trước cửa phòng quê thấy 
mồ - Vanessa nói
-    Sao quê – Lauren nhíu mày hỏi 
-    Thì tao đứng trước cửa phòng mày gọi ầm ĩ, người ta tưởng có 
chuyện gì ngó ra nhòm – Vanessa tức tối kê lại khi nhớ lại cảnh 
lúc ấy
-    Hahahah, thì ra là vậy – Lauren nhà ta lăn ra cười như điên khi 
tưởng tượng ra cái cảnh đấy 
-    Thôi , đi xuống nhà hàng nhanh đi ,, tao đói muốn xỉu luôn rồi 
nek – Vanessa nói 
-    Ukm , mày nhắc tao mới nhờ đó – Lauren cũng cảm thấy đói
-    Đi thôi – Lauren nói
Thế là 2 chị nhà ta  kéo nhau xuống nhà hành của khách sạn , 2 người gọi quá trời đồ ăn luôn  . Mọi người trong đó thì cứ há hốc mồm ra mà nhìn . Mà nghĩ lại thì  nhiu đây chỉ bằng 1 bữa cho chị Alice nhà ta thôi ( Alice nhà ta đúng la  con heo mà ) 
-    Ngon quá – Lauren nói 
-    Ukm ! đúng là ngon thiệt – Vanessa nói 
-    Lâu lắm rồi hok được ăn đồ ăn Vn – Lauren 
-    Mày không nhắc tao cũng không nhớ - Vanessa nói 
2 người đó ăn như sắp chết vậy đó
-    Hzaaaaaaaaaaaa, Nó quá – Lauren nói 
-    Ăn vầy khôngno mới lạ đó – Vanessa cũng lăn ra thở sau khi 
đánh chén quá trời đồ ăn 
-    Thôi tính tiền đi rồi đi chơi – Vanessa nói 
-    Ukm , chị ơi tính tiền – Lauren nói 
-    Tổng số tiền của quý khách là 2tr400 ngàn đồng  Cô nhân viên 
bán hàng nói nhưng khuông mặt thì hiện lên vẻ sửng sốt 
-    Đi thôi – Sau khi tính tiền xong Lauren kéo Vanessa đi ra khỏi 
nhà hàng 
-    Đi đâu bây giờ - Lauren hỏi 
-    Ê ! Có phải Alice nói là nhà nó có một toà nhà thươnng mại gì 
đó đúnng không – Vanessa hỏi 
-    Trung tâm mua sắm Kingworld – Lauren nói 
-    Đúng rồi , chúng ta thử đến đó đi ???- Vanessa nói 
-    Ukm ! đúng là ý kiến hay ???- Lauren nói rồi 2 người đó bắt 
Tax đến trung tâm mua sắm 
-    Hzaaaaaaaaaaaaaaa, cuối cùng đã đến – Lauren nói 
-    Rộng nhỉ - Vanessa nhìn 1 mạch từ đầu đến cuối của toà nhà rồi 
phán một câu 
-    Vào trong thử hok – Lauren nói 
-    Why not – Vanessa đáp lại . Rồi sau đó 2 chị đó bước vào , 
từng bước đi đều được mọi người chú ý 
-    Nhìn kìa ,  ghê chưa – Lauren nói rrồi chỉ chỉ tay về phía kia 
-    Gì – Vanessa nói rồi hướng mắt về phía chỗ Lauren chỉ
-    Mấy người làm gì mà chậm chạp như rùa vậy – Tiếng của 1 cô 
gái vang lên và không ai khác chính là Agera ( mọi người nhớ 
Agera là ai  không . Nếu không nhớ thì xem lại chap 8 nha )
-    Nhanh lên đi . Mấy người biết tôi là ai không hả - Con Agera 
cứ đứng đó quát um sùm lên 
-    Ê , Lâu rồi không chơi trò này , giờ chơi lại  không – Vanessa 
nói nhỏ vào tai của Lauren 
-    Cái trò …….đó hả ???? – Lauren hỏi ngược lẠI 
-    Ukm ! chơi không – Vanessa hỏi 
-    Ok ! – Lauren nói 
Thế là 2 chị nhà ta bước đến chỗ của Agera và 
-    Ê . Mày , tự nhiên tao ghê thấy tiếng chó sủa gâu gâu ở đây nek 
– Vanessa nói 
-    ĐÂu , tao đâu có thấy đâu đâu – Lauren nhìn xung quanh giả 
bộ tìm kiếm
-    Thì mày thử nhìn kĩ coi con chó ở đâu – Vanessa cố nhấn mạnh 
từng chữ và từng tiếng
Con Agera đang đi đằng trước nghe thấy Lauren và Vanessa đá đểu 
mình thì quay phắt lại nhưng 
-    Aaaaaaaaaaaaaaaaa. – Agera hét lên . 
-    Mấy con kia mày đi mà không nhìn đường hả - Agera hét lên 
-    Ủa , nhỏ này đuôi nên không biết là tui mình thấy đường nên 
mới đi đc – Vanessa đá đểu lại 
-    COn kia, sao mày dám đổ nước vào người tao – Agera hét lên 
Chuyện là như vầy “ Sau khi Agera quay lại vì câu nói đểu của 
Lauren và Vanessa  thì đúng lúc trên tay của 2 chị ấy đang cầm 2 li Pepsi và đỗ thẳng vào  người của Agera . Agera giống như là bị dội 1 gáo nước lạnh giữa trời  lạnh trong phòng máy lạnh , kekeke)
-    Ai thèm đổ nước vào người cô . Ai bảo cô đi đứng mà mắt mũi 
đễ ờ nhà làm chi – Vanessa cãi lại 
-    Mày là con nào mà dám ăn nói với tao như thế - Agera lên 
giọng thách thức
-    Tao là ai thì có liên quan đến mày hả ? – Lauren tức giận nói 
-    Mày biết tao là ai không – Agera nói ( bản cũ soạn lại hả chị 
Agera )
-    Mắc mớ gì mà phải biết – Vanessa nói 
-    Tao nói cho mày biết , tao là Kang Agera , con gái cưng của tập 
đoàn Kingworld- Agera tự cao tự đại nói 
-    “ Kingworld ư , không phải Alice là con gái độc nhất của tập 
đoàn Kingworld ssao , chẳng lẽ con nhỏ này “ Lauren và Vanessa 
có chung ý nghĩ 
-    Con gái cưng , tao có nghe nhầm không vậy – Lauren nói khích
-    Ê , mà hồi xưa , tao nhớ tập đoàn King World chỉ có 1 đứa con 
gái , nhưng mà đâu phải nhỏ này – Vanessa nói 
-    Đúng đó , con nhỏ đó đẹp hơn nhiều và hok hắc dịch như con 
này – Lauren nói 
-    Chắc nó thấys ang bắt quàng làm họ đó mà – Vanessa chen 
miệng vào nói
-    Tụi bây im đi – Agera quát 
-    Mắc mớ gì mà phải im – Lauren nói 
-    Tôi nói cho cô biết , cô hok là cái thá gì ở Kingworld đâu – 
Vanessa khích nói 
-    Mấy người là ai ?- Agera nnói 
-    Rồi 1 ngày cô sẽ biết bọn tôi là ai ?- Lauren nói 
-    Đi thôi , ở đây nghe chó sủa điếc lỗ tai quá – Vanessa nói rồi 
kéo Laren đi 
Agera tức lắm nhưng hok làm gì đc 2 đứa nó . Nhưng Agera cũng 
hok phải là tay vừa  (…. Bí mật nhá ) 
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện