[Dịch]Em Gái Của Tử Thần. - Sưu tầm

Chương 10 : Chương 10

Người đăng: 

.
“Tối qua anh tôi không về sao?” dù biết đúng là như vậy nhưng nó vẫn cứ hỏi lại người làm trong nhà, không biết vì sao. “Thiếu gia có nói nhắn lại với tiểu thư là cậu ấy phải đi công tác vài ngày, sẽ phải vắng mặt, nếu cô cần gì thì cứ nói để chúng tôi chuẩn bị.” Ông quản gia cúi đầu kính cẩn trả lời câu hỏi của nó. Dù là quản gia nhưng quyền hạn của ông lại thấp hơn bình thường một chút, gần như là ông chỉ có quyền hạn để quản lí những việc vặt vãnh... “Tôi cần anh, ông chuẩn bị được không?” nó lạnh lùng hỏi lại một câu khiến cho ông quản gia không biết phải trả lời thế nào, tất nhiên là nó cũng không cần câu trả lời rồi, chỉ là nó không muốn nghe những câu nói thừa thãi... Hôm nay nó lại không ăn sáng mà đi học luôn. “Những gì tôi cần đã có chưa?” vừa ngồi lên xe nó đã hỏi ngay cô thư kí, hôm qua nó đã nghĩ Hạ Anh là một người bình thường, là một cô gái nghèo hèn nhưng chợt nhớ ra cô đã bước lên chiếc xe hơi đó khiến cho tất cả mối nghi của nó gần như là tự được khẳng định. Có một dự cảm khiến cho nó chắc chắn cô gái này có liên quan đến một thế lực nào đó, không thể rõ là địch hay ta. Mà nó cũng không biết được mình đang nằm theo phe nào, chính phủ hay W? “Đã có thưa tiểu thư!” vừa lái xe cô thư kí vừa lấy tập tài liệu ở ghế bên cạnh đưa cho nó. Họ và tên: Trần Hạ Anh Sinh ngày: 12/7/1998 ... “Thế này là sao?” nó ngạc nhiên gần như là tột độ khi nhìn xuống phần thông tin bí mật mà cô thư kí tìm được. “Khi sử dụng máy tính của tổ chức tôi đã vô tình phát hiện ra tên cô ta trong danh sách.” Sau giây phút ngỡ ngàng nó lấy lại được thái độ thờ ơ như mọi ngày, hơi cười nhếch môi: “Vậy là địch hay ta?” nó không hiểu được là do sơ xuất hay là gì mà Key lại để nó học ở cái trường có người của tổ chức, thậm chí là cùng lớp, không phải anh nên để nó tránh càng xa tổ chức càng tốt hay sao? *** Sau khi xuống xe nó bước nhanh tới trường, nó cũng không hiểu việc mình vì sao lại chọn cách xuống xe ở xa trường một chút trong khi gần như ai cũng biết gia đình nó giàu có? Có thể không phải là tránh mọi người dị nghị mà là nó thích cái cảm giác được bước từng bước đến trường, giống như một cô gái nào đó trong bộ phim mà nó đã từng rất thích... “Hôm nay đi học sớm vậy?” vừa ngồi xuống bàn Đức đã nở nụ cười chào đón nó, nó không dám nghĩ đến nụ cười đó vì hình như có một thời khắc nào đó nó đã thấy nụ cười đó thật đẹp, nhưng những thứ ấm áp như vậy không hợp với nó... “Ừ.” Nó chỉ gật đầu nhẹ một cái rồi lấy điện thoại ra nghe nhạc, nó không muốn nói chuyện với những người khác nên thường chọ cách nghe nhạc bằng tai nghe để tránh có người bắt chuyện. Nó không biết phải nói gì trong những câu chuyện ấy... Thấy nó như vậy, dù đã biết trước rồi nhưng cậu vẫn không tránh khỏi thất vọng. Cũng có ánh mắt buồn đang nhìn lên hai người họ, Hưng nhìn nó rất chăm chú, cậu không thôi đặt ra những câu hỏi trong đầu mình, những câu mà cậu không thể trả lời mà cũng không thể đem đi để hỏi người khác. Khi vừa thấy Hạ Anh bước vào lớp, nó có liếc nhìn một cái rồi lại thôi, nó muốn biết anh đưa nó vào trường này với lí do gì, chắc hẳn anh sẽ không sơ xuất để cho nó vô tình học chung với người của W. “Ngọc này...” cậu lưỡng lự mãi mới dám gọi nó nhưng lại quên mất một điều là nó vẫn đang nghe nhạc, dừng lại nhìn nó một lát cậu lại nói tiếp: “Biết là Ngọc không nghe nên tui mới dám nói, hình như tui thích em...à, bằng tuổi mà gọi Ngọc là em như vậy không đúng lắm nhỉ? Nhưng cho tui gọi như vậy lần này thôi. Tui biết tui không có gì hơn em hết, không giàu, không đẹp trai, không học giỏi và tui cũng rất nhút nhát nữa, tui không có tư cách làm người yêu của em. Tui vẫn cứ ngỡ là mình thích những cô gái hay cười, cho đến khi gặp em. Tui nhân ra hình tượng không có ý nghĩa gì hết, tui thích em, một cô gái lạnh lùng, tui không thấy em cười, em cũng rất ít nói, em bí ẩn...” đang nói thì có tiếng chuông vào lớp, cậu giật mình dừng lại, tất nhiên là nhưng lời cậu nói không có ai nghe thấy vì khi chưa vào lớp gần như tất cả mọi người đều ở bên ngoài. Cậu cố tỏ ra bình tĩnh, nó đâu có nghe thấy...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang